Chương 82

Mùa thu này có vẻ đặc biệt dài, đã kéo dài một thời gian vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc . Lúc nàng theo Triệu Tễ hào hùng bước vào kinh thành làvào mùa thu, cho tới bây giờ, không đúng, từ lần nàng bị Thanh Tiêu bảokiếm đâm trúng, sau đó bị hai người U Minh mang tới hắc động tối tămchẳng phân biệt được đâu là ngày hay đêm, dường như thời tiết vẫn cònthoải mái vì gió thu thổi vi vu , không khí càng thêm lạnh lẽo, nhưngcũng không đến nổi rét buốt !


Dĩ nhiên, đều là suy đoán của riêng nàng , bởi vì lạnh nóng đối với mộthồn phách như nàng sau khi trọng sinh , tất cả chỉ là phù vân !


Sáng sớm hôm nay , nàng rõ ràng cảm thấy rét lạnh lan khắp toàn thân,không khí ẩm ướt bám vào người giống như đông kết thành một tầng băngvụn, dưới thân là chiếc giường lớn đúc bằng các tảng đá thô cứng, chănmền mỏng manh căn bản không chống đỡ được khí lạnh thấu xương!


Mấy ngày nay, nhận thức biến hóa của cơ thể mình ngày cành rõ ràng hơn , rất giống cảm giác lúc trọng sinh, thân thể cũng cảm giác càng ngàycàng nhẹ bẫng, tương tự ngày đó ở trong huyễn cảnh An Định phường, sángnay, khí trời càng thêm đông lạnh đến cả người rét run , thật ra thìnàng có chút hoài nghi Thần Tiên có phải sợ lạnh hay không , tình trạngcơ thể của nàng hoàn toàn biến thành một phàm nhân, đây là chuyện gì xảy ra !


Nhưng mà nơi này ngay cả gương cũng không có, nàng muốn xem xem dung mạo mình có biến hóa hay không !
Nàng bọc chăn ngồi dậy, cuộn tròn khoanh tay vòng quanh người để thân thể ấm áp một chút !


Mặc dù lạnh, nhưng trên mặt nàng cũng là đặc đến không tản ra nổi nụcười. Mấy ngày qua, U Minh cùng nữ tử hắc y phái hai nữ yêu đã gặp mộtlần trong huyễn cảnh , Hồng Dược cùng Lục Liễu tới hầu hạ nàng! Thỉnhthoảng hai người cũng bớt thời giờ tới xem nàng, hơn nữa nàng phát hiệnmột điều, tâm tình nàng càng tốt, biểu hiện bình thản đạm mạc, nữ tử hắc y càng mất hứng, cho nên hắn càng thêm thời thời khắc khắc duy trì nụcười vui vẻ—— nàng trôi qua không tốt há lại để cho nữ tử kia được thoải mái !




Thật ra thì, sau khi trí nhớ khôi phục , nàng đã đoán được nữ tử hắc ynày là ai —— nữ nhi trưởng công chúa của Huyền Vũ đại đế Thái Tố côngchúa ! Có lẽ, nàng còn phải gọi một tiếng"Tỷ tỷ" , chỉ không ngờ, nàngta lại to gan như vậy !


Nàng hiện tại có chút hoài nghi di truyền của phụ thân quá tốt, cả hainữ nhi đều có lá gan lớn muốn ch.ết! Nàng thì không nói, bản thân vì tưtình cam chịu rơi vào luân hồi, nhưng không có liên lụy người khác, mànữ tử hắc y lại càng thêm lợi hại, thế nhưng tự hạ mình xuống trần gianhiệp trợ đại nghiệp U Minh, muốn thâu tóm tam giới !


Mấy ngày qua, mỗi ngày bọn người U Minh đều đưa tới nào là thuốc bổ giátrị liên thành, tiên đan linh dược nuôi nàng, hết tẩm bổ rồi ngủ nàng có loại cảm giác bị bọn họ dưỡng thành heo . Nàng nhìn nhìn mình từ trênxuống dưới, trên người dường như cũng mập hơn không ít , trong lòngkhông khỏi cười giễu nói: bọn họ có phải muốn đem mình nuôi cho mập sauđó làm thịt đem bán ? Ở nhân gian một cân thịt heo mười văn tiền, nàngkhó khăn lắm đạt đến tám mươi cân nếu đem bán đi , đoán chừng tiền những thứ thuốc bổ cũng một đi không trở lại, chứ đừng nói những thứ linh đan diệu dược trân quý kia !


