Chương 79

* màn thầu là bánh bao không nhân. (ăn cái này đâu có ngon)
--------------------------
Tô Tam Sinh kiểm tr.a cho Tiểu Bao nửa ngày, nào là trí năng còn có thân thể, phát hiện Tiểu Bao quả là một người bình thường, cho nên anh ta thật sự là nhìn không ra, Hoắc Tiểu Bao không có vấn đề gì cả, hoàn toàn bình thường.


Tại sao Sơ Tình lại nói Tiểu Bao có bệnh tự kỷ?
Nhân lúc Mộ Sơ Tình đi toilet, Hoắc Tiểu Bao kéo chân Tô Tam Sinh, đôi mắt sáng ngời, cứ như vậy chớp chớp nhìn Tô Tam Sinh, ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Tô tam sinh vuốt đầu Hoắc Tiểu Bao đầu: "Tiểu Bao, xảy ra chuyện gì sao?"


Hoắc Tiểu Bao đáng thương hề hề cầu xin anh tha thứ: "Chú Tam Sinh, chú có thể nói với mẹ cháu là cháu bị bệnh tự kỷ, mà bệnh nguy kịch đã không có thuốc nào cứu chữa được, có được không chú?
Tô Tam Sinh nghe không hiểu: "Sao vậy Tiểu Bao? Sao lại muốn nói như vậy?"


Hoắc Tiểu Bao nhăn cái mặt nhỏ, trông rất khổ sở: "Nếu không nói như thế, mẹ sẽ bắt con đi làm thân, bắt con chơi với Tiểu Hoa, còn có Tiểu Mỹ ở dưới lầu, mấy bạn đó lớn lên thật xấu, tròn vo, con không thích các bạn đó."


Tô tam sinh: "..." Cái này sẽ không phải là nguyên nhân Tiểu Bao giả dạng bị tự kỷ chứ?
Tiểu Bao đến tột cùng đã từng trải qua những chuyện gì...
...
Lúc Mộ Sơ Tình đi toilet, Hoắc Bắc Cảng cũng đi ra ngoài hút thuốc, cũng vì muốn để không gian thoải mái tý cho Tô Tam Sinh kiểm tr.a bệnh cho Tiểu Bao.


Hoắc Bắc Cảng liền ở cửa hút thuốc, châm một điếu thuốc lên, khói thuốc bay đầy, trong bệnh viện có rất nhiều hộ sĩ nhìn đến Hoắc Bắc Cảng liền bị vẻ đẹp trai của hắn hấp dẫn, thật vất vả ở trong bệnh viện mới có một người đẹp trai tuấn tú như thế, mỗi người đều là dùng sức kể cả thủ đoạn muốn câu dẫn Hoắc Bắc Cảng.




Lộ cánh tay, lộ đùi, khe ngực chật hẹp, có bao nhiêu liền muốn khoe ra hết.
Hoắc Bắc Cảng lúc đầu thấy được, mày nhíu một chút, sau đó dời đi tầm mắt.
Ghét bỏ, chán ghét, những hành động đó ở trong mắt Hoắc Bắc Cảng chính là ghê tởm.


Hoắc Bắc Cảng tầm mắt vừa chuyển, vừa vặn liền thấy Mộ Sơ Tình từ trong toilet đi ra.
Tầm mắt người đàn ông không phải sắc, là xuất phát từ bản năng, lúc nhìn đến phụ nữ chính là tầm mắt sẽ nhìn đến ngực phụ nữ trước tiên.


Tăm tia, Mộ Sơ Tình nơi đó thật đúng là không có cách nào so sánh với mấy người hộ sĩ, của cô rất nhỏ.
Vấn đề chính là, nhỏ nhưng lại rất hấp dẫn hắn...


Hoắc Bắc Cảng từ lúc kết hôn với Mộ Sơ Tình, hắn cảm thấy chính mình luôn ở trong trạng thái như là cả ngày gặp phải quỷ, hắn thế nhưng không thích màn thầu lớn mà lại thích bánh bao nhỏ?
Mộ Sơ Tình, tầm mắt cũng chú ý tới Hoắc Bắc Cảng.


Mà Hoắc Bắc Cảng tầm mắt vẫn luôn nhìn cô, Mộ Sơ Tình thì lại tự mình hiểu lấy, biết Hoắc Bắc Cảng sẽ không nhìn đến cô, cho nên Mộ Sơ Tình tò mò hướng bên cạnh nhìn một chút.


Quả nhiên, lúc này bên cạnh cô có một người phụ nữ đẹp, da trắng, thân hình chữ S... Ngực thật sự rất là đầy đặn.
Khó trách Hoắc Bắc Cảng ghét bỏ ngực cô nhỏ, hiện tại đã bị nữ nhân ngực bự bên cạnh cô hấp dẫn, thì ra Hoắc Bắc Cảng thích phụ nữ như vậy.


Mộ Sơ Tình cúi xuống nhìn nhìn ngực mình.
Nhỏ, thật sự là rất nhỏ, không thể so.
Khó trách cô không nắm bắt được trái tim của Hoắc Bắc Cảng, điều kiện bản thân cô thôi cũng đã rất thất bại.
...


Chờ đến lúc Mộ Sơ Tình trở về, lấy báo cáo bệnh trạng của Tiểu Bao, Hoắc Bắc Cảng đi ra ngoài hút thuốc cũng đã trở lại.
Mộ Sơ Tình nhìn đến báo cáo của Tô Tam Sinh, bị dọa thiếu chút nữa ngất luôn rồi.






Truyện liên quan