Chương 81: Chương 81

Ngoại thành thành phố A.
Vừa qua 12 giờ đêm, đèn đóm khu trung tâm thành phố vẫn sáng trưng, nam nữ trẻ tuổi tụ tập nhảy disco tại hộp đêm.
Trái ngược với đó, khu nghĩa trang lân cận lại là một vùng yên ắng tĩnh mịch.


Hai công nhân lái xe xuất trình giấy thông hành xong thì lái xe vận tải vào trong nghĩa trang, rồi khiêng một chiếc quan tài gỗ dày nặng từ trong khoang hàng hóa ra.


Phương pháp hỏa táng đã được thực hiện rất nhiều năm nên ngoại trừ ở những thôn nhỏ, không thấy nhiều người ch.ết còn giữ cơ thể hoàn chỉnh tiến vào phần mộ nữa.
Nghĩa trang Duyên Bình phía Bắc thành phố A chính là một trong số những mộ địa hiếm hoi chấp nhận mai táng trong phạm vi toàn thành phố.


“Đúng là quỷ quái.” Đốc công sờ mồ hôi lạnh trên đầu: “Mẹ nhà nó chứ, đã yêu cầu chôn cất nửa đêm khuya khoắt còn không cho người nhà đi theo.
Nếu không phải tiền đủ nhiều thì tôi chẳng nhận vụ này đâu.”


Hôm qua, công nhân nhận được một đơn đặt hàng kỳ lạ trên mạng.
Người này nói rằng con trai mình là đồng tính, phát bệnh trầm cảm nên tự sát.
Người nhà chê đen đủi mất mặt nên muốn thuê người lặng lẽ đem đi chôn lúc nửa đêm.


Khách hàng đặt đơn gửi cả chứng minh của nhà tang lễ.
Đốc công ban đầu vốn là một tên giang hồ thu phí bảo kê, đã vào cục cảnh sát vài lần, tài cao gan cũng lớn.
Cộng thêm số tiền được trả thật sự rất nhiều, vì vậy gã đành cố mà nhận lấy việc này.




Hai người khiêng quan tài tới trước nghĩa trang.
Quản lý nghĩa trang bật đèn pin, ngáp liên tục.
Ước lượng cân nặng, chắc hẳn quan tài này được làm từ gỗ nguyên chất, giá không rẻ.
Huống hồ người đặt đơn còn mua được một phần mộ hoàn chỉnh ở nghĩa trang, thế thì không giàu cũng phải sang.


Liên tưởng tới nơi này là thành phố A, nói không chừng đây còn là gia đình truyền thống quân sự chính trị nào đó chứ chẳng đùa.
Hành vi kỳ lạ của khách hàng dường như cũng không gây khó hiểu lắm.
Mà dù không hiểu cũng phải hiểu.


Những công nhân này đã bị thôi miên dưới trạng thái không hề hay biết.
“Đã là năm nào rồi mà còn kỳ thị đồng tính.” Đốc công hùng hổ đặt quan tài vào trong huyệt đã đào xong.
Công nhân hỏi: “Bước tiếp theo chúng ta phải làm gì?”


Đốc công vốn định nói “Lấp đất”, song không hiểu sao lại biến thành “Mở quan”.
Hai người nhấc nắp quan tài lên, rất nặng.
Ngay khi khe hở hé mở, máu tươi đã chảy ra từ trong quan tài, đỏ sáng và yêu dã.
Vài giọt máu rơi lên cánh tay công nhân, ăn mòn thành hai chiếc lỗ lớn.


Bọn họ lại như không biết đau, tiếp tục nâng nắp quan tài lên.
Một người đàn ông trẻ tuổi nằm trong quan tài, lông mi gã rất dài, cả cơ thể tản ra một mùi tanh hôi kỳ lạ.
Lông mi Cổ Sư rung rung, chậm rãi mở choàng mắt.


Đôi mắt đen tuyền kết cấu tựa pha lê, trông như người ngoài hành tinh trong phim khoa học viễn tưởng.
Cơ thể ba người cạnh gã không ngừng căng phồng lên, lớp da ngoài bong thành từng mảng, lộ ra máu thịt đỏ tươi y như quái vật trong phim xác sống, cũng như ca bệnh ô nhiễm giai đoạn hai Hoạt Tử Nhân.