Chẳng lẽ nói thịt của Thần Tiên giá tiền bán cao hơn ?
Nàng nhàm chán suy nghĩ lung tung một hồi, sau đó mệt mỏi ngáp một cái, ôi. . . . . . . . . . . . . Lại mệt rồi !


Có lẽ U Minh muốn hồn phách cường thịnh nhất để dễ dàng thúc đẩy tamgiới Thần Đỉnh ! Mặc kệ là thần tiên là người hoặc là yêu quái, đều làvậy, khi không có được thì không nghĩ nhiều, có được rồi lại muốn nhiềuhơn !


Cho nên, trải qua một kiếm xuyên tim, mình tạm thời không có nguy hiểmgì, ngủ nhiều cũng không sao, chỉ là không biết Quân Thương ngốc kia rasao? Chẳng lẽ thật sự đem Diệp Cẩn Huyên cho là nàng sao ? Hay là hồ đồtự phế võ công rồi ?


Nàng thầm nghĩ Quân Thương sẽ không ngốc nghếch như vậy mới đúng, nhưnghồi tưởng lại tình cảnh ngày đó lại cảm thấy lo lắng không yên !


Nỗi khổ kiếp trước kiếp này, giật mình đã vạn năm, cảnh vật trong mộng , sinh ly tử biệt, sự kiên trì với chấp niệm trong lòng, cam nguyện chịuđựng nỗi khổ như xé nát tim gan cũng chỉ mong được một lần — gặp lạinhau …………. Thì ra, vạn năm đổi dời, tam sinh tam thế, bản thân chỉ yêuduy nhất một người, không phải là vô duyên vô cớ !


Trí nhớ của hắn chỉ tồn tại vào lúc gặp nhau trên tiên giới cùng vớingàn năm chung sống bảy kiếp ở trần gian, còn nàng, khi hiểu được rõngọn nguồn mọi chuyện, trong lòng không khỏi mang chút cảm giác bithương hoài vọng


Thời xa xưa, nàng đã tồn dưỡng giữ trời đất, tinh phách bám vào nhữnggiọt sưỡng dễ vỡ nhất, cuối cùng thì trở thành tấm thân bất tử, có thểgặp lại phải trả giá bao nhiêu, trải qua đau khổ thế nào mới có thànhtựu ngày hôm nay! Đứng vào hàng ngũ thần tiên là cỡ nào vinh quang chícao vô thượng ! Là ước mơ tha thiết của biết bao yêu tinh cùng ngườiphàm đây ? Nhưng mà tôn vinh cao quý, trường sinh bất tử chính là thứ mà mọi người chấp nhất theo đuổi sao ?


Nếu phải, tại sao lại xảy ra một màn nàng tự vẫn ? Tại sao lại có tìnhcảnh nàng nhảy xuống hoàng tuyền cuồn cuộn, không hối hận rơi vào luânhồi ? Thế nào lại có Ngạc Lục Hoa cự tuyệt Thiên Đình phong thưởng , từbỏ hàng tiên ban trở về Yêu Giới phía tây?


Một chữ tình, nhìn như khốn khổ, cũng là ngũ thải đan vào, lôi cuốn vàocảnh ngoạn mục; Phật gia nói khổ tập Diệt Đế, khổ phần lớn liền tới từ ở "Tình" đi!


Một chữ tình này, nhìn như khốn khổ nhưng lại đan xen nhiều sắc thái tạo thành, dẫn con người ta vào những cảnh giới khác nhau; Phật gia giảngKhổ Tập Diệt Đế [ 1 ] , đại bộ phận của khổ đều liên quan đến chữ “tình” này thôi !


