Chương 86: Thường ngày

Y quán bắt đầu xây dựng cùng hoàn thành đến nay cũng đã có một thời gian không ngắn, nơi đó mang đến hiệu quả cùng ảnh hưởng cho Hắc Lân thành đời sống là vô cùng tốt!


Tựa như ngày hôm qua mới đến chi kia thương đoàn...bên trong có rất nhiều bị thương mạo hiểm giả cùng hộ vệ binh lính, bọn hắn sau khi có nơi lưu lại liền lập tức tiến đến chữa thương.


Tuy số lượng tiền tài y quán thu được không tính là bao nhiêu...nhưng nó lại để cho Hắc Lân thành điều kiện sinh hoạt, nháy mắt nhận được khẳng định cùng đánh giá cao từ người bên ngoài.


Về sau thương đoàn khi cân nhắc khả năng quay lại Hắc Lân thành một lần nữa...y quán nơi đó đưa đến tác dụng cũng không ít.
"..."
Không chỉ cấp lĩnh dân có thể yên tâm mà làm việc, thậm chí còn có thể mang đến tác dụng quan trọng khác.


Cho nên phủ thành chủ mới luôn cung cấp cho y quán dược liệu phong phú, bên cạnh đó cũng có một chút Hắc Lân quân tại bên trong y quán canh gác...đề phòng tất cả mọi chuyện có thể xảy ra.


Có Nham Kiều quy tắc lâu dài mang đến ảnh hưởng, tại rộng lớn y quán ở bên trong cũng chia làm hai khu vực khác nhau...phân biệt dành riêng cho nữ nhân cùng nam nhân lĩnh dân.




Bởi vì các đại phu cùng người đến xem bệnh, bên trong cũng đều có nam nữ khác biệt chi tình...cho nên cần phân chia rõ ràng như vậy, từ đó cũng đảm bảo không xảy ra một chút chuyện không nên có!


Nữ nhân tìm đến nữ đại phu để chuẩn bệnh...nam nhân thì đi tìm nam đại phu chuẩn bệnh, phân chia vô cùng rõ ràng cùng đơn giản!
"..."
Nham Kiều đối với y quán tác dụng cùng vận hành hiển nhiên cũng rất hài lòng


Hắn cúi người khẽ hôn lấy lấy Tiểu Tuyết trên khuôn mặt non mềm một ngụm, ôn nhu mà cười nói:
"Hơn hai mươi người am hiểu chữa bệnh đại phu...số lượng kia cũng không tính quá nhiều, nàng lại để cho Lý Tuệ cùng Ngọc Hoa các nàng chú ý tuyển chọn thêm một chút đại phu!"


"Về sau thành trấn cũng sẽ không chỉ có một y quán như vậy...Hắc Lân thành sẽ ngày càng mở rộng, nhu cầu chữa bệnh của lĩnh dân cùng lãng khách sẽ cao hơn hiện tại rất nhiều!"
Tiểu Tuyết híp lại mỹ mâu mà hưởng thụ người mình yêu tình tứ hành vi, thanh âm mềm mại than nhẹ:


"Ân...thiếp đã biết, chàng đừng lo những chuyện vụn vặt như thế này!"
Tại không có ai khác bên cạnh lúc...Tiểu Tuyết vô cùng dính lấy Nham Kiều, tựa như một bé mèo nhỏ đáng yêu đồng dạng.
...


Trong khi Nham Kiều cùng Tiểu Tuyết hai người, tại thư phòng ngọt ngào mật mật thảo luận một chút sự tình của thành trấn lúc, thì tiểu nữ hầu Song Nhi đã chậm rãi đi đến phủ thành chủ sân huấn luyện.
Nơi đây chính là nơi các Nữ Vệ đội, hằng ngày rèn luyện cơ thể cũng như tăng cao thực lực của mình.


Nó cũng là nơi Tiểu Tuyết thường xuyên tiến đến...mục đích là giám sát cũng như chỉ dạy cho các tỷ muội Nữ Vệ đội võ công.
Đường Dĩnh cùng Thanh Lân hai người cũng rất thường đi đến đây.


Hai nàng ngoại trừ có việc cần hoàn thành hay quấn lấy Nham Kiều bên ngoài...hiển nhiên cũng dành không ít thời gian để rèn luyện cơ thể, chăm chỉ tăng cao thực lực của mình.
"..."


Nhìn xem bước đi tập tểnh yêu mị tiểu nữ hầu Song Nhi xuất hiện ở sân huấn luyện, chúng Nữ Vệ đội các thiếu nữ đều dừng lại trong tay động tác, sau đó mang theo mỉm cười ôn hòa mà gật đầu chào hỏi.


Đối với cái này ngày đêm luôn hầu hạ bên cạnh chăm sóc cho chủ nhân, các nàng cũng rất có hảo cảm cùng quan hệ thân mật.
Dù sao thì...tất cả mọi người đều là cùng trên một giường các tỷ muội nha, không ít lần cùng nhau hầu hạ cho chủ nhân đâu!


Đường Dĩnh nhìn xem bước chân có chút quái dị Song Nhi đã đến bên cạnh mình, nàng có chút buồn cười mà nói "Nơi đó còn chưa tốt sao?"


Nghe vậy, hôm nay mang lấy mềm mại váy nhỏ Song Nhi hơi vô ý thức chà sát đùi đẹp bên dưới váy mềm của mình, khuôn mặt hiện lên hồng hào yên hà mà mềm mại đáng yêu nói:


"Đã không sao rồi...hiện tại nơi đó chỉ còn có chút bị mài đến là lạ mà thôi, đêm nay lại có thể cùng chủ nhân bên nhau!"


