Chương 74: Chân Ngã

Tại một hẻm núi nào đó.
Hai tên đệ tử Vạn Thi Quan, sắc mặt tái xanh ngã quỵ xuống đất, chẳng mấy chốc liền mất đi sinh mạng, sắc mặt tràn đầy thống khổ và kinh hoảng.
Bọn hắn đến khi ch.ết cũng không biết được ai giết bọn hắn để mà làm quỷ còn quay lại báo thù.


Thời gian cứ thế trôi qua, tầm mười phút sau, một bóng người mới mang theo khăn tay chụp mũi lại đi tới, bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm.


"Chậc chậc, là "đạo luyện thi" sao, ở kiếp trước cũng tương đối hiếm thấy, đồng thời cũng không có thành tựu gì mấy, không ngờ ở nơi này lại phát triển được thành một trong những thế lực lớn ở đây."
Người này không ai khác chính là Hồng Nghê.


Sau khi chạy thụt mạng, nhận thấy tình hình không ổn, tu vi quá yếu, đồng thời cứ chạy mãi như thế cũng không phải cách hay, Hồng Nghê quyết định dùng độc nàng chế ra để âm ch.ết truy binh.


Độc này là một trong những thứ ít ỏi có thể chế tạo ở giới này, nàng đã sớm làm một ít để dành phòng thân, không ngờ lại cần dùng sớm như vậy.
Chỉ là kết quả vô cùng mỹ mãn, nàng không chỉ âm ch.ết hai tên kẻ địch, đồng thời còn kiếm được không ít đồ tốt.


"Là Linh Thi sao? Nhìn phẩm chất này chắc chỉ mới là đồng thi, nhưng cũng tạm được, xem như phong phú át chủ bài một chút, đáng tiếc không có bí pháp luyện thi, nếu không thì ta cũng có thể thử một chút."




Bởi vì thiên phú kiếp này vô cùng phế, Thiên Hồng Nữ Đế kinh tài tuyệt diễm giờ đây đã đến mức độ cùng đường mạt lộ, mặc dù kết giao được với Thường Nguyệt khiến tình huống của nàng dần chuyển biến tốt, nhưng nàng vẫn rất cần gấp thực lực để phòng thân.


Có thể giúp nàng có năng lực phòng thân, đừng nói là luyện thi, ngay cả mị thuật nếu có nàng cũng học.
"Nhưng mà giờ làm gì tiếp theo đây? Mà cũng không biết nha đầu Thường Nguyệt thế nào, ngươi nhìn cũng khá như thế hẵn sẽ không ch.ết ở cái chổ này đâu chứ?"


Ngay lúc Hồng Nghê mờ mịt vô định, đột nhiên sắc mặt nàng liền trở nên nghi hoặc nhìn tới một phương hướng, sau đó Hồng Nghê liền tựa như nhận ra thứ gì đó mà cảm xúc lại đổi thành ngạc nhiên:


"Kia là... "Đao thế"? Này sao có thể, không đúng, này hoàn toàn có thể, nhưng như vậy chẳng phải đang nói với ta là vừa có ngươi ngộ ra "Chân Ngã"?"
Từng đạt tới cảnh giới chí cao, đăng lâm Đế vị, Hồng Nghê vô cùng hiểu rõ ngộ ra "Chân Ngã" là gì, và ý vị nó như thế nào.


Tu sĩ bình thường, cùng một cảnh giới với nhau sẽ không có cách biệt sức mạnh quá lớn, dù cho chênh lệch linh căn cũng vậy.
Nhưng có những kẻ không bình thường, dù là bằng nguyên do gì khiến cho hắn sỡ hữu chiến lực siêu tuyệt, vượt xa cùng cảnh, thậm chí có thể vượt cấp đấu pháp.


Những cá nhân kiệt suất như thế gọi là "Thiên Kiêu".
Nhưng mạnh hơn tu sĩ bình thường là "Thiên Kiêu", vậy đặc biệt hơn "Thiên Kiêu" bình thường thì gọi là gì?


Này là một vấn đề rắc rối, dù sao giữa "Thiên Kiêu" với nhau ai mạnh ai yếu phải đánh mới biết được, nhưng trải qua thời gian dần trôi, các đặc điểm của "Thiên Kiêu" cũng dần dần được tiêu chuẩn hóa và có phương pháp để đánh giá rất trực quan và dễ hiểu.


Mạnh hơn tu sĩ bình thường thì gọi là "Nhất Tinh Thiên Kiêu".
Mạnh hơn "Nhất Tinh Thiên Kiêu" thì gọi là "Nhị Tinh Thiên Kiêu" và "Tam Tinh Thiên Kiêu".
"Tam Tinh Thiên Kiêu" còn có thể gọi bằng các cách gọi khác sang hơn đó là "Tuyệt Thế Thiên Kiêu", "Đại Đế Chi Tư", "Chí Tôn Tư Chất"...


Lần đầu nghe được, Hồng Nghê cảm thấy các tiền bối phân chia hơi ngu xuẩn, nhưng dần dần trải qua tất cả, Hồng Nghê mới hiểu được vì sao lại chỉ có "Tam Tinh" là hết mà không có "Cửu Tinh", và vì sao chỉ dùng phương pháp bình phán mơ hồ kia để phán định ai là "Nhất Tinh Thiên Kiêu" ai là "Nhị Tinh Thiên Kiêu", "Tam Tinh Thiên Kiêu".


