Chương 27

Hắn rời khõi nhà mẹ My với một mớ bòng bong trong đầu , hàng nghìn câu hỏi được đặt ra trong đầu hắn đều xoay quanh vấn đề hai mẹ con nó , hắn không biết bây giờ mình có thể và nên làm gì nữa . Hắn đạp xe chậm rãi bước về nhà .


Trong lúc đó , nó bị tạt nước vào người , ướt sũng cả lên , nó nheo mắt , cố gắng mở mắt ra :
- Mày ngon nhỉ Ngủ hơi bị lâu đấy _ tiếng Trinh lanh lảnh , pha vào đó một chút chua chát .


Nó không nói gì mà mở to mắt ra nhìn Trinh , "" Nơi đây là đâu thế "" Nó đưa mắt nhìn xung quanh rồi thầm nghĩ , ở đây rất tối , và cũ kỹ , mặc dù vậy nó vẫn nhìn thấy Trinh cùng một đám người xung quanh , nhìn ai nấy đều trông có vẻ hung tợn , nó hơi sợ sệt , lùi về phía sau :


- Mày sợ sao _ Trinh nhếch mép , rồi tiến gần về phía nó .
Nó không nói gì giương đôi mắt phòng vệ nhìn về phía Trinh , tuy vậy nhưng tay nó vẫn đang run cầm cập :
- Hahaha nhìn mày vui thật đó _ Trinh bật cười thật to .


- Thôi thôi tao không đùa nữa , bây giờ mày phải trả lời câu hỏi của tao , mày có phải là con gái của bà Vương Thanh An không _ Trinh nhìn mày nó nghiến răng hỏi .


Nghe tới cái tên này bỗng nhiên gương mặt nó tối sầm lại , cái vẻ sợ sệt lo lắng lúc nãy đã tiêu tan , thay vào đó đôi mắt bây giờ trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết , nó làm cho Trinh phải rùng mình . Nó đứng dậy ôm chặt lấy đầu mình :




- KHông , không ,không không _ Nó hét lên , hét trong hoảng loạng .
- Mày im ngay đi _ cái hét khiến Trinh sợ hãi đến nổi phải hét vào mặt nó .
- KHông Không , không , không , không _ nó vẫn tiếp tục hét thật to .
- Chát _ Trinh bực mình giáng một cái tát như trời đánh vào mặt nó .


Cái tát ấy làm nó mất thăng bằng và bị té xuống , nước mắt tuôn ra , không phải nó khóc vì đau , mà nó khóc là vì vết thương lòng trong nó đang từ từ nổi dậy , nó ôm đầu của mình , lẫm bẫm :
- Không , không , không , không .


Trinh giật mình lùi lại , nó bây giờ như một con người khác vậy . Trinh sợ hãi kêu những người mặt áo đen , bặm trợn tiếng lại đánh nó , để giập đi tiếng kêu đó . Từng cái tát giáng trời vào mặt , từng âm thanh đau nhói phát ra từ tiếng những cây gậy to chạm vào cái lưng nhỏ bé của nó .
...


Hắn vừa đạp xe về , đã thấy không có nó đâu , tâm trạng hắn trở nên lo lắng "" Cô ấy đâu nhỉ "" bất ngờ hắn chạy nhanh , vào khắp xung quanh , tìm kiếm nó , từ nhà bếp , phòng vệ sinh cho tới phòng nó và phòng hắn . Vẫn không thấy nó đâu , hắn trở nên lo lắng vô cùng , "" Chuyện gì đang xảy ra "" , bất ngờ hắn bỏ chạy ra vườn lấy xe rồi đạp thật nhanh đi , vừa đạp vừa nhìn xung quanh , chẵng thấy bóng dáng của nó đau , tim hắn đập inh ỏi lên vì lo lắng , nghĩ đến việc nó đang bị nguy hiểm là hắn cố sức đạp nhanh hơn . Hắn chạy xe lang thang khắp nơi để tìm kiếm hình bóng bé nhỏ của nó , nhưng tất cả đều vô vọng chợt tiếng chuông điện thoại rung lên , hắn vội dừng xe lại :


- Alô _ hắn nói trong lo lắng .
- Anh đang kiếm cô ta phải không _ tiếng My vang lên .
- My àk Em biết Hy ở đâu sao _ hắn hỏi dồn dập .
- Anh đừng nên tìm con người đó làm gì , chỉ tốn công anh thêm mà thôi _ My nhếch mép rồi nói , giọng My nó chua chát làm sao .


