Chương 48: Đung đưa, cùng nhau dô ta nào!

"Linh Vũ Chiến xa?" Hạ Nhất Minh có hơi giật mình, lập tức nghiên cứu một phen xong thì lại mừng rỡ.
Bề ngoài của chiếc Linh Vũ Chiến xa này dài rộng chỉ có năm sáu mét, bên trong lại có một động thiên khác!
Bước vào bên trong Chiến xa, lại là một không gian rất lớn với độ rộng tới trăm thước.


Nhà kho, ký túc xá thậm chí là cả phòng ăn, phòng bếp đầy đủ mọi thứ!
Thần kỳ nhất chính là, lại còn có một cái Phục Sinh ốc (phòng) mini, cứ cách mỗi 10 phút là có thể cùng lúc phục sinh nhiều nhất ba người chơi.


Nếu như người chơi cùng lúc ch.ết bất đắc kỳ tử quá nhiều, người chơi khác phải xếp hàng chờ đợi để được sống lại.
Đây tuyệt đối là thứ tốt nhất dùng trong viễn chinh Bắc phạt!


Các người chơi có thể ngồi trên Linh Vũ Chiến xa này trực tiếp Bắc phạt, chiến đấu bên ngoài mỏi mệt thì có thể trở về trong Chiến xa nghỉ ngơi khôi phục, ăn cơm đi ngủ, đi giải quyết nỗi buồn một cách lịch sự đều được.


Nhỡ đâu ợ ra rắm thì lập tức phục sinh sống lại ở Phục Sinh ốc bên trong Linh Vũ Chiến xa.
Không cần ch.ết đi là phải về tông môn rồi mới lại chạy tới đây.
Chỉ có điều, vận hành Linh Vũ Chiến xa là phải dựa vào trận pháp, mỗi một giờ sẽ phải tiêu hao mười khối linh thạch!


"May mắn ... có năm trăm khối linh thạch mà Nam Cung Ly cho ta, không phải vậy thì linh thạch của ta chắc chắn là không đủ để dùng!" Hạ Nhất Minh âm thầm cảm kích bóng hình xinh đẹp kia một cái.
Linh Vũ Chiến xa đã ràng buộc với Hạ Nhất Minh, cho nên Hạ Nhất Minh vung tay lên cái là có thể thu nó vào bên trong không gian của hệ thống.




"Các đệ tử thân yêu!" Hạ Nhất Minh đi ra khỏi đại điện, nhàn nhạt mở miệng hô lớn.
"Bắt đầu bắt đầu!"
"Ta đã ăn uống no đủ, 10 giờ liên tục không offline cũng chẳng sao!"
"Ta cũng vậy!"
...


Các người chơi sớm đã chuẩn bị đầy đủ, xoa tay giãn cơ chân cẳng đều đã làm hết rồi, từng tên đều vô cùng hưng phấn.


"Hôm nay, chúng ta sẽ giết vào Thập Vạn Đại Sơn ở phía Bắc! Huyết chiến với rất nhiều yêu thú để đoạt cơ duyên, tranh tạo hoá!" Hạ Nhất Minh phát biểu một phen, không nói nhiều nhưng lại dấy lên cảm xúc mạnh mẽ của mỗi một người chơi!


Đi xuống chân núi, vào lúc các người chơi còn đang suy nghĩ làm sao để đi về phía Bắc thì thấy Hạ Nhất Minh vung tay lên thả Linh Vũ Chiến xa ra.
"Oa cái xe này hoành tráng a!"
"Moá nó, xe này từ đâu chui ra vậy!"
"Ngươi không thấy Minh ca vừa vung tay làm phép biến ra đó sao?"


"Cái xe này bé thế này thì liệu có đủ chỗ cho chúng ta không?"
"..."
Chờ khi tất cả người chơi đi vào bên trong Linh Vũ Chiến xa xem thì càng khiếp sợ hơn!
"Đậu xanh rau muống, đây chính là Linh Vũ Chiến xa? Trông thật sự là rất con mẹ nó lợi hại a!"
"Đi Bắc phạt còn có xe đón xe đưa? Tốt tốt yêu yêu a!"


"Thật đẹp a, không gian bên trong xe này so với bề ngoài của xe thì lớn hơn mười mấy lần a! Công nghệ gấp không gian này ấn tượng như vậy sao?"
"Nhanh nhìn, trong xe còn có điểm phục sinh này!"
"Đậu xanh rau muống, nhà kho thật là lớn, trước tiên để lương khô mà chúng ta mang theo vào đi!"