Ánh trăng trên đầu sáng tỏ, bên rìa thấp thoáng một vầng sáng màu máu đỏ nhạt.
Xét từ góc độ thiên văn học thì hiện tượng này được gọi là quầng trăng – sản phẩm của chiết xạ ánh sáng.
Thế nhưng quầng trăng vành đỏ này lại khiến rất nhiều người cảm nhận được điềm xấu.


Nhân viên trực nghĩa trang đang chơi game ở phòng trực ban, nghe loáng thoáng tiếng động quái lạ vang lên bên ngoài.
Anh ta ra khỏi văn phòng, chứng kiến cảnh tượng khiến lòng can đảm của mình lập tức nứt toác.
Trong nghĩa trang, vô số xác ch.ết thối rữa đang bò ra khỏi phần mộ.


Một người máu cao 2 mét nện từng bước chân nặng nề đi về phía anh ta, như linh cẩu ngửi thấy mùi hôi thối.
【 Thiên phú 2 – Tử Sinh 】, có thể làm cho người sống ch.ết đi, người ch.ết sống dậy.
……
Tại tầng ngầm thứ 9 viện nghiên cứu số 1.
Phòng của 03.


Trên người Giáo Hoàng cắm rất nhiều chiếc ống.
Ốm đau khiến phần lớn thời gian mỗi ngày y đều rơi vào trạng thái hôn mê.
Y từ từ mở mắt ra, máy theo dõi bỗng phát ra tiếng cảnh báo.
Giáo Hoàng che kín lồng ngực, ho khù khụ ra từng ngụm máu màu đen.


Cùng lúc đó, tại khu đập chứa nước Thanh Long ở ngoại ô thành phố A, một chiếc minibus từ từ dừng lại bên bờ.
Thành Chủ hết sức căng thẳng, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi: “Tôi mới chỉ lái xe trên QQ Speed thôi, đây là lần đầu tiên điều khiển xe chạy trên đường đó.


May mà không gây ra tai nạn giao thông, cũng không gặp phải cảnh sát.”
Thật ra Tiên Tri biết lái xe đấy, nhưng trước kia ông ta bị cắn đứt một bàn tay ở hồ Long Nữ, giờ vẫn chưa mọc lại.
Lái xe bằng một tay quả thực hơi thử thách kỹ thuật.


Mặt người sau lưng ông ta nói: “Đã lúc nào rồi mà còn sợ cảnh sát?”
Khuôn mặt nhỏ của Thành Chủ đỏ lên: “Tôi có sợ đâu… Tôi chỉ… chỉ… kính trọng thôi.”
Thẩm Khinh Dương không tin tưởng trình độ lái xe của Thành Chủ, tự mình ngồi xe điện ngầm tới.


07 biến thành một con chim nhỏ đậu trên ngọn cây.
Để phòng ngừa đồng hồ kiểm đo giá trị ô nhiễm trong khu vực cảnh báo, một chiếc mỏ chim đã mổ hỏng rất nhiều camera.
Mặc dù biến thành vật ô nhiễm rồi nhưng thiên phú Nhiễu Tín Hiệu nhổ trồng lên người 07 vẫn chưa biến mất.


Vị trí của viện nghiên cứu số 1 là một bí ẩn với phần đông mọi người.
Rất nhiều năm về trước, Tiên Tri chạy thoát khỏi viện nghiên cứu, khi quay đầu lại, ông ta thấy một đầm nước mênh mông vô bờ.
Viện nghiên cứu số 1 được xây dựng dưới lòng đất đập chứa nước Thanh Long.


Tiên Tri xem thời gian, đôi mắt cụp xuống, cả người toát ra khí chất thầy làm phép lừa đảo: “Giờ lành đã đến.”
“Chắc hẳn bên phía Cổ Sư đã bắt đầu rồi.”
Thiên phú Tử Sinh này áp dụng vào lúc chỉ có “ch.ết” thì gọi là “Tử Thần” còn hợp hơn.


Trong phạm vi ô nhiễm lan tràn của Cổ Sư, tất cả người sống đều sẽ mất mạng hoặc biến thành vật ô nhiễm.
Vật ô nhiễm bị Cổ Sư cảm nhiễm sẽ trở thành nguồn ô nhiễm mới.
Bọn chúng sẽ đem theo ôn dịch đi cảm nhiễm nhiều người sống hơn.


