Chương 46: Hamster sẽ lắng nghe vào ban ngày cũng như vào ban đêm (2)

Thật tốt khi ngài quyết định nghe lời tôi, nhưng nếu biết ngài sẽ kéo tôi vào hố bom chung như thế này, đáng lẽ tôi nên ngậm miệng từ trước!


Tôi ngồi cạnh Kyle với vẻ mặt ủ rũ. May mắn thay, tôi cũng được may trang phục riêng để dự lễ đính hôn, để tránh việc bản thân trông quá tồi tàn trước mặt các quý tộc khác. Tất nhiên, vì hệ thống sẽ cho tôi biết nội dung gốc nên việc đến dự trực tiếp sẽ thuận tiện hơn...
"Hãy thử cái này nữa."


Kyle hẳn đã nhận thấy tâm trạng tôi không được tốt nên anh ấy bắt đầu bày đủ loại món tráng miệng vào đĩa của tôi.
"Trông cái này cũng ngon nữa. Ngươi có muốn thêm trà không?"


Tôi cầm dĩa lên và cắn một miếng bánh muffin đã được cắt thành từng miếng vừa ăn. Nó ngon đến nỗi vẻ mặt gắt gỏng của tôi tan biến trong giây lát.


Kyle, người nhìn thấy khuôn mặt tôi rạng rỡ trở lại, bắt đầu đưa cho tôi mọi thứ một cách nhiệt tình hơn. Muffin, bánh nướng, macaron và thậm chí cả bánh mousse và sôcôla thơm ngon.
Khi tôi đang thưởng thức đống đồ ăn vô tận, Sen ngồi ở đầu bàn khẽ mỉm cười.
"Cậu vẫn ăn rất tốt."


"..À, ừm. Không phải..."
Tôi không rõ vì quá bận ăn nhưng Sen đã nói rằng cô ấy đã tìm thấy nguồn gốc của mình khi đến thủ đô. Có phải cô nói rằng mẹ ruột của cô là con gái của Nam tước Lande đúng không?




Có lẽ đó là tác phẩm của Belial. Nếu anh ta đính hôn với một cô hầu gái, chắc chắn mọi người sẽ cười nhạo và bàn tán.


Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra ở đây, nhưng trong mọi trường hợp, nếu tôi, một thường dân, đối xử một cách suồng sã với Sen ở đây, cô ấy sẽ bị các quý cô khác coi thường.
"Công nương Điện hạ.... Tôi gọi như vậy có được không?"


"Vì tôi vẫn chưa chính thức đinh hôn nên hãy gọi tôi là Công nương Lande."
"Vâng, thưa Công nương Lande."
Sau đó, một người phụ nữ quý tộc nói trong khi đưa cây quạt phe phẩy trước mặt.


"Chúa ơi, trông cô giống hệt nữ nam tước Lande quá cố. Tôi sẽ tin nếu nói cô ấy đã trở lại ấy chứ. Chà, thật tiếc khi điều đó là không thể.
Không giống như âm thanh trong trẻo của tiếng cười, trong lời nói mang hàm ý mỉa mai.
Sen bình tĩnh trả lời.


"Đúng rồi. Tuy nhiên, cô không vui mừng vì tôi là con của một người cha thường dân sao? Nếu mẹ tôi sinh tôi ra khi còn ở trong cung thì cô sẽ không còn dám nói những điều như vậy đâu."
Khi tôi đang im lặng theo dõi cuộc trò chuyện của họ, một cửa sổ hệ thống xuất hiện trước mắt tôi.


[Nam tước Landes là ứng cử viên thứ ba cho vị trí Serena. Mặc dù có người mình yêu nhưng bà không thể làm trái mong muốn của gia đình và đứng về phía Hoàng đế, rồi được sử dụng để kiểm soát Công tước Klein. Tuy nhiên, bà đã thua trong cuộc tranh giành quyền lực với Công tước Klein và bị đuổi ra ngoài, ngay khi vừa cưới người mình yêu và sinh ra một đứa con, bà ấy đã bị vu oan và ch.ết thảm.]


Đó chính xác là những gì Sen đã nói với tôi ngày hôm nọ.
Cô muốn trả thù Hoàng hậu đã hạ bệ gia đình cô. Vì vậy, cô đang cố gắng lấy lại cái tên đã mất và lợi dụng Belial để bám rễ vào hoàng gia.
Tôi nhìn Belial, người ngồi cạnh Sen.


Anh ta đang nói chuyện với các quý tộc khác. Cũng có nói vài lời với Sen nhưng chỉ thế thôi. Hai người trông quá khô khan và điềm tĩnh để trở thành người yêu.
Lạ thật.


Ngài không yêu Sen, nhưng ngài lấy lại danh hiệu cho cô ấy và thậm chí là đính hôn? Nếu đã biết về gia tộc Nam tước Lande, ngài chắc hẳn hiểu được họ là kẻ thù chính trị của mẹ ngài.
"Ngươi không muốn ăn nữa sao?"


