Chương 95: Ta không cần bất kỳ thanh Linh khí nào!

"Phốc!" Nghe được lời này của Hạ Nhất Minh, Vương Luffy nôn, thật nôn.
Moá nó! Vừa rồi chính mình buông lời muốn đánh mười con yêu thú nửa bước Trúc Cơ.
Kết quả bị Minh ca ném giày vào đầu.
Hiện tại thế nào? Minh ca đi lên buông lời, đây không phải là muốn đánh mười con sao?


Điều này tương đương với việc nói rằng, nội dung này không cho phép Vương Luffy ngươi trang bức, nhất định phải đệ Hạ Nhất Minh ta tới!
Moá! Quá vô sỉ a!
"Mười ... mười con yêu thú Trúc Cơ cảnh?"
"Hắn đang nói đùa phải không?"


"Hạ Nhất Minh mới Linh Mạch cảnh, làm sao mà hắn có thể đánh thắng được?"
...
Tất cả mọi người ở đây đều điên cuồng lắc đầu, cảm thấy lỗ tai của chính mình có phải là đã nghe nhầm rồi hay không.
"Hạ Nhất Minh, ngươi, ngươi chắc chắn?" Một nhân viên làm việc thận trọng hỏi.


"Đúng rồi, vì để cho công bằng một chút!"
"Ta không cần bất kỳ thanh Linh khí nào!"
"Những yêu thú Trúc Cơ này có thể làm cho ta thương tổn một sợi tóc vậy xem như ta thua!"
Hạ Nhất Minh thuận tay cướp loa của nhân viên làm việc, lại buông lời lần nữa.
Một câu nói này, lập tức làm rung động toàn trường!


"Ông trời của ta ơi, Hạ Nhất Minh đây là điên rồi sao?"
"Tu vi hắn mới Linh Mạch cảnh, không cần Linh khí dùng tay không đối phó mười con yêu thú Trúc Cơ cảnh? Đây, đây là đang chịu ch.ết sao!"
"Tổn thương một sợi tóc của hắn xem như hắn thua? Điều này, điều này sao có thể không thua?"
...


Tất cả mọi người ở đây đều choáng váng.
Người chơi giơ chảo lên gõ.
"Đậu xanh rau muống, Minh ca bắt đầu trang bức, còn ghê gớm hơn so với chúng ta!"
"Minh ca tỏ ý: Moá, các ngươi trang bức không đủ, tránh ra, vi sư tới làm mẫu cho các ngươi xem một lần, như thế nào mới thật sự là trang bức!"




"Vãi cả linh hồn, một NPC, vì sao còn xuất sắc hơn so với chúng ta?"
"Đánh Ma Tiên, hãy mạnh mẽ như Minh ca!"
"Minh ca, ta vĩnh viễn là đệ tử của ngài, là fan hâm mộ của ngài!"


"Các ngươi không cảm thấy có gì kỳ lạ sao? Thực lực của Minh ca tăng lên làm sao lại nhanh như vậy? Hình như lúc máy chủ mới bắt đầu khai mở, Minh ca đánh với Chiến Đà thú còn bị thương đây?"
...
Các người chơi ngươi một câu ta một lời, toàn bộ đều trở nên hưng phấn.


Ngươi thích trang bức? Ta sẽ thoả mãn ngươi! Lúc này Cố Hàng cũng nổi giận, thế là vung tay lên, lớn tiếng tuyên bố.


"Hạ Nhất Minh ngươi đã nói như vậy, vậy ta sẽ thoả mãn yêu cầu của ngươi, người tới, chuẩn bị mười con yêu thú Trúc Cơ cảnh!" Theo Cố Hàng hạ lệnh, các nhân viên làm việc của Hạo Thiên thư viện chẳng mấy chốc đã đẩy mười chiếc xe đẩy tới.


Trên mỗi một chiếc xe đẩy đều có một cái lồng rất lớn, trong lòng, rõ ràng là từng con yêu thú Trúc Cơ cảnh có khí tức cường đại.


"Hống hống hống!" Theo nhân viên làm việc của Hạo Thiên thư viện thả ra từng con, mười con yêu thú Trúc Cơ cảnh có khí tức cường đại, toàn bộ xuất hiện ở trên lôi đài.
Quá trình này hoàn thành rất nhanh, giống như là sợ Hạ Nhất Minh thay đổi ý định vậy.


"Ha ha ha, Hạ Nhất Minh, lần này, ngươi chắc chắn phải ch.ết!" Cố Trường Phong đứng ở đằng xa, kích động kêu to.
Học sinh bình dân thì đều lo lắng cho Hạ Nhất Minh, các học sinh là đời thứ hai đời thứ ba của các đại tông môn, đại gia tộc, thế lực lớn thì đều chờ đợi xem kịch vui.


Cao tầng của Hạo Thiên thư viện thì im lặng không nói.
"Hạ Nhất Minh, ngươi sẽ làm như thế nào đây?" Vương Duyệt thì tò mò nhìn vào Hạ Nhất Minh.
Lúc này, ở dưới ánh mắt kinh ngạc của mấy người Thanh nhi, Nam Cung Ly lặng yên rời khỏi ghế, đi tới nơi cách lôi đài không xa thì đứng lại.


Một vị trí mà có thể tiếp cận lôi đài bất cứ lúc nào.
"Tông chủ, ta đã mang đệ tử của Hạ Nhất Minh tới!" Lúc này, Thanh nhi vừa mới dẫn theo Mì Thịt Bò tới, tuy đoạn đường không ngắn nhưng hết kinh ngạc này tới kinh ngạc khác làm cho Thanh nhi phải sững sờ đứng lại, cho nên bây giờ mới đi tới.


