27

Nhật ký 27
Dùng ƈôи ȶhịȶ của anh...
làm dụng cụ tự an ủi.


Ngô Vịnh Tranh cầm lấy hai cái “áo mưa” rồi vội xoay người mở cửa phòng, thấy Trần Âm trần trụi nằm trên giường, yêu nữ ấy còn đang xoa vặn đùa nghịch núm ɖú của mình, hai chân mở rộng, giữa khe nhỏ có nước óng ánh theo ánh đèn, cô nghiêng đầu nhìn anh, mị nhãn như tơ câu hồn đoạt phách: “Đá ơi, tiểu huyệt ngứa lắm, muốn anh “chơi” nó” Bộ dáng ɖâʍ đãng ấy khiến hai mắt Ngô Vịnh Tranh đỏ ngầu, nhanh chóng cởi quần áo, dùng răng xé vỏ bao cao su đeo vào, nhào xuống đè lên người cô hung tợn cắn đôi môi đỏ như son , trầm giọng lầm bầm: “Trần Âm, em là yêu nữ, muốn đoạt mạng của anh”


Thế là cô dùng ngón tay vẽ vòng vòng lên ngực anh, cười khanh khách: “muốn chứ, anh có cho không?”
Ngô Vịnh Tranh chớp đôi mắt tràn đầy tình ý, si ngốc nhìn thân thể kiều mị dưới thân: “Cho, anh tiếc gì mà không cho chứ?”


Bàn tay nhỏ của Trần Âm mò xuống kiếm thịt nóng như lửa của anh, đặt vào khe nhỏ ẩm ướt của mình, phả hơi thở nóng hổi vào tai anh, nũng nịu: “Vào đi.


Con người của Ngô Vịnh Tranh vốn đen như mực, khi bàn tay cô đưa ƈôи ȶhịȶ tráng kiện của anh dán vào tiểu huyệt ấm áp chặt chẽ, đôi mắt anh càng tối lại, như có cuồng phong cuồn cuộn.
"Cho em". Giọng anh khàn khàn hàm chứa ȶìиɦ ɖu͙ƈ, đôi mắt chăm chú nhìn từng biểu tình của tiểu thiên hạ xinh đẹp nằm dười thân.


"Ưm..." Đá ơi, ƈôи ȶhịȶ của anh cũng cứng như đá ấy" .Hàng lông mi tinh tế của Trần Âm khép chặt, khe nhỏ bị ƈôи ȶhịȶ cứng rắn của anh đâm hơi đau, cả tâm hồn dường như bay bổng.




Cả đêm đó Trần Âm bị nam sinh cường tráng thao tới run rẩy, lật từng lần lại từng lần, mơ mơ màng màng chỉ biết kêu khóc kiều mị. Chỉ hai cái áo mưa thế mà anh cũng dùng đủ, bởi gì mấy lần cuối anh đều bắn hết vào miệng cô.


Ngô Vịnh Tranh cắn một ngụm vào cái miệng nhỏ xinh đẹp đang nỉ non khóc: “Nữ vương của anh, anh nguyện dâng tặng em tất cả những gì anh có”, âm thanh trầm thấp trong trẻo trần đây Lưu luyến cưng yêu.
*****


Lâm Xán bị bộ dáng quyến rũ của Nghiêm Miểu Miểu làm cho bùng phát dục vọng, bước nhanh tới giường đè bé mập xuống: “Chỉ tí chút thế mà cũng không đợi được, cái này anh cho em"


Anh kéo quần xuống làm cho gậy thịt cứng rắn bật ra, anh vội đeo bao, sau đó nắm lấy vật sưng nóng đó tiến vào khe nước nhỏ của cô, thế nhưng cô lại xoay lưng trốn được .
Cô nắm lấy vai anh xoay người đè anh dưới thân: “Đợt trước Xán Xán ca ca đã hứa rồi, giờ phải thực hiện phần thưởng của em chứ?


