Chương 52: Phong ba

Editor: anbbo17
Betaer: Mẹ Bầu
Tuy rằng, Túy Hương lâu chỉ là một quán rượu, nhưng lại là nơi dễ dàng thu thập được tin tức trong vùng nhất. Người ta đều nói, được nói chuyện phiếm trong khi ăn cơm chính là điều thú vị nhất.


"Lúc ta mới đến đây, phát hiện một chuyện rất vui. Chỉ có điều, phần sau cũng không thể xem là chuyện vui." Một người trong bàn lớn tiếng nói, giống như là đang khoe khoang, tựa như chỉ có một mình hắn biết được việc này.


Quả thực, việc ấy đã thu hút không ít người. Mọi người ở các bàn ăn xung quanh nhìn về nam tử kia, vẻ tò mò.


"Vừa nãy, trên đường ta đi đến đây, nhìn thấy ở trong phủ Thượng Quan Tể tướng đang chuẩn bị hỷ sự." Nói xong nam tử kia cười hì hì, bởi vì hắn đã thành công thu hút được sự chú ý của mọi người.


"Shitt!" Sau một tiếng hừ lạnh mọi người ani nấy lại tự trở về bàn ăn của mình tiếp tục thưởng thức đồ ăn ngon.


"Ai da, các ngươi đừng nóng vội! Ta còn chưa nói xong đâu, đây là chuyện hỷ sự mà, chuyện Thượng Quan Tể tướng gả con gái đó." Nam tử kia thấy mọi người thở dài sau khi không hề để ý đến mình nữa, hắn dứt khoát liền đứng lên trên ghế lớn tiếng nói.




"Ta nói này, mỗi ngày trong kinh thành đều có chuyện gả con gái đi, chuyện này có gì đáng phải ngạc nhiên chứ!" Một nam tử mặc áo xám ở bên cạnh nam tử kia nói với vẻ thản nhiên.


"Không sai, mỗi ngày trong kinh thành này đều có hỷ sự, nhưng quan trọng ở chỗ, chuyện hỷ sự hôm nay lại là giữa Thượng Quan phủ và Tiêu Dao Sơn Trang."
Sau khi nam tử vừa nói xong lời này, sự tò mò trong lòng mọi người lại bắt đầu dâng trào, vẻ mặt ai cũng có vẻ chờ mong.


Tiêu Dao sơn trang là một vùng đất rộng lớn nhất ở Tây Lũng quốc, đồng thời cũng là một gia tộc giàu có nhất nước. Không ai có thể biết chính xác được sơn trang có bao nhiêu tài sản, cũng không ai biết diện mạo trang chủ của nơi này. Bởi vì, cho tới nay hắn luôn là một người cực kỳ kín đáo.


Nghe nói, vị trang chủ này có tướng mạo phi phàm, là một nam tử tài mạo song toàn, trong cảm nhận của nữ tử, hắn chính là vị hôn phu tốt nhất.


"Vậy ngươi nói xem, vị thiên kim nào của Thượng Quan phủ có số mệnh tốt như vậy, lại có thể được gả vào Tiêu Dao Sơn Trang." Mọi người đã hoàn toàn cảm thấy hào hứng rồi.


Nam tử kia nhếch miệng cười nói, "Ha ha, tân nương là Tam tiểu thư của Thượng Quan phủ. Nhưng thật đáng tiếc, Tam tiểu thư lại không phải là người có mệnh tốt."
"Có ý tứ gì? Chẳng lẽ trên đường đã phát sinh chuyện gì sao?"
"Chẳng lẽ có người muốn cướp tân nương hay sao?"


"Đúng vậy, ban đầu ngươi nói phần sau không phải chuyện vui. Chẳng lẽ, thật sự đã phát sinh ra điều gì ngoài ý muốn đã sao?"
......
Mọi người đều bắt đầu suy đoán sôi nổi.


"Ai da, ngay lúc tân nương sắp bước vào kiệu hoa thì một nam tử xông vào giữa đội ngũ rước dâu, giữ chặt lấy tân nương, khóc lóc cầu xin đừng gả tân nương cho người khác. Còn công bố mình là ý trung nhân của tân nương, hơn nữa..." Nam tử tạm dừng một chút, nhìn mọi người cười cười.


"Hơn nữa cái gì?"
"Hơn nữa hắn lại nói, tân nương đã mang cốt nhục của hắn, hắn không muốn con mình nhận người khác làm cha."
"Oa" Một tiếng ồ lên cùng một lúc.


"Có phải có người nào đó ghen tị, nên đã cố ý hãm hại tân nương hay không?" Tiếng ồ lên qua đi, có người lên tiếng phỏng đoán.


"Ừ, đúng vậy, đúng vậy! Việc này cũng có khả năng. Dù gì tân nương cũng là thiên kim của Thượng Quan Tể tướng, bất kể như thế nào cũng sẽ không làm ra loại chuyện bại hoại thuần phong mỹ tục này."
......


"Cái đó cũng không biết chừng, các người không nhớ sao. Thời gian trước, chẳng phải đại phu nhân của Thượng Quan Tể tướng cũng có quan hệ bất chính với đàn ông khác, bị đầy tớ phát hiện ra đó sao? Nói không chừng việc này là thật đấy." Một ý kiến phản đối khác vang lên.


"Đúng thế, xem ra nề nếp của phủ Thượng Quan Tể tướng cũng chẳng ra làm sao, đại phu nhân đã như vậy thì khẳng định nữ nhi cũng sẽ như vậy."


"Sau đó, chuyện lại tiếp tục thế này, nam tử xâm nhập kia rất nhanh đã bị thị vệ của Thượng Quan phủ cưỡng ép lôi đi. Ngay lúc này, ông trời đột nhiên nổi gió to, thổi bay chiếc khăn trùm đầu của tân nương đi. Mọi người đều nói, cái khăn ấy chỉ có chú rể mới được vén lên.