"Hừ...lần nào cũng đều thảm như vậy, nhưng hằng đêm lại vẫn cứ tham ăn quấn lấy chủ nhân!" Thanh Lân đứng bên cạnh lườm lấy tiểu yêu tinh không biết xấu hổ này, tựa như tức giận nói.
"Hì hì"


Xung quanh Nữ Vệ đội các thiếu nữ cũng đi theo che miệng cười khúc khích, các nàng cũng biết đến thể chất yêu mị của Song Nhi nàng...cho nên cũng quen thuộc chuyện thiếu nữ bị hai vị tỷ tỷ này chửi bậy.


Song Nhi đương nhiên cũng biết Thanh Lân các nàng không phải tức giận chính mình, cho nên nàng lộ ra nụ cười si mê mà nói:
"Được cùng với chủ nhân làm chuyện đó...thật sự rất sung sướng, Song Nhi mới không dừng lại đâu!"


"Còn có...chủ nhân lúc nào cũng vô cùng ưa thích đi vào bên trong cơ thể của Song Nhi nha, chủ nhân hắn...hằng đêm đều cùng Song Nhi thật lâu dính nhau đây"
Thanh Lân cùng Đường Dĩnh nhất thời á khẩu không trả lời được...thật không hổ danh là phủ thành chủ đệ nhất hồ ly tinh rồi.


Ngay cả chuyện xấu hổ như thế này cũng quang minh chính đại nói ra như vậy...thật không biết nên nói nàng là ngây thơ, hay nên nói nàng yêu mị đâu!
Thanh Lân biết nha đầu này là bị thể chất đặc thù kia cho ảnh hưởng rất lớn, cho nên nàng buồn bực mà nói sang chuyện khác:


"Chủ nhân có chuyện gì phân phó cho chúng ta sao?"
Bình thường tiểu Song Nhi này luôn dính lấy Nham Kiều bên cạnh không rời, nếu nàng ta chủ động tìm đến nơi đây...hẳn là Nham Kiều phải có lời cần truyền lại cho Nữ Vệ đội.


"Ân...chủ nhân vừa nói, chúng ta đem còn dư ra hương kiệu phân cho thân phận trọng yếu các lĩnh dân!"
Song Nhi khuôn mặt non nớt chăm chú mà nhẹ gật đầu, dùng thanh âm vô cùng đáng yêu nói lấy.
"Là như vậy sao?"


"Những cái kia hương liệu đúng thật rất hiếm có...hẳn là đầy đủ để mọi người cao hứng rất lâu đi, nhất là Tô gia nơi đó!"
Đường Dĩnh sau khi nghe vậy, khuôn mặt mỹ lệ lộ ra suy tư mà gật đầu nói:
"Song Nhi ngươi cứ yên tâm, chuyện này ta sẽ để cho Vương Lâm các nàng nhanh chóng đi làm!"


Thanh Lân dùng một chiếc lụa mỏng khăn mặt lao lấy mồ hôi trên cơ thể, trong mắt mang theo ý cười mà nói:
"So với thịt tươi cùng lương thực, ban thưởng phần này lễ vật thật sự phù hợp tâm ý của các phụ nhân kia!"
"..."


Đường Dĩnh ánh mắt đột nhiên hơi lườm lấy so với mình kiều tiểu nhỏ nhắn đi không ít Thanh Lân...nhất là ở một số vị trí cơ thể đặc thù nào đó, thanh âm mang theo một chút trêu ghẹo chi ý mà nói:
"Vẫn là tiểu như vậy...ha ha!"


Cảm nhận được ánh mắt không mấy thân thiện kia, đang không ngừng quét tới bộ ngực của mình.
Nhất là nghe được lời nói sau, Thanh Lân khuôn mặt mỹ lệ ngay lập tức đen lại!
Ngực lớn liền không tầm thường hay sao?
Đang khinh thường ai vậy?


Chủ nhân thế nhưng vô cùng yêu thích nàng nơi đó vừa tầm tay, lại hết sức trắng nõn non mềm đâu...hừ hừ!
"..."
Hơi nhìn lấy xung quanh một chút các tỷ muội luyện tập vất vả, Song Nhi lộ ra suy tư mà nói:


"Các tỷ hôm nay muốn dùng món gì vào buổi tối nha...chủ nhân tựa như muốn nhìn xem ý kiến của mọi người!"
Song Nhi không chỉ là Nham Kiều bên cạnh thiếp thân thị nữ, nàng nhiều lúc còn đảm nhận việc chuẩn bị bữa ăn của mọi người trong phủ thành chủ...tựa như nữ bộc trưởng ý vị như vậy.


"Hô...nhớ khi xưa chúng ta ngay cả cái ăn cũng không có...hiện tại hằng ngày lại cần phải hao tâm, đi suy nghĩ để chọn lựa món ăn đâu!"
Thanh Lân không có trước tiên đưa ra câu trả lời, nàng đột nhiên hơi cảm thán mà than nhẹ.


Nghe vậy, bên cạnh đang tạm nghỉ ngơi Đường Dĩnh cùng còn lại Nữ Vệ đội cũng là đi theo cười khổ.
Chủ nhân thật sự đem đến cho các nàng một cuộc sống quá tốt rồi...so với khi xưa khổ cực kiếp sống, lúc này sinh hoạt tựa như một giấc mộng vậy.


Đi theo bên cạnh Nham Kiều, các nàng chưa từng nhận lấy bạc đãi cùng ủy khất qua!
Thậm chí có rất nhiều lúc, hắn âm thầm còn nhường ra những gì tốt nhất có được cho các nàng đâu.






Truyện liên quan