Chương 4-4

"Ừ. . . . . ."


Cả người Lô Nguyệt Nguyệt trở nên ngu ngốc, nghe lời mà mở miệng, đầu lưỡi của anh tiến công thần tốc, đầu tiên là nhẹ nhàng hít hít đầu lưỡi của cô, rồi bắt đầu hôn sâu; kỹ thuật hôn của anh không được tốt, thậm chí có chút không lưu loát, nhưng anh sẵn sàng  học tập, sẵn lòng thăm dò, anh cứ nhẹ nhàng hôn cô như vậy, từ từ.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn


Cảm giác êm ái, được che chở, trong lòng cô rất ấm áp, nhịp tim cô đập rất nhanh, suýt nữa muốn hòa tan; anh chỉ hôn một lúc rồi lập tức buông cô ra, sau đó gấp gáp hô hấp, trên mặt tái nhợt, mang theo một chút đỏ ửng, nụ cười trên môi nồng nặc mùi hạnh phúc,  lúc này, anh rất đẹp, Nguyệt Nguyệt nhìn đến ngây dại.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn


Lăng Thiệu đứng lên, đổi phương hướng, để cho mình ngồi ở bên cạnh cô, đưa một tay ra ôm bả vai của cô, nhẹ nhàng vuốt cổ của cô, giống như sủng vật; nhịp tim Lô Nguyệt Nguyệt càng lúc càng nhanh, cả người cũng tê dại, suýt nữa là ngồi phịch ở trong ngực của anh, ngón tay thon dài, lạnh lẽo vuốt ve cổ của cô, dưới lỗ tai đảo quanh.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn


Trong lòng Lô Nguyệt Nguyệt thầm nghĩ, trước kia anh cũng kéo kéo tay của mình mà thôi, từ khi nào đã vượt qua giới hạn?
Lăng Thiệu nhìn vẻ mặt mê mang của Lô Nguyệt Nguyệt, lúc này, cả đời anh chưa bao giờ có thỏa mãn như bây giờ, trên mặt từ từ nổi lên vẻ tươi cười.


Lăng Thiệu trêu chọc cô một lát, nghiêm trang dùng nĩa xiên trái cây, thả vào trong miệng Lô Nguyệt Nguyệt bên môi, nhẹ giọng nói: "Mở miệng."




Lô Nguyệt Nguyệt không nghi ngờ gì, mở miệng ra, nhưng Lăng Thiệu không có trực tiếp bỏ vào miệng của cô, mà mập mờ đảo quanh ở trên bờ môi của cô, sau đó lại dụ dỗ nói: "Vươn đầu lưỡi ra."๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn


Anh cầm trái cây vòng quanh đầu lưỡi của cô, trong con ngươi sáng rỡ từ từ tối lại, lô Nguyệt Nguyệt bị anh chơi đùa đến sững sờ, thậm chí quên mất phản kháng, khóe miệng còn có nước miếng chảy xuống; Lăng Thiệu chơi đã, mới đưa trái cây thả vào miệng của cô, sau đó hôn lên môi cô, môi lưỡi của anh ɭϊếʍƈ láp miệng của cô, ở trong miệng cô đảo quanh, cuồn cuộn tiến công đầu lưỡi của cô, lăn qua lộn lại.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn


Lô Nguyệt Nguyệt chưa bao giờ biết, hôn môi là như vậy. . . . . . Làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc, thỏa mãn!
"Ưmh. . . . . ." Cô bị anh hôn đến thở hồng hộc, hình như có một chỗ trên người xảy ra biến hóa, toàn thân trở nên rất nóng.


Lúc cô thở, phát hiện Lăng Thiệu đang nhìn cô, ánh mắt ấy cùng lúc bình thường hoàn toàn khác nhau, không có sự dịu dàng hay lạnh nhạt, mà là tình cảm nóng bỏng; Lô Nguyệt Nguyệt có chút ngượng ngùng, vùi mình vào trong ngực của anh, mắt như muốn khóc, mắt có một tia ánh sáng rực rỡ.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn


"Em chưa từng làm chuyện này sao?" Lăng Thiệu ôm chặt cô, giọng nói khàn khàn ở đỉnh đầu của cô vang lên.
Lô Nguyệt Nguyệt xấu hổ không nói nên lời, chỉ chôn mặt vào trong ngực của anh, ưm một tiếng; Lăng Thiệu vui vẻ khẽ cười, nâng mặt của cô lên, cọ xát cái mũi của cô, "Cảm thấy rất tuyệt phải không?"


Lô Nguyệt Nguyệt vẫn cúi đầu thấp, không nói một câu.
"Xấu hổ rồi phải không, Nguyệt Nguyệt?" Lăng Thiệu không buông tha mà hỏi cô, dùng lỗ mũi cọ nhẹ cái mũi của cô.
"Ừ. . . . . ." Vì Lăng Thiệu ép hỏi, Lô Nguyệt Nguyệt nhẹ nhàng đáp một tiếng, đồng ý với anh.


"Anh sẽ từ từ dạy em, cảm giác rất tuyệt, thật đấy!" Đối với cái phương diện, đàn ông học tương đối nhanh, rõ ràng là đây là lần đầu tiên anh nếm thử, nhưng nhanh chóng, anh càng thêm thuần thục, cũng có đủ tự tin dạy bạn gái của mình.๖ۣۜDiễn đàn ๖ۣۜLê Quý Đôn 


Sau khi Lô Nguyệt Nguyệt nghe xong, mắt không biết để vào đâu mới tốt.
****Xì poi chap sau:( Hề hề, đoán xem, LT có "làm thịt" LNN k a?  :P


Lô Nguyệt Nguyệt uống rượu say, hoàn toàn đi mất ý thức, cô cũng không hiểu được nỗi khổ tâm hiện giờ của Lăng Thiệu, cố gắng giùng giằng, bởi vì khó chịu nên rên rỉ, kêu nóng, muốn cởi quần áo trên người; không biết giằng co bao lâu, đợi đến khi Lăng Thiệu phản ứng kịp, cúc áo đã bị cô cởi ra, áo sơ mi mở rộng ra, áo lót màu hồng lộ ra ngoài, ngay trước mắt anh, cổ cũng có màu hồng nhạt, da thịt nhẵn nhụi, trắng mịn.


Quần jean bị cô tụt xuống đầu gối, bắp đùi trắng như tuyết lộ ra ngoài không khí, Lăng Thiệu trợn to hai mắt, không dám tin tưởng mình gặp chuyện như thế này: trong khoảng thời gian ngắn, một đốm lửa từ hạ thân của anh bắt đầu bùng lên, cái nóng lan tỏa quanh thân của anh, anh cũng không hiểu cảm giác này là cái gì, vừa hưng phấn vừa kích động, lại phải cố gắng  kìm nén đến khó chịu.






Truyện liên quan