Chương 83: Tất cả đệ tử của ta đều là người chơi hài hước (5)

"Khảo thí này, không có một chút tính khiêu chiến nào a!" Hùng Bất Khuất Kiên Cường có chút không biết nói gì!
Làm một người chơi hồn hệ kỳ cựu đại lão siêu cấp, Hùng Bất Khuất Kiên Cường vẫn là thích khiêu chiến kẻ địch cường đại hơn.


"Ba người các ngươi không cần ra tay! Một mình ta là đủ!"
Vương Luffy đột nhiên mở miệng, càng là chậm rãi giơ lên cánh tay quấn đầy băng vải.
"..." Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp và Hùng Bất Khuất Kiên Cường đều một mặt mộng bức.


Vương Luffy làm gì mà cánh tay phải quấn lấy băng vải? Chẳng lẽ nói ... không thể nào? Không thể nào!!!
Đều là những người trưởng thành như vậy!
Không thể lại làm như vậy a?


"Đệ tử của Hạ Nhất Minh, mời tiến lên khảo thí!" Theo nhân viên làm việc của Hạo Thiên thư viện vang lên, Vương Luffy một mình lẻ loi đứng ở trước thiết bị khảo thí lực lượng.


"Cuối cùng, đã tới thời khắc ta giải khai ... phong ấn lực lượng tay phải này của ta!" Vương Luffy ánh mắt chuyển động, mang theo vẻ cao ngạo và lãnh khốc, chậm rãi mở miệng.
"Tay phải bị phong ấn?"
"Cái quỷ gì?"
"Tay phải của hắn, hình như ẩn giấu đi cái gì?"
...


Vương Luffy, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
"..." Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp và Hùng Bất Khuất Kiên Cường đều che kín khuôn mặt.
A, quá xấu hổ!




Tuy rằng không phải là mình nói ra khỏi miệng, nhưng là làm tiểu đồng bọn đi cùng với Vương Luffy, hai ngườic ảm thấy xấu hổ tới đều muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Moá, lớn chừng nào rồi mà còn chơi cái kiểu này ...
Quá mắc cỡ!


"Xin hỏi, tại sao chỉ có một mình ngươi?" Lúc này một nhân viên làm việc nhịn không được hỏi, còn nhìn thoáng qua Mỳ Thịt Bò đang nằm ngáy o o.
"Giết gà sao lại dùng đao mổ trâu! Một mình ta, là đủ!" Vương Luffy nhàn nhạt nói, một mặt tự tin.


"Tê tê tê!" Lập tức, vô số người lại phải phát ra tiếng hít khí lạnh.
Cuồng!
Càn rỡ!
Thật ngông cuồng!
Quả thực điên cuồng vô địch!
Người ta đều là bốn người cùng lên! Kết quả ngươi chỉ có một mình đi lên?


Nhất là ngay ở vừa rồi, Thanh nhi và ba thiếu nữ còn lại cùng nhau thi pháp, đánh ra số điểm cao tới 1056 điểm!
Một mình ngươi, làm sao có thể thắng được bốn người ta cùng nhau hợp lực?
"Đám gia hoả này, làm cái quỷ gì?" Hạ Nhất Minh bó tay rồi, moá nó!


Bốn người các ngươi cùng tiến lên không tốt sao?
Tại sao phải tỏ ra lợi hại? Tại sao thích trang bức như vậy?
Không thể cầu ổn để cho ta được yên tâm một chút sao?
Hạ Nhất Mnih há to miệng, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Hạ Nhất Minh cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng!


Tin hắn, cứ để cho hắn trang bức đi!
Lúc này, các người chơi ở nhà thấy cảnh này cũng là tràn đầy khí tức sung sướng.
"Đậu xanh rau muống, Luffy ca làm phát trang bức này là quá đẹp rồi!"


"Cuối cùng, đã tới thời khắc ta giải khai ... phong ấn lực lượng tay phải này của ta! ... phốc phốc, ha ha ha! Lão tử buồn cười tới sắp ch.ết mất thôi!"
"Luffy ca đã thành công chơi đùa hết tất cả NPC! Những NPC này sẽ không phải thật sự cho rằng tay phải của Luffy ca bị phong ấn gì đó chứ?"
...


Các người chơi đều cười tới nghiêng nghiêng ngả ngả, tuy nhiên đều tò mò, Vương Luffy sẽ đánh ra bao nhiêu điểm.


"Hừ, giả thần giả quỷ! Trong tay phải của hắn vốn chẳng có cái gì, chỉ là một tên Linh Mạch cảnh sơ kỳ mà thôi, chẳng lẽ còn có thể có thể so với Trúc Cơ cảnh sao?" Cố Trường Phong đứng lên, chỉ vào bóng lưng của Vương Luffy dữ tợn quát lên!


"Tên ngu ngốc kia, không biết cái gì thì ngậm mồm vào trật tự mà quan sát, cần gì phải nổi khùng nổi điên lên như vậy, ngươi nên vào bệnh viện kiểm tr.a lại tinh thần của mình đi!" Vương Luffy quay người nhìn về phía Cố Trường Phong chế giễu lại với vẻ mặt hững hờ.


"Ngươi ... ngươi ..." Cố Trường Phong lại phun ra một ngụm máu nhỏ, cả người tức run lên, sau đó thì lẩm bẩm thều thào, "Bệnh viện kiểm tr.a tinh thần là cái gì"
Chính Cố Trường Phong cũng không có nhận ra.
Cố Trường Phong bản năng đang sợ!


