Chương 24: Hệ Thống Khí Vận Quốc Gia (2)

Còn siêu năng lực Đại địa chi tử nữa. Đứa con của đất. Hệ Thổ. Đây là năng lực cũng rất trâu bò. Hắn là vua, xưa nay Vua đại diện cho mệnh Thổ nên còn có tên Thổ Hoàng Đế. Vua đại diện cho số 5 trong bát quái, trung tâm của quốc gia. Vua mặc áo vàng. Màu Vàng đại diện cho hành Thổ. Có lẽ năng lực toàn thân này cũng là sản phẩm phụ của Hệ thống.


Có ba năng lực chính: Triệu hồi, Khống chế và phân giải. Triệu hồi là kêu gọi nguyên tố Thổ tụ lại mà Thổ chính là đất, đá, sỏi, ngọc, kim cương. Thổ chính là nguyên tố các bon (C) và phiên bản tiên hóa là Can xi (Ca), Silic (Si). Chỉ cần biết thành phần hóa học của vật liệu muốn triệu hồi là có thể triệu hồi ra từ không gian.


Khống chế là uốn nắn, bóp méo đất, đá theo hình dạng mình muốn. Ví dụ cầm một hòn đá bất quy tắc, ta có thể khống chế nó trở thành hòn đá có quy tắc như hình tròn, hình vuông, hình tam giác. Ta cũng có thể điều khiển nó bay lên, bay ngang hoặc rơi xuống.


Phân giải là biến những vật hệ Thổ thành nguyên tố gốc là C, Si hay Ca. Năng lực này ngược lại với năng lực Triệu hồi. Thổ chủ về phòng thủ. Có lẽ năng lực có lẽ là bổ sung cho thiên phú của mệnh cách. Tuy vẫn còn sơ hở nhưng đã an toàn hơn rất nhiều. Đáng tiếc là không có thức tỉnh phép độn địa hay xuyên tường. Đinh Liễn cảm thấy mình rất tham. Muốn sử dụng cũng phải tiêu hao năng lượng khí vận.


Thiên phú bản thể ? Nhập tâm? Theo phật giáo, con người vốn Vô Ngã nghĩa là không có cái gọi là " cái tôi" tức bản ngã. Chỉ vì ảo vọng của cõi hồng trần mà có bản ngã. Tùy vào hoàn cảnh đối mặt mà thể hiện một bản ngã khác nhau.


Ví dụ: bạn đứng trước cha mẹ bạn thì bạn sẽ thể hiện bản ngã là một người con, con hư đốn hay hiếu thảo là do hoàn cảnh gia đình hướng đến. Khi bạn là một người chồng thì khi đối diện với người vợ thì tất bạn phải thể hiện bản ngã là một người chồng. Việc thay đổi vai trò bản ngã của mỗi người là liên tục. Ai nhập tâm vào vai diễn thì sẽ đạt hiệu quả cao nhất trong giao tiếp và thao túng tâm lí đối phương.




Thiên phú bản thể Nhập tâm chính là để giúp cho ký chủ nhập vai Đinh Liễn một cách hoàn hảo. Không ai phát hiện ra ký chủ đang diễn hoặc giả tạo. Mọi đối tượng đều hết sức tin tưởng lời nói, hành vi, thái độ của ký chủ. Kích hoạt một lần tự động thay đổi bản ngã cho phù hợp với hoàn cảnh cụ thể. Năng lượng cần thiết: 100.000 điểm khí vận. [ ký chủ có muốn kích hoạt ngay hay không?]


Nhìn xuống bảng thống kê thì năng lượng khí vận hiện tại có 10 triệu điểm. Đinh Liễn cân nhắc một chút rồi đồng ý kích hoạt Thiên phú Nhập Tâm. Thiên phú này quả là rất phù hợp với hoàn cảnh của Đinh Liễn bây giờ. Để không bị người khác phát hiện ẩn núp trong thân thể Đinh Liễn là một linh hồn khác có thói quen, tính cách, suy nghĩ, tư duy, khí thế, cốt cách khác biệt. Không có cách nào khác phải Nhập tâm.


