Chương 100: Thần khí của Đinh Liễn

Thư phòng Dưỡng Tâm Điện,
Đinh Liễn hào hứng hỏi:" Như vậy, bảo vật Đôi đũa thần kỳ này giờ là của ta ư?"
Yêu tinh hệ thống gật đầu:" Đúng vậy thưa chủ nhân, nhưng ngài cũng đừng vội mừng"
" Ồ, chuyện gì? Chẳng nhẽ đây là hàng fake ư?"


Yêu tinh hệ thống lắc đầu: " Không phải hàng fake. Đây là hàng Real đó thưa chủ nhân. Có điều, nó chưa thể phục hồi như lúc ban đầu mà thôi".
" Cái gì? Bảo vật này bị hỏng ư. Ngươi cho ta hàng second hand, lại còn bị hỏng nữa. Yêu tinh hệ thống, ngươi chơi ta à?" Đinh Liễn nhảy dựng lên.


Yêu tinh hệ thống vội vàng lắc đầu: " Chủ nhân, ngươi bình tĩnh cái đi. Là vua một nước phải vững vàng như núi Thái Sơn chớ. Thần Khí này không có bị hỏng, chỉ là bị hao hết khí vận thôi. Từ khi sinh ra, hơn 2000 năm trấn áp khí vận cho tộc ta nó đã hao hết năng lượng rồi. Thời An Dương Vương thống nhất hai tộc Âu Việt và Lạc Việt thành nước Âu Lạc thì năng lượng Khí Vận Quốc Gia cũng đã hao hết sạch.


Sau đó, là đằng đẵng hơn 1300 năm thất lạc trôi nổi. Thần lực cũng đã hao hết. Nay chủ nhân có được báu vật này tức là được thần khí công nhận là Vua của Bách Việt. Ngài chỉ cần đóng dấu ấn ký nhận chủ sau đó dùng năng lượng khí vận kích hoạt khởi động, từ nay về sau, thần khí sẽ phục hồi lại dần dần. "


Đinh Liễn bình tĩnh trở lại. Nếu bảo vật này không bị hỏng là tốt rồi. Không còn năng lượng khí vận cũng không sao, hắn có mà. Khí Vận còn có thể phục hồi và tăng trưởng. Nghĩ đến đây Đinh Liễn quay sang hỏi:"Vậy năng lượng khởi động cần nhiêu ít? Giờ ta còn bao nhiêu? Chắc không cần nhiều chứ?"


“Năng lượng khí vận của chủ nhân còn 15 triệu điểm. Để khởi động bảo vật này cần 9.999.999 điểm Khí Vận. Chủ nhân sẵn sàng chưa ạ?”




“Cái...cái...gì? 10 triệu. 10 triệu điểm đó. Ngươi không đùa ta chứ. Ngay vừa nãy thôi, ta cũng chỉ có 10 triệu điểm. Ta mới được thêm 5 triệu điểm mà giờ đã phải mất 10 triệu điểm để kích hoạt. Ngươi biết điều này có ý nghĩa gì sao? Mất đi năng lượng khí vận sẽ khiến dao động căn cơ quốc gia. Mà ta thì không có năng lượng để làm việc”.


“Ngươi biết cái ổ chó của ta như thế nào rồi. Mang tiếng là Hoàng Cung mà không hơn gì thời nguyên thủy. Ta cần phải xây dựng lại cung điện, xây dựng đường đi, xây dựng tường thành, xây dựng phòng ốc, bảo khố, thư viện, trường học...bao nhiêu thứ đều cần đến năng lượng. Mất nhiêu đó điểm ngươi bảo ta phải làm sao?”


“Chủ nhân, ngài sẽ không lỗ đâu. Tại ngài chưa biết năng lực của bảo vật này đâu. Nếu biết thì ngài đập nồi bán sắt cũng phải kích hoạt cho bằng được ấy chứ?”
Đinh Liễn ngẩn người :" Ừ nhỉ? Nãy giờ ta cũng không biết nó có năng lực gì? Ngươi mau nói xem?"