Trong khi đó, Kyle vẫn đang chăm sóc tôi. Anh chạm vào chiếc cốc trước mặt tôi một lúc, rồi kéo một chiếc cốc chứa đầy nước đá khác.
"Trà còn nóng, nếu khát thì uống cái này đi."
"...... À vâng."


Tôi mỉm cười và gật đầu. Đừng chỉ nhìn tôi, hãy bắt chuyện với người khác đi. Ý tưởng tìm đồng minh cho phương Bắc bị ngài ném vào sọt rác rồi à?
Ôi, tôi thà ch.ết còn hơn ở đây. Nhưng dù sao tôi cũng phải bảo vệ ngài, và còn lý do khác để đến nữa.


"Cho ta xem hồ sơ của các nhân vật phụ được không?
Khi tôi gọi hệ thống thì anh chàng nhảy ra như thể đã đợi sẵn.
[o(*¯▽¯*)o]
Tốt. Ta đã chuẩn bị một số thứ và cần xác nhận ngay.


Tôi nhìn người đàn ông lớn tuổi ngồi ở đầu bên kia. Ông ta đang nghịch bộ râu xám và nói không ngừng nghỉ, có vẻ như ông ta biết rất nhiều. Tuy nhiên, những việc đó không quan trọng lắm với tôi.


[Ron Castanets. Con trai thứ hai của gia đình Nam tước Castanets Baron và là chủ sở hữu của hội thương gia Castanets. Có lãnh thổ lớn nhất ở khu vực Đông Bắc.]
Chủ sở hữu của Castanets là người này. Những thông tin hữu dụng đấy.
[Đang cố gắng hướng đến phía Bắc.]


Chà, khôg thể chỉ có một người đứng nhất ở vùng đất rộng lớn này.


Nếu bị một đối thủ cạnh tranh ở phía Nam gây áp lực, Blake có thể đã được tính đến. Vì đây là vùng đất cằn cỗi nên họ sẵn sàng mua cây trồng từ các vùng khác, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc phải chi nhiều tiền hơn.


Vì là con trai thứ nên ông ta sẽ không tiếp nối gia đình, ông ta sẽ tiếp tục thương hội như hiện tại. Tuy vậy, sẽ không có chuyện vị trí lớn thứ tư đủ để thỏa mãn.
"Tôi nghĩ ít nhất mấy câu chuyện vặt sẽ hữu ích. Hãy nghe họ nói gì nào."


Tôi vểnh tai lên và lắng nghe Ron, người vừa mới bật cười.
"Đó là lý do tại sao tên đó đi chân trần và mặc chiếc áo len có họa tiết dâu tây!"
....Dừng nghe được rồi.


Không, làm thế quái nào mà tin đồn về chiếc áo len hình quả dâu ch.ết tiệt đó lại lan truyền được? Ông ta thậm chí còn lôi cách mà chủ của món hàng hóa đã đến thủ đô nữa à? Sao ông dám tiết lộ thông tin cá nhân của khách hàng như thế này!


Kyle nhìn theo hướng ngược lại theo ánh mắt của tôi, lẩm bẩm trong bối rối.
"Dâu tây?"
"Tôi không biết còn có nơi bán kiểu áo len như vậy. Nó được làm cẩu thả, cứ như thể một người mới bắt đầu tự đan nó vậy, và kích thước thì như bị ép to ra vậy......."


Kyle dường như đang nghĩ về chiếc áo len màu hường dâu tây anh ấy đan cho tôi.
Vâng, đó là sự thật. Thực ra, chính xác là cái áo len đã to để vừa cơ thể.
Tôi nhanh chóng quay lại để chặn tầm nhìn của Kyle.
"Haha, có vẻ như dạo này họa tiết dâu tây đang là mốt đấy."


".... Thật sao? Vậy, chắc là ta nên làm thêm đồ cho Cashew......
"Không không. Không phải thế đâu."
Ai lại định mặc một bộ full dây tây chứ? Nghĩ cái gì khác đi!


Dù sao thì không phải bây giờ, nhưng sau khi chủ đề này trôi qua một lúc, tôi sẽ cố gắng nói chuyện với anh ấy. Sẽ không phải là một ý kiến tồi nếu chỉ cho Kyle một vào mẫu áo.
Tôi quay đầu lại và bắt đầu nhìn những quý tộc khác.


[Jayden Piroch, họ hàng xa của Công tước Klein. Với tính cách xấu tính, anh ta thường đảm nhận công việc bẩn thỉu của công tước.]
Người này không được.
[Bá tước Piroch có thái độ thù địch với Công tước Klein.]
"...huh"


Không có thiện cảm với Công tước Klein? Không phải anh ta đang có một cuộc trò chuyện thân thiện với Belial à?
Tôi lúng túng nhìn Belial, người đang cười và nói chuyện với kẻ thù của ông mình.


Xung quanh có mấy quý tộc đang nói chuyện, hệ thống đột nhiên xuất hiện, cho biết mối quan hệ giữa bọn họ và Công tước Klein.
[Một gia đình ban đầu sống trong một biệt thự ở thủ đô. Sở hữu một hầm mỏ và cung cấp đồ trang sức, nhưng đã mất cửa hàng sau khi không còn nhận được hảo cảm từ Hoàng hậu.]