Chỉ khi quấy dòng nước trong thành phố A đục thêm thì mới đạt được cơ hội thành công chiến thắng tổng bộ trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm của toàn thế giới nằm ở thành phố A này.


Trước đây, theo những gì Biết Trước thấy thì lần hành động này vốn phải có Thánh Thần và tằm mẹ tham dự, tuy nhiên không hiểu sao Thánh Thần không giáng xuống thành phố A, ngược lại còn tiếp tục ngủ say và mất liên lạc thêm lần nữa; tằm mẫu cũng tiêu đời trước khi kịp ra trận.


Tương lai đã định lại lần nữa bị thay đổi.
Tiên Tri không phải kẻ ngu.
Cuộc đời ông ta chỉ thảm thiết khi ở viện nghiên cứu, còn lại đều nhờ thiên phú Biết Trước này mà thuận buồm xuôi gió.
Thế nhưng vừa bước sang năm nay, ông ta lại cứ như đi ngược dòng nước, mọi việc không hề thuận lợi.


Chắc chắn phải có nguyên nhân gì đó.
Tuy nhiên Tiên Tri không thấy được, cũng không biết rốt cuộc con bướm nào đã vỗ cánh lên vận mệnh này.
Điều đó không thể không khen ngợi đôi chút công tác bảo mật của tổng bộ.


Do là Thiên Khải Giả hệ Chữa Lành đặc biệt nên thông tin của Lục Ngôn luôn được che giấu rất kỹ.
Thậm chí thành tích trên hồ sơ cũng chỉ có đạt hạng nhất đợt sát hạch nhân viên mới.
Trong tương lai Tiên Tri thấy không có bóng dáng Lục Ngôn.
Anh không thể bị thấy.


Vì một số biến cố nên Đường Tầm An không trở thành vật ô nhiễm.
Chẳng qua trong lòng Tiên Tri đã có biện pháp đối phó.
Thể thực nghiệm 01 đã đạt tới mức hoàn thiện, bất cứ lúc nào cũng có thể hái thành quả ngọt lành này cho người ta.


Chỉ cần tìm được Công Duy Bân trước, ép lão thả 01 ra thì Đường Tầm An kia sẽ chẳng còn đáng sợ nữa.
……
Thành Chủ hít sâu một hơi, giơ đôi tay lên.
Pixel hóa trên người gã lại tăng thêm một bậc, các mô xuyên* đã xuất hiện ở ngón tay.


*Mô xuyên là dạng bug do giả thiết thể tích va chạm sai lầm dẫn tới việc các vật thể 3D xuyên thấu, chồng chất lên nhau.
Ví dụ như nhân vật trong game đi xuyên qua chướng ngại vật.
Thiên phú của Thành Chủ tên “Thế Giới”, không chỉ sáng lập được không gian mà còn tách rời được chúng.


Mặt nước phẳng lặng trong đập Thanh Long bỗng nổi sóng cuộn trào.
Hồ nước tách ra từ giữa, dồn nén về hai bên, để lộ cánh cổng dẫn tới viện nghiên cứu số 1 ẩn sâu tại mặt đất.


Cánh cửa này đã không được mở lâu rồi, bên trên phủ kín rêu xanh, tuy vậy nó vẫn nặng trịch và kiên cố vững chắc như xưa.
Mực nước dâng cao vài mét giữa không trung, tiếng động lớn đến khiếp người.


Những người dân cách đó vài km bừng tỉnh lúc nửa đêm: “Chuyện gì thế? Động đất sao?!”
Một tiếng rồng ngâm khẽ vang lên sâu trong đập chứa nước.
Sở dĩ đập Thanh Long được gọi là Thanh Long là do bên trong có một con rồng thật.


Giống với Khiếu Thiên, đây là động vật Thiên Khải Giả cực kỳ hiếm gặp.
Nó là một con rắn nước màu xanh ngọc bích – phòng tuyến đầu tiên của viện nghiên cứu.
Bây giờ Thẩm Khinh Dương cứ thấy rồng là bực mình.


Do đó, từng chiếc xúc tu đen nhánh mọc đầy mắt xuất hiện giữa sóng lớn rợp trời.