"Yên lặng, đợi lát nữa lại nói!" Nam Cung Ly không quay đầu lại, ánh mắt chỉ một mực nhìn chằm chằm vào Hạ Nhất Minh.
"Cô nàng này ... cùng với Minh ca ... ở giữa ... đậu xanh rau muống, chắc chắn có gian tình a!" Mì Thịt Bò nhìn vào Nam Cung Ly một chút, lại đưa mắt nhìn vào Hạ Nhất Minh, hai mắt lập tức sáng lên.


Lúc này, trước mặt Hạ Nhất Minh, có tới mười con yêu thú Trúc Cơ cảnh cùng nhau vây quanh tới, mỗi một con đều mở ra cái miệng to như chậu máu, dự định ăn sạch sẽ cả da lẫn xương của Hạ Nhất Minh!
Hạ Nhất Minh đột nhiên cười.


"Cũng được ... đã từng, ta đã nhẫn nhịn ở Hạo Thiên thư viện này được bốn năm!"
"Hôm nay, ta mệt mỏi, ta sẽ không giả vờ nữa! Đã đến lúc nên phóng túng đánh một trận cho thật xinh đẹp!"
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng lẩm bẩm một mình.
Một mực tới nay.


Hạ Nhất Minh phát hiện, bởi vì chính mình cẩn thận quá mức, cho nên lúc đánh giá thực lực của mình tới quá thấp!
Đã từng Bắc phạt, đối mặt Song Đầu Cự xà, chính mình chỉ là đứng từ đằng xa nhìn rồi sau đó mới xông tới một kích.


Bây giờ nghĩ lại, nếu lúc đó mình ra tay nghiêm túc ngay từ đầu mà không để các người chơi chơi chiến thiệt ruồi bâu, chắc mình đã có thể giết ch.ết Song Đầu Cự xà trong vòng mười hiệp.
Thực ra, không trách mình quá thận trọng.


Dù sao mười ngày trước, chính mình còn là một tên tiểu cặn bã Đoán Thể cảnh, cộng thêm nhiều lần không tự mình khiêu chiến, làm sao có thể biết được thực lực của mình mạnh đến mức nào?
Hạ Nhất Minh trước đó bởi vì cẩn thận, không dám xuất thủ hết mình!


Nhưng thông qua việc quan sát các người chơi thực chiến cùng với các pháp thuật mà các người chơi sáng tạo ra, Hạ Nhất Minh đối với thực lực của mình vào lúc này đã hiểu rõ toàn diện!
Vậy thì còn sợ cái nồi gì nữa chứ?


"Rầm rầm rầm!" Hạ Nhất Minh không nghĩ nhiều nữa, lần đầu tiên, nghiêm túc, bộc phát toàn lực!
Khí tức Linh Mạch cảnh đỉnh phong, khếch tán ra không che giấu chút nào!
Ngay sau đó ...
Chính là lực lượng Thanh Đế Trường Sinh thể đã được Hạ Nhất Minh chưởng khống một cách hoàn mỹ!


Lưu quang màu xanh lưu chuyển toàn thân, lực lượng dâng lên liên tục không ngừng, dưới chân Hạ Nhất Minh, một cái hư ảnh Thương Thiên đại thụ màu xanh chậm rãi mọc lên ...
Uy năng chân chính của Thanh Đế Trường Sinh thể một trong thập đại thần thể mạnh nhất, sắp hiện ra!


"Hống hống hống!" Lúc này, một con yêu thú tê giác to lớn Trúc Cơ cảnh cao tới bốn năm mét dài tới mười mấy mét, phát ra tiếng gầm gừ lao thẳng về phía Hạ Nhất Minh.
Lực lượng xung kích kinh khủng này, ngay cả một ngọn núi nhỏ cũng có thể đâm nát!
Nhưng Hạ Nhất Minh lại không tránh cũng chẳng né!


"Busoshoku!" Hạ Nhất Minh giơ tay phải lên, cứ như vậy thản nhiên ngăn ở trước mặt.
"Ầm!!!" Ngay sau đó, yêu thú tê giác to lớn Trúc Cơ cảnh một đầu đâm vào trên tay phải của Hạ Nhất Minh!
Thân thể chênh lệch gấp trăm lần, vốn nên là Hạ Nhất Minh sẽ bị nghiền nát ngay lập tức!
Nhưng...


"!!!" Tất cả mọi người xem sợ ngây người, cảm thấy chính mình có phải là hoa mắt hay không?
Vết nứt dưới chân Hạ Nhất Minh trải rộng, nhưng toàn bộ thân thể một bước cũng không có lùi lại, đã cản lại xu thế xung kích của yêu thú tê giác to lớn Trúc Cơ cảnh.


"Mạ Mạ Mạ!" Ngay cả yêu thú tê giác to lớn Trúc Cơ cảnh cũng mở to hai mắt mà nhìn, hiện lên vẻ sợ hãi!
Dường như không thể tin được, nhân loại có thân thể nhỏ như vậy, lấy ở đâu ra lực lượng khủng bố như thế?
"ch.ết, cho ta!" Hạ Nhất Minh tung người lên một cái rồi đấm ra một quyền!
"Ầm!"


Toàn bộ phần đầu của con yêu thú tê giác to lớn Trúc Cơ cảnh lập tức bị một quyền của Hạ Nhất Minh đánh nổ!
Da thịt cứng chắc, xương đầu như sắt thép, đối mặt với một quyền toàn lực vào lúc này của Hạ Nhất Minh, căn bản không chịu nổi một kích!


"Ầm!" Máu và xương tan vỡ tung toé đầy trời, Hạ Nhất Minh ung dung không vội, ánh mắt chuyển hướng tới con yêu thú Trúc Cơ cảnh thứ hai.
P/S: Ta thích nào ... chương 7.






Truyện liên quan