Chương 2: Tiên Nhân

Editor: Vô Ngã
"Em sắp chịu không nổi rồi sao?" Phó Thiên Ngân từ trước ngực cô ngẩng đầu lên, nhìn biểu lộ ɖâʍ đãng của cô, cười đến tà mị.
"Vô Song, em rất mẫn cảm." Giống như Phó Thiên Ngân, nhưng giọng nói lại có vẻ trầm thấp khàn khàn, từ dưới người cô truyền đến.


Tần Vô Song nâng đôi mắt đã bị ȶìиɦ ɖu͙ƈ mê hoặc, nhìn bọn họ, thân thể mềm mại liền cứng đờ, không phải cô hoa mắt chứ, vì sao hai người bọn họ giống nhau như đúc, từ trước đến nay cô chưa từng nghe nói Phó Thiên Ngân có anh em gì mà.


"Các người..." Ngay khi cô cảm thấy nghi hoặc, động tác của bọn họ đồng loạt cởi bỏ xiềng xích trên tay và chân cô ra.
Người đàn ông trước mặt ôm lấy cô, để cô dựa vào lồng ngực của mình, bàn tay quàng qua nách cô, đặt lên bầu ɖú sớm đã mẫn cảm sung huyết đứng thẳng lên, hung hăng nhàu nặn.


Người đàn ông phía dưới tà tứ cười với cô, lập tức mạnh bạo đẩy hai chân cô ra, phân thân nóng như sắt của người đàn ông, chống lên cửa vào kiều huyệt tràn đầy hoa dịch, như có như không dò xét, die;ndan.lequydon đâm nhẹ vào, kích thích cửa huyệt mẫn cảm, làm mật dịch từ thân thể cô chảy ra càng nhiều, làm ướt át cả ƈôи ȶhịȶ của anh.


"Đừng... Đừng mà..." Cùng lúc bị hai người đàn ông giống nhau như đúc đùa bỡn, làm cho cô có chút hoảng sợ lui lại phía sau, nhưng phía sau cô cũng là một người đàn ông cường thế, ƈôи ȶhịȶ dưới người anh cũng nóng như lửa, chống đỡ tại mông cô, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ trượt vào hai chân đang mở ra, mạnh mẽ chiếm hữu cô.


"Không muốn à, khẩu thị tâm phi, em nhìn ɖâʍ huyệt của em đi, chảy nhiều nước như vậy, có bao nhiêu ɖâʍ đãng." Ngón tay thô ráp của người đàn ông ma sát trên cánh hoa một cái, hoa dịch óng ánh lập tức ướt một mảng trên đầu ngón tay anh.




Tần Vô Song xấu hổ đến không còn mặt mũi, khoái cảm trên người như bị giật điện, làm cô run rẩy không ngừng.


Người đàn ông cười lạnh một tiếng, ngón tay thô bạo vân vê kiều nộn của cô, ngay khi cô sắp nhịn không được cao trào, ƈôи ȶhịȶ sắt nóng bỗng dưng hung hăng xông vào bên trong hoa huyệt chặt chẽ, không cho thời gian để thở dốc, liền mạnh mẽ luật động.


"A..." Mặc dù hoa huyệt đã tiết đầy hoa dịch, nhưng ƈôи ȶhịȶ của anh quá lớn, khác xa với người bình thường, như sắp oanh tạc thân thể cô, Tần Vô Song hoàn toàn không cách nào thừa nhận nổi trùng kích kịch liệt như vậy, khi anh điên cuồng luật động, hoa huyệt cấp tốc co rút lại, trong đầu hiện lên một đạo bạch quang hỗn loạn, cô có một loại khoái cảm khi bị anh thúc đẩy kịch liệt.


"Tiểu ɖâʍ huyệt của Vô Song thật chặt, kẹp thật thích, đâm mạnh vào, đâm ch.ết em..." Người đàn ông mạnh mẽ tách hai chân cô ra hết mức, ƈôи ȶhịȶ to dài, không ngừng ra vào trong nụ hoa.


"A... Em không được... Xin anh... A... Em không được rồi..." Trên người dưới thân đồng thời bị hai người đàn ông cường hãn đùa bỡn, dưới thân đã ướt thành một mảnh, Tần Vô Song run rẩy kịch liệt trong cao triều, nhưng người đàn ông này tà ác như ma quỷ, die;ndan.lequydon vẫn còn đang điên cuồng động đậy bên trong hoa huyệt của cô, cô cảm thấy mình như sắp ch.ết, cô dùng sức giãy giụa, uốn éo người, lại bị anh trực tiếp đâm vào chỗ sâu nhất làm cô không thể thừa nhận nổi.


"A a..." Anh dùng tốc độ nhanh đến cực hạn, ra vào trong cơ thể cô, cho đến khi một cỗ dậy sóng phun vào cơ thể cô, anh co quắp thân thể, tựa cả người đầy mồ hôi lên thân thể mềm mại, thở hào hển.


Rốt cục cũng dừng lại, cổ họng Tần Vô Song cũng đã khàn khàn, đang lúc cô nghĩ đã may mắn kết thúc, đột nhiên thân thể bị nâng lên, ƈôи ȶhịȶ cứng rắn như sắt xâm nhập từ phía sau, cô suy yếu sợ hãi kêu: "Đừng..."






Truyện liên quan