Chương 29: Tôi hận anh(2)

-nó được đưa ra khỏi phòng cấp cứu-sao đi lâu vậy-Phong nhìn đồng hồ oán thán
-sao rồi-Hạ Hy
-dạ,xong rồi-người áo đen
-tốt-Hạ Hy
-nó hôn mê,còn ở nhà bây giờ thì Phong không biết kiếm ra nó chưa
-dạ,cô ấy đang ở bệnh viện-vệ sĩ
-sao lại ở đó-M.Trang vừa về


-dạ,cô ấy bị tai nạn giao thông-vệ sĩ
-đến bệnh viện-Phong
-cả hai chạy đến bệnh viện
-một dãy hành lang toàn là người mặt áo đen-Phong nhìn nghi hoặc
-xin lỗi,nơi đây anh không thể vào-người vệ sĩ chặn Phong lại
-tại sao-M.Trang
-nơi đây không thể vào-vệ sĩ
-chúng tôi muốn vào-Phong


- người này là ai?-Davis quay qua người vệ sĩ
-chúng tôi không biết ạ-vệ sĩ cung kính trả lời
-chúng tôi về các anh ở lại không cho ai vào nhé-Alex
-cả 4 bước đi qua Phong và M.Trang
-chúng tôi là người quen của Ailen,cho chúng tôi vào-M.Trang
-xin lỗi,tôi không thể quyết-vệ sĩ


- người là gì của cô ấy?-Davis quay đầu lại(nói tiếng Anh)
-chúng tôi là bạn của cô ấy-M.Trang
-được,chúng tôi cho 2 người vào-Davis
-anh bị sao vậy,sao cho họ vô-Rybak tức giận
-anh tin họ-Davis
-thôi chúng ta về-Alex
-mời-vệ sĩ
-Phong cùng M.Trang chạy nhanh vào
-chỉ thấy nhỏ cùng một người phụ nữ


hai người là ai?-bà
-mama,đó là cô giáo của con-nhỏ giải vây cho M.Trang
-sao cô ta lại ở đây?-bà quay qua nhìn nhỏ
-chào,tôi là chị gái của Thư-M.Trang
-Thư nào?-nhỏ
-là Ailen-Phong tiếp lời
-vậy hai người là gia đình của chị ấy-nhỏ hơi ngạc nhiên
-ừm-M.Trang
-không thể nào-bà hốt hoảng nhìn M,Trang


-mama sao vậy-nhỏ
-cả bầu không khí im lặng,nặng nề
-có phải mama biết gia đình chị ấy-nhỏ nhi hoặc hỏi
-bà không trả lời nhỏ
-chào,lâu rồi không gặp-mẹ nó sao khi biết chuyện vội vã đến và gặp bà
-tôi không ngờ là có thể gặp lại bà-mẹ nó
-tôi cũng thật không ngờ-bà




-lại một sự ngạc nhiên
-vậy là mama che dấu sao?-nhỏ hốt hoảng nhìn bà
-phải-chỉ một từ này của bà làm ai nấy kinh hồn
-sau này ta sẽ nói -bà
-thồi gain thấm thoát trôi qua,một sự im lặng đáng sợ
-hằng ngày họ gặp mặt nhau nhưng cũng chẵng ai nói câu nào cho tới lúc nó tỉnh dậy thì cũng 1 tháng rồi


-tĩnh rồi sao,em nằm hơi lâu đó-M.Trang
-chào chị hai-nó gượng dậy
-chị..hai-M.Trang đơ người
-ừm,em nhớ lại rồi-nó
-hichic-.M.Trang
-cả mọi người ai nấy biết tin cũng đều vui mừng
-nhưng nào ngờ mới sáng sớm hôm sau
-chúng tôi sẽ đính hôn vào hôm nay-hắn


