Quyển 1 - Chương 59: Hỗn loạn

Tần gia gia cùng Tần nãi nãi sau khi về đến nhà, không hề nghi ngờ bị cha mẹ Tần CHí quở trách một hồi, cuối cùng Tần gia gia lấy khí thế của một gia chủ, mang theo Tần nãi nãi về phòng ngủ của mình, đóng cửa —— nhắm mắt làm ngơ.
Tần nãi nãi trở lại phòng ngủ liền bắt đầu lục tung.


Tần gia gia buồn bực," Bà làm gì vậy?"
Tần nãi nãi không buồn quay đầu đáp," tìm ảnh lúc nhỏ của Tần Chí."


"Ai nha, bà vẫn chưa ch.ết tâm sao, Tiểu Chí đã nói không phải con của nó." Tần gia gia ngồi ở trên sô pha uống trà," mau nếm thử trà chúng ta mang về, không cho thằng nhóc kia uống, hừ hừ." Tần gia gia sau khi buông hết thảy sự vụ về quy ẩn, tính cách ngày càng giống trẻ con.


Tần nãi nãi xua xua tay, ý tứ là —— ông tự mình uống đi, tôi đang vội.
Tần gia gia lắc đầu, chính mình tự thưởng thức trà.
"A!"
Tay bưng trà của Tần gia gia run lên, nhìn về phía Tần nãi nãi," Bà đã bao nhiêu tuổi rồi, còn hay giật mình như vậy"


Liền thấy Tần nãi nãi xoay người lại, trong tay cầm một chồng ảnh chụp, đôi mắt trừng ông, sau đó không thể tin tưởng nhìn về phía Tần gia gia," Tôi đã nói trí nhớ của chúng ta không có vấn đề, ông nhìn xem, ông nhìn xem."
Tần nãi nãi cầm một chồng ảnh chụp đi qua, đưa cho Tần gia gia.


Tiếp nhận ảnh chụp, Tần gia gia nhìn kỹ, cũng có chút nói không ra lời," này..." Ảnh trong tay là một đứa trẻ trần truồng, bụ bẫm, ngốc manh nhìn máy ảnh, ảnh chụp nhìn có chút cũ, nhưng là thấy rất rõ ràng, đứa trẻ bên trong thực đáng yêu, có khóc có cười, nhưng đa số thời điểm là không có biểu tình gì, mặc kệ như thế nào, đứa trẻ trong ảnh chụp lớn lên cùng Thất Thất giống nhau đến chín phần.




Tần nãi nãi ngồi bên người Tần gia gia, cảm thán nói," Đứa nhỏ kia rất giống Tần Chí hồi nhỏ."
Tần gia gia nghi hoặc cau mày," Nhưng mà đứa bé lớn lên cũng rất giống ba của nó, bà nhìn miệng của đứa trẻ, quả thực một khuôn mẫu khắc ra với ba nó."


Tần nãi nãi cầm cánh tay Tần gia gia, chần chờ nói," bằng không... Ông kêu người điều tr.a xem."
Tần gia gia nghĩ nghĩ, vỗ vỗ tay Tần nãi nãi," tôi nghĩ lại... Bà đừng có gấp, loại chuyện này gấp không được, nếu là chắt của bà chung quy vẫn là chắt của bà thôi."


Tần nãi nãi gật gật đầu, thở dài một tiếng," Nhưng tôi muốn biết sớm một chút."


"Tôi thấy Tiểu Chí rất coi trọng cha con nhà họ." Tần gia gia buông ảnh chụp," chuyện này tôi kêu người điều tr.a tóm lại không tốt lắm, đem ảnh này đưa cho Tần Chí đi, nó phỏng chừng đã quên hồi nhỏ mình có bộ dáng thế nào, để Tần Chí giải quyết chuyện của nó, bà cứ ở đây chờ xem."


Tần nãi nãi gật gật đầu," vậy ông đi đưa đi, cũng đừng nói ảnh chụp này do tôi giấu" Nói xong liền vẫy vẫy tay ra cửa, đi kia kêu cháu trai," Tôi đi kiếm Tần Chí, nói ông có thứ đưa cho nó."
Tần gia gia một câu nghẹn ở họng, cuối cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc đầu.


Tần nãi nãi kêu Tần Chí đi tới thư phòng Tần gia gia, còn mình thì đi nấu ăn, bà không bao giờ quấy rầy Tần gia gia nói chuyện trong thư phòng. Lúc Tần Chí cầm ảnh chụp, lập tức liền ngây ngẩn cả người, làm gì còn tâm trạng ảnh chụp là từ đâu mà có, hắn lật xem từng cái một, mới vừa nhìn ảnh chụp trong nháy mắt liền cho rằng đứa trẻ trong ảnh chụp là Thất Thất, chính là Tần Chí lập tức phản ứng lại, ảnh chụp này có chút cũ, căn bản không phải công nghệ hiện đại, hơn nữa ông bà nội hắn sao lại có ảnh chụp Thất Thất trong tay được?


