Chương 50: Thời gian của đại lão

"Busoshoku!!!" Vương Luffy không nói hai lời, hai tay giao nhau, dùng Busoshoku chống đỡ được một kích này!
"Huyết Hổ Linh Mạch sơ kỳ sao? Hôm nay ta sẽ tiêu diệt ngươi!" Chiến ý của Vương Luffy dâng trào, lập tức nửa ngồi trên mặt đất, một bàn tay chạm đất, bày ra một cái tư thế.


"Bát Môn Độn giáp ... Nhất môn! Mở!" Vương Luffy giao phong mấy cái đã làm quen được với phương thức công kích của con Huyết Hổ này, thế là không do dự nữa, lập tức chơi lớn!


"Rầm rầm rầm!" Lập tức, một đầu kinh mạch trong cơ thể Vương Luffy, lực lượng Thanh Đế Trường Sinh thể nghịch chuyển mà lên, ngoài việc bản thân đau đớn và tổn thương nặng nề, nó còn tạo cho Vương Luffy lực lượng cường đại!
"Ầm!" Vương Luffy giẫm chân một cái bay lên không trung, nắm tay phải giơ lên.


"ch.ết đi cho ta!" Vương Luffy tung ra một quyền, hung hăng đánh vào trên đầu của Huyết Hổ!
Huyết Hổ bị một quyền này đánh cho lập tức ngã sấp trên mặt đất, miệng phun máu tươi, nhưng lập tức nổi giận gào thét lên, đuôi hổ hất lên, quất cho Vương Luffy nôn ra máu báy ngược ra ngoài.
"Nhất môn không đủ?"


"Vậy thì Nhị môn!"
Vuong Luffy ngã xuống đất, lại không nói hai lại, lại mở thêm "môn" nữa!
Lập tức khí tức bộc phát ra càng hùng hồn và đáng sợ hơn so với trước đó!
Lần này, Huyết Hổ giống như cũng đã nhận ra nguy hiểm, lần đầu tiên bắt đầu lui lại.


Bởi vì Vương Luffy trước mắt này có khí tức đáng sợ hơn so với trước đó!
"Ngao ngao ngao!" Huyết Hổ xoay người một cái muốn chạy.
"Muốn chạy?" Vương Luffy nở ra nụ cười khinh thường, tay trái vừa nhấc!
"Hàn Băng tiễn!" Một mũi Hàn Băng tiễn được bắn ra, bắn trúng vào chân phải của Huyết Hổ.




Lập tức, băng sương tràn ngập, động tác của Huyết Hổ lập tức bị trở nên chậm hơn trước rất nhiều.
"Ầm!" Vương Luffy giẫm chân một cái, lại bay lên khoảng không cách mặt đất khoảng bảy tám mét, sau đó lao tới trước mặt Huyết Hổ.


"Lại ch.ết cho lão tử!!!" Trọng quyền của Vương Luffy xuất kích, hai quyền ôm vào một chỗ, sau khi lực lượng Busoshoku màu đen nhánh điên cuồng bao phủ lại thì hung hăng rơi vào trên đầu của Huyết Hổ!


"Răng rắc!" Tiếng xương vỡ vụn cùng với tiếng nổ tung vang lên, Huyết Hổ lập tức bị một kích này của Vương Luffy đánh nát xương đầu, đầu cũng bị đấm nổ!
"Hô ..." Nhìn vào Huyết Hổ ngã xuống, Vương Luffy vào lúc này mới chậm rãi ngừng nghịch chuyển công pháp.


Tốn mất khoảng thời gian một nén nhang, Vương Luffy vận chuyển lực lượng Thanh Đế Trường Sinh thể theo lộ tuyến bình thường, tổn thương vừa rồi khi liên tục mở ra Nhị môn tạo thành trên cơ bản đã khôi phục.
"Con tiếp theo!" Vương Luffy đảo mắt một cái, lập tức tìm kiếm con yêu thú tiếp theo.


Lúc này, ở một nơi khác.
Một con trâu đực to lớn cao khoảng bảy tám mét, toàn thân thiêu đốt lên hỏa diễm, đang điên cuồng công kích về phía một thân ảnh.
ID: Hùng Bất Khuất Kiên Cường!


Con trâu đực này rõ ràng là một trong những yêu thú Linh Mạch cảnh trung kỳ cường đại, tên là Hỏa Diễm Cuồng Ngưu!


Chỉ thấy Hỏa Diễm Cuồng Ngưu há miệng rộng ra, lập tức phun ra một đám hỏa diễm về phía Hùng Bất Khuất Kiên Cường! Bao trùm trong phạm vi mấy chục mét, phá hỏng tất cả vị trí tránh né xung quanh Hùng Bất Khuất Kiên Cường.


"Sưu!" Nhưng Hùng Bất Khuất Kiên Cường lại ung dung không vội, khoát tay, ném móc câu ra treo ở chỗ trên cao trên ngọn cây.
Lập tức Hùng Bất Khuất Kiên Cường phát lực một cái, nắm lấy sợi dây và nhảy lên không trung, trầm bổng một cái đã tránh khỏi hỏa diễm được phun ra này!


"Đi!" Hùng Bất Khuất Kiên Cường vung tay lên, quăng một cái bình nhỏ về phía Hỏa Diễm Cuồng Ngưu.
Cái bình này gặp phải hỏa diễm mà Hỏa Diễm Cuồng Ngưu phun ra, lập tức nổ tung, hóa thành mảng bụi mù lớn làm ngăn cản tầm nhìn.