Mà đúng thật, cái khăn trùm đầu của tân nương bị gió thổi bay đi nhất định là một điềm báo không tốt. Mọi người đều cho rằng ông trời có mắt, đã làm cho trang chủ của Tiêu Dao sơn trang tỉnh ngộ.


Sau đó, Thượng Quan Tể tướng cũng cho người đưa tân nương hồi phủ. Hôn sự này cứ như vậy không giải quyết được gì." Nam tử kia nói rất sôi nổi, hơn nữa còn làm thêm một vài động tác, hắn tuyệt đối có tiềm chất kể chuyện.


"Thiếu chút nữa, trang chủ đã cưới phải một người vợ không còn trinh. Chẳng trách, Tiêu Dao Sơn Trang có thể trở thành gia tộc lớn nhất. Hóa ra, trang chủ có ông trời che chở." Rồi sau đó, người nghe đều sôi nổi bàn luận.
......


"Hừ, đây chính là kết cục của nàng ta, vì đã dám khi dễ tiểu thư, vì sao ông trời không trực tiếp đánh ch.ết nàng ta đi, xong hết mọi chuyện chẳng phải là rất tốt sao." Tinh Nhi tức giận nói.


Không phải Tinh Nhi tâm địa độc ác. Thật sự lúc trước Thiên Thiên và Tinh Nhi đã bị Thượng Quan Tiệp Nhi lăng nhục rất nhiều làn.


Thực ra, Thiên Thiên vừa bước vào Túy Hương lâu đã nghe được hỷ sự giữa Thượng Quan phủ cùng Tiêu Dao Sơn Trang. Thì ra Thượng Quan Kiệt Hùng cũng không chịu từ bỏ hôn sự này, mà để cho Thượng Quan Tiệp Nhi thế thân nàng. Nếu như hắn sớm làm như vậy thì hiện tại hai chân cũng không đến nỗi bị tàn phế. Khóe miệng Thiên Thiên hơi nhếch lên.


"Tinh Nhi, lần trước ngươi nói Tiêu Dao Sơn Trang kia có phải Tiêu Dao Sơn Trang này hay không?"
"Đúng vậy!" Tinh Nhi tò mò vì sao tiểu thư lại hỏi như vậy, Tiêu Dao Sơn Trang không phải chỉ có một thôi sao.


Ý cười trên mặt nàng càng sâu. Vương quốc giàu có sao? Được ông trời phù hộ sao? Nàng thật muốn xem nhân vật trong truyền thuyết này là ai, trong đầu không khỏi xuất hiện khuôn mặt kia.
****************************
Tại Thượng Quan phủ.


"Giam nàng vào trong nhà cho ta, chưa có sự đồng ý của ta, không được tự tiện bước ra nửa bước." Thượng Quan Kiệt Hùng tức giận quát.


"Cha, chuyện nam nhân kia nói đều là giả, con cùng hắn ta không có một chút quan hệ nào, càng không có mang bầu như hắn nói, con..." Thượng Quan Tiệp Nhi nói, hai mắt đều nước mắt lưng tròng. Ngày hôm nay chính là ngày đen tối nhất trong cuộc đời của nàng.


"Còn không mau kéo nàng xuống cho ta!" Thượng Quan Kiệt Hùng lạnh lùng liếc mắt nhìn nữ nhi đang quỳ trên mặt đất một cái, ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt, không có một chút gần gũi,
"Cha..." Cuối cùng, Thượng Quan Tiệp Nhi chỉ biết kêu lên một tiếng.


"Lão gia, bây giờ phải làm sao đây? Tiêu Dao Sơn Trang đã hủy hôn, bây giờ lợi thế của chúng ta cũng không còn nữa." Quản gia Trương Đức lo lắng nói.


Thượng Quan Kiệt Hùng hai tay nắm lại thành quyền, đáy mắt lộ vẻ căm phẫn, "Đều là do con tiện nhân kia làm hại. Nếu như, không phải do nó phản kháng, hôn sự sẽ tuyệt đối không bị rơi vào kết cục thế này. Nếu như không phải do nó, hai chân của ta cũng sẽ không như vậy."


"Lão gia, đại phu đã nói, chỉ cần lão gia uống thuốc thường xuyên, chịu khó đi lại thường xuyên một chút, nói không chừng hai chân này vẫn có thể khá hơn." Trương Đức vạn lần không nghĩ tới, sau ngày ấy, hai chân lão gia lại giống như bị tê liệt không thể nhúc nhích. Hắn không thể tưởng tượng được việc này lại do Tứ tiểu thư gây nên.


"Phái một người có bản lĩnh một chút mang con tiện nhân đó về đây." Giọng nói phát ra lạnh như băng.
"Dạ"
"Còn nữa, có nghe thấy Thái tử của Thủy Nguyệt quốc khi nào đến kinh thành hay không?"
"Ba ngày nữa ạ!"


"Tốt." Hắn nhất định phải đạt được thành công thỏa thuận bí mật kia với Thái tử Thủy Nguyệt quốc.
"Cốc cốc cốc" tiếng gõ cửa vang lên.
Trương Đức thận trọng mở cửa phòng, rồi sau đó trở lại trước mặt Thượng Quan Kiệt Hùng, vẻ mặt rất nghiêm túc: "Lão gia, có thư gửi đến ạ..."


Thượng Quan Kiệt Hùng mở thư ra, đọc cẩn thận, vẻ lạnh lẽo lại hiện ra, sắc mặt căng thẳng.
"Lão gia, có phải thư này..."






Truyện liên quan