[ Kích hoạt Thiên phú bản thể Nhập Tâm.
Tổn hao 100.000 điểm khí vận.
Số điểm khí vận của ký chủ hiện tại là 9.900.000 điểm]


Đinh Liễn ngồi trên ngai vàng, bỗng chốc quần áo căng phồng, lưng ngồi thẳng tắp, ánh mắt sắc bén, khí thế nhất đại quân vương tràn ngập khắp Triều Hội. Tất cả bá quan văn võ rùng mình kính sợ, quỳ sụp xuống. Một áp lực vô biên từ Đinh Liễn tỏa ra trấn áp toàn trường. Trái tim mọi người lộp bộp, thân thể trì độn, trán đổ mồ hôi.


Nội tâm Đinh Liễn mừng rỡ cười ha ha: lãi to, ta lãi to rồi. Hoàng Đế phải có khí thế như này mới đúng chứ. Ha ha. 100.000 điểm thật đáng giá.


Nhìn tiếp xuống các thông số, Đinh Liễn chợt nhíu mày. Quốc lực nước ta lại chỉ đứng thứ 9578/10.123 thế lực. Quả là yếu. Điều này có nghĩa trên thế giới này có tới 10.123 thế lực to nhỏ. Không biết đây là chỉ tính trên lục địa hay cả dưới đại dương, trong lòng đất, trên không trung hay cả hệ mặt trời? Chắc không chỉ có con người mà còn có các tộc khác nữa.


Đứng hạng thấp như này thì nguy cơ bị diệt tộc quá cao. Bất cứ lúc nào khí vận cũng sẽ bị tiêu tán. Có vẻ ta đã lạc quan quá sớm.
Thôi để tìm hiểu về hệ thống sau. Giờ này còn đang triều hội. Phải nhanh chóng giải quyết mọi chuyện rồi quy hoạch lại mọi thứ.


Đinh Liễn tr.a xét hệ thống bằng ý nghĩ nên rất nhanh, mọi người còn đang bàng hoàng bởi khí thế của Đinh Liễn phát ra nên không để ý. Lúc này đại sư Khuông Việt và đạo sĩ Trương Ma Ni đi ra, cúi xuống chúc mừng:


“Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ. Bệ hạ đăng cơ là thuận theo thiên ý nên trời cũng nổi sấm mừng vui. Vừa nãy chúng ta mở ra thiên nhãn nhìn thấy khí vận gia thân, phúc trạch đầy mình. Đây là may mắn cho lê dân bách tính”.


Khí thế Đinh Liễn lúc này cũng thu lại. Bách quan chợt thấy áp lực lên thân thể và linh hồn biến mất. Thuận thế, bách quan hô to:
“Chúc mừng bệ hạ, thuận theo thiên ý, thiên sấm hàng lâm, khí vận gia thân, phúc trạch bách tính. ( x 3 lần).”
“Các ái khanh bình thân”.
“Tạ ơn bệ hạ”.


“Nhân dịp đăng cơ, trẫm ban chiếu Gia phong ngũ đại hoàng hậu trở thành Ngũ đại Thái Hậu. Được hưởng dụng tài nguyên cấp cao nhất của Hoàng gia.
Thứ hai, Trẫm gia phong cho Vương phi Ngô Nhật Hoa trở thành Hoàng Hậu, nắm Hậu cung chi chủ. Tứ thiếp trở thành Phi tử, cùng hiệp đồng với Hoàng Hậu cai quản hậu cung”.


Quần thần hô vang: "Chúc mừng ngũ đại thái hậu, chúc mừng Hoàng Hậu và tứ phi. Thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế".
Bách quan có chút ngỡ ngàng. Cứ tưởng Tân Đế sẽ giữ nguyên tắc phong cùng lúc Ngũ hậu như Tiên Đế. Ai ngờ Đinh Liễn chỉ phong mỗi Ngô Nhật Hoa, bốn người thiếp còn lại chỉ phong Phi tử.