[Bị đuổi ra ngoài sau khi bị Đại Hoàng tử Lorenz xúc phạm... ]
[Là một người bạn lâu năm của Nam tước Lande....]
Có điều gì đó kỳ lạ.


Hầu hết những người tôi kiểm tr.a đều có thái độ thiện cảm với Belial. Tuy nhiên, đồng thời, họ có mối quan hệ với Nam tước Lande và thù địch với gia đình ngoại của anh ta, Công tước xứ Klein.


Tôi cảm thấy sự chia bè phái đang diễn ra ở đây. Nói chính xác hơn, có vẻ như giới quý tộc được chia thành hai nửa. Hoặc là thân với Belial, hoặc thân với Hoàng hậu và Lorenz.
[メ⁠(>∆


Đừng keo kiệt, cho ta thêm đi. Ngươi không thấy tình hình lúc này sao? Ngươi sẽ không biết được khi nào còn cơ hội được tụ tập như thế này. Thật náo nhiệt trong lễ đính hôn!
[(x_x)]
Đừng kéo dài nữa! mau lên!


Khi tôi đang nhìn chằm chằm vào không gian và đập mạnh vào hệ thống, ai đó đã đến gần tôi.
"Cậu có phải là thành viên trong nhóm của Hoàng tử Kyle Jane Meinhardt không?"
Khi tôi nao núng quay lại, các cửa sổ hệ thống nhanh chóng phân tán và biến mất.
"Ừ, đúng vậy."


"Xin lỗi, cậu có phải là phù thủy không?"
"Hả? Không thể được."
Đó là ai? Tôi không biết vì người đó chưa giới thiệu. Tôi có nên hỏi hệ thống không?
Lúc đang định yêu cầu hệ thống xác nhận là ai thì ánh mắt của người đàn ông nheo lại.


"Là vậy sao? Tôi có thể cảm nhận được một chút sức mạnh ma thuật từ cậu trước đó."
Người đàn ông đó có vẻ nghi ngờ tôi.
Nhân tiện, ông có theo dõi tôi từ trước không? Nếu thấy cảnh tôi tr.a thông tin của các nhân vật thông qua hệ thống thì có thể bị nhầm với ma thuật của thế giới này.


"Chúng ta đang nói về điều gì vậy?
Tôi không thể nói không. Đã đến lúc tôi, người bất ngờ gặp rắc rối, phải chọn một lý do thích hợp.
"Ta đoán là vì điều này."
Kyle nắm nhẹ cổ tay tôi. Một viên đá quý màu xanh lấp lánh đang phát ra ánh sáng kỳ lạ.


"Đây là một vật phẩm chứa ma thuật. Ta đã đưa cho cậu ấy. Có lẽ ngươi đã nhầm lẫn với cái này."
"....."
"Có ý kiến gì không?"
"Không, không có."
Tôi ngước nhìn Kyle. Có vẻ như ngài cũng không tin điều đó, nhưng lại đang bảo vệ tôi chỉ vì là người của ngài phải không?


May mắn thay, sự im lặng khó xử giữa chúng tôi nhanh chóng biến mất. Nguyên nhân là do một cuộc chiến bất ngờ xảy ra từ phía bên kia.
"Công nương Sen cũng rất tốt với các cung nữ phải không?"


Một tiểu thư ngồi sát bàn đầu mỉm cười, vẫy chiếc quạt trang trí bằng lông công. Không, miệng cười nhưng mắt lại không cười chút nào.


"Có phải vì sinh ra là một hầu gái không? Cô cũng có vẻ không hề do dự. Ngay cả với thường dân do Hoàng tử Kyle mang đến... Ồ, cô nói hai người gặp nhau ở khu dành cho người hầu ở phải không?"
"Gì... "
Đột nhiên, ngay cả tôi cũng bị kéo vào.


Tôi tức giận và định nói điều gì đó nhưng Kyle đã nắm lấy cổ tay tôi và ngăn tôi lại.
"Đừng ngắt lời. Đó ấy là em họ của Đại Hoàng tử"
Nghĩa là cô ta cũng có Công tước Klein chống lưng.


Tôi cau mày và nhìn qua. Trong lúc Belial đi vắng một thời gian, những người thân cận với gia đình Công tước Klein dường như nhân cơ hội này để bắt nạt Sen.
"Những điều ngài đã thấy và học được cũng không phải vừa nhỉ."


Giọng điệu đang chỉ trích việc Hoàng đế đã để mẹ của Kyle, Jane, một thường dân, làm hầu gái.
Bàn tay đang nắm cổ tay tôi siết chặt lại. Dường như anh ấy đã quên mất đang cầm tay tôi.


Tuy nhiên, có lẽ không phải lúc để lo lắng về những điều như vậy bởi ngài đang tức giận vì mẹ mình bị xúc phạm. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc kìm lại.
Nhân tiện, làm em họ của Đại hoàng tử cũng là em họ của Belial phải không?
Đây không phải như mấy bộ drama gia đình sao?






Truyện liên quan