Chương 55: Hamster kẹt trong bẫy (1)

Căn phòng rộng được trang trí bằng rất nhiều hoa và ngập tràn trong ánh sáng trắng.
Tổng số hoàng tộc và quý tộc được mời lên tới hơn đơn vị hàng trăm, và có vẻ như họ có thể khiêu vũ thoải mái ở trung tâm ngay cả khi có một chiếc bàn tiệc lớn đằng kia.


Tôi bước đi trên tấm thảm trải dài từ lối vào phòng tiệc và liếc nhanh về phía bàn. Có nhiều loại đồ ăn được xếp như một bữa buffet, với món chính là những con gà quay béo ngậy.


Chỉ nhìn thôi đã chảy nước miếng rồi. Trên thực tế, tiệc đính hôn chỉ là một cái cớ, nói là mọi người đến đây để thưởng thức đồ ăn của đầu bếp cấp cao tôi cũng tin.
"....Nhưng đó không phải là mục đích của ngày hôm nay."
Tôi ngẩng đầu lên nhìn Belial và Sen.


Mặc một chiếc váy trắng tinh và bộ tuxedo cạnh nhau, hai người trông thực sự rất đẹp đôi.
Và nhìn chiếc nhẫn đeo ở ngón á út kia đi. Chiếc nhẫn ngọc lục bảo màu xanh nhạt tựa như đôi mắt của Sen, như thể ngay từ đầu nó đã là của cô.


"Như thể mình đang nhìn thằng đàn ông khác dắt con gái đi ấy."
Tôi cảm thấy một cảm giác cay đắng kỳ lạ và đưa ánh mắt về phía cửa sổ hệ thống.
[Giá trị kỳ diệu hiện tại 42,2%]


Có lẽ nhờ tiếp xúc với Lorentz mà con số đã tăng lên một chút. Điều đặc biệt là nó tăng lên mỗi ngày, có lẽ vì những nhiệm vụ vặt không cần thiết đã hoàn thành.
[Kyle Jane Meinhardt. Còn khoảng 150 ngày nữa kể từ thời điểm dự kiến tử vong.]




Tuổi thọ của Kyle cũng tăng lên đáng kể. Dù mùa đông đã qua nhưng chỉ mới được nửa năm.
Chuyện tốt là chuyện tốt, dù cũng không lâu lắm. Điều này có nghĩa là tất cả các yếu tố rủi ro vẫn chưa được loại bỏ.
"Tôi cần phải chuẩn bị...."


Thật đáng mừng khi xung đột giữa Kyle và Belial đã biến thành cuộc chiến trong gia đình công tước.
Tuy nhiên, nếu tuổi thọ của một người nào đó tăng lên thì tuổi thọ của người khác cũng có thể giảm xuống.
Vấn đề là không ai biết đó sẽ là Belial, Lorentz hay thậm chí là Sen.


Đặc biệt là trong trường hợp của Sen, người đã biến mất khỏi dàn nhân vật, ngay cả khi có điều bất thường xảy ra ngay bây giờ, tôi thậm chí còn không thể hỏi cho hệ thống. Giống như con dê đầm lầy hay con Wyvern...... Bởi vì nó đã trở thành một cái gì đó nằm ngoài câu chuyện.


Khi tôi thở dài vì những suy nghĩ phức tạp của mình, Kyle, người vừa kết thúc cuộc trò chuyện với một quý tộc khác, lên tiếng sau lưng tôi.
"Ngươi lại suy nghĩ điều gì sao?"
"Đây cũng đều là những suy nghĩ để giúp Điện hạ mà, đúng không?"


Được rồi. Tôi có lo lắng vô cớ không? Kyle, tôi là vì lo cho sinh tử của ngài thôi.
Ngay khi tôi sắp chìm vào suy nghĩ lần nữa, Kyle vòng tay từ phía sau và nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay tôi. Và rồi anh chỉnh lại chiếc ly rượu đã bị nghiêng.
"uh...."


"Ngươi có hai bộ quần áo, nhưng ta nghĩ sẽ rất rắc rối khi thay nếu lỡ làm đổ rượu."
"Cảm ơn."
Anh cười nhẹ rồi mới chịu buông cổ tay tôi. Tôi hắng giọng, đẩy người đang hơi sát tôi ra.
"Vậy, Hoàng tử Lorenz là người như thế nào?"


Kyle không trả lời ngay. Thay vào đó, anh ấy nhìn xuống tôi như muốn hỏi ý định của tôi, rồi từ từ mở miệng.
"Hãy tin vào những gì ngươi nhìn thấy."
"Tôi đang có một số suy nghĩ khá vô lễ, thưa ngài."


Rồi Kyle mỉm cười lạnh lùng. Đó là một biểu cảm hơi khác so với biểu cảm anh thường biểu lộ với tôi.
"Chắc là hơn cả vậy đấy"
"Ngài nghĩ vậy sao?"


