Chương 52: Chỉ lần này.

Quay trở lại hiện tại.
"Hết rồi sao ?" Miu ở bên cạnh nghi vấn.
"Chỉ có như thế thôi sao ?" Ryū nghe Honoka kể lại xong liền hỏi.
"Ân, chỉ có như thế thôi." Honoka bên cạnh gật đầu xác nhận.


"Như vậy lời hứa rõ ràng chỉ có ngươi tự mình nghĩ ra thôi đi, có cần phải cố chấp đến thế không hả Nhất Quyền Hào." Ryū nghe vậy liền quay nhìn hướng Asamiya Ryuto khinh bỉ nói.


"Dù là thế thì cũng chưa đến lượt một người ngoài như ngươi xen vào, ta với Honoka đã quen nhau từ lúc nhỏ, việc này chỉ có ta với Honoka mới có quyền quyết định." Asamiya Ryuto dù bị Ryū nói như thế thì vẫn kiên quyết đáp trả.


"Ryuto, cậu cần gì phải cố chấp như thế kia chứ, dù sao đó cũng là chuyện lúc nhỏ rồi, hơn nữa bây giờ tớ cũng không cần cậu phải bảo vệ." Honoka thấy Asamiya Ryuto vẫn cứng đầu như thế không khỏi khuyên ngăn.


"Honoka, lúc đó khi nhìn cậu xém chút nữa bị bọn bất lương đó tấn công mà bản thân không thể làm gì khiến tớ rất áy náy, cho nên khi nhìn thấy cô bé kia đánh bại đám đó trong lòng tớ đã thề rằng sẽ cố gắng trở nên mạnh hơn để bảo vệ cậu, dù sao cậu cũng là người bạn duy nhất tớ có." Asamiya Ryuto biểu cảm áy này nhìn Honoka nói ra suy nghĩ trong lòng.


Asamiya Ryuto lúc nhỏ liền đã rất cô đơn, bản thân không ai cùng hắn làm bạn cả, nhưng vào lúc đó Honoka cùng với hắn chơi chung với nhau, vào giờ khắc đó trong lòng hắn đã có chút thích Honoka.




Cho nên khi thấy Honoka gặp nguy hiểm mà bản thân hắn thể làm gì cả liền khiến hắn vô cùng áy này, hơn nữa chính điều này đã dằn vặt hắn mấy năm qua, khiến cho hắn không ngừng luyện tập để mạnh hơn, cho dù bản thân có bị sư phụ hắn xem như chuột bạch mà thí nghiệm đi nữa.


"Cậu..." Honoka nghe thế không khỏi áy náy.
"Thế giờ ngươi muốn làm gì ? Ép buộc Honoka phải ở bên cạnh ngươi sao ?" Ryū cũng không quan tâm tới lời của hắn mà nhìn lườm hắn hỏi.


"Ta chắc chắn sẽ không ép cậu ấy, ta sẽ từ từ để cậu ấy chấp nhận để ta bảo vệ, nhưng trước đó ta phải khiến ngươi rời khỏi Honoka.
"Ồ!"
Răn Rắt!


Ryū không híp mắt lại kêu lên một tiếng, hai nấm tay để ở phía trước ngực bẻ lấy khớp, sau đó một cỗ áp lực vô hình phát ra từ người của Ryū.
"Nói như vậy là ngươi muốn cùng ta chiến đấu sao ?!" Ryū nhìn hắn khóe miệng nhếch lên cười gằn.


"Ta chính là muốn chiến đấu với ngươi, nhưng hôm nay ta đến đây không phải để đánh nhau." Asamiya Ryuto trả lời, hai tay hắn giơ lên cho thấy bản thân không có mang lấy bao tay rồi nói tiếp: "Ta chỉ đến đây để gặp lại Honoka rồi chào hỏi với cậu ấy thôi, còn ngươi thì ngày khác ta sẽ tới tìm để khiêu chiến."


Asamiya Ryuto cũng không có lỗ mãn đến mức đi đánh với Ryū vào lúc này, nhất là khi thuộc hạ của hắn đều lần lượt bị hạ hết, hơn nữa hắn còn chưa rõ thực lực của Ryū mạnh đến cỡ nào.


"Ngươi tưởng ta sẽ rãnh rỗi đợi ngươi đến khiêu chiến sao ?" Ryū khinh thường nói một câu, sau đó hắn bước lên một bước hướng tới Asamiya Ryuto để hạ hắn thì liền có hai cánh tay mềm mại ngăn cản hắn lại.


"Ryū..." Một tay là của Honoka, cô đang nhìn hắn với ánh mắt cầu khẩn, cô không muốn ngươi bạn thuở nhỏ của mình gặp lại sau 10 năm bị người mà cô thích đánh tại đây, nhất là khi Ryū ở tình trạng này.


Miu cũng ở một bên cầu khẩn lấy, nàng cũng không phải lo lắng cho Asamiya Ryuto mà sợ Ryū ở trạng thái này sẽ vô ý đánh ch.ết hắn a.
Ryū nhìn lấy hai người, hắn sau đó liền hít sâu một hơi, bình ổn lửa giận trong lòng, sau đó liền trừng mắt nhìn lấy Asamiya Ryuto.


