Chương 72: Hồng Mị, Thủy Linh Hóa Hình

Thiên Long sau khi chém giết Hắc Sát xong thì liền một mạch chạy về nhà trọ. Vừa đi hắn vừa lên tiếng hỏi Yên Nhi
Thiên Long: "Yên Nhi!"
Một lúc sau tiếng Yên Nhi vang lên: "Vó chuyện gì sao chủ nhân? Mau nói nhanh đi! Người ta đang xem phim!"


Thiên Long nghe cô nàng nói vậy thì há mồm nói: "Ngươi có vẻ cũng biết hưởng thụ quá ha!"
Yên Nhi đáp lại với một giọng như không có gì: "Tất nhiên! Ta còn phải dưỡng da, chơi game, cày những bộ phim hay ho, vân vân và mây mây. Thế chủ nhân có chuyện gì mà gọi ta không?"


Thiên Long cạn lời với con nhóc này, hắn liền nói: "Tình trạng hai con nhóc Hồng Mị cùng Thủy Linh sao rồi? Chúng đến cảnh giới gì rồi?"


Yên Nhi lên tiếng đáp: "Hai đứa chúng nó đã đạt tới tứ giai đỉnh phong rồi. Bây giờ chủ nhân một là đợi thêm một thời gian nữa để chúng đột phá ngũ giai rồi hóa hình. Hoặc nhét cho chúng Hóa Hình Đan luôn."


Thiên Long nghe vậy thì gật đầu hiểu, hắn quyết định lát nữa về thì cho chúng dùng luôn Hóa Hình Đan, hắn cũng chả kiên nhẫn mà đợi làm gì.


Trao đổi với Yên Nhi xong thì hắn tăng tốc hướng phía Liệt Diễm Thành mà đi. Một lúc sau dừng trước cổng thành, mấy tên gác cổng thấy hắn thì định lên tiếng thì hắn đã ném ra một viên linh thạch trung phẩm rồi tiến nhanh vào trong thành.




Hiện tại trời cũng bắt đầu tối dần rồi, hắn cũng không nghĩ mình lại tốn thời gian để giải quyết tên Hắc Sát như vậy. Đi một mạch về quán trọ, đứng trước cửa ra vào, đang định tiến vào bên trong thì hắn nghe thấy tiếng ồn ào.


Nếu là tiếng huyên náo khi dùng bữa thì không sao, nhưng đây hắn nghe được lại là những tiếng quát tháo. Hắn đứng im một lúc do thấy lạ, nhưng sau đó thì đẩy cửa vào để xem có chuyện gì vui.


Mở cửa ra, đập vào mắt hắn là một đám người gồm mười người tu vị thấp nhất là Nguyên Anh Sơ Kỳ, cao nhất Hóa Thần Sơ Kỳ, tên nào cũng cao to thô kệch, cơ bắp cuồn cuộn đầy sẹo, trên tay là những thanh đao, thanh kiếm. Một tên trong đó mặt mày râu ria xồm xoàm lên tiếng nói


"Thằng khốn đó đâu? Mau gọi nó ra đây cho ta! Bằng không ta cho quán này sập luôn!"
Ở một bên là lão chủ quán đang khom người lại run rẩy, xung quanh thì đã không còn một mống khách nào ăn uống cả. Thiên Long thấy vậy thì cũng mặc kệ, không phải chuyện mình thì quan tâm làm gì.


Hắn cứ thế bước vào, hướng tầng trên mà đi. Nhưng đời nào có đẹp như vậy, hắn đang chuẩn bị đi lên tầng thì có một tên trong mười tên kia quát lên
"A! Là hắn! Chính hắn đó đại ca! Hắn là kẻ đã đánh A Hắc ra nông nỗi đó"


Kẻ lên tiếng là một tên trong đám người lúc trước bị Diệp Cơ ép cho sủi bọt mép bất tỉnh. Do không kịp phản ứng đã bị ép cho bất tỉnh rồi, nên hắn quy hết tội là do Thiên Long.


