18

Nhật ký 18
Thái dương… .Mưa nhỏ
Lâm Xán thay quần áo
Lâm Xán tặng quà cho Miểu Miểu
*********


Sinh nhật của Miểu Miểu là 25 tháng 11, năm nay vừa vặn vào thứ 7, cha mẹ cô cho cô 1 khoản tiền để cô tự tổ chức, hoàn toàn không có ý định nhúng tay vào sinh nhật 18 tuổi của con gái, bởi họ biết rõ là có Lâm Xán rồi thì họ cũng không phiên họ quan tâm .


Nghiêm Miểu Miểu vốn muốn cùng Lâm Xán đi du lịch gần, khoảng 2 ngày 1 đêm nhưng Lâm Xán nói muốn thay cô tổ chức, mời bạn bè trong lớp tớ nhà anh mở tí sinh nhật, cha mẹ anh cũng rẻ tâm lí nói là cuối tuần này có việc không ở nhà nhưng cũng không quên mua quà cho Miểu Miểu.


Lâm Xán tập thể hình xong, đi tắm ra vẫn thấy bé mập nằm trên bàn không đứng dậy :" Miểu Miểu, mưa nhỏ, bảo bối, dậy đi nào "
Tối hôm qua Nghiêm Miểu Miểu sang nhà Lâm Xán ngủ, bởi vì nghĩ tới việc hôm nay lại lọ mọ sang sẽ phiền phức, hơn nữa hôm qua cha mẹ anh cũng không ở nhà.


Nghiêm Miểu Miểu nghe thấy âm thanh phiền nhiễu đáng ghét liền trùm chăn lên đầu, tiếp tục vùi mặt vào gối.
Lâm Xán vỗ vỗ má cô dưới chăn: "Ngoan nào, mọi người sắp đến rồi "
"Ưm, ưm, ưm, đáng ghét " Nghiêm Miểu Miểu đá tung chăn ra, 2 tay 2 chân khua loạn lên đánh Lâm Xán 1 trận.


A a ô ô cắn 1 phát lên bả vai mát lạnh vừa tắm xong của anh, nũng nịu yếu ớt mắng anh:" Ai bảo tối qua anh làm thế với em, giờ chân em mỏi nhừ rồi "
Cô chỉ mặc váy ngủ 2 dây, bây giờ đang xốc lên tận bụng, bàn tay Lâm Xán trực tiếp bao trọn, xoa lấy mông cô.




"Thế bây giờ làm thêm lần nữa cũng được " Nói xong liền chọc chọc ƈôи ȶhịȶ bị cô kích thích vào giữa 2 chân cô.
" A..a..không cần, Xán ca ca thật là đáng ghét "


Rốt cuộc bé mập cũng chịu dậy nhưng mà cô không chịu rời khỏi người Lâm Xán, đu lấy người anh muốn anh ôm đi rửa mặt, sau đó nhắm mắt gục vào vai anh để anh giúp cô thay quần áo.


Cởi váy ngủ của cô, bầu ngực đẫy đà lồ lộ dưới ánh đèn ban mai, nhuộm 1 màu trên sữa, làm cho Lâm Xán xoa nắn rồi ngậm ʍút̼ 1 lúc mới chịu buông ra. Nghiêm Miểu Miểu bị anh ßú❤ ʍút̼ tới thở gấp, cảm xúc dâng trào kẹp lấy thắt lưng anh, muốn anh vỗ về an ủi, thế nhưng lại bị anh cự tuyệt.


Nghiêm Miểu Miểu rất tức giận, rõ ràng là tại anh ɭϊếʍƈ ngực cô mà. Bây giờ anh sướng xong rồi thì quăng bỏ chợ à?
Trong lòng cô hung hăng nghĩ, đợi tới đêm nay xem, em sẽ ăn anh không nhè xương.


Lâm Xán giúp cô mặc quần áo, cột lại tóc, bây giờ anh chăm lo cho cô cực kì thuận tay, bé mập mềm mại cũng chỉ từ trong tay anh nhào nặn. Sửa sang xong, hôn chụt chụt lên mặt cô,,Lâm Xán chỉ cảm thấy ôm hôn thế nào cũng không đủ.


Nghiêm Miểu Miểu đem bộ trang phục cô đã chuẩn bị sẵn để Lâm Xán mặc, phối hợp với váy trắng liền thân của cô thì anh mặc áo sơ mi trắng với quần bò.


Cô đứng bên cạnh bưng má, ánh mắt háo sắc nhìn Lâm Xán cài cúc áo, ánh nắng chiếu rọi nửa thân trên của anh, cơ bụng rõ ràng, dọc theo múi bụng nhìn xuống dưới khiến cho Nghiêm Miểu Miểu vừa nhìn vừa ɭϊếʍƈ môi.


Lau nước miếng xong, nghĩ tới đêm nay cô sẽ cởi cái áo sơ mi anh đang mặc, từng cái cúc được mở ra, lộ ra thân thể cường tráng, cả người cô sôi trào máu nóng, thực muốn ngay lúc này chạy lên xé toạc áo anh ra.


Hai người sửa sang xong thì xuống tầng. Phòng khách đã được trang trí xong, bóng bay rực rỡ chạm kín trần nhà, trên tường có tờ biểu ngữ Happy Birthday sặc sỡ.
Chẳng hiểu sao Nghiêm Miểu Miểu cảm thấy hơi… đơn sơ, quay sang nhìn Lâm Xán :" Xán Xán, đây là do anh bố trí à"


Lâm Xán bị cô đoán được, khuôn mặt tuấn tú hơi đỏ lên, luống cuống sờ sờ mũi ho khan 2 tiếng.
"Xán Xán ca ca thật tốt " Nghiêm Miểu Miểu cảm động ôm lấy Lâm Xán, dụi dụi vào lòng anh, 2 quả ɖú cọ qua cọ lại khiến tim Lâm Xán mềm nhũn.


