22

Nhật ký 22
Nghiêm Miểu Miểu bị đầu lưỡi của anh ɭϊếʍƈ tới cả nhũn cả người.
Cuối cùng anh vẫn thực hiện được, đè sấp nửa thân trên của Nghiêm


Miểu Miểu xuống bàn ăn, trong màu nắng vàng nhạt cuối thu xuyên qua cửa sổ, thân thể nõn nà mềm mại của cô như được phủ một lớp ánh sáng ấm áp.


Tiếng khóc lóc nức nở của cô mềm mại đáng yêu: “Ô... Xán Xán ca ca về phòng làm đi mà... đừng... đừng làm ở chỗ này" Không thể ở bàn ăn mà hàng ngày cha mẹ anh ăn cơm mà làm loại chuyện ngượng ngùng này được.


Mũi chân Nghiêm Miểu Miểu chỉ hơi chạm tới sàn nhà, thân thể trần trụi chạm vào mặt kính thủy tinh lạnh lẽo nổi cả da gà, hai bầu ɖú cương cứng ưỡn lên, eo cô nhướn, khiến cho cột sống cong lên, mông càng thêm cong vểnh.
“Làm ở đây rất tốt mà?"


Lâm Xán vuốt dọc theo sống lưng cô trêu chọc xuống dưới, lách tay vào khe mông, chạm nào cúc huyệt, sau đó vờn theo huyệt non đang đẫm nước của cô, trượt ra vào hai cánh hoa, khiến nó càng phun ra nhiều ɖâʍ thủy "Em xem, tiểu huyệt của em thích tới phun cả nước rồi"


Anh tách hai cánh mông tròn lẳn của cô ra, vùi đầu vào ɭϊếʍƈ rãnh mông mẫn cảm, khiến thân thể cô run rẩy, trong miệng không ngừng ngầm nga.
"A... Xán Xán.. mỏi chân quá.”
Anh há miệng muốn ngậm lấy cúc huyệt phấn nộn của cô, đầu lưỡi dịu dàng ɭϊếʍƈ qua, hơi dùng sức muốn đâm nó vào trong.




"Mông của bảo bối cũng rất thơm"
Đầu lưỡi của anh vẫn vờn ở cúc huyệt của cô, có cảm giác lưỡi lướt qua những nếp nhăn mềm mại, thọc tiến vào nơi xấu hổ nhất , Nghiêm Miểu Miểu thẹn thùng tới căng chân, ngón chân co quắp trắng bệch.


Cô nức nở cắn môi, xoay mông muốn thoát khỏi đầu lưỡi mạnh mẽ của anh:
"Ô.. ưm.. đừng mà... bẩn lắm”
Một tay Lâm Xán kìm chặt thắt lưng đang xoay loạn của cô, tay kia không ngừng cắm vào hoa huyệt mềm mại đẫm nước, nghịch ngợm trêu chọc khiến nó co rút, ɖâʍ thủy chảy dọc theo ngón tay anh


"Huyệt nhỏ của bảo bối nhiều nước quá, chảy thật là nhiều"
Giọng nói dịu dàng trầm thấp của anh lại dùng để nói những câu ɖâʍ dật như thế khiến cho người ta càng cảm thấy khêu gợi mê người.


"A.. Đừng nói như thế..”Lâm Xán sau khi nếm trải ȶìиɦ ɖu͙ƈ đã không còn liêm sỉ nữa rồi, Nghiêm Miểu Miểu bị anh chọc ghẹo tới tê dại cõi lòng.


Chơi đùa xong cúc huyệt của cô, đầu lưỡi anh liềm ra ngoài, nâng hai đùi cô đặt lên bàn, khiến cô bây giờ giống như con ếch , hai chân mở lớn ra lộ nơi riêng tư với cánh hoa mềm mại hồng hào.


Tư thế đáng xấu hổ này chỉ có thể làm trước mặt người mình yêu mới không khiến người ta cảm thấy nhục nhã, ngược lại là khoái cảm kích thích bí ẩn xâm chiếm cơ thể..


Đầu lưỡi đâm nhẹ huyệt nhỏ, đôi môi ngậm lấy hai cánh hoa chậc chậc ʍút̼ mát, miệng anh mở lớn ngậm lấy vùng tam giác sũng nước của cô nuốt từng giọt ɖâʍ dịch mặn tanh, chóp mũi thanh tuấn chạm vào cúc huyệt ngon mềm của cô cũng bị dính ướt.


“A... đầu lưỡi của Xán Xán.. a.. ưm.. đang ăn tiểu huyệt của Miểu Miểu..”


Cô bị đầu lưỡi của anh là cho nhũn cả ra, kêu rên liên tục, tưởng như đã ch.ết mấy lần, ɖâʍ dịch chảy ròng ròng, thân thể run run không ngừng. Vào lúc cô đang chìm đắm trong dư vị cao trào, Lâm Xán đâm thẳng ƈôи ȶhịȶ tráng kiện nóng bỏng của mình vào, bên trong chặt chẽ mềm mại co lại bao chặt lấy anh.


"Ách.. tiểu muội muội của Miểu Miểu chặt quá" Anh tách rộng hai đùi của cô sang hai bên, mãnh liệt mở ra tại đóng vào.