"Phòng bếp này quả thực là rất tuyệt vời a! Mọi người cứ ra ngoài làm việc, không cần biết các ngươi mang loại thịt gì về, Tiểu Đương gia ta đều có thể làm cho các ngươi ăn!"
...
Các người chơi lại sối trào lên một lần nữa, thế là chuẩn bị đầy đủ thì nhau lên xe.


"Xuất phát!" Hạ Nhất Minh động niệm một cái, Linh Vũ Chiến xa lập tức lao vụt về phía bắc mà đi!
Về phần Viêm Hoàng tông không còn một ai, Hạ Nhất Minh căn bản không thèm để ý tới.


Bên trong Viêm Hoàng tông ngoại trừ Linh điền ra, những nơi khác căn bản không có thứ đáng giá trì, linh thảo trong Linh điền thì vừa mới nảy mầm cũng chẳng đáng tiền.
Tàng Thư các thì là kiến trúc của hệ thống, tồn tại dưới Trúc Cơ căn bản là không vào được cũng không cách nào phá hỏng!


Về phần tồn tại Trúc Cơ cảnh trở lên tập kích ...
Xem như mình ở lại tông môn thì cũng chẳng có tác dụng gì a!
Cho nên Hạ Nhất Minh yên tâm thoải mái, mang theo tất cả người chơi dốc toàn bộ lực lượng!
Mục tiêu chính là Thập Vạn Đại Sơn ở phía Bắc!


Tốc độ của Linh Vũ Chiến xa rất nhanh, chẳng mấy chốc đã lao vùn vụt về phía bắc tới khu vực giáp ranh Thập Vạn Đại Sơn.
Ngồi ở trong phòng điều khiển, bởi vì có hiệu quả cách âm rất tốt, Hạ Nhất Minh cũng không biết tình trạng của các người chơi trong xe.


"Sắp phải liều mạng chiến đấu, không biết các người chơi có căng thẳng hay không ..." Hạ Nhất Minh tự nghĩ, dự định sẽ lại làm một bài phát biểu tới cổ vũ sĩ khí của mọi người một chút.
Tuy nhiên vừa mới đi vào toa xe, Hạ Nhất Minh lập tức không còn lời gì để nói.


"Thế giới này là tình yêu của ta! Thâm Hải Vương chẳng qua chỉ là một con Boss ngớ ngẩn ~~ ô zê!"
"Lại tới năm cái xâu nướng Thâm Hải Vương!"
"Đung đưa, cùng nhau dô ta nào!"
...


Bên trong toa xe, các người chơi đang rất náo nhiệt theo tiết tấu của âm nhạc, ngồi ăn lẩu, cởi trần đứng trên bàn nhảy múa nơi nào cũng có, trông không khác gì động lắc trong phòng vip của bệnh viện tâm thần vậy...
"Âm nhạc ở đâu ra?" Hạ Nhất Minh đảo mắt một cái.


Trong một góc, một thanh niên có ID là Âm Du Tiểu Vương Tử đang chơi một cây đàn guitar thô sơ, còn dùng chân đạp đạp, đạp vào hai cái trống lớn.
Dây đàn ghita kia được làm ra từ gân của Thâm Hải Vương, về phần mặt trống to kia thì được làm ra từ da bụng của Thâm Hải Vương.


Phải nói rằng một cây đàn thô sơ tự chế như vậy, dù âm thanh thi thoảng có lạc nhịp nhưng vẫn trình diễn ra giai điệu hay dưới kỹ thuật cao siêu của Âm Du Tiểu Vương Tử.


"Thâm Hải Vương này, thật đúng là đã bị các ngươi ép tới sạch sẽ a!" Hạ Nhất Minh cũng có chút đồng cảm với Thâm Hải Vương.


"Phân đan của Thâm Hải Vương có hiệu quả bạo tạc a, các ngươi không biết, hiệu quả còn mạnh hơn mười mấy lần so với Phân đan của Chiến Đà thú a! Ai, đáng tiếc Bò ca lúc đó còn chưa tiêu hoá xong, không phải vậy còn có thể luyện chế thêm mấy viên Phân đan!" Lúc này, Đại Sư Nông Trường khiến Hạ Nhất Minh sửng sốt một lúc.