Lâmm Xán nhất thời bị bất ngờ, hơi sững người lại , sau đó nhìn thấy nghiêm Miểu Miểu quỳ gối trên người anh, một tay cô tách hai cánh hoa của mình, một tay cầm lấy gậy thịt của anh, hạ eo xuống từ từ nuốt lấy một nửa quy đầu của anh.
Được một nửa đường thì cô dừng lại:


"Lớn quá.”Bởi vì cô đang làm tư thế ngồi xuống nên là huyệt nhỏ không mở ra được, chỉ nửa quy đầu vào cũng khó..
"Cục cưng, ăn đi” Quy đầu của Lâm Xán bị huyệt nhỏ của cô ngậm ʍút̼, cả người tê dại, chỉ muốn cô nuốt hết cả ƈôи ȶhịȶ của anh vào, anh ôm lấy thắt lưng cô muốn ấn vào.


Thế nhưng cô giữ tay anh lại, nhéo mũi anh: "Em không được, anh đồng ý với em là không được động đậy mà"
Hai mắt Lâm Xán đỏ ngầu, đành buông tay xuống, để cô chầm chậm ngậm từng tấc từng tấc một, ƈôи ȶhịȶ và huyệt nhỏ ma sát chặt chẽ, sự thong thả ung dung này đối với anh không khác gì tr.a tấn.


Hai tay anh năm chặt, yết hầu khó khắn nuốt từng ngụm nước bọt, giọng - nói khàn khàn: “Ách.. nghiêm Miểu Miểu, em muốn tr.a tấn ch.ết anh à?” " Hự... Lớn quá ấy..." Bé mập vẫn ngồi trên người anh, cẩn thận ngậm từng chút nam căn của anh, tinh khí của cả hai gắn bó chặt chẽ, Lâm Xán chịu đựng tới rịn mồ hôi, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng.


Nghiêm Miểu Miểu ngồi lên ƈôи ȶhịȶ sưng cháy của anh thở phì phì, hất đầu vén tóc ra phía sau, ấn chặt thắt lưng anh , lắc lắc mông nhẹ nhàng nuốt lấy kiếm thịt, dần dân hai mông cô cọ cọ vào đùi anh, cúc huyệt đè lên hai quả trứng của anh, cả người cô tê dại, cứ nuốt được một tí lại kêu mệt.


Lh[âm Xán bị cô làm nửa vời, chỉ muốn ôm lấy eo cô hung hăng chơi đùa mà không được, đôi mắt anh tối sầm, âm thanh lành tạnh. “Nghiêm Miểu Miểu, em đừng hòng mong có lần sau thế này nữa.
Nghiêm Miểu Miểu hừ một tiếng:
“Đáng ghét .. em biết rồi.” Nói rồi cô lại nhấc mông lên.


Mỗi lần cô nâng bộ mông lên chỉ chừa lại quy đầu nằm trong tiểu huyệt, sau đó lại ấn sâu mệnh căn của anh vào trong, mông cô va chạm mạnh với đùi
anh, dần dần tìm được phương pháp, cô cúi người xuống chống tay bám lấy thắt lưng Lâm Xán, xoay xoay eo nhỏ của mình: “A thích ch.ết đi được".


Đọc truyện tại Web Truyen Online . com Cuối cùng, vào lần ƈôи ȶhịȶ đâm sâu vào trong huyệt nhỏ của cô, cô sung sướng phun đầy ɖâʍ thủy ra bụng dưới của anh, hai chân cô mềm nhũn, cột sống với thắt lưng như sợi bún, ngồi trên dương vật của anh, hơi ngả lưng về phía sau hưởng thụ cảm giác cao trào thoải mái.


Bởi gì lần nào cô cũng bị Lâm Xán hung mãnh thao tới khóc, thích thì thích thật nhưng tiểu huyệt cũng rất đau, chỉ có lần này cô hoàn toàn nằm trong tay quyền chủ động, muốn ngừng liền ngừng, muốn đâm đâu thì đâm .


Cô thì thoải mái rồi, nhưng mà Lâm Xán bị lửng lơ giữa chừng, ƈôи ȶhịȶ vẫn trướng tới đau nhức.






Truyện liên quan