Quyển 1 - Chương 36: Chọn kinh

Cửa Kinh Quyển Động chậm rãi mở ra, lộ ra một cái thềm đá."Lúc khảo thí cái bàn đá, năm viên thạch châu lấy sai một viên, là ngươi cố ý đúng không?"Trên đường tới Kinh Quyển Động, Nam Cung Thải Thục luôn tận lực giữ khoảng cách với Đinh Ninh, nhưng đến khi vào trong động, Nam Cung Thải Thục rút cuộc không nhịn được, bước vội lên hỏi hắn.Đinh Ninh không ngờ cô vẫn còn nghĩ tới vấn đề này, thấy vẻ mặt của cô quá nghiêm túc, thì không nhịn được cười."Ngươi là cố ý đúng không, để cho mọi người có cái để so sánh, nhìn một cái là nhận ra ngay, đúng không?" Nụ cười hắn làm Nam Cung Thải Thục nghĩ ra vấn đề, cô không khỏi giật mình."Có thể nhanh chóng lấy ra được bốn viên, thì đương nhiên có thể lấy được cả năm viên rồi." Đinh Ninh nhìn cô, nói khẽ: "Chẳng qua là không muốn hao phí quá nhiều thời gian.""Từ lúc mới bắt đầu ngươi đã biết ngươi nhất định sẽ thông qua khảo thí?" Nam Cung Thải Thục nhíu mày, nhìn Đinh Ninh đầy nghi ngờ, "Chuyện này thực là quái dị, dù ngươi có là thiên tài, nhưng theo lý cũng không có khả năng có được lòng tin tuyệt đối như vậy, càng không thể biết Bạch Dương Động động chủ sẽ giải quyết đặc biệt cho ngươi, lại còn cho ngươi vào tha hồ chọn điển tịch tu hành trong Kinh Sử Động mà chẳng có một lời đề nghị nào. . . Có thể dùng tốc độ nhanh như vậy thông qua hai vòng khảo nghiệm, trừ phi ngươi đã từng luyện tập hai món đó rất nhiều lần, nếu không. . . này, ngươi không phải là con riêng của Bạch Dương Động động chủ đấy chứ?"Đinh Ninh đang hăng hái nghe, nghe tới câu suy đoán cuối cùng thì thiếu chút nữa ngã nhào xuống thềm đá."Nam Cung đại tiểu thư, óc tưởng tượng của ngươi phong phú quá."Hắn nhìn đôi mắt lấp lóe hào quang của Nam Cung Thải Thục, không biết làm thế nào đành nói: "Những người có khả năng tưởng tượng phong phú như ngươi tương lai rất có thể tới Giam Thiên Ti tr.a án.""Chẳng lẽ ngươi thật sự chỉ dựa vào thiên phú?" Nam Cung Thải Thục vẫn nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt suy tư: "Nhưng nếu ngươi đã chắc chắn thiên phú của mình như thế, sao không tham gia kỳ thi mùa xuân của các tông môn? Người Trường Lăng ai chẳng biết, trừ Dân Sơn Kiếm Tông và Linh Hư Kiếm Môn những tông môn còn lại đều không có điều kiện hạn chế người tham gia thi tuyển, tuổi nào cũng được đăng ký kia mà? Hơn nữa, với biểu hiện của ngươi hôm nay, nếu không có nhân tố ăn gian thì hoàn toàn có thể tiến vào những tông môn tốt hơn."Trong lòng Đinh Ninh trầm xuống.Đây quả thực là một sơ hở đáng kể, tương lai nhất định cũng sẽ có người nghi ngờ giống như vậy, hắn phải cho ra được một cái giải thích hợp tình hợp lý.Hắn nhướng mày, đáp: "Tu hành. . . đâu phải ai muốn cũng làm được. Lúc trước ta cũng không biết có tiềm chất trở thành Tu Hành Giả, mãi đến khi Phương Tú Mạc đến xem qua ta, sau đó ta gặp được Vương Thái Hư.""Phương Tú Mạc? Phương Hầu Phủ Phương Tú Mạc?" Nam Cung Thải Thục kinh hãi.Một trong Thập Tam Hầu của Đại Tần, Phương Khải Lân nay đã tuổi già sức yếu, nhưng Phương Hầu Phủ chẳng những không có dấu hiệu suy sụp, mà còn có dấu hiệu phát triển mạnh hơn, nguyên nhân chính là vì Phương Khải Lân có hai người con làm cho người ta phải hâm mộ.