-nó nhìn màn hình tivi thì nước mắt lăn dài,nhìn qua Hạ Hy thì không khỏi căn hận
-Hạ Hy,cô là kẻ hại tôi 2 năm trước,tôi nhất định sẽ đòi lại tất cả,còn anh,xin chúc anh hạnh phúc,cả đời này tôi sẽ hận anh
-nó tắt tivi chùm chăn khóc nức nở
-tối nay nó sẽ phá tất cả


-chiều đến nó lê thân xác của mình trốn khỏi bệnh viện tới nơi tổ chức lễ
-nó diện một bộ váy dạ hội và tới đó
-hắn đang chào hỏi quan khách gặp nó tiến tới
-chào,anh khẻo không-nó nhìn hắn
-Thư...là em sao-hắn nhìn nó
-phải,trở về và chúc mừng anh,còn tôi thì...-nó


-không phải đau,anh chỉ yêu mình em-hắn ôm chầm nó trước mặt mọi người
-yêu sao-nó lạnh lùng nói
-tôi xin lỗi,vị hôn thê anh đang nhìn kìa-nó
-không,anh chỉ có mình em-hắn ôm chặc nó
-anh Thiên-Hạ Hy tiến lại
-cô lại đeo bám anh ấy-Hạ Hy
-tôi chỉ tới chúc phúc-nó
-chát


-tiếng tát chói tai vang lên ai nấy cũng đều sững sờ
-nó nhận hết cái tát và bước ra ngoài,bỏ lại hắn sau lưng
-hắn tiến lên bục và nói
-xin lỗi,tôi muốn hủy hôn-hắn dõng dạt nói
-tôi và cô từ nay dường ai nấy đi-hắn


-hắn bước xuống chạy ra cửa tìm kiếm bóng hình thân quen nhưng không thấy nó đâu
-anh đừng trách tôi-Hạ Hy bị mất mặt nên căm thù nó vô cùng
-tìm cô ta và giết cho tôi-Hạ Hy
dạ-người áo đen
-là cô ép tôi-Hạ Hy nghiến răng


-nó rời đi,thay đồ và tới quán bar uống như điên hắn thì tìm kiếm nó mãi
-nó uống chẳng biết là mình bị bắt nữa
-tạt nước đi-Hạ Hy
-lại là cô sao-nó tỉnh dậy nhếch mép khinh bỉ
-phải-Hạ Hy
-ủa,không phải là đang lấy chồng sao-nó cười đểu


-chỉ tại mày mà tao bị bỏ rơi-Hạ Hy túm cổ áo nó
-hắn tìm nó không được thì đi về nào ngờ bắt gặp Hạ Hy cùng một số người nên đi theo nào ngờ không thấy dấu tích nữa
-tức thật,sao mình phải theo cô ta làm gì-hắn vò đầu
-cho mấy người đó xử đi-Hạ Hy cười ám mụi bỏ đi


-tụi côn đồ đang tính làm chuyện đồi bại với nó
-Tránh ra-nó hét lên
-ngoan nào-một tên nói
-tránh ra-nó gào lên
-hắn lại thấy Hạ Hy bèn lén theo
-lần này mày bị như vậy không phải là tại tao,Thư à-Hạ Hy
-tiểu thư sao không giết cô ta như 2 năm trước-người áo đen


-không,lần này ch.ết còn thảm hơn-Hạ Hy
-khốn nạn-hắn chạy đi tìm nó
-nó đang la hét vì tay bị trói không thể mở ra,còn áo mình thì đã bị chúng xé
-ngoan nào,nó quằn quại cởi trói nhưng không thể quá chặt
-Hạ Hy nếu tôi có ch.ết cũng về tìm cô-nó hét lên


-hắn nghe tiếng hét nó nên chạy và thấy cảnh tượng trước mắt một tên sắp làm bậy với nó còn nó thì sau khi hét lên đã ngất đi
-thằng sút sinh-hắn chạy lại đấm tên đó và mấy tên còn lại
-chó chêt-hắn ôm nó lên và rời đi
-






Truyện liên quan