11

Nhật ký 11
Dùng ngón tay thôi...cũng có thể khiến em phát khóc.
***********


Hôm sau tới lượt Nghiêm Miểu Miểu đi thi đấu bóng chuyền, luật cũng đơn giản, chỉ là một đội 2 người cùng nhau chuyền bóng đỡ bóng, mỗi đội được phép 3 lần bóng rơi xuống đất, chung cuộc tính xem đội nào đỡ được nhiều lần nhất. Sáng đó trời hơi lạnh, Nghiêm Miểu Miểu tới trường mặc áo khoác mỏng, tới lúc xuống sân liền cởi ra đưa cho Lâm Xán cầm hộ. .


Khi luyện tập với Trần Âm, Nghiêm Miểu Miểu thể hiện thái độ hời hợt ta đây chỉ là "người qua đường”, được nhiều nhất là 5 lần thì bóng rơi xuống đất, trong khi thấy nhóm bên cạnh còn chưa bị chạm đất lần nào,


Lâm Xán vừa cười vừa giơ điện thoại ra chụp cô, chụp cô chạy đi nhặt bóng, chụp cô cười ngố tàu sau khi đỡ được bóng, chụp cô mở to đôi mắt tròn xoe lúc nhảy lên phát bóng.
Nghiêm Miểu Miểu hơi mệt liền chạy về phía Lâm Xán, anh lập tức mở cho cô chai nước.


Cuộc thi đấu bắt đầu, gần tới đội Nghiêm Miểu Miểu, tuy cô thể hiện dáng vẻ “người qua đường" nhưng thực sự vẫn rất hồi hộp, " Xán Xán, em lo lắm "
Lâm Xán xoa xoa đầu cô:" Có gì mà lo, em thi đấu 1 phút là xong thôi mà "
Trần Âm nghe anh nói xong cười nắc nẻ.


Nghiêm Miểu Miểu ngẩng đầu nghiến răng lợi lườm anh: " Lâm Xán, cảm ơn "lời an ủi " của anh! Hứ "
" Ngố ạ, thế mà cũng giận?" Vừa nói anh vừa bẹo má cô
Nghiêm Miểu Miểu vẫn khoanh tay không thèm để ý tới anh.
Tới phiên đội của cô, Lâm Xán xoa đầu cô nói:"Cố lên! "




Lâm Xán lại tiếp tục lấy điện thoại ra chụp cô. Anh quả nhiên liệu sự như thần, Nghiêm Miểu Miểu đỡ được vài trái liền bị loại.
**********
Hôm nay cha mẹ Nghiêm Miểu Miểu không có nhà, cô lại kéo anh lên nhà. Khi cô từ nhà tắm đi ra thấy anh đang nằm trên giường xem di động, ngó vào thì thấy ảnh của cô.


Cô vội đoạt lấy điện thoại, lướt một lượt thấy anh chụp toàn mấy ảnh xấu ơi là xấu, cái thì cô bị tóc thổi che hết cả mặt, cái thì mắt cô nhắm tịt, miệng bị lệch, cá khác còn có bộ dáng ngu ngốc của cô lúc chạy theo quả bóng đang lăn dưới đất.


Tâm Xán đứng dậy giành lại điện thoại, Nghiêm Miểu Miểu ngẩng đầu mếu máo hỏi anh: “Em không phải bạn gái anh à? Sao anh chụp em xấu như thế?"
Lâm Xán chỉ tay vào bức ảnh cô đang tít cả mắt lại, miệng méo xệch đi bảo :" Xấu đâu mà xấu, em không thấy đáng yêu cực kỳ à?"


“Anh xóa hết đi cho em" Nghiêm Miểu Miểu tức giận hét lên, muốn cướp di động của anh, nhưng mà anh giơ tay lên làm cô không với được, ai bảo anh cao hơn 1m , còn Nghiêm Miểu Miểu cô chỉ là chú lùn cao 1m , nhảy lên chỉ tổ đau chân.