[ 1 ] Khổ - Tập - Diệt - Đạo được gọi là Tứ Diệu Kế là bốn chân lí caocả, là gốc cơ bản của Phật giáo. Tứ diệu đế là nội dung của kinh nghiệmgiác ngộ của Phật Thích-ca Mâu-ni, và cũng là nội dung chính của bàikinh đầu tiên, kinh Chuyển pháp luân. Thực Chất Tứ Diệu Đế là một phương pháp đủ cả hai "lý thuyết và thực hành", đưa hành giả tới giác ngộ giải thoát. Tứ Diệu Đế đòi hỏi có sự tu tập thực hành trong cuộc sống hàngngày, Nếu chỉ lý thuyết chỉ là giả thuyết. Hiện nay giáo lý Tứ Diệu Đếlà cốt lõi quan trọng nhất đã được tất cả các Tông phái công nhận như là điểm chung đồng và thuần túy nhất của đạo Phật.


Vô tình vô tâm, như thế nào lại biết thương tâm khổ sở ?


Năm đó nàng vẫn là yêu tinh, từng đến gặp Phật tổ, Phật tổ giảng giảithuyết pháp, mà nàng lại ở dưới đài ngủ, từng bị quở trách không có tuệcăn ( sự lĩnh ngộ ) , cùng Phật vô duyên, còn nói nàng sẽ có một đoạnnghiệt duyên, mặc dù thành chánh quả lại khó bảo toàn vinh hoa, hôm nayxem ra, lời tiên đoán thật sự là một điểm cũng không sai !


Nàng thò tay vào trong chăn cầm Thanh Tiêu bảo kiếm nhẹ nhàng vuốt ve.Thanh Tiêu là bội kiếm của nàng, lấy máu lập lời thề, trở thành đồng bạn trung thành mãi mãi bên nàng. Thời gian vạn năm trôi qua không ngừng,dưới cơ duyên, lần bị đâm một nhát kiếm máu của nàng là nguồn dẫn kíchphát Thanh Tiêu bảo kiếm cùng với nàng kết minh lần nữa, cho nên sau đómới có màn Thanh Tiêu bảo kiếm đỡ cho chủ đem Nạp Lan Sơ Thần hất văngra ngoài !


Thanh kiếm cổ xưa tựa như một hài tử nghịch ngợm, bị U Minh mang đi thếnhưng nó lại tự mình tìm đường mò về, tới tới lui lui vài lần, U Minhcũng lười cùng nó chơi trò chơi đuổi bắt này , dù sao nàng hiện tại vếtthương còn chưa phục hồi, cái gì cũng không làm được, càng không cầnphải nói dùng kiếm phản kháng, trái lại Thái Tố công chúa thoạt nhìn rất tức giận !


Trong lòng Lâm Lang chợt thoáng qua một ý niệm: nếu thanh bảo kiếm cóthể lần theo dấu vết tìm được nàng, ắt hẳn nó cũng có thể đi nghe ngóngmột chút tình huống bên Quân thương ?


Lâm Lang chịu đựng vết thương đau đớn ở ngực , thận trọng lấy thanh kiếm ra , trên trán đã túa ra một tầng mồ hôi mỏng , bàn tay thon dài phấtqua thân kiếm, nói thật nhỏ: "Thanh Tiêu, ngươi có thể giúp ta đi xemtình hình Quân Thương hiện tại được không ?"


Nàng vừa dứt lời, vầng sáng màu xanh nhạt trên bảo kiếm sáng bừng lên,‘’ boong boong ‘’ hai tiếng giống như đáp lại lời nàng, thật kỳ quáinàng lại có thể nghe hiểu âm thanh biểu đạt của bảo kiếm!
Lâm Lang vui mừng nhìn thanh bảo kiếm : "Ngươi nói đây là chuyện nhỏ ? Làm hại ta hai ngày nay sầu lo không dứt ?"


"Boong boong. . . . . . . . . . . . . . . . . . . "
Bảo kiếm thoát khỏi tay của nàng, lập tức dựng đứng lên, vầng sáng chợtlóe, giống như một tiểu hài tử đáng yêu vỗ vỗ ngực làm bảo đảm !


"Ngươi nói là ngươi nhất định sẽ đem tin tức Quân Thương trở lại?" LâmLang vui mừng không dứt, không quên dặn dò, "Tốt ! Ngươi đi nhanh vềnhanh, phải chú ý an toàn !"


Thanh bảo kiếm giống như chê nàng dài dòng , vô lực lóe lóe hào quang,nếu nó có tay đoán chừng vào lúc này nó sẽ giơ tay ôm đầu làm dáng vẻbất đắc dĩ, Lâm Lang không nhịn được bật cười !


