Chương 18: Hồi cung

HànChiến sửa sang lại quần áo của chính mình, đem Hàn Tuyết kéo vào trong ngực,hôn một cái lên gương mặt nhỏ nhắn vẫn còn đỏ hồng của nàng: " Vẫn cho taôm nàng sao?"


"Không còn khí lực." Hàn Tuyết mảnh mai dựa vào trong lồng ngựchắn. Chim nhỏ yêu kiều nép vào người làm cho tâm Hàn Chiến dâng lên một cỗ ấmáp, không nhịn được đối với nàng trìu mến hôn rồi lại hôn.


Đỡ lấy lưng ngọc của nàng, Hàn Chiến trìu mến nói."Nàng trước nhắm mắt nằmxuống ngủ đã, chỗ hoàng thượng đợi nàng tỉnh ngủ rồi đi."


"Dạ, chàng dẫn ta về Phi Phượng các trước nhé, bảo Tiểu Lăng Tử đến chỗhoàng đế ca ca bẩm báo một tiếng, tránh cho hắn chờ." Hàn Tuyết vừa nóivừa ngáp lấy một cái. Kể từ sau khi cùng Hàn Chiến có quan hệ, nàng giống nhưcon heo nhỏ lúc nào cũng ngủ "Ai ~~! Người ta một ngày cũng không có thanhtỉnh được bao lâu đâu." Hàn Tuyết lầm bầm nhắm mắt lại, lời của nàng tựanhư một lời nói oán trách làm cho Hàn Chiến lần nữa cười khẽ một tiếng.


Đem Hàn Tuyết ôm chặt trong ngực, Hàn Chiến mở cửa xe, cũng không quản đám giatướng của bọn họ đang đứng xa xa kia, dưới đất cũng có vài người nấp nhô đầulên, nóc các tẩm cung một bên cũng có vài tên đang ẩn mình. Hàn Chiến nhanhchóng khinh công mấy cái lên xuống đi tới tẩm cung của Hàn Tuyết ── Phi Phượngcác, trèo cửa sổ mà vào, đem Hàn Tuyết đặt nhè nhẹ ở trên giường, dùng chăn đắpkín, vê hảo góc chăn, lúc này mới mở cửa đi ra khỏi nội thất. Đi tới ngoạisảnh, thấy mấy người cung nữ cùng thái giám đều chờ đợi đã lâu, Hàn Chiến đếnbên một tên thái giám trong đó nói: "Công chúa mệt mỏi, vừa ngủ yên, phiềncông công trở về bẩm hoàng thượng, đợi công chúa tỉnh lại sẽ đi tiếpkiến." Tiểu Lăng Tử là thân tín Hoàng Phủ Hạo Thiên lúc còn là Thái Tử đưacho Hàn Tuyết, đã như vậy nhiều năm qua vẫn ở trong Phi Phượng các quản vài bangười người, nhưng đều là người hiểu lễ tri tâm. Hầu hạ Hàn Tuyết cũng là vinhhạnh của họ. Nàng cùng các cung phi mấy lần tơi thăm viếng chưa bao giờ xảy rakhẩu chiến.


Mấy người cung nữ thái giám an tĩnh Hướng Hàn Chiến hành lễ xong liền lẳng lặngthối lui ra khỏi phòng, tất cả đều đứng ở ngoài phòng ngủ tĩnh lặng canh gác.Bọn họ cũng coi như là lão nhân trong cung, từ lúc vào Phi Phượng các đến giờcũng chưa có ai rời đi, làm người hầu ở Phượng Phi Các thoải mái nhất cũng nhưcó đãi ngộ tốt nhất. Hàn Tuyết là một chủ tử phi thường dễ hầu hạ, giữa bọn họkhông cần câu tâm đấu giác, càng không cần đi trông nom các cung khác vì chuyệntranh thủ tình cảm đấu thế. Hơn nữa sinh hoạt hàng ngày của Hàn Tuyết về cănbản đã có Hàn Chiến lo liệu, cũng không cần phải bọn họ làm cái gì, ngoại trừquét dọn, bưng trà rót nước, đưa cơm món ăn nóng bên ngoài thông thườngcơ hồ cũng không có chuyện gì làm, cho nên bọn họ cũng tận tâm tận lựchầu hạ lấy Hàn Tuyết. Hơn nữa Hàn Tuyết lại là thâm thụ được hoàng thượng cùngThái Thượng Hoàng sủng ái đã nhiều năm qua. Cho nên những người hầu ở PhiPhượng Các này đã an nhàn nhiều năm nay, so với người hầu ở biệt cung cũngkhông khác biệt mấy, với chuyện nhân tình thế thái đấu đã trong cung cũng thậtmù mờ đi.