Thay vì trả lời, Kyle cầm lấy ly rượu trên tay tôi và tự mình uống một ngụm. Thay vì nuốt nó ngay, anh ấy ngậm trong miệng một lúc như thể đang kiểm tra, sau đó mới nuốt rồi đưa lại cho tôi.


"Nếu nghĩ về hình tượng Hoàng tử Lorenz, những gì hắn ta làm ngày hôm qua đã hoàn toàn phá vỡ nó. Đích thân đi ra ngoài......."
"Điều đó có nghĩa là hắn ta muốn chuẩn bị để đối đầu trực diện với Belial trong trận chiến cuối cùng."


"Được rồi, đúng là đến tôi cũng chưa nghĩ đến mức đó."


Tôi không hiểu tại sao Đại Hoàng tử lại phải đi xa đến mức hãm hại nhau như vậy. Phải chăng hắn ta cảm thấy vĩ đại đến mức không ngần ngại gây khó khăn không chỉ với người cùng cha khác mẹ mà thậm chí cả em trai đã lớn lên cùng mình ư?
"Anh em vì ngai vàng mà hại nhau là chuyện bình thường sao?"


"Việc này phổ biến hơn ngươi nghĩ. Dặc biệt khi có thể tự do thực hiện qua "cuộc săn bắn"."
Điều này thật tồi tệ.
Tôi quyết định không buồn hỏi xem "cuộc săn bắn" là thứ khỉ khô gì. Dù sao Kyle cũng không có hứng thú với ngai vàng và sẽ không nhúng tay vào.


Trong khi đó, việc chuẩn bị cho lễ thề nguyện đã hoàn tất.
Người làm lễ mặc áo trắng bước lên sân khấu với vẻ mặt trang trọng, và rượu quý, vốn được cho là chỉ được phục vụ trong những dịp trọng đại của hoàng gia, được rót vào hai ly cạnh nhau.


Ở Đế quốc Meinhardt, đám cưới có thể đơn giản nhưng lễ đính hôn phải được tổ chức màu mè, xa hoa nhất có thể.


Trong lễ đính hôn được tổ chức hoành tráng hơn cả đám cưới, cặp đôi đối mặt nhau, trao nhau lời thề và uống rượu. Như vậy, họ đã là một cặp vợ chồng, và buổi lễ kết thúc với việc họ được ban phước lành trước sự chứng kiến tổng giám mục.


"Hoàng thân Belial và Quý cô Sen sẽ đọc lời tuyên thệ."
Nghe những lời đó, mọi người đều im lặng.
Những người tụ tập quanh trung tâm nhìn hai người với ánh mắt nôn nóng, và tôi, cùng Kyle di chuyển đến nơi có thể nhìn thấy Sen rõ hơn.


"Tôi, Belial Serena Meinhardt, lấy Sen Lande làm vợ và hứa những điều sau. Đầu tiên, tôi sẽ trung thành với người bạn đời của mình và tôn trọng cô ấy".
Có lẽ là do đây là một cuộc hôn nhân sắp đặt, vì những lời đó chắc chắn nghe giống trong công việc hơn là nói rằng tôi đang yêu.
"Điều thứ hai...."


Belial nghĩ về điều gì đó và đóng lại tờ giấy tuyên thệ. Sau đó, nhìn thẳng vào Sen và Lorenz đứng đằng sau, anh nói.
"Tôi sẽ biến em thành người phụ nữ cao quý nhất đế chế này."
Xung quanh bắt đầu náo động. Sắc mặt của một số quý tộc trở nên tái nhợt.
"....Người phụ nữ cao quý nhất?"


"Ngài ấy không nói trực tiếp, nhưng thực sự đã nói điều đó tại lễ đính hôn........"
"Tôi đã đoán được chuyện này sẽ xảy ra."
"Đây không phải là một lời tuyên chiến sao?"


"Tuyên chiến thì sao? Ngài đã quên biểu tượng của đế chế của chúng ta sao? Sự dũng mãnh như loài sư tử. Loại tinh thần này không phải phù hợp với một hoàng đế ư?"
Một sự nhầm lẫn nhỏ lan rộng khi những quý tộc có vẻ khó chịu xen lẫn với những người đang thầm thì vui vẻ.


Tôi lặng lẽ yêu cầu hệ thống giải thích.
"Ý anh ta là gì?"
[Trong ngôn ngữ Meinhardt cổ, "người phụ nữ cao quý nhất" là "Serena".]
Ah.
"Vậy là anh ta muốn thể hiện tham vọng đưa Sen lên ghế Serena"


Sen đang nhìn chằm chằm vào Belial mà không hề có chút ngạc nhiên nào, và có vẻ như cả hai đã biết trước tình huống này.
Belial tiếp tục, như thể không màng đến sự kích động của mọi người.
"Và thứ ba, tôi thề sẽ bảo vệ em khỏi mọi mối đe dọa."
Sen trả lời với giọng bình tĩnh.


"Tôi, Seine Lande, chấp nhận Belial Serena Meinhard làm chồng và hứa những điều sau."
Dù Belial vừa nói vừa luôn nhìn Sen, đến lượt của mình thì cô chỉ nhìn chằm chằm vào tờ giấy vào đọc to.
Dường như chỉ có cuộc hôn nhân là quan trọng.