Tần Chí ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi," Đứa nhỏ trong đây... Là cháu khi còn nhỏ?" Kỳ thật hắn trong lòng đã rõ ràng, nhưng là vẫn là muốn nghe Tần gia gia cùng Tần nãi nãi chính miệng thừa nhận.
Tần gia gia uống một ngụm trà, gật gật đầu," đương nhiên là cháu."


Tần Chí cau mày, biểu tình thực hoang mang, thậm chí xuất hiện thần sắc mê mang hiếm thấy, hắn vuốt ve ảnh chụp, lẩm bẩm nói," Sao lại giống như vậy, đây là có chuyện gì?"


Tần gia gia nhìn Tần Chí đầy kinh ngạc," chúng ta lúc nhìn thấy đứa nhỏ kia, phản ứng đầu tiên chính là, đó là con của cháu, nhưng mà, cũng không dám khẳng định, rốt cuộc cũng đã lâu không thấy ảnh hồi nhỏ của cháu. Nhưng hiện tại lấy ảnh chụp nhìn một cái, chậc chậc, nói không phải con của cháu không ai tin đâu."


Tần Chí cầm ảnh chụp im lặng không nói, sau một lúc lâu thấp giọng bật cười, Tần gia gia nhìn thoáng qua Tần Chí, lại rót cho mình một chén trà,"Sao vậy? Nghĩ đến cái gì sao?" Đừng nhìn cháu của ông ngày thường ít nói ít cười, nhưng mỗi lần cười lên đều có ý nghĩa gì đó, cùng đối thủ đấu trí, tính kế người khác đều là mỉm cười, cho người ta một loại cảm giác nguy hiểm, cười lớn thì rất ít, trưởng thành càng ít, nhưng mỗi lần nghĩ đến chuyện gì có thể khiến nó cười to, như vậy đối với nó mà nói nhất định có ý nghĩa rất lớn.


Tần Chí thu hồi tiếng cười lắc đầu," Ông, Thất Thất rốt cuộc có phải là con của cháu không không quan trọng, cháu không cần phiền não về chuyện đó."
Tần gia gia nheo lại đôi mắt," Cháu có ý gì?"


Tần Chí buông ảnh chụp, dựa vào trên sô pha, biểu tình nhẹ nhàng," Ông nội à ông hàng ngày đều giả bộ hồ đồ, hiện tại còn cùng cháu giả hồ đồ sao, ông cơ trí như vậy, chẳng lẽ không biết cháu có ý gì sao?"


Tần gia gia trừng mắt nhìn Tần Chí liếc mắt một cái, chậm rì rì uống một ngụm trà," Cháu xác định sao? Nhiều năm như vậy rốt cuộc tìm được chỗ về sao."
Tần Chí trừu trừu khóe miệng —— chỗ về... Đỡ cái trán thở dài một tiếng,"... Tìm được rồi."


Tần gia gia gật gật đầu," Chuyện này tùy cháu, ông cũng chẳng tr.a đâu. Dù sao cháu không cho ông chắt trai, ông còn có Hiểu Hiểu (aka Tần Hiểu), ngày mai ông sẽ kêu bà nội kiếm người cho nó xem mắt."
Tần Chí sờ sờ mũi," Tùy hai người, dù sao cũng không liên quan tới cháu."


Tần gia gia muốn tìm đồ vật đánh Tần Chí, tìm nửa ngày mới phát hiện chính mình thân thể khỏe mạnh, bên người căn bản không có quải trượng hay đồ vật linh tinh, vì thế chỉ có thể hận sắt không thành thép đem Tần Chí đuổi đi ra ngoài.


Tần Chí đứng lên, cầm lấy ảnh chụp trên bàn, đẩy cửa ra thời điểm quay đầu lại nói một câu," đúng rồi, ông nội thế nhưng lại giấu ảnh của cháu."


Tần gia gia thiếu chút nữa một miệng trà phun ra, thoá mạ nói," tiểu tử thúi nói gì vậy, kia có thể kêu giấu sao! A, cho dù ông nội cháu có đem ảnh chụp công bố ra ngoài cũng không có vấn đề gì."
Tần Chí bất đắc dĩ lắc lắc ảnh chụp trong tay," cầm đi a." Sau đó liền đóng cửa rời đi.


Tần gia gia hừ hừ hai tiếng, nhỏ giọng nói thầm," tùy ngươi, dù sao bà nội cháu vẫn còn a."
Ngày hôm sau lúc Thất Thất đi học hứng thú tăng vọt, hứng thú tăng vọt giống nhau còn có Chu Diệu, hai cái tiểu bằng hữu gặp mặt cao hứng ôm nhau một chỗ.


