Chương 3: Sự xa xỉ của tiểu yêu


"Tiểu Yêu,cậu có hơi làm quá không? Để trốn cha mà ngay cả tóc cũng cắt, giờ nhìncậu chẳng giống người 18tuổi gì cả mà giống trẻ vị thành niên hơn đấy."
An Tiểu Yêu tức giận. "Thế cậu đã gặp qua trẻ vị thành niên nào mà lại mang bầu như mình chưa hả?"


"Cái gì, Tiểu Yêu. Cậu nói cậu mang bầu? Vậy phải làm sao?" Lâm Nha choáng váng trước tin tức nóng hổi này. Biết An Tiểu Yêu tự nhiênbỏ nhà chắc vì có chuyện gì đấy nhưng Lâm Nha không ngờ lại vì nguyênnhân này. Thôi ch.ết rồi, nhất định là vì tối hôm đó, Lâm Nha chột dạ,nếu cha Tiểu Yêu biết sự thật thì e rằng mình sẽ bị xử lý, càng nghĩ Lâm Nha càng thấy sợ, khuôn mặt nhăn nhó đau khổ.


"Đúng vậy, nếu không phải vì chuyện này thì mình trốn khỏi nhà làm gì? Mìnhthật đúng là xui xẻo mà. Nhưng cậu yên tâm đi, chỉ cần cậu không nói địa chỉ mình đang ở cho cha mình biết thì không sao cả. Mình đã nghĩ kỹrồi, mình muốn sinh Bảo Bảo và cũng muốn tìm ra người đàn ông đêm đó,nhất định cậu sẽ giúp mình phải không?"


Nhìn thấytrong mắt An Tiểu Yêu tràn đầy hy vọng, Lâm Nha cảm thấy khó xử. Bây giờ Lâm Nha cảm thấy hối hận vì mình đã chỉ trai đẹp cho An Tiểu Yêu, từgiờ trở đi có đánh ch.ết Lâm Nha cũng không cá cược với An Tiểu Yêu trong lúc cô ấy say rượu nữa, Lâm Nha đau khổ gật đầu. Chỉ mong chuyện nàykết thúc sớm, Lâm Nha cầu nguyện trong lòng.


An Tiểu Yêukhông chịu ảnh hưởng bởi tâm trạng chán nản của Lâm Nha, cả buổi chiềukéo Lâm Nha đi tới đi lui, cho đến khi cả hai không thể xách thêm đượccái gì nữa mới thôi. An Tiểu Yêu ngẩng đầu nhìn bầu trời, nghịch nghịchmái tóc ngắn của mình, cuộc sống thật tốt đẹp, hình như bỏ nhà đi cònsống vui vẻ hơn.








Truyện liên quan