Trước khi đi, Thanh Tiêu bảo kiếm lại cọ xát trong ngực Lâm Lang, vâyquanh, giống như tiểu hài tử đáng yêu làm nũng , toát ra tình cảm lolắng , vầng sáng màu xanh mờ mờ tản mát ra nhu hòa !


Lâm Lang thấy nó đáng yêu như vậy, không khỏi "khanh khách" nở nụ cười,vuốt thân kiếm nói: "Lo lắng cho ta à! Ta không sao , ngươi đi nhanh vềnhanh là được!"


Thanh Tiêu bảo kiếm nghe vậy, lại mè nheo ở trong ngực Lâm Lang ngâyngẩn một hồi , sau đó mới nhảy lên, kèm theo một tràng âm thanh "Rầm rầm ", trong nháy mắt liền xuyên tường chui qua, biến mất ở bên trong thạch thất !


Lâm Lang nhìn trên tường bị khoét hai lỗ thủng cùng một phòng bụi đấttung bay, bất đắc dĩ che mắt, trong nội tâm kêu rên: chẳng lẽ tài nghệbảo kiếm của nàng chính là về phương diện này sao? Dựa theo việc nóxuyên tường chui qua gây chấn thiên động địa , có thể thoát ra mật thấtdưới đất này cũng không tệ rồi !


Lâm Lang kêu rên chưa xong, ngoài cửa một tràng âm thanh huyên náotruyền đến, tiếp theo nàng nghe được tiếng cửa mở ma sát của Hồng Dượccùng Lục Liễu , Thái Tố tỷ tỷ tức giận bừng bừng xông vào, sau lưng cònđi theo nam tử toàn thân bạch y, trên mặt đeo mặt nạ đầu lâu U Minh!


Thái Tố công chúa xông tới, lạnh lùng nói: "Thanh kiếm kia là chuyện gì xảy ra?"


Lâm Lang nâng trán, trong lòng cảm thấy vô lực: "Có thể là trong này quá buồn bực, nó không chịu nổi nên đi ra ngoài hóng gió một chút ! Quốc sư đại nhân yên tâm, nó nhất định sẽ trở về !" Ngộ nhỡ Thanh Tiêu bảo kiếm quay về lần nữa, cũng đỡ tìm lý do giải thích !


Bọn người Thái Tố công chúa dường như vẫn chưa biết mình đã khôi phục trí nhớ, cho nên nàng cứ giả vờ chưa có hồi phục là được !
Thái Tố công chúa nghe xong lời của nàng…………….., tức giận hừ lạnh một tiếng, xoay người hướng thẳng ra ngoài !


U Minh ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Lang, hàn khí bên trong phòng lại độtngột lạnh lẽo hơn, nàng không khỏi xoay đầu , đem chăn quấn chặt lấy ,chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ ở ngoài chăn !


U Minh thấy vậy, đáy mắt thoáng qua tia chán nản tối tăm, sau đó lạnhlùng nói: " Lo dưỡng thương cho tốt ! Không cần tốn công nghĩ nhữngchuyện dư thừa !"
Nói xong, hắn cũng rời đi.


Lâm Lang quay đầu nhìn một thân áo trắng tóc đen của hắn biến mất ởngoài cửa, đột nhiên cảm thấy trên bóng lưng trắng như tuyết của U Minhlộ ra vẻ trống trải cô đơn !


Nàng lắc đầu một cái, bên môi lộ ra một nụ cười, xem ra Thanh Tiêu không có bị bọn họ bắt được, ôi. . . . . . . . . . . . . . . . Vẫn còn cóchút bản lãnh !
Nàng quấn chặt lấy chăn ngủ thiếp đi !


Không biết qua bao lâu, đột nhiên cảm thấy bên trong phòng ấm áp hơn ,sau đó có người đỡ thân thể của nàng nằm xuống, nàng mở ra đôi mắt sương mù, chỉ thấy Hồng Dược đang đỡ thân thể nghiêng ngả của nàng nằm xuống, thấy nàng mở mắt, cười nhẹ một tiếng nói: "Đánh thức tiểu thư sao?"