“Thưa chủ nhân, Đôi đũa thần kỳ có năng lực rất siêu phàm. Đầu tiên, nó có chức năng thu nạp khí vận. Bởi nó là vật tổ của mọi loại đũa nên chỉ cần có người sử dụng đũa thì sẽ tạo ra khí vận cho nó. Người dùng càng nhiều thì khí vận thu về cho chủ nhân càng nhiều. Chỉ cần người biết dùng đũa trên thế giới này không ch.ết hết thì chủ nhân luôn có điểm khí vận để dùng. Gọi nó là nguồn thu nhập bị động cũng không quá đáng”.


“Ồ. Vậy người nước ngoài dùng đũa thì khí vận có quy về ta không?”


“Nếu không có đôi đũa này thì câu trả lời là Không. Nhưng nếu là chủ sở hữu của nó thì câu trả lời là Có. Và nếu, bảo vật này rơi vào tay Tống Đế hay Nhật Hoàng thì khí vận cũng sẽ chạy về phía họ. Cho nên, chủ nhân ngươi phải giấu cho kỹ chớ để làm mất. Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng”.


Đinh Liễn sắc mặt nghiêm túc. Hắn hiểu điều này có ý nghĩa là gì. Đây là một củ khoai nóng bỏng, rất thơm ngon nhưng không dễ cầm. Nếu nó xuất thế, kiểu gì cũng sẽ có bảo vật cảm ứng hoặc các kỳ nhân dị sĩ tính toán ra. Nếu như bị cướp, không những tính mạng của hắn bị uy hϊế͙p͙ và quốc gia sau này cũng bị liên lụy đến lụn bại. Cho nên nhất định phải giấu. Không cần thiết nhất định không dùng đến nó.


“Như vậy, các nước dùng đũa có nước ta có Đại Tống, Triều Tiên, Nhật Bản. Chà chà...nhất là Đại Tống, hơn 80 triệu dân. Ha ha”.


“Chưa hết đâu chủ nhân. Hơn 1300 năm nay luôn có người dùng đũa. Năng lượng này vẫn còn tích tụ tại thiên địa. Chỉ cần ngài nhận chủ và kích hoạt thì những năng lượng kia sẽ như ong vỡ tổ mà tràn về giúp khôi phục bảo vật”.


Đinh Liễn hai mắt sáng rực lên: " Lại có chuyện tốt như này ư? Như vậy, theo ngươi bảo vật có khôi phục được như lúc đỉnh phong hay không?"


“Phải tiến hành mới biết được thưa chủ nhân. Nếu chưa đủ thì coi như năng lượng Khí Vận của chủ nhân còn 5 triệu. Ngài phải mất ít nhất 1 năm mới có thể khôi phục lại đỉnh 15 triệu. Rơi vào trường hợp này chủ nhân nên tự cầu phúc và rụt cổ làm người”.


Nếu đã đủ và còn dư thì điểm khí vận này sẽ bù đắp lại điểm khí vận đã mất. Trường hợp này coi như lời.


Trường hợp thứ ba, nếu đã đủ 15 triệu mà còn dư khí vận sẽ chảy vào chí Bảo Liên Hoa Cửu Sắc. Chí bảo này hiện nay chỉ là hạt giống, cần rất rất nhiều năng lượng khí vận để nuôi dưỡng. Cho nên kích hoạt hay không kích hoạt chủ nhân phải tính toán cho kỹ.


Đinh Liễn gật đầu.: " Như vậy, đôi đũa thần kỳ còn có năng lực gì nữa không?"


“Thưa chủ nhân. Có. Năng lực thứ nhất là thu nạp khí vận. Năng lực thứ hai là Định vị, Phong tỏa và cướp đoạt khí vận ạ. Chỉ cần trong phạm vi quốc gia, bất kể là người hay vật, chỉ cần ngài muốn, đôi đũa sẽ định vị đối tượng đó ở đâu, sau đó phong tỏa và cướp đoạt tất cả khí vận. Biến khí vận của kẻ ấy trở về số O”.