"Bây giờ, hai người có thể cùng thưởng thức loại rượu chỉ có thể được phục vụ trong những dịp cao quý nhất của Hoàng gia."
Belial nâng ly trước và uống rượu một cách chậm rãi. Giống như Kyle, chỉ cần ngửi thử, ngậm rượu trong miệng một lúc là có thể kiểm tr.a chất độc, rồi nuốt từ từ.


Tuy nhiên, Sen, người không có khả năng kháng độc, cho que thử đã chuẩn bị sẵn vào trong Iy. Sau một lúc chờ đợi, cô lấy nó ra và kiểm tr.a sự thay đổi.
"Cái gì?"
"Màu của nó..."
Phòng tiệc bắt đầu hỗn loạn. Đó là vì cái que đã bị ố đen.


Loại rượu chỉ được mở khi có lệnh của Hoàng đế hoặc khi có việc trọng đại liên quan đến Hoàng gia, đã bị bỏ độc. Ngay cả Sen, người đã giữ bình tĩnh kể từ khi bước vào phòng tiệc, cũng nhìn ly rượu với vẻ mặt biến sắc.
Ngay lúc đó.
"Ta đã chờ thời cơ này lâu rồi đấy"


Một nụ cười kỳ lạ nở trên khuôn mặt của người giám mục. Ngay sau đó, hắn luồn tay vào túi áo là lấy ra một con dao găm.
Các chuyển động nhanh đến mức mắt tôi không thể theo kịp. Nhưng thứ còn nhanh hơn chính là tốc độ phản ứng của Kyle, người đang đứng cạnh tôi.
"Sen!"


Cùng lúc tên sát thủ đâm con dao găm về phía trước, Kyle kéo tay Sen và chắn trước cô. Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến tôi chỉ có thể đứng ngây người một chỗ và nhìn.
Lưỡi dao sắc bén cắt sâu vào cánh tay Kyle. Các quý tộc hét lên khi máu đỏ rơi xuống sàn.


"Cái....L-Lính Hoàng gia! Gọi lính hoàng gia tới đây!"
"Các hiệp sĩ đang làm gì vậy!"
Tuy nhiên, mọi chuyện đã trở nên hỗn loạn hơn.


Thay vì có ý định bỏ chạy, tên giám mục giả mỉm cười đầy ẩn ý, đồng thời, những người cải trang thành người hầu lấy vũ khí giấu trong thắt lưng ra và bắt đầu tấn công các quý tộc.


Mọi người la hét bỏ chạy, thức ăn và rượu trên bàn rơi xuống sàn lần lượt phát ra những âm thanh răng rắc chói tai.
"Có kẻ đang muốn giết hoàng tử!"
"Hãy bảo vệ Hoàng tử Belial và Nữ nam tước ngay lập tức!"


Nhưng không phải những người hầu hay Belial đã bảo vệ Sen. Kyle với vẻ mặt lạnh lùng bước tới trước mặt Sen và trừng mắt nhìn tên giám bằng đôi mắt đỏ vằn tơ máu.
"Không cần thiết. Ta sẽ tự xử lý."


[Kyle nhìn xuống bụng mình. Hắn khẽ rên và máu đỏ chảy ra từ vết đâm. Máu dính đẫm trên bàn tay thanh tú đang cầm con dao găm và trên cả chiếc váy trắng tinh của chủ nhân bàn tay đó.]


[Sen nhìn Kyle với vẻ mặt như sắp khóc. Tuy nhiên, đôi mắt xanh ngọc của cô vẫn kiên định, như thể cô không hề hối hận về hành động của mình.]
....Đúng rồi.
(Tôi đã kiềm chế để không dịch câu này là ch.ết con mẹ rồi hoặc ăn c/l rồi:"))
Tại sao tôi lại quên mất chứ?


Vì tự mãn với việc thời gian sống của Kyle đã tăng lên, và hoàn toàn quên mất rằng, theo nguyên tác, Sen đã tấn công Kyle tại lễ đính hôn, khiến Kyle bị thương nặng.
Tôi cảm thấy như có cái gì đó đang khuấy động trong ngực tôi.
"Bây giờ ngươi nói để làm gì nữa!"


Nhưng không như tôi, người đang bị kích động, Kyle lại bình tĩnh đến lạ.
"Ngươi dám làm hại người của Blake trước mặt chủ nhân vùng đất đó dao."
Dù không mang theo vũ khí, nhưng cho dù có kẻ cầm kiếm đến đối mặt với anh thì trông hắn vẫn sẽ yếu hơn.


Đôi mắt của Kyle Blake trùng xuống, mang một vẻ phức tạp.
Nhưng điều rõ ràng là anh không bao giờ hối hận vì sự lựa chọn này. Ngay cả khi phải ch.ết để bảo vệ Sen.
Dòng chảy đang xoay vòng và bị xáo trộn.






Truyện liên quan