Lâm Lang lắc đầu một cái thuận thế nằm vật xuống gối, lúc này mới phátgiác phía dưới lót dầy đệm chăn, ấm áp, mềm mại , mà Lục Liễu ở một bênnhóm lò sưởi, trong lò sưởi ánh lửa bùng lên chiếu lên trên vách tườngdần đỏ lên, không khí trong phòng tức thời một mảnh ấm áp !


Hồng Dược thấy Lâm Lang liếc nhìn khắp phòng, cười giải thích: "Quỷ Đếnói bên ngoài tuyết bắt đầu rơi , bên trong thạch thất nhiệt độ thấp,bất lợi cho tiểu thư dưỡng thương, cố ý để bọn ta đổi chăn bông thậtdày, nhóm lửa lò sưởi để tránh tiểu thư bị lạnh !"


Lâm Lang nghe xong, trên mặt vẫn như cũ đạm mạc, nhìn kỹ lại có thể thấy đáy mắt hơi gợn sóng sau đó một bộ dáng không thèm để ý chút nào giễucợt: "Thật sao ?"


Hồng Dược cùng Lục Liễu đại khái còn không biết mục đích U Minh bắt nàng , hơn nữa trong lòng hai người có chút hiểu lầm . Này không, Lục Liễunhóm lửa xong, cười nhìn Lâm Lang nói: "Quỷ Đế tặng cho tiểu thư lò sưởi , Thái Tố công chúa biết được rất tức giận !"


Nàng lúc nói lời này trên mặt có nghịch ngợm vui sướng khi người gặphọa, ngọn lửa hồng hồng chiếu lên khuôn mặt trái xoan trắng nõn, da thịt trở nên trong suốt nhẵn nhụi . Lâm Lang khẽ cười cười, bọc chăn bôngngồi ở bên giường nhìn Hồng Dược đem một ly sữa ấm bưng lại, đặt lên bàn , nàng bỗng nhiên nhớ tới Thanh Y cùng Tử Y, cũng không biết hai nhađầu hiện tại thế nào? Nghĩ đi nghĩ lại, trong mắt nàng tràn ngập ý cườinhẹ nhàng .


"Thần Tiên yêu quái kỳ thực không hề sợ lạnh !" Lâm Lang uống ly sữa ấm nóng , cười nhạt nói.
Nếu như nói có cái gì để cho tên này kiêu ngạo ắt hẳn là việc tỷ tỷbuông tha một thân địa vị cao quý trên Thiên giới và sống một cuộc đờibình lặng , đoán chừng cũng vì một chữ tình đi!


Lúc trước, ngược lại nàng phán đoán sai một điều ! Thần Tiên tình ngườilạnh bạc không giả, nhưng một khi động tâm cũng có thể tạo ra một chuyện tình kinh thiên động địa, có lẽ thời gian cũng không thể trường trườngcửu cửu, thế nhưng ái mộ trong nháy mắt cũng đủ nhận định muôn đời .


Mặc kệ thần tiên yêu ma, hay là người phàm, đứng trước một chữ tình, đôi lúc hèn nhát lại lùi bước trốn chạy !


Nhưng là, tình cảm trong cuộc sống, trừ phụ mẫu vô điều kiện yêu thươngcon cái, ngay cả người yêu nhất chắc hẳn cũng cần điều kiện mới có thểyêu nhau! Giống như là nàng cùng Quân Thương, kiếp trước cẩn thận chechở, mới đổi được đời này sống ch.ết không đổi!


Như vậy, có phải Huyền Vũ đại đế và Thanh Hoa phu nhân, kỳ thực. . . . . . . . . . . . . ..
"Thần tiên yêu ma tuy rằng không cảm thấy lạnh, nhưng trân quý ở phầntâm tư tinh tế này , nếu có người đối đãi với ta như vậy, ta sẽ khônggiống Hồng Dược tỷ tỷ. . . . . . . . . . . . . . "


Lục Liễu nói xong, bỗng nhiên liếc thấy trong mắt Hồng Dược chợt ảm đạm , không khỏi ngừng miệng.