Hàn Chiến trở về nội thất ngồi trước giường Hàn Tuyết trên ghế quý phi xếpbằng. Trong dĩ vãng hắn chỉ có thể đợi nàng tại phòng ngoài, hiện tại quan hệhai người đã tiến thêm một chút, tự nhiên hắn có thể đi vào đến nội thất. Hắnliếc mắt nhìn dung nhan lúc ngủ của Hàn Tuyết rồi cũng nhắm mắt lại, Tĩnh Tâmtu luyện nội công.


Lúc này, bên ngoài Phi Phượng các, thập nhị thi vệ cùng đại thái giám vây tạimột chỗ bàn luận xôn xao, gặp phải Tiểu Lăng Tử mới từ Ngự Thư Phòng truyền tintrở về. Tiểu Lăng Tử hiếu kỳ không thôi, hắn tiến lên ấp úng nói: "TiểuLăng Tử ra mắt mấy vị đại nhân."


"Uống....uố...ng!" Một nhóm người nhất tề sợ hết hồn, bọn họđang thảo luận xem Hàn Chiến có tức giận hay không? Tức giận sẽ xử phạt bọn họra sao? Nói tới thời khắc mấu chốt đột nhiên xuất hiện thanh âm lạ dọacho sợ đến bọn họ thiếu chút nữa nhảy dựng lên chạy như bay.


"Nô tài hù dọa lấy các vị đại nhân rồi, thật là xin lỗi." Tiểu LăngTử vội vàng cáo lỗi nói.
"Không có sao, không có sao, ha ha ha." Thái Chín vội lắc tay nói,vốn chính là bọn họ có tật giật mình, cũng chẳng oán được ai.


"Công công, chiến đại nhân cùng công chúa đang ở trong các?" VươngChính Nghĩa kéo lấy Tiểu Lăng Tử nhỏ giọng hỏi.
Tiểu Lăng Tử hồ nghi nhìn thập nhị vệ cùng đại thái giám kỳ quái sắc mặt, trongmiệng vẫn dùng thanh âm sắc bén nói: "An công chúa ngủ rồi, chiến đạinhân cũng ở bên trong tĩnh tọa."


Thập nhị vệ ngươi xem ta, ta xem ngươi ( tức là mấy anh nì nhìn nhau đi nhìnnhau lại đoá). Đại thái giám ho nhẹ một tiếng, thận trọng hỏi: "Chiến đạinhân có hỏi qua bọn ta không?"


"Chiến đại nhân chỉ phân phó cho tại hạ tới chỗ hoàng thượng truyền lờinhắn, ngược lại cũng không có hỏi qua các vị đại nhân." Nhìn dáng vẻ mọingười đồng thời thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Lăng Tử bưng lấy miệng cười nói:"Mấy vị đại nhân chẳng lẽ đã làm có chuyện gì đắc tội chiến đại nhânsao?"


"Ách ~~" trên mặt mọi người cùng là cứng đờ, mất tự nhiên hếtnhìn đông tới nhìn tây, chính là không dám chống lại tầm mắt của Tiểu Lăng Tử.


Tiểu Lăng Tử từ nhỏ ở trong cung lớn lên, các công phu khác không có chứ côngphu nhìn sắc mặt người khác cũng có chút bản lãnh đấy. Từ trên mặt mọi ngườihắn cư nhiên có thể nhìn ra chút ý tứ, lập tức liền viên hoạt an ủi mọingười nói: "Các vị đại nhân cũng không cần lo lắng quá mức, ta xem Chiếnđại nhân cũng chưa chắc đã để ý chuyện của các vị đại nhân, mới vừa rồi Chiếnđại nhân phân phó nô tài đi truyền lời xong liền trở về phòng ngủ công chúatĩnh tọa."


"Hắn hiện tại nếu là có thể rời công chúa đi mới gọi là quái nhé?"Hùng Tấn Châu cố gắng xoá bỏ không khí mập mờ của mọi người sau một hồitế mi lộng nhãn, đem lại cho mọi người tâm lĩnh cười lớn. Hai người này chínhlà đang trong thời điểm thêm mỡ trong mật, đợi đến lúc hút hết cũng chẳng tìmđến bọn họ phiền toái đâu, bọn họ cũng là hồ đồ. Chỉ hy vọng Chiến đại nhân đểhết tâm tư trên người công chúa, đừng nghĩ đến chỉnh bọn họ là tốt.


