Chương 8: Người chơi đầu tiên giết được thú.

Một tiếng răng rắc giòn tan vang lên.
Chiến Đà thú thì chẳng bị làm sao cả, chân mà Mì Thịt Bò đá ra thì lại bị gãy xương!
Thống khổ không ai thấu, xấu hổ thì chẳng ai bằng.


Mì Thịt Bò chỉ cảm thấy một chiêu Súc Lực thích của chính mình thật giống như đá nhầm vào một cái cột sắt vậy, đá vào cột sắt thì chân của mình chống đỡ thế nào cho nổi, trực tiếp gãy xương!


Phần việc còn lại của Chiến Đà thú thì rất đơn giản, nhấc chân lên một cái rồi giẫm chân xuống một cái vậy là đưa Mì Thịt Bò về quê nhà.
Người chơi vây xem đều không còn gì để nói, ngươi là hẩu tử phái tới làm vở hài kịch sao?


Tuy rằng thấy được cảnh thảm bại của Mì Thịt Bò, nhưng vẫn có không ít người chơi nhao nhao xông lên khiêu chiến, thi triển đủ các thể loại thủ đoạn!


"Chiến Đà ca a, thật ra thì ta là biểu đệ thất lạc nhiều năm của ngươi a ..." Có người chơi quỳ một gối trên mặt đất, mở ra hình thức lừa đảo, ý đồ sử dụng chém gió đại pháp làm lung lạc tinh thần của đối phương, tuy nhiên rất tiếc.


"Ầm!" Chiến Đà thú đâu có hiểu tiếng người, đưa chân một cái đá bay, lập tức biến thành pháo hoa máu theo bước chân Mì Thịt Bò trở về quê nhà.




"Ăn đá vụn phi tiêu của ta!" Cũng có người chơi nhặt từng cục đá lên, đừng từ xa ném mạnh tới, vừa ném vừa lui lại, ý đồ sử dụng công kích từ xa thả diều đại pháp.


Kết quả thì cũng khỏi cần phải hỏi, Chiến Đà thú bốn chân lao nhanh đuổi kịp lập tức giẫm ch.ết và người chơi đó đi theo bước chân những người anh hùng...
Hai cái đùi không chạy nổi bốn cái chân a, cảnh tượng này rõ ràng rất là hợp lý đi!


"Này! Nghiệt súc lớn mật, nhìn vào cái gậy to rắn chắc này của ta!" Cũng có người chơi hét lớn một tiếng, dùng hết sức bình sinh vào hai tay vung gậy đập tới.


Kết quả chẹp chẹp tự nhiên gậy gẫy hai tay cầm khúc gậy còn lại trên tay như thể cầm một cây hương to lớn vái ông bà tổ tiên cúi xuống dưới chân Chiến Đà thú, cái chân chạm đầu, ch.ết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ, trở lại tiệm soi gương chỉnh sửa sắc đẹp.
Một tiếng sau.


Các người chơi đi ra khỏi "vòng xoáy", hai mặt nhìn nhau.
"Ta cảm thấy ... ta vẫn là nên rút lui đi." Một người chơi ung dung mở miệng nói ra ý kiến của mình.
Người chơi khác đều là nước mắt chạy vội.


Moá nó, loại quái đầu tiên ở Tân Thủ thôn thế mà cũng không đánh lại, trò chơi này còn chơi như thế nào?
Lúc này, một thân ảnh lại đâm đầu đi về phía Chiến Đà thú.
ID: Hùng Bất Khuất Kiên Cường!
"Chiến Đà thú này phát động Chà Đạp trước, sẽ có một giây ngừng lại!"


"Mặt khác, nhược điểm của nó là ở phần bụng dưới, vậy thì nhất định phải nhằm vào nhược điểm của nó mà công kích như vậy mới có tác dụng!"


"Ngoài cái đó ra, trò chơi đã cho công pháp Súc Lực thích, đã nói lên rằng muốn giết ch.ết Chiến Đà thú này, luyện tập Súc Lực thích ba giờ mới là quan trọng!"


"Chiến đấu của Mì Thịt Bò trước đó nói rõ, Súc Lực thích chỉ có thể công kích vào nhược điểm là phần bụng dưới của Chiến Đà thú, bằng không nếu như công kích vào những nơi khác, ngược lại thì đúng là không khác gì đá vào cột sắt, như vậy không bị gãy xương chân thì mới là lạ! Moá cao thủ thiếu lâm thời xưa chắc cũng chỉ dám đá vào cột gỗ thôi a..."