Đây là năng lực mô phỏng động tác cầm đũa gắp hạt lạc của chúng ta. Bước một là nhắm ( định vị) thức ăn muốn gắp. Bước hai là phong tỏa tức cho đôi đũa xuống kẹp lại. Bước ba là cướp đoạt tức gắp thức ăn từ đĩa, bát lên miệng.


Năng lực này có thể trừng phạt kẻ khác đang hên thành không hên, nhưng cũng giúp đỡ cho những kẻ đang xui thành không xui.
"Hử. Hơi rắc rối. Ngươi nói rõ ta nghe". Đinh Liễn hơi nhíu mày.


“Như chủ nhân đã biết. Khí Vận không chỉ có năng lượng tích cực là May mắn mà nó còn có năng lượng tiêu cực là Xui xẻo. Bản chất chúng là một nhưng tùy vào đối tượng và hoàn cảnh thì chúng sẽ là may mắn hay xui xẻo. Đôi đũa có thể làm cho năng lượng khí vận của họ về điểm xuất phát nghĩa là Không hên, Không xui.


Nếu chủ nhân trừng phạt kẻ nào đó thì lấy hết năng lượng khí vận của họ. Nếu muốn cứu giúp ai đó đang xui xẻo thì tốn hao điểm khí vận trung hòa. Tóm lại, thiện ác trong một ý niệm của Ngài”.


Đinh Liễn mừng rỡ. Năng lực này thật quá bá đạo. Khí vận tích cực như ban Phước. Khí vận tiêu cực như nguyền rủa. Có chí bảo này, hắn có thể ngồi tại Hoàng Cung mà làm mưa làm gió. Nghĩ đến viễn cảnh đó hắn bất chợt bật cười.


“Chưa hết. Năng lực thứ ba của bảo vật này là điều khiển Thiên Tượng. Trên thân đũa có khắc 24 tiết khí đại diện cho 24 loại thời tiết. Chỉ cần có đủ năng lượng Khí vận Quốc Gia thì có thể hô mưa gọi gió, muốn mưa có mưa, muốn nắng có nắng, muốn gió có gió, muôn mây có mây, muốn bão có bão, muốn tuyết có tuyết. Nói chung, chỉ cần thiên tượng trong danh sách là có thể dùng. Nhưng bệ hạ cũng cẩn thận. Dùng coi như làm trái số trời nên chắc chắn sẽ hao hụt khí vận Quốc Gia. Càng làm trái càng bị tổn thất nhiều, cái giá càng lớn”.


Đinh Liễn há mồm: "Trời ơi. Thật trâu bò. Skill này bá đạo quá. Vừa giúp dân, giúp nước, vừa phòng thủ quốc gia. Nơi nào quá khô hạn thì cho mưa. Nơi nào ngập úng thì cho nắng. Bão đến thì oánh trật đường đi. Quá khủng bố".


“Nếu không mạnh như vậy sao xứng danh bảo vật trấn áp khí vận Văn Minh? Mất 9 năm 9 tháng 9 ngày 9 giờ và quốc Vận Bách Việt để rèn luyện. Mục đích của nó là thay thiên điều hòa khí hậu phục vụ cho nông nghiệp. Nhưng cái giá cũng rất lớn nha bệ hạ. Quan trọng nhất là quốc vận tăng nhiều mới có cơ hội sử dụng. Nếu không có năng lượng Khí Vận Quốc Gia thì đôi đũa này cũng chỉ để dùng gắp thức ăn mà thôi”.


Đinh Liễn hiểu chứ. Xét cho cùng năng lượng là bảo toàn. Có trong tay vũ khí nguyên tử là một chuyện nhưng dùng thế nào, tổn thất ra sao lại là chuyện khác. Có bảo vật trấn áp khí vận Quốc Gia này thì có thể đảm bảo cho đất nước vô lo. Xâm chiếm bất lực nhưng bảo hộ thì dư. Chỉ cần trái đất không bị hủy diệt bởi vi rút, thiên thạch rơi, trái đất đảo cực hay đại hồng thủy thì hắn có thể đảm bảo cho đất nước an toàn.


Chí bảo đúng là chí bảo.
-------






Truyện liên quan