Chương 10620: Quả nhiên giống hệt cái nết của cha

“Những đệ muội khác thì sao?”, Tần Ninh quan tâm hỏi.
Nghĩ một chút, Mục Huyền Thần bắt đầu kể lại: “Tam tỉ... tam tỉ cùng với tiểu tử Mạch Nam Sênh kia suốt ngày dính lấy nhau, cha chúng ta không có ở nhà, mẹ sáu cũng không quản được tỉ ấy”.


“Đệ mấy lần nhìn không nổi nữa rồi, nhưng tiểu tử kia là người của thần tộc Cửu Vỹ Thiên Hồ, đệ cũng không tiện nói cái gì”.


“Ca, đợi huynh quay về, hai chúng ta đi tìm tiểu tử Mạch Nam Sênh kia, đánh cho hắn ta phọt cứt ra, hai chúng ta mà không đánh, thì đợi cha chúng ta quay về rồi, cũng sẽ đánh ch.ết tiểu tử kia, dám ngấp nghé tam tỉ!”
Nghe thấy lời này, Thần Tinh Dịch ở bên cạnh rụt cổ lại.


Hắn ta còn đang nghĩ, muội muội của sư phụ không ít, với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành như của hắn, nói không chừng ngày nào đó có thể trở thành muội phu của sư phụ nữa kìa.
Bây giờ xem ra, vị Vô Thượng Thần Đế kia rất quan tâm đến con gái của mình.
Thôi bỏ đi vậy!
Mạng chó quan trọng hơn!


Tam tỉ mà Mục Huyền Thần nói đến, chính là Mục Vũ Yên, do mẹ sáu sinh, bản thân mẹ sáu chính là huyết mạch của Cửu Vỹ Thiên Hồ, cũng là một sự tồn tại đáng gờm, không kém cạnh so với Ngũ linh thần tộc và Phượng Hoàng thần tộc.
Mạch Nam Sênh!


Chính là vương của tộc Cửu Vỹ Thiên Hồ, thực lực cũng cực kỳ mạnh.
Mà Mục Vũ Yên lại là cô con gái thân thiết với phụ thân nhất, từ bé đến lớn đều cực kỳ lo lắng cho phụ thân, do đó phụ thân đối với cô con gái này cũng đặc biệt quan tâm hơn một chút.




“Nam Sênh và Vũ Yên ở bên nhau nhiều năm, hai người bọn họ sớm đã là một đôi rồi”.
Nghe Tần Ninh nói vậy, Mục Huyền Thần nói bằng giọng bất mãn: “Ca, sao huynh lại có thể nói như thế chứ?”


“Đệ còn mong huynh cùng với đệ đánh về bên đó, hai huynh đệ chúng ta lột lớp da hồ ly của Mạch Nam Sênh, đưa cho mẹ đệ còn có mẹ huynh làm áo khoác lông cáo nữa kìa!”
Tần Ninh xiết chặt nắm tay kêu răng rắc.


Mục Huyền Thần ho nhẹ hai tiếng, cười nói: “Đệ đùa thôi mà, dù thế nào thì cũng là tỉ phu tương lai của đệ...”.
“Lão tứ thì sao?”
“Lão tứ... ôi dào, hắn vẫn vậy thôi, ngốc nga ngốc nghếch, ngày nào cũng đi chơi với con sói ngốc Tuyết Cầu kia, một đôi ngốc chơi với nhau!”


Tần Ninh hừ mũi nói: “Ta thấy, hai người bọn đệ ở chung với nhau mới là một đôi ngốc, Tuyệt Mạch Đan Thể và Thần Văn Đan Thể rơi vào trên người bọn đệ, đúng là lãng phí của giời”.
“Đã bao nhiêu năm rồi, đến cảnh giới Thần Đế còn chưa lên được?”


Nghe lời này, gương mặt Mục Huyền Thần đầy đau khổ nói: “Ca, Thần Đế ở Thương Mang Vân Giới cũng chỉ có nhiêu đó vị trí, đệ có thể làm thế nào chứ?”


“Đệ lại chẳng như huynh, mặc dù cha mẹ huynh đều là Thần Đế, cha mẹ đệ cũng đều là Thần Đế, nhưng sư phụ của huynh cũng là Thần Đế kìa, nghĩa phụ của huynh cũng vẫn là Thần Đế nữa chứ?”


“Hơn nữa, cha chúng ta cũng không chịu đi cửa sau cho đệ, để đệ được thăng cấp lên làm Thần Đế, cho đệ cũng cảm thấy chút uy phong với!”


“Được rồi được rồi...”, Tần Ninh ngắt ngang lời, nói: “Mở cửa sau cho đệ, cuộc đời này của đệ cũng chỉ là Thần Đế mà thôi, bây giờ đệ cũng nên biết, bầu trời của ngoại vực càng rộng lớn càng bao la rồi chứ, tầm nhìn phải đặt ra xa một chút!”


Mục Huyền Thần nghe vậy, lập tức phấn khích hẳn lên: “Đệ nghĩ kỹ rồi, thế giới của ngoại vực càng bao la hơn, sau này, ca, huynh trở về mà đi ngoại vực cùng cha chúng ta tiếp tục phấn đấu, vậy vị trí Cửu Thiên Vân Minh minh chủ hãy giao lại cho đệ, đệ đảm bảo...”.


“Xéo ngay đi!”, Tần Ninh dứt khoát nói: “Nếu thực sự đến ngày đó, trong lòng ta đã có người thích hợp để lựa chọn rồi”.
“Hả?”, Mục Huyền Thần ngẩn ra, nhìn Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, sau đó chu môi nói: “Quả nhiên giống hệt cái nết của cha!”
“Đệ nói cái gì?”


“Không, chẳng có gì...”, Mục Huyền Thần lại nói: “Vừa rồi nói đến lão tứ, giờ nói tiếp đến lão lục!”






Truyện liên quan