Hùng Bất Khuất Kiên Cường ánh mắt chớp động, thế là một bước tiến lên, bắt đầu khiêu chiến.
Nhưng chẳng mấy chốc, ánh sáng loé lên, Hùng Bất Khuất Kiên Cường đã xuất hiện ở quảng trường của tông môn.
"Động tác quá chậm, còn cần phải cải tiến sửa đổi!"


"Lúc trở mình, còn phải như thế này rồi thế kia ..."
Sau khi Hùng Bất Khuất Kiên Cường âm thầm suy tính xong lại tiếp tục xuống núi khiêu chiến.


Tử vong liên tục, nhưng không cách nào làm rung chuyển ý chí chiến đấu sục sôi của Hùng Bất Khuất Kiên Cường, trái lại càng khơi dậy ý chí khiêu chiến hừng hực của hắn!
Mắt thấy hoàn toàn không đánh lại Chiến Đà thú, phần lớn người chơi lựa chọn từ bỏ.


Hoặc là nói, chờ đợi có người chơi đầu tiên giết được thú!
"A, phong cảnh đẹp như thế này, nếu như có một chén rượu ngon chẳng phải sẽ sung sướng hơn sao!" Có người chơi tìm một chỗ cao cao, nhàn nhã thưởng thức cảnh mặt trời lặn.


Cũng có người chơi còn đang đi lục tung ở khắp mọi ngõ ngách.
Càng có mấy người chơi quyết định offline, bắt đầu tìm kiếm chiến lược.
Nhưng nhiều người chơi nhất lại đang tụ tập ở trên quảng trường của tông môn.


ID Thiệt Tiêm Tiểu Đương Gia không biết kiếm đâu ra được một cái nồi lớn, lại còn làm ra vách ngăn, liên tục không ngừng để từng miếng thịt Chiến Đà thú đã được cắt gọn gàng vào trong nồi.
Người chơi ở xung quanh thi nhau giơ đũa gỗ tự chế lên, mỗi người đều thèm tới nhỏ giãi.


"Thịt Chiến Đà thú thái mỏng ra ăn quá ngon!"
"Thịt đùi của nó càng là tuyệt cú mèo!"
"Không hổ là làm ca của ta, ngưu bức a, làm món ăn có mùi vị thật ngon a!"
"Chờ một chút, chúng ta có nên tu luyện trước một chút hay không?"
"Tu luyện cái rắm, tu luyện có thể có mùi thơm của lẩu không?"


"Nhức cả trứng, lão tử thức suốt đêm để chơi game, kết quả online ăn lẩu? Tuy nhiên, thực sự là rất thơm a, cảm giác như thật đang ăn lẩu vậy!"
...
Những người chơi này càng ăn thì càng khen, hơn nữa ăn thế nào cũng không ngán, càng không cần lo lắng sẽ no tới vỡ bụng.


Thế mà khoảng thời gian một đêm, chẳng mấy chốc đã trôi qua như muỗi bay rình mồi.
Ngày hôm sau.
"Hô ..." Hạ Nhất Minh mở hai mắt ra, hài lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tiêu hao khoảng thời gian một đêm, cuối cùng thì cũng đã điều dưỡng xong thương thế.
"Chiến Đà thú này, quá cường đại!"


"Những người chơi kia căn bản là không có khả năng đánh thắng! Chỉ có thể dựa vào một mình ta đi hoàn thành mà thôi a!"
"Khoảng thời gian chỉ còn lại hai ngày, ta làm sao mà có thể giết hết một trăm con đây?"
Hạ Nhất Minh thở dài một tiếng.
Được rồi, trước tiên đánh giấu cái đi!


"Đinh, ký chủ đánh giấu thành công!"
"Ban thưởng đánh giấu, kiến trúc mới, Phục Sinh đại điện!"


Phục Sinh đại điện: "Sau khi người chơi ch.ết sẽ tự động sống lại ở bên trong Phục Sinh đại điện, tu vi thiết lập lại là Đoán Thể cảnh tầng một! Không cần phải chỉnh chỉnh sửa sửa lập nhân vật mới một lần nữa!"
"Phục Sinh đại điện này là thứ tốt a!" Hạ Nhất Minh gật đầu hài lòng.