Trong giờ học, Thất Thất lấy từ trong túi một đĩa tròn to bằng bàn tay, mặt trên khắc rất nhiều họa tiết, hoặc có quy tắc hoặc hỗn động, ở giữa còn có một con trỏ nhỏ.
Chu Diệu thò lại gần xem, nghi hoặc hỏi," Thất Thất, cái này là cái gì?"


Thất Thất thuận miệng nói," la bàn." Một bên nhảy xuống ghế," ca ca em đi ra ngoài một chút, anh chờ em trở lại nga."
"Ai!" Chu Diệu kêu một tiếng, sau khi phản ứng lại Thất Thất đã chạy đi rồi.


Trong tay Thất Thất là la bàn đặc chế, dùng cho để phân biệt phương hướng trong phạm vi nhỏ, là Địch Hạo làm cho Thất Thất để cảnh báo, nếu xung quanh Thất Thất có xuất hiện quỷ, liền có thể chỉ về hướng đó. Nó hoạt động giống như Âm Dương kính, chẳng qua uy lực và phạm vi tìm kiếm chỉ bằng 1% của Âm Dương Kính, nhưng hiện tại lại rất phù hợp cho Thất Thất đi tìm tiểu nam hài đó trong nhà trẻ, nếu phía sau đứa trẻ kia vẫn còn tiểu quỷ đi theo.


Quả nhiên, lúc Thất Thất đưa linh khi của mình vào la bàn, la bàn liền có phản ứng, kim chỉ bắt đầu động, Thất Thất đi theo hương kim chỉ, lại không có phát hiện chính mình càng đi càng xa.


Chờ Thất Thất đi đến một nơi hẻo lánh trong nhà trẻ, rốt cuộc phát hiện không đúng, Thất Thất dừng lại bước chân, nghĩ đến lời hôm qua ba ba nói với bé, có chút chần chờ, nhưng lúc đang chần chờ, Thất Thất đột nhiên cảm nhận được một hơi thở không tầm thường —— một loại loại hơi thở bé chưa từng gặp qua.


Thất Thất lấy lại bình tĩnh, lập tức theo hướng la bàn chỉ chạy đi.


Một thanh âm ở trong tai càng ngày càng rõ ràng —— đó là tiếng khóc sắc nhọn của trẻ con, Thất Thất bước nhanh hơn, rốt cuộc nhìn đến dưới cây liễu phía trước cách đó không xa có hai thân ảnh, nói đúng thì là ba cái, ngoài tiểu nam hài và tiểu quỷ đi theo phía sau ngày hôm qua, còn có một đứa trẻ nhìn giống tiểu nam hài ấy, tóc đen mắt đen, khuôn mặt tinh xảo, ăn mặc một thân hắc y, cả người giống như chìm trong bóng đêm, nhưng cho người ta cảm giác lại giống như băng tuyết lạnh lẽo vô tình, vẻ mặt băng sương, lạnh băng đến không có cảm giác, thậm chí trên người hắn còn có lệ khí, mà cỗ hơi thở Thất Thất chưa từng thấy qua chính là từ trên người nam hài này.


Lúc này nam hài mặt lạnh đang nhìn tiểu quỷ và cậu nhóc trước mặt, Thất Thất quay đầu qua nhìn, thần sắc của tiểu nam hài và tiểu quỷ rất không tốt, tiểu quỷ thê lương thét chói tai, tiểu nam hài sắc mặt tái nhợt, môi tái nhợt, Thất Thất nhăn mày.


Ý niệm chỉ ở trong nháy mắt, Thất Thất lập tức chạy qua đi. Đứa trẻ mặc hắc y dường như sớm cảm giác được Thất Thất đang ở đây, nhưng lúc này mới đem ánh mắt chuyển hướng về phía Thất Thất, một cái liếc mắt không có bất luận cảm xúc gì, chỉ là đơn thuần nhìn, giống như cách hắn nhìn tiểu nam hài và tiểu quỷ, trong ánh mắt không có chút dao động nào.


Tiểu nam hài đã sắp hôn mê, Thất Thất thu hồi la bàn, muốn nâng tiểu nam hài đang ngã dưới đất dậy.


"Đừng đụng." Thanh âm non nớt nhưng lạnh băng truyền đến, chẳng qua lúc này Thất Thất đã chạm và người tiểu nam hài, liền thấy tiểu quỷ kia trong nháy mắt liền chuyển hướng tấn công Thất Thất, cơ hồ là lập tức nhào tới, Thất Thất dựng thẳng lên một đạo linh lực chắn phía trước, vội vàng nhảy lùi lại.