Ngũ vị thái hậu sắc mặt trần ai lạc định. Cũng coi như bình thản. Riêng Dương Vân Nga trong lòng chua sót. Vị trí Thái Hậu này với Thái Hậu kia quả là khác nhau một trời một vực. Thái hậu do Đinh Liễn phong coi như mất đi quyền lực. Mà Thái hậu khi con nàng thành Vua lại là Nhiếp chính vương.


Ngô thái hậu hơi ngẩng mặt lên ngạc nhiên nhìn Ngô Nhật Hoa vì Đinh Liễn chỉ phong Hậu cho con gái của nàng. Người con rể này cũng coi như là...an ủi vậy.
Đinh Liễn nhìn xuống quần thần, từ tốn hỏi:


“Nay Tiên Đế băng hà, việc cần kíp nhất là tổ chức tang lễ cho Ngài. Tuy nhiên, nước ta mới lập được 12 năm, Tiên Đế cũng là hoàng đế đầu tiên băng hà, pháp luật, thể chế chưa hoàn thiện, chưa có quy định cụ thể về này. Theo ý các ái khanh triều đình ta nên tổ chức như thế nào cho hợp ý trời, thuận lòng muôn dân?”


Lúc này, Nội giáp Phạm Hạm đứng ra khỏi hàng tâu rằng:


“Muôn tâu bệ hạ. Tiên Đế là người có công lao chí vĩ, là người Khai Quốc và vị Hoàng Đế đầu tiên của nước Nam ta. Công tích ấy có thể so sánh với Tần Thủy Hoàng Đế của phương Bắc. Người băng hà là một tổn thất vô cùng to lớn cho hoàng tộc , quốc gia và nhân dân. Vì vậy, việc tổ chức lễ tang phải thể hiện được sự uy nghi, to lớn của Ngài và cũng xứng với địa vị Quốc Gia chi chủ”.


“Chúng ta chưa có Quy định về việc này nhưng cũng có thể tham khảo việc tổ chức lễ tang của các Hoàng Đế phương Bắc. Họ tổ chức như thế nào thì ta tổ chức như thế. Như vậy, mới thể hiện rõ sự độc lập của nước ta, địa vị của nước ta ngang vai, ngang cấp với nhà Tống”.


Nghe đến đây, bá quan bắt đầu xì xào to nhỏ. Nhiều người gật gù nói " phải". Đinh Liễn hỏi tiếp:
“Vậy, bên Trung Hoa, người ta tổ chức lễ tang cho Hoàng Đế nước họ như thế nào?”
Đại Thần Phạm Hạp tiếp tục tâu trình:


“Muôn tâu bệ hạ, khi Hoàng Đế của họ băng hà, họ thường tổ chức quốc tang trong ba tháng. Đây cũng là thời gian để Bộ Công của họ xác định địa điểm xây lăng mộ và hoàn thành việc xây dựng”.


“Thông thường, nhiều Hoàng Đế như Tần Thủy Hoàng đã bắt tay chọn địa điểm và xây dựng lăng mộ nhiều năm trong khi còn sống. Triều ta mới lập không lâu, trong nước còn nhiều việc phải làm nên Tiên Đế cũng chưa ý thức được việc này để mà chuẩn bị”.


“Sau đó, Hoàng Tộc để tang một năm, bách quan để tang ba năm. Trong khoảng thời gian này, đất nước không được tổ chức các hoạt động lễ hội, vui chơi...Sau thời gian để tang, các hoạt động mới trở lại bình thường”.


“Tang lễ, trang phục mặc áo màu trắng. Các quan chức từ cấp huyện đều phải về Đế Đô để viếng lễ, khóc than. Các nước lân bang cũng cử sứ đoàn đến viếng. Khi an táng, các đồ dùng cá nhân, vật phẩm quý giá khi còn sống yêu thích cũng được tống táng theo”.


“Đúng vậy, đúng vậy. Những điều Nội giáp nói là hoàn toàn hợp lý. Họ làm được thì triều ta cũng làm được như thế. Kính xin bệ hạ ân chuẩn”.
Bách quan ồn ào nói : "Phải". Đinh Liễn không nói gì, liếc nhìn qua Quốc Công Đinh Điền.
-----






Truyện liên quan