"Ngao ngao ngao!" Hỏa Diễm Cuồng Ngưu bị bùi mù hun hai mắt lập tức nhắm lại, nước mắt chảy xuống không ngùng, lập tức không nhìn thấy rõ tình huống xung quanh.
Nắm lấy cơ hội này, Hùng Bất Khuất Kiên Cường đã lao tới bên cạnh thân Hỏa Diễm Cuồng Ngưu.


Theo một cái nhảy vọt của Hùng Bất Khuất Kiên Cường, lập tức cưỡi lên phần lưng của Hỏa Diễm Cuồng Ngưu.
"Ngao ngao ngao!" Hỏa Diễm Cuồng Ngưu phẫn nộ, phát lực nhảy như bò tót nhảy, ý đồ hất văng Hùng Bất Khuất Kiên Cường đi.


Thế nhưng là hai chân Hùng Bất Khuất Kiên Cường phát lực, kẹp chặt lấy ôm sát người nó, một tay còn rút dao căm trên giày ra, hung hăng đâm vào cổ của Hỏa Diễm Cuồng Ngưu.


"Busoshoku!" Theo Hùng Bất Khuất Kiên Cường quát khẽ một tiếng, tay phải nắm lấy dao găm lập tức nhuộm thành màu đen nhánh, phát lực một cái, ngay ở cổ của Hỏa Diễm Cuồng Ngưu đâm ra một cái lỗ thủng lớn.


Máu tươi không lấy tiền phun ra, Hùng Bất Khuất Kiên Cường theo Hỏa Diễm Cuồng Ngưu nghiêng ngả, hai chân buông lỏng bị quật bay về sau, nhẹ nhàng hạ xuống đất.
Sau đó, Hỏa Diễm Cuồng Ngưu tuy rằng giãy dụa điên cuồng, thế nhưng là bởi mất quá nhiều máu, cuối cùng vẫn ngã trên mặt đất.


"Hô ... kích thích a! Quá sung sướng!" Solo thành công giết ch.ết Hỏa Diễm Cuồng Ngưu, Hùng Bất Khuất Kiên Cường nhịn không được vung tay hô lớn!
"Đây mới là, trò chơi mà ta muốn!"
"Đây mới là, khiêu chiến mà ta muốn!"
"Di chuyển không ngưng, khiêu chiến không thôi!"


Hùng Bất Khuất Kiên Cường thích nhất chính là khiêu chiến!
Không sợ quái vật cường đại!
Chỉ sợ quái vật có trí tuệ thấp, chỉ sợ có quá ít chủng loại quái vật, chiến mấy lần xong thì sẽ tẻ nhạt vô vị!


Thế nhưng là ở bên trong Thập Vạn Đại Sơn này, yêu thú giống như vô cùng tận vậy, hơn nữa chủng loại phong phú, đủ loại kiểu dáng! Gần như hiếm khi gặp lại!
Cho dù là Hùng Bất Khuất Kiên Cường, cũng phải chạy trốn nhiều lần, cuối cùng mới thành công giết ch.ết con Hỏa Diễm Cuồng Ngưu này!


Hùng Bất Khuất Kiên Cường thu thập một phen, đánh giấu vị trí thi thể của Hỏa Diễm Cuồng Ngưu sau đó xoay người bắt đầu tìm kiếm con mồi tiếp theo.
Lúc này.


"Ban Văn Cự Mãng sấp phát động công kích quay cuồng, đội cận chiến lui lại!!!" Theo Tinh Thần quát lớn một tiếng, sáu người chơi cầm dao găm và cốt mâu trong tay cùng nhau lui lại.


"Tê tê tê!" Một con cự mãng to lớn dài khoảng hai mươi mấy mét đang quay cuồng một cách đáng sợ, trực tiếp đập nát nhiều bụi cây và tảng đá xung quanh nó!
Nếu không phải Tinh Thần hạ lệnh kịp thời, mấy người chơi cận chiến này chắc chắn đã ch.ết bất đắc kỳ tử rồi.


"Đội 2, đội 4, kiềm chế công kích!" Tinh Thần thông qua chức năng giọng nói của hệ thống Đoàn đội, lập tức hạ lệnh.
Ngay lập tức, tám người chơi cùng nhau vận chuyển Hàn Băng tiễn, thi nhau cùng bắn ra!


Từng mũi Hàn Băng tiễn bắn vào trên người Cự Mãng, tuy rằng không tạo thành tổn thương gì nhưng lại thành công giảm đi tốc độ của Cự Mãng.


"Đội 5, phát động công kích bằng dây thừng!" Tinh Thần hạ lệnh một tiếng, lập tức có bốn người chơi cùng nhau vung vẩy dây thừng quấn quanh vào trên người Cự Mãng, sau đó buộc đầu còn lại vào trên các thân cây to lớn.


Bốn người chơi này sau khi vận chuyển Busoshoku quấn quanh hai tay, giữ chặt lấy dây thừng, tới hạn chế hành động của Cự Mãng.
"Tê tê tê!" Cự Mãng giận dữ, phát lực một cái, một người chơi lập tức bị đuôi rắn quất trúng quất bay ngược ra ngoài, lập tức trọng thương.


"Không được khẩn trương, bình tĩnh lại! Người bị thương lui lại, những người khác tiếp tục!" Tinh Thần chỉ huy rất thành thạo, đồng thời dựa vào trạng thái người chơi trong Đoàn đội, điều chỉnh bất cứ lúc nào.


Trải qua giằng co một phen, gần nửa người của Cự Mãng đều bị Hàn Băng tiễn liên tục không ngừng làm cho đông lạnh thành khối băng, mười cái dây thừng cũng hạn chế rất nhiều hành động của nó.
Cơ hội tới!
P/S: Ta thích nào ... chương 6.






Truyện liên quan