“Ư.. ƈôи ȶhịȶ của Xán Xán to quá, nóng quá..”Bị anh đâm vào khiến cho bầu ngực cô ép chặt xuống bàn thủy tinh, phát ra tiếng “bẹp.. bẹp" , hai tay cô khua loạn trên bàn, muốn tìm thứ gì đó bấu víu, thế là làm đổ bát cháo vừa ăn, choang một cái rơi xuống đất.


Nghiêm Miểu Miểu cả người trần trụi, hai chân buông thõng, úp sấp lên mặt bàn mặc cho người ta xâm chiếm, khiến cho thú tính của Lâm Xán liền tàn nhẫn thức dậy, mỗi lần rút ra đều lưu lại quy đầu trong huyệt non, sau đó mạnh mẽ đâm thẳng nào hoa tâm "Hưm.. Xán Xán không cần... ô...ô” Nghiêm Miêu Miểu bị anh mãnh liệt thao phát khóc, nức na nức nở, đôi mắt long lanh ngập nước, run lên từng cơn lại tiết ra ɖâʍ dịch, cả bàn dính từng vũng nước.


Lâm Xán đâm rút trăm hồi, tận khi anh thấy muốn bắn anh liền rút khỏi hoa huyệt của cô, toàn bộ tinh dịch nóng bỏng phun lên lưng trần trắng nõn của Nghiêm Miểu Miểu, đọng lại trong hõm cột sống của cô, Anh phủ sấp lên cơ thể cô, cúi xuống hôn hết nước mắt trên mặt cô, dịu dàng ɭϊếʍƈ khóe mắt đỏ hoe: “Bảo bối của anh ngoan quá"


Anh ôm Nghiêm Miểu Miểu đã bị thao kiền tới tỉnh tỉnh mê mê, dùng hai khuỷu tay đỡ lấy đùi cô,dùng tư thế mặt đối mặt, tại một lần nữa đẩy mạnh ƈôи ȶhịȶ vừa bắn tinh nhưng vẫn cứng rắn, vùi sâu vào cơ thể cô.


Trong tư thế xâm nhập ấy Nghiêm Miểu Miểu cảm giác bụng cô như bị cây gậy to dài của anh chọc thủng.
Cô ôm lấy bả vai anh, rầm rì: “Ô...Ô... vẫn còn sao.. Xán Xán.. em mệt lắm”
Lâm Xán hôn lên chóp mũi cô, dịu dàng nói: “Không cần em làm gì cả, một mình anh cử động là được rồi”


ƈôи ȶhịȶ va chạm càng mạnh, đồng thời mông cô bị anh nhấc lên đặt xuống, liên tục tiến sâu. Lâm Xán thường xuyên tập thể hình, nên việc bế bé mập của anh như vậy cũng rất thuận lợi


Nghiêm Miểu Miểu bị anh nâng lên hạ xuống lắc lư như thế vô cùng sợ hãi, hét ầm lên, hai bầu ngực rung rung, cô cắn chặt vai anh, miệng không ngừng rên rỉ, thân thể vô lực của cô cũng không dám đẩy anh, sợ mình sẽ ngã xuống, cặp ɖú mềm mại cọ xát vào lồng ngực cứng rắn của anh.


Đại nhục bổng xuyên qua giữa tầng tầng lớp lớp tường thịt thít chặt, tiến vào nơi sâu nhất của huyệt non, Nghiêm Miểu Miểu cảm thấy dường như nó tiến tới tận tim cô, nhìn tới những suy nghĩ thầm kín nhất trong lòng cô, bảo sao Trương Ái Linh lại từng nói "Con đường tới trái tim phụ nữ là thông qua âm đạo” (*)


(* : Câu này ở trong “Sắc, Giới" của Trương Ái Linh)
Cô vòng tay giữ lấy cổ anh, ngậm lấy vành tai anh làm nũng: "Ưm.. Xán Xán.. cảm nhận được tình yêu của em dành cho anh không?”
Giọng nói của Lâm Xán trầm thấp ôn nhu mang theo tiếng thở dốc dồn dập:


"Vậy em có cảm nhận được tình yêu của anh không?” Gây thịt dồn thêm lực tiến vào, biểu đạt tình yêu của anh, thao cho tiểu huyệt của cô run rẩy không ngừng.


Anh hôn lên đôi môi yêu kiều nhỏ nhắn đang rên rỉ, nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ từng chút, Nghiêm Miểu Miểu vừa hé cái lưỡi đỏ au liền bị anh cuốn lấy, ʍút̼ chặt lại, ʍút̼ tới mức cuống lưỡi của cô run lên.


Họ đắm chìm trong dục vọng say lòng người, Nghiêm Miểu Miểu bị anh đưa tới từng đợt, từng đợt cao trào , ɖâʍ thủy chảy dọc theo hai khỏa trứng của anh, chảy tới bắp đùi. Anh rút ƈôи ȶhịȶ ra khỏi cơ thể cô, đặt lên mông cô sau đó bắn xuống mặt đất.


Cả hai đầm đìa mồ hôi, không để ý tới sự dấp dính trên thân thể mà ôm chặt lấy nhau.
Phòng ăn trở thành một chiến trường hỗn độn, khắp mặt bàn là ɖâʍ dịch trắng đục, trên mặt đất cũng không hề ít, bát đũa vỡ nát ở dưới sàn nhà.






Truyện liên quan