Thiên Long nghe thấy có kẻ nói đến mình thì khựng lại, tên râu ria xồm xoàm kia nghe được tên kia nói vậy thì liền hướng mắt đến phía Thiên Long nói
"Ngươi là kẻ đã khiến em trai ta bị thương?"
Thiên Long nghe hắn nói vậy thì cười nói: "Hờ! Em trai ngươi là thằng nào? Hôm nay ta đánh em nhiều thằng lắm!"


Tên râu ria kia nghe vậy thì trán nổi lên gân xanh, hắn gằn giọng nói
"Người mà ngươi ra tay lúc chiều nay, người bị ngươi ấn đầu xuống sàn nhà tại nơi này! Ngươi nhớ chứ?"


Thiên Long nghe hắn giải thích thì "ồ" một tiếng rồi nói: "Ra là thằng ngu đó à! Hừ, nhắm vào lão bà của ta, nếu không phải ta tôn trọng quy củ của Liệt Diễm Thành thì t đã lấy mạng hắn rồi."
"Ngươi......."


Thiên Long lại nói tiếp: "Hừ! Vậy nếu nó là em trai ngươi, thì chắc ngươi đến trả thù nhỉ? Lên cả đi! Ta còn có việc bận"
Lúc này sắc mặt tên anh trai A Hắc đã tối sầm mặt lại, trán nổi đầy hắc tuyến, hắn chưa kịp lên tiếng thì một tên trong nhóm hắn đã lên tiếng quát


"Tên nhãi ranh! Ngươi dám không coi Hắc Hổ Bang chúng ts ra gì! Đi ch.ết đi!"


Thiên Long nghe hắn nói: "Hừ! Cái bang ngu xuẩn này có gì mà lại dám không tuân thủ quy củ của Liệt Diễm Thành nhỉ? Đã thế lúc nào rảnh phải diệt luôn cái bang ch.ết tiệt này vậy, đúng là nơi đâu cũng có ít nhất một thành phần như này mà"


Tên vừa lên tiếng quát Thiên Long, hắn lao tới phía Thiên Long ra đòn. Nhưng chưa kịp là gì, một vật đập thẳng vào mặt hắn khiến hắn bay thẳng ra ngoài cửa.
Đám người kia giật mình khi thấy tên đó chỉ ăn một chiêu đã đo sàn rồi. Quay ra nhìn về hướng Thiên Long, chỉ thấy trên tay hắn đang cầm một chiếc.....dép.


Thiên Long đập xong tên kia thì xoay xoay chiếc dép trên tay nói
Thiên Long: "Không tệ! Uy lực rất mạnh, không hổ danh thần khí ngày trước má mình hay dùng để đập mình"
Tên: Tông Lào
Đẳng Cấp: Thần Cấp (Chém đó)


Mô tả: Loại dép này được gọi là dép tông là từ gốc tiếng Pháp tong. Trong miền Nam gọi là Dép Lào.. theo như Trung đội Bò Rừng thì gọi là dép 2 quai. Sử dụng để đi rất thoáng, nếu dùng đánh người thì x99 sát thương (Đây còn là vũ khí thường được các bà mẹ lôi ra táng thằng con)


Không để đám kia kịp phản ứng, Thiên Long lập tức giải quyết nhanh gọn lẹ. Hắn lập tức lia chiếc tông về phía đám người, thằng đầu tiên trúng đòn là tên râu ria, anh trai tên A Hắc.


Dính ngay chiếc tông vào mặt hắn lập tức bị đánh bay ra khỏi quán bất tỉnh luôn. Không dừng ở đó, chiếc tông bắt đầu bật sang mặt tên khác và cứ thế đến khi cả mười tên bị đánh bay ra mỗi tên một góc thì mới rơi xuống đất.