Lâm Lang nghe xong, cũng nhớ lại chuyện Hồng Dược cùng Lâm Chính Dương,lúc Hồng Dược rơi vào lâm nguy Lâm Chính Dương vẫn như cũ lo bảo vệ bảnthân núp trong bụi cây , quả thật là làm lòng người lạnh giá! Kỳ thực,trong lòng nữ tử luôn sẵn sàng hi sinh bảo vệ tình yêu, tỷ như, nàng rất thích một món đồ, nhưng người kia lại cảm thấy nó quá đắt, vả lại không có nhiều tiền để mua tặng nàng, có thể ôn hòa nhẹ nhàng cùng nàngthương lượng, nhân tiện tốn chút tâm tư dẫn dắt nàng chọn món khác, nóikhông chừng nàng tâm tình tốt sẽ không so đo những điều vụn vặt đó !Nhưng nếu ngươi kêu lên "Ôi , mắc như vậy, ta không đủ tiền mua chongươi " hoặc là ngươi mở miệng thốt một câu" Tự ngươi mua đi" , ngườiyêu của ngươi cùng ngươi có còn tốt đẹp nữa không, chính là hiện tại sẽkhông sao, nhưng đoán chừng trong lòng nhất định nảy sinh ngăn cách !


Thiếu nữ nào lại không mong muốn trong lòng đối phương toàn tâm toàn ýyêu mình, vì mình có thể trả giá hết thảy ? Nhưng là, chờ đợi thật lâu,họ chỉ khư khư giữ một thái độ mặc kệ cảm xúc người bên cạnh mình ! Bởivì các nàng biết mọi người đều là động vật ích kỷ !


Mà ngươi, chẳng lẽ ngay cả một thái độ cũng không chịu bố thí ?


Nữ hài tử có lúc rất ngốc nghếch, chẳng hạn nói đến Lâm Chính Dương !Nếu như hắn can đảm bước ra một bước, Hồng Dược làm sao nhẫn tâm để hắntiến lên chịu ch.ết ? Đoán chừng Hồng Dược tình nguyện hi sinh cũng sẽkhông để hắn bị một chút tổn thương !


"Không giống Hồng Dược tỷ tỷ cái gì?" Lâm Lang cũng là trợn to hai mắt nhìn Hồng Dược , một bộ dáng hết sức hiếu kỳ!
Thần sắc Hồng Dược lúc đầu còn hồng hào, lại đột nhiên trở nên tái nhợt, cuối cùng bình tĩnh lại: "Không có gì!"


Lục Liễu thấy thái độ Hồng Dược như vậy, trên mặt vụt lên tia phẫn nộbất bình, tiếp theo là mất mát chán nản, nàng không chút tâm cơ nào mànói: "Đã sớm khuyên ngươi, vui đùa một chút thì cũng thôi ! Nhất địnhkhông được động tâm, ngươi xem hiện tại thế nào?" Lục Liễu thầm thề ởtrong lòng , nếu có người đối xử bạc tình với nàng như vậy, nàng nhấtđịnh sẽ không động lòng, để tránh rơi vào cảnh ngộ đau khổ như Hồng Dược tỷ tỷ !


Hồng Dược nhìn nhìn Lâm Lang, trên mặt lộ vẻ qua vẻ lúng túng, lôi kéoống tay áo Lục Liễu : "Lục Liễu. . . . . . . . . . . . . . . . . . Sựlựa chọn của hắn, nhưng thật ra là đúng!"
Lâm Lang nhìn hai người ồn ào, khẽ cười cười: "Thế nào ta hỏi một câu các ngươi cứ kể lể chuyện không đầu không đuôi ?"


Đôi mắt nàng khẽ lộ ra nụ cười ấm áp , nhìn Hồng Dược nói: " Hồng Dược, Lâm Chính Dương hòa ngươi?"
Hồng Dược nghe Lâm Lang hỏi , toàn thân chợt cứng đờ, rất nhanh sau đó đứng dậy, cúi đầu nói: "Tiểu thư, ta đi lấy thêm than !"
Nói xong, vội vội vàng vàng mở cửa ly khai !


Lục Liễu nhìn bóng lưng nàng rời đi, thở dài một hơi, lại quay đầu tò mò hỏi Lâm Lang : "Tiểu thư, ngài làm sao biết Lâm Chính Dương ?"


Lâm Lang không trả lời câu hỏi của Lục Liễu, cũng là sâu kín thở dài:"Lâm Chính Dương không đáng giá để Hồng Dược si mê !" Nàng biết hai tiểu yêu Hồng Dược Lục Liễu cũng không biết thân phận của nàng !