"Em thích là được rồi " Anh vỗ vỗ đầu cô, ánh mắt rối rắm không dám nhìn thẳng.
Đây là lần đầu tiên anh chuẩn bị mấy thứ này, sáng sớm liền dậy làm, kết quả lại không rực rỡ như anh tưởng tượng, quả nhiên đại thần thì cũng không phải giỏi trăm nghề.


" Kính coong...kính coong" chuông cửa vang lên, Lâm Xán ra mở cổng, thấy Trần m vào Ngô Vịnh Tranh đã tới.
" Miểu Miểu, sinh nhật vui vẻ, moa"
Trần m chạy vào ôm lấy Nghiêm Miểu Miểu hôn 1 cái, sau đó thì thào bên tai cô:" Cái mình bảo câu chuẩn bị chưa? "


Nghiêm Miểu Miểu nghe cô nhắc tới thứ đó cả mặt biến thành quả táo chín:" Rồi, chuẩn bị xong rồi "
Trần m nở nụ cười ɖâʍ đãng :" Hì hì hì, hồi trước mình từng cho A Tranh xem rồi, đảm bảo Lâm Xán không quên được ngày hôm nay "


Nghiêm Miểu Miểu bị cô nói tới xấu hổ, cuống quýt đẩy Trần m ra, che gương mặt đỏ lừ chạy mất.
" m m, em lại làm chuyện xấu gì đấy?" Ngô Vịnh Tranh nhìn thấy nụ cười đang háo sắc của Trần m liền đoán được cô đang bày mưu kế xấu.


"Khụ khụ, em đâu có làm chuyện xấu, em làm chuyện tốt nhé, chuyện ttốt nhất trên đời. Ha ha ha " Trần m ngả vào người Ngô Vịnh Tranh cười không thôi.
Bạn bè lục tục kéo nhau tới, Lâm Xán chuẩn bị rất rất nhiều trò chơi, trong nhà còn có dàn karaoke, có phòng chiếu phim mini, đói bụng thì có đồ ăn.


Hôm nay có cả bạn lớp 10 lẫn bạn lớp 11, tất cả dù quen hay không quen đều vô cùng thoải mái, ầm ầm ĩ chơi đùa.


Buổi tối khi cắt bánh sinh nhật, mọi người đều lấy quà ra tặng Nghiêm Miểu Miểu chúc cô sinh nhật tuổi 18 vui vẻ, quay sang nhìn Lâm Xán thấy anh chỉ đứng nở nụ cười nhìn Miểu Miểu, tất cả hùa vào hỏi anh quà tặng đâu rồi?
Nghiêm Miểu Miểu cũng tò mò nhìn về phía anh, trong lòng cô rất mong chờ món quà của anh.


Thế rồi anh với tay kéo 1 quả bóng bay trên trần nhà xuống, chọc vỡ quả bóng ra, bên trong là 1 chuỗi sáng long lanh.
Lâm Xán giơ tay bắt lấy, đó là một cái vòng cổ bằng vàng, mặt dây chuyền là 2 hình trái tim, nó sáng rực rỡ nằm trong bàn tay anh.


Trần m nhìn thấy rất hâm mộ, sau đó quay sang cấu cho Ngô Vịnh Tranh 1 cái:" Ngốc tử, anh nhìn Lâm Xán nhà người ta xem, sau đó tự soi lại mình đi, hừ "
Lâm Xán tiến lên đeo giúp Nghiêm Miểu Miểu, lúc này Nghiêm Miểu Miểu mới thấy 2 trái tim đều khắc chữ, 1 cái là Sun, 1 cái là Rain, ở dưới khắc 1 cụm từ Solar rain.


Đeo xong anh liền nhìn cô nói :" Mưa nhỏ, sinh nhật vui vẻ " Đôi mắt anh tràn đầy thâm tình.
Nghiêm Miểu Miểu bị đôi mắt mãnh liệt của anh làm cho đỏ bừng 2 má, không dám nhìn thẳng anh, đành cúi đầu khẽ ừ 1 tiếng.


" Hôn đi, hôn đi hôn đi!" Không biết là ai khởi xướng, mọi người bắt đầu hô hào, nhìn chằm chằm 2 người như muốn nói Lâm Xán không hôn thì nhất định bọn họ sẽ không buông tha.


Mấy chuyện "xấu xa " Nghiêm Miểu Miểu đều đã từng làm việc với Lâm Xán hết rồi, 1 cái hôn có là gì nhưng không biết tại sao giây phút này tim cô lại đập dồn dập, cả người luống cuống, xấu hổ không dám ngẩng mặt lên.


" Được rồi, được rồi, các cậu đừng trêu chọc Miểu Miểu nhà tớ nữa " Lâm Xán thấy cô khẩn trương liền đau lòng hơn nữa anh cũng không muốn thân mật cho người khác xem .
Tiếng đùa nghịch dần lắng xuống, bọn họ biết Lâm Xán sẽ không dễ dàng thỏa hiệp đâu.


Hát bài hát chúc mừng sinh nhật rồi cắt bánh, trời dần tối, mọi người thay nhau chào tạm biệt.
Trần m là người ra về cuối cùng, trước khi đi lén lút lôi Miểu Miểu lại:" Miểu Miểu, cố lên nhé "


Nghiêm Miểu Miểu đỏ bừng mặt ấp úng ứng phó mất câu :" Ừ, mình biết rồi, cậu nhanh về đi, A Tranh nhà cậu đang đợi đấy "






Truyện liên quan