"Tạp gia cũng nên về Phi Phượng Các phục mệnh, vì vậy trước cùng các vịđại nhân sau từ biệt." Tuy tò mò những ý tứ trong lời nói của thập nhị vệnhưng qui tắc sinh tồn thiết yếu trong cung chính là khôn được tò mò, hắn tựnhiên không thể phạm loại lỗi này.


Tiểu Lăng Tử mỉm cười cùng thập nhị vệ rồi nói lời từ biệt, chậm rãi bước trởlại Phi Phượng các, thấy mấy cung nữ còn đang cửa điện trông coi. Ngửa đầu nhìnvị trí của mặt trời, hắn kêu mấy Tiểu Thái Giám đi chuẩn bị nước nóng dự phòng,tự mình hướng Ngự Thiện Phòng đi, món ăn chính của công chúa bình thường mặc dùkhông nhiều lắm nhưng điểm tâm cũng là không thể thiếu đâu đấy, hắn muốnchuẩn bị thật tốt trước khi công chúa tỉnh ngủ.


Hàn Tuyết tỉnh dậy thì trong phòng đã là một mảnh sáng mờ, nàng duỗi lưng mỏi,ngẩng đầu nhìn đôi mắt cương nghị của Hàn Chiến. Miệng dâng lên một nụ cườingọt ngào, yêu kiều. Hàn Tuyêt hướng tới hắn duỗi thẳng hai tay, "Ôm~~!" ( làm nũng kìa •^^•)


Hàn Chiến cưng chiều nhìn nàng cười, rời khỏi ghế quý phi đi tới bên giường đemcả nàng và chăn cùng ôm vào trong lồng ngực."Ngủ có ngon giấckhông?"


Hàn Tuyết thuận thế tựa vào lồng ngực rộng rãi của hắn cọ xát. Hàn Tuyếtcó chút không cam lòng lầu bầu nói: "Vì sao mỗi lần làm thì ta sẽ mệt mỏinha, thật không công bằng!" Rõ ràng người sử lực chính là Hàn Chiến, nhưnglàm xong người mệt mỏi hông tê lưng đau luôn là nàng, Hàn Chiến ngược lại thầnthanh khí sảng, tinh thần vô cùng tốt.


Lời nói của Hàn Tuyết làm Hàn Chiến cười khẽ mấy tiếng, hôn nhẹ lên tóccủa nàng, đem nàng từ trong chăn bế ra."Tiểu Lăng Tử đã chuẩn bị chonàng điểm tâm cùng nước nóng, muốn dùng điểm tâm trước hay là muốn tắm rửatrước?"


Nghe được hai chữ điểm tâm làm cho Hàn Tuyết cười nheo mắt, "Ta muốn vừatắm, vừa ăn."
Thân mật véo chặt chóp mũi nhỏ nhắn của nàng, Hàn Chiến lắc đầu bất đắcdĩ, "Điểm tâm đang ở ngoại sảnh, nàng trước đứng lên dùng một chút, ta sẽbảo bọn họ đem nước nóng mang tới phòng tắm."


"Hảo." Nhìn Hàn Chiến muốn đi ra ngoài, Hàn Tuyết đột nhiên nghĩ đếnđiều gì đó, vội vàng kéo Hàn Chiến tay. Thấy Hàn Chiến không hiểu quay đầu lạinhìn nàng. Nàng nói: "Bảo bọn họ đem cửa cung đóng, ai tới tất cả đều chotrở về, nói ta đang nghỉ ngơi, không tiếp khách." Trong tình huống trongcung bây giờ không rõ, nàng tốt nhất trước lánh mặt một chút cho thỏa đáng. Cácquốc gia có đặc phái viên tới Bích Lạc trước, nàng trước đó cũng đoán đượcnhưng không nhận được tin tức, điều này đã nói lên chuyện lần này khôngđơn giản.


"Ta sẽ đi." Hàn Chiến gật đầu một cái đi nhanh ra khỏi nội thất.


Hàn Tuyết chậm rãi xuống giường mặc quần áo và đi giày, rốt cục mặc cũng khôngmặc xong, liền cứ như vậy đi ra bên ngoài thất đi. Vừa thấy đầy một bàn toànđiểm tâm hảo tinh xảo đầy hương vị nàng hoan hô một tiếng, nhào tới. Nhẹ nhànglinh hoạt cầm nâng một khối hoa cao phấn hồng, cắn một miếng, nhắmmắt cảm thụ hương vị ngọt ngào đang tan ra trong miệng. Vẻ mặt đầy hưởngthụ của Hàn Tuyết làm cho cung nữ đứng hầu hai bên cũng không khỏi che miệngkhẽ cười lên thành tiếng.






Truyện liên quan