Này là bởi thế gian muôn màu muôn vẻ, ngàn vạn bí pháp, ngàn vạn đạo thuật, ngàn vạn pháp bảo...
Những thứ trên có thể khắc chế, có thể hổ trợ lẫn nhau, thật sự rất khó để dùng cho phán định mạnh yếu, và mạnh yếu tới mức nào.


"Nhất Tinh Thiên Kiêu" còn đỡ, chỉ cần mạnh hơn tu sĩ bình thường là được.


Nhưng "Nhị Tinh Thiên Kiêu" lại là thứ vô cùng mơ hồ, theo lý thuyết, "Nhất Tinh Thiên Kiêu" chỉ cần tích lũy nội tình đủ nhiều, học tập các loại bí pháp, pháp thuật... đủ mạnh mẽ thì có thể xưng là "Nhị Tinh Thiên Kiêu", áp đảo cùng giới.


Nhưng đến "Tam Tinh Thiên Kiêu" mọi thứ lại ngay ngắn rõ ràng lắm, bởi vì chỉ cần không thuộc "Nhị Tinh Thiên Kiêu" thì đều có cơ hội đứng ở hàng ngũ này, nghĩa là từ "Nhất Tinh Thiên Kiêu" đi lên, chỉ có hai con đường, hoặc là "Nhị Tinh Thiên Kiêu" hoặc là "Tam Tinh Thiên Kiêu".


Vì sao mỗi thời đại chỉ có một vị Đế?
Vì sao không bao giờ có hai vị Đế đi cùng một đường?
Vì sao những thiên tài khoáng cổ thước kim, thiên phú ngàn năm có một, sau lưng có đại tông môn, thánh địa chống lưng, nhưng cuối cùng chỉ có thể dừng bước ở trước Đế vị?


Đế cảnh thật có khó đột phá như thế sao?
Câu trả lời là không, Đế cảnh đột phá rất dễ, chỉ cần ngươi có tư cách là được.


"Nhị Tinh Thiên Kiêu" không có tư cách đó, bởi vì đường bọn hắn đi là đường cùng, bọn hắn không biết bọn hắn là ai, bọn hắn cũng không biết mình đang đi đâu, bọn hắn không biết bọn hắn muốn đặt chân Đế cảnh để làm gì.


Thứ được gọi là "Đạo tâm kiên định" của bọn hắn chỉ là thứ giả tạo được người khác nhồi nhét vào cho bọn hắn, bọn hắn muốn đặt chân Đế cảnh vì sư phụ bọn hắn kỳ vọng bọn hắn có thể làm được, người thân gia đình, tông môn hi vọng bọn hắn có thể làm được, những thứ phù phiếm đó đã chắp ghép nên một thứ phù phiếm khác trông có vẻ cứng cỏi và kiên định, gọi là "Đạo tâm".


Vì thế đã thành "Nhị Tinh Thiên Kiêu", khó mà thành Đế.


"Tam Tinh Thiên Kiêu" thì khác, bọn hắn biết mình là ai, biết mình muốn gì, biết tại sao bản thân cố gắng, biết vì sao lại cần ngồi lên Đế vị, những thứ cần biết, bọn hắn đều biết, vì vậy đường bọn hắn đi là đường của bọn hắn, không cần mượn đường người khác.


Bọn hắn học được những gì đều là vì bọn hắn muốn học, bọn hắn có thể làm được gì đều là những thứ mà bọn hắn cần làm.


Không tham lam thứ không thuộc về mình, không lạc lối giữa những thứ phù phiếm nhưng mang vẻ ngoài hào nhoáng, bọn hắn là người chân thật, bọn hắn sống đúng như cách bọn hắn muốn, vì bọn hắn đang là chính bản ngã của mình, mặc kệ bọn hắn là người như nào, tàn nhẫn, độc ác, thánh thiện, lạc quan, nội liễm... đó đều là con người chân thật của bọn hắn, vì bọn hắn đã ngộ ra được "Chân Ngã".


Tuy nhiên, biết được "Chân Ngã" của mình thôi thì chưa đủ để trở thành "Tam Tinh Thiên Kiêu", ngươi cần phải có nội tình mạnh mẽ nữa.
Nhưng làm cách nào để mà phong phú nội tình của mình trong khi không thể gượng ép bản thân học những vật khác nếu bản thân không muốn?


Câu trả lời rất đơn giản, bản thân ngươi đã có tất cả những gì mà mình cần rồi.
"Khai phá thân thể mật tàng, từ trong vạn ngã ngộ chân ngã."


Không có những thứ phù phiếm che mắt, không lầm đường lạc lối, người đã thức tỉnh "Chân Ngã" sẽ dễ dàng đào móc được kho báu ẩn giấu sâu trong chính bản thân mình.
Tuy nhiên, đa phần "Tam Tinh Thiên Kiêu" sẽ tìm thấy "Chân Ngã" của mình khi đang trên còn đường đào móc thân thể mật tàng.


Đây cũng là phương pháp được lưu truyền ở thế giới của Hồng Nghê.
Đạo lý rất đơn giản, ngươi chỉ có thể biết được mình là ai khi ngươi chịu tìm hiểu chính mình cái đã.






Truyện liên quan