"Sẽ không có lần sau!" Ryū nói xong liền quay đầu hướng về Lương Sơn Bạc, hai ngươi Miu cùng Honoka cũng liền chạy theo.
Asamiya Ryuto nhìn bóng lưng của Ryū dần dần biến mất, bản thân hắn cũng quay đầu quay trở lại căn cứ của Ragnarok.
Trên đường về.


Hai nữ lúc này liền đang yên lặng, trong lòng không khỏi lo lắng bản thân vì nam nhân khác mà chọc cho Ryū giận.
"Tớ xin lỗi Ryū." Honoka sau một hồi lâu liền bước lên hướng Ryū xin lỗi.
"Cậu xin lỗi vụ gì ?" Ryū mở miệng hỏi.
"Tớ vì Ryuto mà cản cậu lại." Honoka thấp giọng nói.


"Tớ cũng không có vì chuyện đó mà giận hai người." Ryū đi ở phía trước bình thản nói, nghe ngữ điệu liền thật không có chút tức giận cảm xúc.
"Thật ?" Honoka nghe thế liền nghi hoặc nhìn hắn.


"Tớ không có nhỏ mọn tới mức đó, nãy giờ tớ im lặng là thấy mấy hôm nay không biết vì sao lại dễ nổi nóng như thế thôi." Ryū dừng bước xoay người lại hướng hai ngươi nói chuyện.
"Liền biết cậu tốt với bọn tớ nhất!" Honoka nghe hắn nói như thế liền vui mừng ôm lấy Ryū.


"Ryū~" Miu ở bên cạnh thấy vậy cũng đi tới ôm lấy cánh tay của hắn, liền biết Ryū tốt với hai người nhất.
"Nhưng một chút bực bội vẫn có đấy." Ryū vừa nói vừa lấy tay nhéo lấy một bên má của Honoka.
"Hì hì, lần sau liền bù đắp cho cậu." Honoka ửng hồng cười nói.
...
Một lúc sau.
Lương Sơn Bạc.


"Còn tưởng tiểu tử ngươi sẽ lao lên tẩn tên đó một trận nữa chứ." Sakaki nhìn ánh mắt hoài nghi nhìn lấy Ryū nói.
"Bộ bình thường con hay đánh ngươi lắm hay gì ?" Ryū nghe không khỏi nhả rãnh nói.


"Gì ? Ngươi chắc chứ ?" Sakaki không khỏi khinh bỉ nhìn hắn, cái đám tiểu tử đến tìm Akisame chữa trị sau khi bị Ryū chẳng lẽ hắn lại không biết sao ?
"Hừ!" Ryū hừ nhẹ một tiếng không thèm đáp.
"Ryū, tớ có thể xin cậu một việc được không ?" Honoka ở bên cạnh nhìn hắn hỏi.
"Chuyện gì ?" Ryū nhìn cô đáp.


"Có thể để tớ đấu với Ryuto được không ?"
"Cậu muốn tự mình đấu với Ryuto ?" Ryū làm như mình nghe lầm hỏi lại lần nữa.
"Ừm, dù sao cậu ấy làm như vậy là do tớ cho nên tớ muốn tự mình giải quyết chuyện này." Honoka ánh mắt kiên định nhìn hắn.


"Đầu tiên không nói tới chuyện tớ có đồng ý hay không, trước mắt thì thực lực của cậu mặc dù rất mạnh nhưng muốn đấu với tên Ryuto đó vẫn chưa đủ a, cậu nên biết tên đó học võ thuật trước cậu trước mấy năm lận chứ không có ít đâu, cậu vừa vào trận có khi một đòn liền bại a." Ryū ánh mắt nhìn xem Honoka nghiêm túc nói ra.


"Cái gì a ?! Bộ tớ yếu như vậy sao ?" Honoka nghe thế liền không phục nói.
Đích thật Honoka không hề yếu, hiện tại dù cho Honoka có so với trong nguyên tác Kenichi có thiên phú hơn đi nữa cũng vẫn chưa đủ để đối đầu với tên Ryuto kia đâu, dù sao hắn cũng là đối thủ của nhân vật chính đi tới cuối truyện a.


Nên nhớ trong nguyên tác tên Kenichi lúc đầu toàn thua rất nhiều lần, những người chiến đấu với hắn lúc nào cũng mạnh hơn hắn một bậc cả, có thể chiến thắng đều là nhờ nhân chính quang hoàn cả đi, sau lưng còn có mấy cái Grand Master hết lòng chỉ dạy nữa.


"Ài Ryū, cũng đừng nói thẳng như vậy, dù sao thì Honoka cũng đã rất chăm chỉ luyện tập a." Bỗng nhưng trưởng lão từ đâu đi đến cười nói.
"Đúng đấy trưởng lão!" Honoka liên tục gật đầu, làm bộ mặt đáng thương giống như là cuối cùng cũng có người hiểu cô lúc này bức xúc cỡ nào.


"Như vậy đi Honoka, có muốn cùng ta thực hiện một khóa huấn luyện đặc biệt không ?" Trưởng lão đi đến trước mặt Honoka, trên mặt lộ ra nụ cười hiền hòa hướng về phía Honoka hỏi.


Thiếu niên may mắn, trở thành người được chọn, nhân sinh đại biến, xuyên qua vô tận thứ nguyên, gặp gỡ đủ loại tràn cảnh quen thuộc, đến một lúc nào đó, hắn đã siêu việt tất cả. *Thứ Nguyên Siêu Việt Giả*






Truyện liên quan