Ngoại thành thành phố A, một người phụ nữ xách va li Gucci bước xuống xe tư nhân.
Ả mặc một chiếc váy dài màu đỏ phết đất, dưới váy là đuôi rắn mấp máy.


Khuôn mặt ả tuyệt đẹp, sáng ngời lộng lẫy như sắp tham gia bữa tiệc nào đó.
Lữ Tri ɭϊếʍƈ đôi môi mình: “Tuy nói không muốn tới nhưng cuối cùng vẫn phải tới.
Dù sao đây cũng là cơ hội tốt để nhặt thịt heo, không thể bỏ qua dễ dàng như vậy được.”
……
……


Lục Ngôn cảm thấy viện nghiên cứu số 1 bị phá không đúng lúc lắm, hơi giống bóng đèn.
Bởi vì bầu không khí lúc nãy còn khá tốt, nói không chừng có thể hôn hít chút.
Phải biết rằng anh có tận bốn hàm răng cá mập, lưỡi Đường Tầm An thì có gai ngược.


Muốn hôn môi không chỉ yêu cầu thiên thời địa lợi nhân hòa mà còn cần chút can đảm.
Ngay khi hệ thống vừa nói xong, Đường Tầm An đã nhận được tin tức từ tổng bộ.


“Thưa đội trưởng Đường, có vật ô nhiễm xâm lấn thành phố A! Định vị vệ tinh đã được gửi đến điện thoại của ngài.” Tình hình lần này khẩn cấp, liên lạc viên kết nối thẳng tới tai nghe của Đường Tầm An: “Đã thông báo cho Bạch Trạch, Thập Cửu, Linh Sơn gấp rút tới nơi xảy ra sự cố.


Căn cứ theo kết quả kiểm đo, giá trị ô nhiễm cao nhất gần chạm mức 10.000…”
Đường Tầm An lập tức nhíu mày.
Cánh rồng đen tuyền mở ra sau lưng, phủ thành một bóng ma lớn trong phòng.
Hắn nói ra một câu rất giống flag*: “Chờ tôi trở về.”
*Dấu hiệu kích hoạt cốt truyện nào đó.


Đối với Đường Tầm An mà nói, đây chỉ là một trong số rất nhiều trường hợp đột phát hắn từng xử lý.
Không đáng đề cập, dĩ nhiên cũng không có ý định nói lời tạm biệt gì.
Giải quyết sớm chút không chừng còn kịp về ăn bữa sáng.


Người biết bay đúng là ghê gớm, vừa cất cánh đã bay vụt đi.
Chỉ phút chốc đã không thấy bóng dáng.
Khiếu Thiên hú lên vài tiếng về phía Đường Tầm An biến mất, sau đó rầu rĩ nằm bẹp trên mặt đất, mặt chó tràn ngập lo lắng.


“Lão Đường thường xuyên tăng ca đột xuất…” Nó nói: “… Haiz, nhiều năm như vậy rồi mà tôi vẫn không quen được.
Ngài ấy thường xuyên khi đi mạnh khỏe, khi về thương tích đầy mình.”
Hệ thống nhân cơ hội này thổi gió bên tai Lục Ngôn: [ Thấy chưa nhãi con ngoan ngoãn của tôi ơi.


Không duyệt được loại đàn ông quá quan tâm tới sự nghiệp này đâu.
Một cuộc gọi của tổng bộ thôi đã câu được người đi rồi, còn không dẫn theo cậu nữa! ]
Lục Ngôn: “……”
Ba phút sau, anh cũng nhận được điện thoại từ liên lạc viên của mình.


Liên lạc viên nói: “Thưa ngài Đế Thính, thành phố A xuất hiện 2 sự kiện bệnh ô nhiễm cấp A, cần tiếp viện gấp.
Xin ngài hãy mau chóng tới tập hợp tại trung tâm phòng chống.
Máy bay trực thăng đón ngài đang trên đường tới rồi.”
Trong thời gian chờ máy bay, tổng bộ gửi văn kiện mã hóa tới qua máy fax.


Dựa theo bản đồ vệ tinh, sự kiện ô nhiễm bùng nổ ở thành phố A hiện tại nằm về hai phía, vừa đúng một Nam một Bắc.
Phía Nam là đập nước Thanh Long, phía Bắc là nghĩa trang Duyên Bình.
“Khả năng cao đập Thanh Long bị vật ô nhiễm cấp cao tập kích.