- Sao em lại nói vậy _ giọng hắn đanh lại như nghĩ ra được chuyện gì đó .
- Hahahaa , cô ta là gì mà em không thể nói như vậy _ My bật cười .
- Cô ấy là chị gái em , em biết mà phải không _ Hắn lo lắng hỏi .


- Vâng ,. em biết , vì biết nên em hận chị ta đến tận xương tủy _ My bóp chặt tay mình , từ từ thốt ra những lời nói này .
- Cô ấy làm gì khiến em phải hận chứ _ hắn bực mình nói thật to vào điện thoại .


- Chị ta ư Chị ta cướp đi người mẹ của em , cướp đi tất cả sự yêu thương đáng lý ra em là người được nhận _ My nói trong căm phẫn .
- Em nói Hy cướp đi mẹ của mình . Vậy em có biết lý do vì sao Hy phải đeo chiếc mặt nạ trên mặt không _ hắn đanh giọng hỏi .


- Không và em cũng không muốn biết _ My ngập ngừng nói .


- Em nghĩ mình có thể chịu được khi thấy cảnh mẹ mình giết ch.ết người cha của mình được không Cô ấy đã trải qua chuyện đó đấy , một chuyện kinh khủng như vậy mà lại xảy ra với một đứa bé chưa tròn 4 tuổi , và từ lúc đó tới gìơ cô ấy thậm chí chưa được nhận một cái ôm từ mẹ mình , vậy mà em bảo là cô ấy cướp đi mẹ của mình ư _ hắn nói như tuôn vào máy .


Những lời này làm My khựng lại , thật sự những chuyện như vậy đã xảy ra với nó ư Câu hỏi này thoáng qua trong đầu My , My đưa mắt ra ngoài kia , người chị của mình đang bị đánh tơi tả , bỗng nhiên My thấy lòng mình co thắt lại :
- Em nói đi My , Hy đang ở đâu _ hắn hỏi .
- Em......em...._ My ngập ngừng .


- Nhanh đi My _ hắn nói như ra lệnh .
- Dạ là ở ........_ My vội nói địa chỉ ra cho hắn .Nghe xong hắn đạp xe chạy vụt đi .
Còn My thì từ từ bước ra chỗ nó bị đánh :
- DỪNG LẠI !!_ My hét thật to như ra lệnh .
- Haha cô chủ nhỏ đang ra lệnh cho tôi đấy àk _ Bỗng nhiên Trinh bật cười lên .


- Cô tôi nói là dừng lại mà _ My hét thật to .
Thế nhưng những người với khuôn mặt bặm trợn kìa vẫn không thôi . Bỗng :
- Chát _ My lãnh trọn một cái tát từ Trinh .
- Cô nghĩ rằng tôi sẽ cam tâm nghe theo lời cô thế sao _ Trinh nhếch mép nhìn My .


- Cô ..............._ My chỉ tay vào mặt Trinh nhưng chưa kịp nói gì thì lại nhận ngay một cái tát khác .
- Thôi tụi bây dừng lại đi _ Trinh nói như ra lệnh , cái lũ đang đánh nó kia bỗng nhiên ngừng hẳn .


Nó đưa mắt nhìn về phía Trinh , nhìn thấy My những thắc mắc chợt dâng lên trong đầu nó , thân thể nó bây giờ toàn là vết thương :
- Chẳng phải mày muốn tao đánh nó sao Thế mà giờ tao đánh nó mày lại ra can _ Trinh nhếch mép nói .
My không nói được gì cả , bỗng :


- Tụi bây gĩư 2 tay nó lại cho tao _ Trinh ra lệnh cho cái lũ lúc nãy tiến lại gần phía nó .
Tụi nó ngoan ngoãn nghe theo lời Trinh lại nâng nó lên , 2 tên lực lưỡng dùng sức giữ chặt lấy tay nó , còn 2 tên khác thì giữ chặt lấy My . Trinh tiến lại gần nó, đưa tay nâng cầm nó lên :


- Tao luôn tò mò về cái khuôn mặt ẩn sau cái mặt nạ này . Chắc hẳn nó rất xấu xí nên mới bị che lấp đi _ Trinh đưa tay sờ nhè lên chiếc mặt nạ trên mặt nó .


- Và bây giờ đây tao sẽ giải tỏa nổi tò mò của mình _ bất chợt Trinh đưa tay giật mạnh cái mặt nạ nó xuống , cũng vừa lúc đó hắn đập cửa bước vào .
Gương mặt nó ra sao






Truyện liên quan