Lâm Xán cúi đầu nhìn Nghiêm Miểu Miểu đang nhảy lên trước ngực mình :" Không xóa. Đây là điện thoại của anh, anh chụp ảnh bạn gái anh" Nghiêm Tiểu Tiểu không với được tay anh liền chuyển sang nắm lấy ƈôи ȶhịȶ của anh. Cô cầm lấy chú chim non đang ngủ say của anh, dần dần ra sức chà, bóp nó, uy hϊế͙p͙ Lâm Xán: “Anh lập tức xóa mấy cái ảnh đấy ngay"


" Nghiêm Miểu Miểu, em bóp hỏng nó rồi thì anh ấy cái gì thao em” Lâm Xán bị cô nắm cả “tính mệnh” trong tay, hơi thở bắt đầu dồn dập.
"Hừ” Nghiêm Miểu Miểu hừ 1 tiếng, sau đó dần buông lỏng tay, lúc này phát hiện ra ƈôи ȶhịȶ mềm mềm lúc đầu bây giờ qua tay cô trở nên căng trướng cứng rắn.


“ Vậy anh dùng nó thao em đi, đến mau, đến mau” Nghiêm Miểu Miểu lắc lắc cây gậy cương cứng của anh.
Lâm Xán nhào về phía trước, đè cô xuống giường, cúi đầu ngậm môi cô, mơ hồ nói: “Anh không cần dùng tới nó, chỉ dùng ngón tay thôi cũng có thể thao em phát khóc "


Anh cởi quần của cô ra, cách đũng qυầи ɭót gãi gãi hạ thân cô, đầu lưỡi tiến vào trong khoang miệng cô, quấn lấy lưỡi nhỏ mềm mại của cô ʍút̼ mát.


Động tác tay của anh cũng không chậm lại, mặc kệ lớp qυầи ɭót mà đâm vào tiểu huyệt của cô, khiến cô động tình mà chảy ɖâʍ dịch dính đầy đũng quần nhỏ, anh hướng tay lên trên xoa xoa viên đậu đỏ, miệng Nghiêm Miểu Miểu đang bị lưỡi anh tấn công nên chỉ có thể ú ớ âm thanh không rõ.


Khi kéo quần cô xuống, Lâm Xán vỗ nhẹ vào mông cô, muốn cô nâng mông lên để anh có thể giúp cô cởi qυầи ɭót. Ngón tay đụng vào cánh hoa ẩm ướt dấp dính, anh dùng ɖâʍ thủy của cô bôi trơn ngón giữa của mình, sau đó dùng nó cắm vào khe huyệt đang khép mở. Khi anh cắm được hơn nửa ngón, Nghiêm Miểu Miểu liền cắn lấy đầu lưỡi anh, dùng tay đấm vào người anh, kêu khóc mơ hồ : “Ahhh, đau..".


Lâm Xán cảm nhận được vách tường của cô chặt chẽ xoắn vặn lấy tay anh, gậy thịt trở nên sưng đau, thực sự muốn bây giờ cái cắm vào nơi đó không phải ngón tay mà là gậy thịt của anh.


Tay kia của anh lần theo vạt áo của cô tiến vào trong, đẩy áo ngực của cô lên, xoa xoa bầu ngực mềm mại của cô, bóp kẹp tấu núm ɖú cứng tròn.


“Miểu Miểu ngoan, ca ca yêu thương lỗ nhỏ của em" Ngón tay của anh cứ cắm đút trong khe huyệt của cô, không dám ấn quá sâu, ɖâʍ thủy chảy không ngừng, làm cho phía dưới vạng lên tiếng òm ọp
Nghiêm Miểu Miểu ôm đầu anh, ngoan ngoãn mở to miệng ra, để anh nhét đầu lưỡi vào càng sâu hơn, ʍút̼ dọc theo lưỡi của cô.