Đứa con thứ nhất tên là Phương Hướng, giống như cha của Cung Thải Thục, làm Đại tướng đi trấn thủ bên ngoài phiên thành, nổi tiếng thần uy, đứa con thứ hai Phương Tú Mạc nổi danh kiếm si, ngoài tu hành, không còn yêu thích gì khác.Tuy không ai biết biết tu vi thực sự của Phương Tú Mạc đạt tới cảnh giới nào, nhưng ít nhất mười năm trước, các nhà quyền quý của Trường Lăng đã công nhận Phương Tú Mạc là người tu hành có tốc độ phá cảnh nhanh nhất Trường Lăng.Tốc độ của hắn, được hai vị đại tướng và Vũ Hoàng của Đế Đô đã phải nhận xét rằng hắn chính là người có tương lai có thể đột phá Thất Cảnh thượng phẩm nhất trong số tu hành giả trẻ tuổi của Trường Lăng.Bên trên Thất Cảnh, chính là Đệ Bát Cảnh, là cảnh giới từ xưa đến nay cực hiếm có người đạt tới được.Người có thể được hai tướng và thánh thượng đánh giá như vậy, đối với Nam Cung Thải Thục, đương nhiên là một bậc Thần Thoại."Vương Thái Hư là ai?"Nam Cung Thải Thục hít thở sâu, cố gắng làm cho mình bình tĩnh, trả lời câu hỏi của Đinh Ninh."Chủ nhân của Lưỡng Tằng Lâu, một bang phái giang hồ."Đinh Ninh nhìn Nam Cung Thải Thục: "Lúc Phương Tú Mạc tới xem ta, ta đã biết ta có tiềm chất tu hành tốt, nhưng mà Phương Hầu Phủ bỏ qua ta, vì cơ thể ta có một vấn đề phiền toái. . .Sau gặp lúc các bang phái giang hồ đấu đá với nhau, ta đánh cuộc một keo, đứng về phe Vương Thái Hư, nhờ ông ấy sắp xếp, mới được tiến vào Bạch Dương Động tu hành.""Đánh cuộc một keo?" Nam Cung Thải Thục càng khó hiểu: "Cơ thể ngươi bị cái gì?"Đinh Ninh nhìn cô: " "Ngũ khí quá vượng , làm cơ thể bị già sớm, nếu không có cơ duyên đặc biệt, nếu ta tu hành, sẽ bị ch.ết sớm hơn."Đinh Ninh nói rất bình tĩnh, nhưng rơi vào tai Nam Cung Thải Thục lại chẳng khác gì sấm sét.Cô gần như ngừng thở, "ch.ết sớm hơn… là bao lâu""Có lẽ chưa tới ba mươi."Nam Cung Thải Thục dừng sững lại.Sắc mặt cô trắng bệch, cô không ngờ, Đinh Ninh còn trẻ, sáng chói như ánh mặt trời như vậy mà lại chỉ còn có hơn chục năm thọ nguyên, càng không ngờ hắn còn có thể bình tĩnh đàm luận chuyện này như vậy."Nên ta không phải con riêng của Bạch Dương Động động chủ, ông ấy phá lệ cho ta như vậy, có lẽ vì cảm thấy dù ta có tu luyện cái gì, thì cuối cùng cũng đều có cùng kết quả." Đinh Ninh mỉm cười: "Còn một khả năng nữa là có lẽ ông ấy muốn xem ta có thể tìm ra được loại công pháp nào giúp ta sống lâu hơn mấy năm không."Nhìn hắn mỉm cười, Nam Cung Thải Thục không nói nên lời, không hiểu cô nghĩ tới một câu, có những người tu hành là vì vinh hoa phú quý, nhưng cũng có người tu hành chỉ vì mạng sống của chính mình.Đinh Ninh không hề dừng bước, đi đến cuối thềm đá, một cái động quật hiện ra trước mặt hắn.Trên đỉnh động quật có rất nhiều lỗ thông gió.Trong những cái lỗ thông gió đó, chắc được gắn rất nhiều tinh thạch, tỏa ra những chùm tia sáng nhu hòa đến khắp nơi trong động quật, lại giúp ngăn cách mưa gió, giúp động quật lúc nào cũng an toàn.Trên bốn vách tường của động quật đều là giá sách, bày rất nhiều điển tịch.Một bên giá sách có một cái thang hẹp, hẳn là để đi thông vào trong động.Đinh Ninh nghiêm túc nhìn từng điển tịch trên giá sách.Nam Cung Thải Thục lấy lại bình tĩnh, đi theo. Thân là đệ tử Thanh Đằng Kiếm Viện, may mắn có thể đi vào tàng kinh các của tông môn khác, đương nhiên phải tận dụng thời gian, hết sức xem xét mọi thứ thật kỹ, xem có thể tìm ra được vật gì hỗ trợ cho tu vi của mình hay không, khổ thay suy nghĩ của cô hiện giờ lại không dồn vào việc ấy, mà tập trung vào Đinh Ninh.Cô muốn biết Đinh Ninh chọn công pháp gì.






Truyện liên quan