Đứa trẻ mặc hắc y sau khi thấy Thất Thất sử dụng linh lực, cảm xúc trong mắt rốt cuộc dao động một chút. Lúc này Thất Thất tuy rằng tránh thoát công kích của tiểu quỷ, nhưng tiểu quỷ rất nhanh liền công kích lần thứ hai, Thất Thất một bên phóng thích linh lực để chắn, một bên lui về phía sau.


Hắc y nam hài thấy Thất Thất lùi về phía mình, duỗi tay đỡ bả vai Thất Thất, một cái tay khác đánh ra một đạo hắc quang, đem tiểu quỷ đánh qua một bên, hắc quang này người bình thường nhìn không thấy, nhưng là thất thất lại có thể thấy, hắn quay đầu lại, mới phát hiện phía sau hắn cao hơn mình một cái đầu, nhưng nhìn tướng mạo bất quá cũng xấp xỉ mình.


Thất thất nghi hoặc nhíu mày, vừa định mở miệng dò hỏi thân phận của hắn, lúc này cảm giác được thứ gì liền ngẩng đầu lên, nam hài phía sau cũng ngẩng đầu lên, cùng nhìn về phía không trung.


Lúc này Tần Chí đang ở phòng họp cùng các cấp, lại đột nhiên buông tư liệu trong tay xuống, đi xuống tầng trệt, cau mày nghi hoặc khó hiểu nhìn không trung, quản lí xung quanh đều hai mặt nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì.


Mà ở phòng điều tr.a đặc biệt, cũng đã xảy ra chuyện giống vậy, Địch Hạo mở ra cửa sổ, biểu tình có chút ngưng trọng, bên cạnh là Lâm Du cùng Thẩm Sùng Hoán, còn có mấy người khác của phòng đặc biệt.


"Cậu cũng cảm giác được đi." Lâm Du dựa vào cửa sổ nhìn về phía bên ngoài hỏi, không biết cụ thể đang hỏi ai.
Thẩm Sùng Hoán cũng nhìn bên ngoài,"Cảm giác được, bất quá không phải rất rõ ràng... Nhưng tôi cảm thấy có chuyện không tốt đang xảy ra, hơn nữa là chuyện rất xấu."






Truyện liên quan

Mang Theo Hồi Ức Vạn Năm Yêu Chàng

Mang Theo Hồi Ức Vạn Năm Yêu Chàng

Tiểu Cố24 chươngTạm ngưng

113 lượt xem

Nông Môn Kiều Nữ: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn

Nông Môn Kiều Nữ: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn

Thu Thiên Đích Tín300 chươngFull

5.3 k lượt xem

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Lô Hỏa500 chươngFull

10.3 k lượt xem

Mang Theo Toàn Hiệp Hội Xuyên Tiến Chú Thuật Giới

Mang Theo Toàn Hiệp Hội Xuyên Tiến Chú Thuật Giới

Ngư Tử Mễ Tạp262 chươngTạm ngưng

590 lượt xem

Dìu Già Dắt Trẻ! Chạy Nạn Tiểu Quả Phụ Nàng Có Không Gian / Xuyên 60 Sau, Mang Theo Hàng Tỉ Vật Tư Huề Nhãi Con Chạy Nạn

Dìu Già Dắt Trẻ! Chạy Nạn Tiểu Quả Phụ Nàng Có Không Gian / Xuyên 60 Sau, Mang Theo Hàng Tỉ Vật Tư Huề Nhãi Con Chạy Nạn

Thiên Thiên Tân Thị Giác182 chươngFull

2.5 k lượt xem

Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Nằm Thắng / Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Chất Nằm Thắng

Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Nằm Thắng / Lưu Đày Sau, Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Chất Nằm Thắng

Mộng Huyễn Tiểu Đóa484 chươngFull

5 k lượt xem

Mang Theo Cục Cưng Chơi Game

Mang Theo Cục Cưng Chơi Game

Trang Cầu Đích Bình Tử27 chươngFull

232 lượt xem

Ta Mang Theo 1 Tỷ Vật Tư Xuyên Hồi 60 Niên Đại

Ta Mang Theo 1 Tỷ Vật Tư Xuyên Hồi 60 Niên Đại

Ngốc Manh Đích Hoàn Tử573 chươngFull

7.5 k lượt xem

Mang Theo Con Đi Kết Hôn

Mang Theo Con Đi Kết Hôn

Tô Chấp Hạ50 chươngFull

324 lượt xem

Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Phế Sài Bạc Hà Nhuyễn Đường125 chươngFull

3.1 k lượt xem

Mang Theo Một Đám Lông Xù Xù Làm Xây Dựng

Mang Theo Một Đám Lông Xù Xù Làm Xây Dựng

Miêu Miêu Bất Cật Sinh Ngư81 chươngFull

987 lượt xem

Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Tiểu Thôn Cô Mang Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ

Thượng Quan Hinh226 chươngFull

2.3 k lượt xem