Tạm thời xác định được ba đối tượng – Tiên Tri, Thành Chủ và Bạch Tuộc Mắt Lam.
Căn cứ theo báo cáo kiểm đo lần một, giá trị ô nhiễm của cả ba đều trong khoảng từ 6000 đến 8000.”
Hình ảnh trích xuất từ bản đồ vệ tinh không được rõ nét cho lắm.


Ánh mắt Lục Ngôn dừng tại người mặc áo đen bên hồ kia.
Tiên Tri đang ngẩng đầu nhìn bầu trời, trên mặt là một mắt người khổng lồ.
Lục Ngôn khẽ híp mắt, không kìm lòng được moi con mắt kia xuống.
“Ngoài ra còn kiểm tr.a đo lường được một nguồn ô nhiễm không xác định.


Tạm chưa rõ đây có phải vật ô nhiễm hay không.”
Hàng chữ này chỉ chim nhỏ màu đỏ trên cành cây gần đó.
Trông như chim sẻ ngô bình thường.


“Giá trị ô nhiễm ở nghĩa trang Duyên Bình xấp xỉ 4000, vật ô nhiễm là Hoạt Tử Nhân; xuất hiện tình trạng ô nhiễm người truyền người, tính lây lan nhanh chóng, tín hiệu tại khu vực đang bị gây nhiễu.


Đã gửi thông báo sơ tán người dân, một tốp nhân viên bộ Hành Động Đặc Biệt vừa tiến vào nghĩa trang, thử giải quyết nguồn ô nhiễm.”
“Thêm vào đó, chúng tôi còn giám sát được giá trị ô nhiễm cao trong thời gian ngắn ngủi tại khu vực gần quốc lộ G19 và khu vực gần Trường Thành ở ngoại thành.


Nghi ngờ còn có vật ô nhiễm cấp cao khác.”
Không chỉ Lục Ngôn nhận được thông báo, những Thiên Khải Giả ở mấy tỉnh lân cận cũng nhận được thông báo tiếp viện.
Xem từ báo cáo, thành phố A hiện tại không khác gì một con thuyền đã rò nước lỗ chỗ.


Tổng bộ tìm đủ mọi loại gỗ khắp nơi, chắp vá con thuyền bị hỏng này.
[ Tôi đề cử cậu tới viện nghiên cứu số 1, cũng chính là đập Thanh Long.
Sở dĩ giá trị ô nhiễm tại nghĩa trang mới 4000 là bởi Cổ Sư vẫn chưa phát huy sức mạnh.


Vật ô nhiễm ở những nơi khác càng khó giải quyết hơn, một là Lữ Tri, một là… 01… So ra thì đập Thanh Long vẫn an toàn hơn.
]
[ Ít nhất còn có rồng gâu gâu ở đó.
]


Mặc dù hiện tại hệ thống y hệt một bà già ác độc rất ngứa mắt Đường Tầm An, nhưng nó không thể không thừa nhận rằng nơi có Đường Tầm An đem đến cảm giác an toàn hơn hẳn.
Hệ thống không nói thì Lục Ngôn cũng định tới đập Thanh Long.


Đầu tiên là do đập chứa nước có rất nhiều nước, phù hợp cho anh phát huy.
Tiếp theo, đã nói muốn xem viện nghiên cứu bắn pháo hoa rồi thì phải tới tận nơi xem mới không uổng công anh ở lại thành phố A lâu như vậy.
Cuối cùng, quan trọng nhất chính là Lục Thành đang ở đó.


Lục Thành chưa ch.ết khiến anh ăn cơm cũng thấy không ngon lắm.
Lục Ngôn trang bị xong vũ khí, cất đủ đạn, dao găm và cung tên vào balo.
Thuốc an thần thì bỏ vào túi bên người.
Lục Ngôn ném một viên đạn vào miệng cá vua, sau đó đeo găng tay lên, che đi dấu vết của nó.


Anh đi lên tầng thượng, nhìn máy bay trực thăng đang tới từ đằng xa.
Sự u ám dần lan tràn trong đôi mắt đen sẫm.
Vầng trăng trên trời nhuốm ánh đỏ điềm xấu.
“Gió nổi rồi.”






Truyện liên quan