Chẳng lẽ ... người chơi ID Đại Sư Nông Trường này, ngay cả phân trong bụng chưa kịp thải ra của Thâm Hải Vương cũng không chịu bỏ qua?
Đậu xanh rau muống!
Cái này cũng quá con mẹ nhà nó hung ác đi!
"Minh ca tới rồi!"
Lúc này, một người chơi có ánh mắt tốt, liếc một cái đã thấy Hạ Nhất Minh.


"Các đệ tử, bây giờ đã tới khu vực giáp ranh với Thập Vạn Đại Sơn!" Hạ Nhất Minh đề xuống suy nghĩ trong lòng mình, chậm rãi mở miệng nói.
"Đâu xanh rau muống, tới rồi!"
"Đại đao của ta đã đói khát khó mà nhịn nổi rồi!"


"Ha ha ha ha, một thân thần trang của lão tử, đợi lát nữa sẽ để cho các ngươi được mở rộng tầm mắt một chút!"
...
Các người chơi một tên tự tin hơn một tên, đều thi nhau lên đồ đồng thời tập hợp dựa theo vị trí tiểu đội.


"Mặc dù là khu vực giáp ranh bên ngoài nhất của Thập Vạn Đại Sơn, tuy nhiên yêu thú Linh Mạch cảnh ở nơi này chỗ nào cũng có, rất nhiều yêu thú còn hành động theo bầy đàn! Thi thoảng cũng sẽ có yêu thú Linh Mạch hậu kỳ cường đại xuất hiện!"


"Nơi này, ta có cây tín hiệu cầu cứu do ta làm ra, các ngươi mỗi một người đều cầm theo một cái, nếu như rơi vào thời điểm gặp phải nguy hiểm khó giải quyết thì lập tức bóp nát tín hiệu cầu cứu này, ta sẽ lập tức chạy tới cứu viện các ngươi!" Hạ Nhất Minh nói xong lập tức lấy ra một trăm nhánh cây nhỏ.


Bên trong những nhánh cây nhỏ này đều được Hạ Nhất Minh tồn trữ một chút lực lượng Thanh Đế Trường Sinh thể, cùng với một chút lực lượng lôi đình!


Nguyên lý cũng rất đơn giản, người chơi chỉ cần bóp nát nhánh cây nhỏ này sẽ phát động lực lượng lôi đình, lực lượng lôi đình lập tức sẽ bộc phát bay lên trời kéo theo một chút lực lượng Thanh Đế Trường Sinh thể ẩn chứa bên trong, khi tới trên không trung ở một độ cao nhất định sẽ toả ra một vòng sáng màu xanh.


Trông cái này gióng với đạn tín hiệu hoặc là pháo hoa này kia.
Hạ Nhất Minh sẽ một mực giẫm chân ở trên phi kiếm bay lên không trung để giám sát, một khi có người chơi cầu cứu thì sẽ lập tức chạy tới trợ giúp.


Dù sao bây giờ tu vi của rất nhiều người chơi đều đã tăng lên không ít, cùng với nơi này cách xa tông môn, có thể không ch.ết bảo vệ được bản thân thì tự nhiên tốt hơn!
"Wow, còn có thủ đoạn cầu cứu này? Tuyệt a!"
"Ha ha, ta cần cứu viện sao, không bao giờ!"


"Ô ô ô, Minh qua quá biết chiếu cố chúng ta, quá cảm động a!"
...
Các người chơi tuy rằng trên miệng đều vô cùng kiêu ngạo, nhưng trên người vẫn là thành thật thu vào một cây tín hiệu cầu cứu.
"Chúng ta qua bên kia! Đi nào!"
"Xuất phát!"
"Lần này nhất định phải kiếm nhiều!"
...


Chẳng mấy chốc, các người chơi đều chọn một cái phương chướng cho riêng mình, sau đó thì thi nhau xông vào khu vực rừng rậm bên ngoài của Thập Vạn Đại Sơn.


Hạ Nhất Minh thì chân giẫm Phi Kiếm Minh Nguyệt chậm rãi bay lên không trung, ở vị trí cách mặt đất khoảng ba mươi mét, ánh mắt đảo quanh, chuẩn bị ra tay cứu viện bất cứ lúc nào.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.






Truyện liên quan