Anh không nuốt kịp nước bọt trào ra từ miệng cô, hỗn hợp nước bọt của 2 người cứ trộn đều trong cái miệng nhỏ nhắn của cô. Anh rút ngón tay từ trong nộn huyệt ra, vuốt ve hai cánh hoa sưng đỏ của cô, hai ngón tay kẹp lấy nó hơi vặn vặn, Nghiêm Miểu Miểu bị động tác ấy làm hơi run, cong eo lên, rên rỉ:" A...Xán Xán... "


Lâm Xán nhẹ nhàng xoa nắn cánh hoa, giúp cô kéo dài khoái cảm, ngón tay dọc theo hạ thân của cô đi xuống, đụng tới cúc huyệt đã bị ɖâʍ thủy chảy xuống nhuộm ướt. Anh giơ bàn tay ướt đẫm lên cho Nghiêm Miểu Miểu xem: “Nhìn này, bướm nhỏ của em bị anh làm cho khóc rồi, chảy cả nước mắt "


Nghiêm Miểu Miểu ở dưới thân anh thở gấp yếu ớt, ánh mắt mê ly nhìn anh ɭϊếʍƈ sạch ngón tay bị dính ɖâʍ dịch của cô, đã thế anh còn trưng ra bộ mặt rất ɖâʍ mỹ, làm cô xấu hổ vùi mặt vào trong chăn.


Lâm Xán chọc chọc kiếm thịt cứng rắn của mình vào đùi cô: “Bảo bối, em sung sướng rồi, anh còn chưa thoải mái đâu "
Nghiêm Miểu Miểu thò gương mặt đỏ bừng ra khỏi chăn, nũng nịu trách anh:" Ai bảo anh không cắm vào, như vậy cả 2 cùng thoải mái rồi.


Lâm Xán chôn mặt vào hõm vai cô :"Mưa nhỏ, giúp anh cởi quần đi" Hôm nay anh mặc quần có khóa, Nghiêm Miểu Miểu vừa giúp anh kéo khóa xuống anh liền không nhịn được mà kéo qυầи ɭót xuống, mặc kệ quần dài vẫn chưa cởi hết ra.


Lâm Xán dùng tay giữ chặt đùi Miểu Miểu, bắt lấy cổ chân cô nâng lên đặt trên vai anh, nhét ƈôи ȶhịȶ nóng bỏng vào giữa 2 chân cô. Nghiêm Miểu Miểu tròn trịa mềm mại, giữa hai bắp đùi vừa mềm vừa non mịn, Lâm Xán rút chọc giữa đùi cô cũng có thể hưng phấn mà bắn ra.


Cây gậy ấy di chuyển giữa hai đùi Nghiêm Miểu Miểu, lúc nó lộ ra quy đầu cô liền lấy tay sờ sờ, sờ tới mức nó rỉ ra tinh dịch.


" Cục cưng, đùi của em trơn quá.." Lâm Xán bị đùi cô bao trọn ƈôи ȶhịȶ, bị tay nhỏ của cô vuốt ve quy đầu, càng nhanh chóng co rút, tóc mai của anh đều ướt đẫm, nước bọt theo những lời rên rỉ kích thích của anh văng lên mặt Nghiêm Miểu Miểu, cuối cùng vào lúc anh sắp bắn,anh vội với lấy áo ngủ bên cạnh bưng kín quy đầu của mình.


Đó là vì lần trước anh bắn ra ga trải giường, cô liền bắt anh phải tự mình đi giặt.
Nghiêm Miểu Miểu nhìn thấy quần áo mà anh dùng để bao lấy ƈôи ȶhịȶ, giận dỗi nói :" Lâm Xán xấu xa, cái anh đang cầm là áo ngủ của em đấy"


Lâm Xán nhìn cái áo trong tay đã thấm ướt tinh dịch liền nói:" Bảo bối, ngoan nào, anh giặt cho em được không? "






Truyện liên quan