Cái đại điện này, xem như người chơi ch.ết không toàn thây, tất cả tu vi tích luỹ trước đó đều trở về ban đầu, lại phải từ Đoán Thể cảnh tầng một bắt đầu lại từ đầu.
Tuy nhiên, kinh nghiệm tích luỹ, điểm cống hiến và tri thức của người chơi còn ở!
Chỉ là tu vi không còn mà thôi!


Cái này giống với trò chơi Rouglike!
Quan trọng nhất chính là tiết kiệm thời gian, tránh khỏi việc lại phải tạo nhân vật một lần nữa.
Lúc này, một thông báo của hệ thống đột nhiên vang lên.


"Đinh! ID Hùng Bất Khuất Kiên Cường, thành công giết ch.ết Chiến Đà thú, hoàn thành nhiệm vụ mà ký chủ ban bố! Ban thưởng 100 điểm cống hiến!"
"? ? ?"
Hạ Nhất Minh và mọi người đều giật mình rồi.


"Có người chơi ... giết ch.ết Chiến Đà thú?" Phản ứng đầu tiên của Hạ Nhất Minh chính là cho rằng mình còn chưa tỉnh ngủ.
Thế nhưng là, đây hoàn toàn chính xác thật là thông báo của hệ thống, tuyệt không có bất kỳ giả mạo nào cả!


"Hắn làm được như thế nào?" Hạ Nhất Minh lập tức đứng dậy, vội vội vàng vàng đi ra khỏi đại điện.
...
"Moá nó, Hùng ca thật là trâu bò a!"
"Oa oa, Hùng ca thật là thật là ... thật là" ... thật là cái gì nhỉ, trâu bò có người nói rồi, "A Thật là trâu chó a!"


"Trâu chó a, không hổ là Đại Hùng ca của ta!"
"Lợi hại a lợi hại a, đại lão, còn thiếu vật trang sức ở trên đùi không?"
...


Xung quanh là một đám đông người chơi, một bóng người bê bết máu đang đứng trên một bộ thi thể Chiến Đà thú tươi ngon, trên mặt tràn đầy niềm vui chiến thắng, đúng vậy, có niềm tin ắt chiến thắng a.
ID Hùng Bất Khuất Kiên Cường.
"Chiến Đà thú này quả thực lợi hại!"


"Chỗ khó khăn chính là nằm ở chỗ khả năng tấn công cường đại và khả năng phòng thủ cao! Dựa vào đẳng cấp hiện tại của chúng ta, bị đánh trúng thì chính là biến thành pháo hoa máu!"
"Cho nên nhất định phải không bị thương thì mới có thể giết ch.ết Chiến Đà thú này!"


Hùng Bất Khuất Kiên Cường mở miệng nhàn nhạt giảng giải.
? ?
Nhất định phải không bị thương?
Moá nó ngươi đùa ta sao?
Đông đảo người chơi đều là hai mặt nhìn nhau.
Có lẽ, đây chính là thế giới của đại lão đi.


"Đại lão (ý là sếp là chỉ huy), ngươi đánh ch.ết Chiến Đà thú như thế nào vậy? Có thể đánh lại một lần để cho chúng ta có cơ hội học hỏi một chút được không?"
"Được a!" Hùng Bất Khuất Kiên Cường gật gật đầu, không có một chút ý định giấu giếm nào.


"Đại lão nha, đây mới là đại lão nha!" Những người chơi khác đều vô cùng cảm động.
Mình quả thật là đánh không lại!
Nhưng ... có đại lão a!
Xem đại lão giết thú, chính mình đi theo học hỏi, không phải cũng có thể tự mình giết thú sao?


"Hắn làm sao làm được?" Hạ Nhất Minh cũng tò mò không thôi.
Đoán Thể cảnh tầng một, tự mình giết ch.ết yêu thú Linh Mạch cảnh sơ kỳ?
Nếu như là trời sinh loại hình yêu nghiệt có được Hỗn Độn thể, Chí Tôn thể, Tiên cốt gì gì vân vân và mây may thì coi như xong.


Hùng Bất Khuất Kiên Cường này không khác gì những người chơi khác, thiên phú gì cũng không có, giống như một cái bảng trắng tinh a!
Đến cùng là làm sao làm được đây?
P/S: Ta thích nào ...






Truyện liên quan