Có thể bàng quang bỏ mặc nữ nhân mình kề cận sinh tử, làm sao xứng đángcó tình yêu ? Nhưng mà, một chữ tình, há lại đơn giản một câu xứng đángcó thể nói rõ ràng ?
Lúc này, Lâm Lang có chút nhớ nhung Quân Thương, Quân Thương. . . . . . . . . . . . . . .


Tận sâu đáy lòng nàng hò reo, tinh thần có chút hoảng hốt. Bên tai nàngquanh quẩn âm thanh Lục Liễu liến thoắng không ngừng, mơ hồ nghe đượcLục Liễu nói đến hôm đó họ gặp phải nguy hiểm, huyễn cảnh sắp tiêu hủyhọ bị vây ở một không gian khác tưởng chừng không thể ra ngoài được nữa, sau lại may mắn trốn thoát , Hồng Dược tỷ tỷ bởi vì cứu Lâm Chính Dương mới bị trọng thương, mà Lâm Chính Dương cũng bị thương rất nghiêmtrọng, Hồng Dược tỷ tỷ vì cứu Lâm Chính Dương liền không để ý mình bịthương nặng, dám đem nội đan trân quý cho Lâm Chính Dương uống, ai cóthể ngờ sau khi Lâm Chính Dương được uống nội đan của Hồng Dược , taithính mắt tinh, tóm lại biết được viên nội đan có nhiều chỗ tốt , liềnnảy sinh lòng tham, thừa dịp họ trọng thương , lập tức dẫn theo vài têntrộm cướp đoạt tất cả nội đan của mọi người, còn đoạt đi một viên nộiđan đáng giá một ngàn lượng bạc bán đi, kết quả 24 tỷ muội các nàngthiếu chút nữa đều mất mạng , may mắn đụng phải Quỷ Đế cũng chạy ra khỏi huyễn cảnh, tiếp đó lại luôn miệng khen Quỷ Đế hết tài giỏi đến anhminh thần võ, cuối cùng mới nói người cứu họ là Quỷ Đế!


Lâm Lang thu hồi thần trí, nhìn tiểu yêu tinh không chút tâm cơ, trongnội tâm thở dài, hình tượng Quỷ Đế hẳn trong lòng bọn họ chắc là uyphong lẫm lẫm rồi !


Nàng có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép hỏi "Quỷ Đế cứu cácngươi, chắc là có mục đích ?" tiểu yêu tinh đơn thuần khả ái như vậy,thật là bị bán còn giúp người ta kiếm tiền !


"Ô. . . . . . . . . . . . . . . . Chắc vậy !" Lục Liễu khẽ chìm vào suytư ánh mắt lại phát ra tia sáng , " Nếu đúng thì như thế nào? Chúng tatu hành còn thấp, đảm đương không nổi trọng trách lớn, Quỷ Đế bìnhthường cũng chỉ sai chúng ta làm chút việc vặt !"


Tiếp đó lại mang theo ánh mắt nghiêm túc hỏi Lâm Lang: "Người cũng đượcQuỷ Đế cứu , ta thấy Quỷ Đế mang theo người trở lại trên ngực nhiễm máuđỏ chói ! Vẫn còn không ngừng chảy máu. . . . . . . . . . . . " Nàng nói xong, đôi tay vung loạn, "Chẳng lẽ người một chút cảm kích cũng khôngcó sao ?"


Lâm Lang nhìn nàng khoa tay múa chân không ngừng , ho khan hai tiếng,nói: "Ta đối với hắn có tác dụng quan trọng, cho nên hắn mới dụng tâmcứu ta , ta cảm kích cái gì ?"
Nhìn dáng vẻ Lục Liễu không hiểu, nàng lại nói: "Phải nói hắn cứu ta chính là vì muốn mạng của ta!"


Lục Liễu trợn to hai mắt, bụm miệng: "Điều này sao có thể ?"
Bên ngoài vang lên một loạt tiếng bước chân , tiếp theo cửa thạch thấtbị đẩy ra rồi, Hồng Dược nâng một khay đi vào, bên trên là một chiếc áochoàng trắng muốt làm bằng lông hồ ly ——


"Tiểu thư, Quỷ Đế nói kêu người sửa soạng một chút, mặc thêm áo ấm , chốc lát nữa dẫn người ra ngoài !"






Truyện liên quan