Thiên Long đi tới nhặt lên thổi một cái như kiểu cowboy vừa thi đấu súng xong vậy. Hắn quay ra nhìn lão chủ quán nói
Thiên Long: "Tự xử lý việc còn lại nhé! Ta lên lầu đây!"
Lão chủ quán đang kinh ngạc khi Thiên Long chỉ cần một chiêu đánh bay mười tên, nghe hắn nói thì lão bừng tỉnh nói


"Vâng! Vâng! Đa tạ công tử đã giúp"
Thiên Long chỉ gật đầu rồi đi lên tầng ba, đứng trước cửa đưa tay ra mở cửa tiến vào. Khi mở cửa ra thì lại một cảnh Ngọc Anh đang xoa bóp bộ ngực lấy bộ ngực I cup khủng bố của Hi Vũ. Có vẻ như Ngọc Anh thực sự bị cuồng bộ ngực của Hi Vũ rồi


Nhưng lần này Ngọc Anh bạo hơn là một tay xoa bóp cặp ngực khủng bố của Hi Vũ, một tay lại luồn xuống vuốt ve tiểu huyệt của Hi Vũ. Hi Vũ chả hiểu sao khi đối đầu với Ngọc Anh là luôn bị áp đảo, hiện tại nàng đã như mất hết sức lực không phản kháng được.


Ngọc Anh cùng Hi Vũ mải mê quá, đến mức Thiên Long mở cửa phòng mà hai nàng vẫn không hề hay biết. Thiên Long thấy cảnh này thì thở dài nghĩ


Thiên Long: "Hình như mình quên bố nó mất một điều là ngày trước nàng còn là thích thể loại yuri (bách hợp). Sao tự dưng mình có cảm giác sau này phải đề phòng nàng nhỉ? (@) "
Nghĩ vớ vẩn xong, hắn tiến tới tay hóa đao chặt một cái vào đầu Ngọc Anh, Ngọc Anh bị tấn công liền kêu lên


Ngọc Anh: "Ái da! Tên nào dám đánh ta vậy? A!"
Nàng bức xúc vì có kẻ phá đám, nàng lập tức quay ra mắng thì thấy Thiên Long đang nhìn mình. Nàng cười nói
Ngọc Anh: "Ồ! Anh về rồi à!"
Thiên Long lập tức đưa tay ra xách nàng lên nói: "Có vẻ em thích làm trò này quá nhỉ?"


Ngọc Anh như con mèo bị xách lên, nàng bĩu môi nói: "Ai bảo cơ thể nàng ý hoàn hảo quá cơ! Mỗi lần chạm vào là em không cưỡng lại được!"


Hi Vũ thấy vị cứu tinh xuất hiện thì lập tức chạy ra sau lưng hắn nấp, nàng nhìn Ngọc Anh với ánh mắt cực kỳ cảnh giác. Thiên Long thấy hai nàng như này chỉ biết lắc đầu, hắn nói
Thiên Long: "Được rồi! Hai nàng ngồi đấy, đợi chút ta làm nốt một việc!"


Ngọc Anh cùng Hi Vũ ra giường ngồi, nhưng Hi Vũ tránh xa Ngọc Anh ra, mỗi người một giường. Ngọc Anh tò mò hỏi
Ngọc Anh: "Anh định làm gì vậy?"
Thiên Long nghe nàng hỏi thì đáp: "Cứ từ từ rồi em sẽ thấy!"


Dứt câu hắn triệu hồi ra hai Hồng Mị cùng Thủy Linh. Hai đứa được thả ra thì lập tức vui vẻ, Hồng Mị nhảy vào lòng hắn, Thủy Linh vẫn như cũ quấn quanh cổ hắn.


Thiên Long thấy hai đứa này như này thì cười nói: "Được rồi! Hai đứa, lần này ta gọi các ngươi ra là để cho các ngươi ăn Hóa Hình Đan luôn. Không cần đợi đến ngũ giai mới hóa hình được."


Hồng Mị cùng Thủy Linh nghe vậy thì vui sướng gật gật đầu, Thiên Long thấy chúng hưởng ứng thì dùng 2000 điểm mua hai viên Hóa Hình Đan.


Nhét cho mỗi đứa một viên, Thiên Long liền đặt cả hai xuống sàn đợi chúng hoàn thành quá trình hóa hình. Lúc này từ thân hình hai đứa bắt đầu phát ra quang mang chói mắt, Ngọc Anh thấy cảnh này thì hứng thú nhìn.