Sợ hãi nhỡ đâu, Vương Luffy thực sự có thể một mình đánh ra được điểm số vượt qua bốn người Thanh nhi ...
Vậy mình chẳng phải là lại trở thành trò cười sao?


"Một mình ngươi? Vậy được rồi, mời ngươi bắt đầu khảo thí đi!" Nhân viên làm việc của Hạo Thiên thư viện không nói thêm lời nào nữa, chỉ là yên lặng lui lại, để Vương Luffy bắt đầu khảo thí.
"Hô ..." Vương Luffy hít sâu một hơi, lập tức chậm rãi tháo băng vải xuống.
Ngay sau đó.


Một cánh tay phải màu đen nhánh, chậm rãi hiện lên ở trước mặt mọi người.
Trên cánh tay phải, lại còn có một đầu long ảnh màu đỏ như máu.
Hơn nữa theo màu đen khi thì tiêu tán khi thì hiển hiện, để long ảnh màu đỏ như máu này giống như một chiếc đèn đang thở, giống như vật sống vậy.


"Đậu xanh rau muống! Luffy ca vậy mà thành thạo Busoshoku như vậy? Luyện trong bao lâu?" Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp không biết phải nói gì nữa.
Những NPC này đoán chừng đều không nhận ra được.


Nhưng Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp thì đưa mắt nhìn cái là có thể nhìn ra, moá nó đó là long ảnh màu đỏ, là Vương Luffy một bút một bút vẽ lên đi.
Sau đó Vương Luffy phát động Busoshoku một lúc, rồi lại làm Busoshoku tản đi, như vậy sẽ sinh ra loại hiệu quả này.


Tên gọi tắt, Busoshoku Hô Hấp Đăng Hồng Long chi ảnh! (Vãi cả tắt!!!)
Làm như thế ...
Thật ra chẳng có tác dụng quái gì cả, thuần tuý chỉ là để trang bức!
Quốc Phục Đệ Nhất Băng Pháp ở dòng kỹ thuật nhìn ra ... làm như vậy thuần tuý chính là rảnh tới nhức hết cả bi!


"Cánh tay phải của hắn là chuyện gì xảy ra? Long ảnh màu đỏ kia giống như là vật sống?"
"Chẳng lẽ trên cánh tay phải của hắn phong ấn thứ gì sao?"
"Ôi trời, tên đệ tử này của Hạ Nhất Minh, chẳng lẽ trên cánh tay phải hắn có bí mật kinh thiên gì sao?"
...


Các học sinh bình dân của Hạo Thiên thư viện có tu vi quá thấp, thật đúng cho rằng trên cánh tay phải của Vương Luffy phong ấn tồn tại đáng sợ nào đó!


"Tiểu tử này làm cái quỷ gì? Chính hắn tự vẽ một đầu Long lên đó làm cái gì? Tại sao phải sử dụng pháp thuật tới nhuộm đen cánh tay?" Cố Trường Phong tự nhiên xem thấu, thế nhưng là sau khi xem thấu mới không hiểu rõ ra là sao.


Cố Trường Phong còn có ý định đi thăm dò cùng nghiên cứu Vương Luffy vì sao phải làm như thế, làm như thế có ý nghĩa gì.
Thế nhưng là Cố Trường Phong vĩnh viễn cũng không có khả năng lý giải!
Bởi vì tâm tư của thiếu niên tự kỷ, không có người nào là có thể hiểu được ...


"Bát Môn Độn giáp!!!" Vương Luffy chậm rãi khom người, bày ra một cái tư thế!
"Nhất môn!"
"Nhị môn!"
"Tam môn!"
...


Lần này có đủ thời gian, cho nên Vương Luffy lần đầu tiên có thể chậm rãi mở ra Bát Môn Độn giáp, nghịch chuyển công pháp một đầu kinh mạch rồi lại một đầu kinh mạch, tăng lực lượng lên tới cực hạn!
Theo Bát Môn Độn giáp mở ra hai môn, khí tức của Vương Luffy lập tức đột phá một lần!


"Lục môn!" Khi tới thời điểm Vương Luffy mở Bát Môn Độn giáp tới Lục môn, đã đạt tới cực hạn của Linh Mạch cảnh!
Khí tức của Vương Luffy vào lúc này càng là gần như có thể so với Linh Mạch cảnh đỉnh phong!


Có thể nói, vào thời khắc này Vương Luffy ở trên lực lượng thuần tuý của một quyền đã tiếp cận lực lượng của Hạ Nhất Minh dưới trạng thái bình thường!
"Busoshoku!" Nhưng vào lúc này, Vương Luffy lại phát động Busoshoku một lần nữa!


Lập tức, khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Vương Luffy đều nhuộm thành màu đen nhánh!
Hơn nữa là mở ra Lục môn, sau khi khí tức đạt tới Linh Mạch cảnh đỉnh phong lại phát động Busoshoku!


Vào lúc này cường độ Busoshoku của Vương Luffy, không kém Hạ Nhất Minh ở dưới trạng thái bình thường một chút nào!
"Nhận một quyền mạnh nhất của ta!!!" Vương Luffy tung người nhảy lên, đánh ra một quyền!


"Ầm!!!" Ngay sau đó, một quyền mạnh nhất của Vương Luffy, đã hung hăng đánh vào trên thiết bị khảo thí lực lượng!
Thiết bị khảo thí lực lượng chấn động kịch liệt một lúc mới chậm rãi yên ổn lại.
Mà một con số đáng sợ, thì là đột nhiên hiển hiện lên.
1088!
P/S: Ta thích nào ... chương 5.






Truyện liên quan