Chương 19: Đi ăn

Sáng hum sau mới có 6h30 mà mama nó đã gọi um xiên lên:
-Khánh Linh ơi! Dậy đi ! Thu dọn đồ đạc nhanh lên!
-Dạ! Mẹ đuổi con đấy hả! Hum nay chủ nhật mà! Cho con ngủ thêm 1 xíu xíu nữa thui!-Nó than vãn vs giọng ngái ngủ
-Thui bác cứ để con! Phòng Linh ở đâu ạ?-Hắn thì thầm vào tai bà Mai
-Uk phòng 2 tầng 2.


-Dạ con chào bác!
-MAMA chuyện này là sao z hả!-Khánh hét lớn sau khi hắn đi khỏi
-Hjhj như con thấy đó
-Con phản đối!
-Con dám cãi lời ta sao?
-Dạ nhưng...
-Nhưng vs nhị cái j? Cấm lải nhải nhìu ha!
Khánh thầm tiếc cho Phong
Cộc.........cộc.........cộc
-Cho con ngủ đi mẹ!
-Cô dậy hay để tôi vào lôi dậy đây.


-Xí, hóa ra là cái tên đáng ghét nhà ngươi. Uk thích thì cứ vào-Nói nói xong mới biết là mk nghịch ngu nên vội sửa lại:
-Á! Ai cho anh vào phòng tôi hả! Đứng im ngoài đấy cho tôi!-Nó nói rồi vộc dậy chạy đi vào VSCN nhanh nhất có thể
-Ơ cô vừa bảo tôi vào đi mệ-Hắn cười


-Im ngay cho tôi-Nó vừa đánh răng vừa hét (Bái phục bái phục)
Xong xuôi nó ra mở cửa.
-Hả! Cô lại xong rùi sao?-Hắn ngạc nhiên (bởi vì chị ấy làm trong vào 2ph ạ)


-Xong rùi đấy, dọn đồ cũng xong lun!-Nó thản nhiên làm hắn xỉu. "Cô ta rất phù hợp vs nghề ăn cướp nha" (Ế ai cho dìm hàng bảo người ta đi làm cướp z VIỆT ANH!!!!___________V/ANH: Dạ xin lỗi t/g tại cô ta nhanh quá mà)


-Ế ế! Dậy nhanh! Ai cho anh ngất ở phòng tôi z hả!-Nó hét toáng lên. Hắn thì cứ giả vờ nằm lì trên giường nó cho đến khi nó thay đồ xong (Ủa vào giường từ lúc nào mà t/g ko pít ta)




Nó bước ra khỏi phòng tắm hắn lim dim nhìn nó, trông nó đẹp đẹp thế nào ý làm cho hắn mở tròn 2 mắt nhìn và đơ trong 5s
-Đi ăn ko?-Hắn
-Tưởng anh ngất lun rùi chứ hả?-Nó
-Ờ thì thỉnh rùi! Mà cô nói nhìu làm j? Có đi ăn ko? Tôi cho ở nhà lun bây h!


2 người lên 1 chiếc xe Ferrari và đi đến nhà hàng Royal Restaurant. Vừa ngồi vào bàn, như 1 thói quen nó gọi:
-Cho tôi 10 món ngon nhất nhà hàng!
Vì đã đi 1 lần vs nó nên hắn cũng ko quá choáng váng.
-Dạ của cô cậu đây! Chúc cô cậu ngon miệng!


10ph sau nó đã xử lí hết đống đồ ăn 1 cách "đẹp". Còn hắn thì chỉ ăn mấy cái bánh mì kẹp rồi ngồi nhìn nó ăn trong lòng có chút j đó ngọt ngọt_Vị hạnh phúc. Nó ăn xong chưa kịp chìu mép đã đứng dậy (Tiểu thư thế đấy!) Thấy thế hắn liền bịt miệng cười. Nó thấy lạ:


-Anh cười j z hả?
-Ko có j, chỉ là...haaaaaaaaaaaa-Hắn cười to hơn khi thấy nó ngơ ra như con nai chả hỉu j.
-LÀ J Z HẢ-Nó hét toáng lên
-Thì bên miệng cô đó-Hắn nói rùi đưa tay chỉ vào cạnh miệng mình.
-Ko phải dịch sang trái chút
-Đc chưa?
-Chưa, sang chút nữa
-Đc chưa z?
-Sang phải chút!


Mãi mà nó vẫn chưa lau đc. THấy z hắn lấy khăn và lau dùm nó.
-Thui tôi tự làm đc!-Nó nói rùi lại đưa tay lên lau nhưng vô tình chạm trúng vào tay hắn. 3s sau khi cả 2 người đứng sừng sững nhìn nhau thì nó vội rút tay ra. Hăn lên tiếng làm giảm bớt căng thẳng:


-Đi thôi-Sau đó lại 10 tờ 500.000 phẳng lì lên bàn bước đi (Công nhận Khánh Linh khôn thật. Mn có hỉu t/g đang mún nói đến j ko?)
Ra xe nó thấy hắn đứng dựa vào xe. Nó thở hồng hộc:
-Sao anh ko đợi tôi z hả?
-Cô đúng là heo nên chạy chậm mà, thế h có vô xe ko thì bảo?


-Chờ tui xíu-Nó chợt nhớ ra là mk để quên điện thoại trong nhà hàng nên định quay lại lấy
-Cô định quay lại làm j hả?
-Lấy điện thoại!
-Thui ko cần, lát mua cái khác (Khiếp giàu v~ quên Iphone "sịn" mà bỏ lun như thật. Hehe càng lợi t/g sái lun ^^)


-Nhưng mà.... -Chưa kịp nói hết câu nó đã bị hắn bế vào xe trc con mắt ghen tị của ko ít người xung quanh.






Truyện liên quan