Nàng cũng không quên quay sang nhìn Thiên Long nói: "Có vẻ đêm nay anh định nhất long chiến ngũ phượng nhỉ? Em đoán không sai chứ? Nếu không thì anh làm gì cho chúng cấp tốc ăn Hóa Hình Đan như vậy!"
Thiên Long cũng không phủ nhận, hắn nói: "Em đoán đúng rồi đó hì hì!"


Ngọc Anh bĩu môi nói: "Chỉ vậy là nhanh thôi!"
Thiên Long chỉ cười cười rồi tiếp tục xem Hồng Mị cùng Thủy Linh hóa hình. Một lúc sau hai đóa quang mang kia biến mất, từ đó lộ ra thân hình hai cô thiếu nữ tầm mười sáu mười bảy tuổi cao một mét bảy đến một mét bảy lăm.


Một người thì có mái tóc hồng uốn lượn bồng bềnh dài xuống tận giữa lưng, trên đầu nàng có một đôi tai cáo cùng màu với màu tóc đang vẫy vẫy. Khuôn mặt xinh đẹp tựa như nữ thần toát ra vẻ mị hoặc tới cực điểm, đôi mắt màu xanh ngọc bích, mũi cao lông mi cong vút. Cơ thể ba vòng đều đặn, làn da trắng hồng mịn màng đến cực điểm, bộ ngực không quá lớn đạt tới E cup trông rất vừa tay, vòng eo thon gọn mềm mại tựa không xương. Đằng sau phần hông mọc ra mười cái đuôi cáo màu hồng phấn, cặp mông cao vút căng tròn vô cùng cuốn hút. Cuối cùng là đôi chân dài miên man cùng cặp đùi trắng trẻo vô cùng quyến rũ.


Người còn lại thì không hề kém cạnh, nàng sở hữu một mái tóc xanh nước biển mượt mà trải dài xuống dưới lưng. Trên đầu nàng có một cặp sừng mọc ngược ra sau, đôi mắt đồng màu với mái tóc của nàng nhìn vào tựa biển cả bao la. Khuôn mặt nàng không như cô nàng kia là toát ra vẻ mị hoặc đến cực điểm, nàng đây lại mang một vẻ thanh thuần, ngây thơ. Dáng người nàng hoàn toàn không thua kém cô nàng kia, thậm chí còn hơn nứa, bộ ngực to lớn đạt tới G cup ngang với Ngọc Anh nhưng không hề bị xệ xuống, kết hợp với khuôn mặt đúng chuẩn "ngực phụ huynh mặt học sinh". Vòng eo thon gọn mềm mại vô cùng, sau lưng phần hông mọc ra một cái đuôi rồng cùng màu tóc nàng, phía dưới là cặp mông đẫy đà rất khiêu gợi. Cuối cùng vẫn là đôi chân quyến rũ trắng trẻo dài miên man của nàng.


Hai cực phẩm thiếu nữ này chính là Hồng Mị cùng Thủy Linh. Khi hóa hình xong hai nàng đặc biệt xinh đẹp và hơn nữa hiện tại đang không mảnh vải che thân. Chứng kiến cảnh tượng này, cự long của Thiên Long không nhịn được mà ngóc đầu dậy.


Ngọc Anh ở bên cạnh thấy hai cô thiếu nữ xinh đẹp này thì không khỏi gật gù cảm thán. Hồng Mị cùng Thủy Linh đợi một lúc sau thì mở mắt ra, hai nàng quan sát cơ thể của mình một hồi, hai nàng nhìn về phía Thiên Long xong lại quay ra nhìn nhau. Hai nàng gật đầu ra hiệu với nhau một cái, hai nàng lập tức nhào tới ôm lấy Thiên Long đồng thanh nói


"A! Chủ nhân! Bọn em muốn làm điều đó với chủ nhân"
Thiên Long lập tức há mồm khi thấy hai nàng không nói không rằng nhào tới ôm lấy mình rồi nói ra câu đó, hắn hô lên
Thiên Long: "Hả Không cần mình chủ động luôn!"






Truyện liên quan