Chương 75: Giai đoạn 3.

Trước hôm diễn ra cuộc chiến với Ragnarok 1 ngày.
Lúc này đang là buổi tối.
Lương Sơn Bạc đạo quán.
"Chào mọi người con về rồi!" Ryū từ ngoài cửa lớn tiếng hô, bên cạnh còn có Honoka cũng với trưởng lão.


"Ồ, tiểu tử ngươi về rồi a." Sakaki đang ngồi ở phía trước uống rượu từ cái hồ lô hay mang bên người, gương mặt thản nhiên nói, nhưng trong lòng thì lại có cảm giác an tâm, bỏ xuống lo lắng trong lòng.
"Vui quá, mọi ngươi về về rồi!" Apachai nhìn thấy mấy người liền hưng phấn hô lên.


"Khà khà, hai đứa trở về sớm hơn hơn dự tính ta." Kensei trong tay cầm tạp trí khiêu ɖâʍ cười cười nói.
"Xem ra lần tập huấn này rất có hiệu quả a, ta có thể cảm giác được thực lực của hai con đều gia tăng cả." Akisame từ bên trong đi ra, đưa tay lên xoa cầm mỉm cười, ánh mắt thâm thúy nhìn lấy hai người.


"Ryū." Shigure từ đâu xuất hiện đột ngột bên cạnh Ryū.


"Shigure." Ryū ánh mắt ôn nhu nhìn Shigure, tay hắn chậm rãi đưa lên xoa lấy gò má cô, đầu hắn chạm rãi xích lại gần, rất nhanh trán của hai người đều chạm vào nhau, tiếp xúc gần như vậy khiến cho hai người đều cảm nhận rất rõ ràng cảm xúc của đối phương.


"Ryū, cậu về rồi a!" Miu từ bên trong chạy, cô nhìn thấy hắn liền hưng phấn chạy nhanh tới phóng vào người ôm chằm lấy hắn.
"Miu, mấy hôm nay rất nhớ tớ sao ?" Ryū cười vui vẻ xoa lấy mái tóc của cô.
"Ân, rất nhớ." Miu vui vẻ trả lời, cánh tay ôm lấy hắn càng thêm chặt chẽ.




"Hừ, còn tớ thì sao ?" Honoka bên cạnh thấy thế không khỏi chống nạnh bỉu môi nói.
"A, Honoka, tớ cũng rất nhớ cậu a." Miu nhìn thấy Honoka liền tinh ngịch phun ra chiếc lưỡi nhỏ nhắn nói, sau đó cũng chạy tới ôm chặt lấy cô, mặc dù Honoka vẫn ngạo kiều nghiên đầu.


Từ lúc Miu và Honoka nhớ lại chuyện lúc nhỏ thì tình cảm của hai người trở nên càng thêm khăn khít.


"Đúng rồi, hai người chắc cũng đói rồi, tớ có chuẩn bị sẵn thức ăn cho hai người đấy, mau vào đi." Miu sực nhớ ra một việc, sau đó liền nắm tay kéo theo hai người nhanh chóng đi vào, Ryū cũng kéo lấy Shigura vào theo, chỉ để lại trưởng lão gương mặt khóc không ra nước mắt.


Đứa cháu này thật là, còn chưa gả ra ngoài mà đã quên đi lão già này rồi, ta thật đúng là khổ a.
"Ha ha ha, không ngờ trưởng lão ngài cũng có ngày bị cho ăn bơ a." Kensei ở bên cạnh không khỏi thích thú cười lớn.


"Hì, như vậy trưởng lão, lần huấn này thế nào ?" Akisame chỉ cười nhẹ một tiếng, tiếp đó nhín trưởng lão hỏi.
"Có phải Ryū đã học làm chủ được giai đoạn 2 hay không, với thiên phú quái vật của nó ta nghĩ không thành vấn đề a." Kensei kéo lấy mũ khẳng khái nói.


"Đúng đấy trưởng lão, Ryū có thoát khỏi trạng thái tẩu hỏa nhập ma hay không ?" Sakaki ở bên cạnh vẻ mặt quan tâm hỏi.
"Nói thế nào đây, lần huấn luyện này vượt ra ngoài dự đoán của ta." Trưởng lão đưa tay lên bên trán xoa xoa, gương mặt thở dài nói.


"Vượt ngoài dự đoán ? Không lẽ Ryū không khống chế được giai đoạn 2 của mình ?" Sakaki nghe tới đây không khỏi gấp gáp, khuôn mặt hiện lên biểu tình lo lắng nói.


"Không phải, lần tập huấn này cả hai đứa Ryū cùng Honoka đều học được Seikūken của ta cả, riêng Ryū thì nó không những hoàn hiện giai đoạn 2 - Giải Phóng của mình mà nó còn tự mình ngộ ra cả Seikūken giai đoạn 2."
Hít!


Mấy người sư phụ ở đây nghe thế cũng không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, bọn hắn biết rõ Ryū thiên phú yêu nghiệt a, nhưng mà tới tình độ này cũng không nhịn được giật mình.


Nên biết Seikūken là một kĩ thuật vô cùng khó để học, số ngươi học được nó chỉ đến trên đầu ngón tay mà thôi, thế mà Ryū không những học được nó mà còn tự mình lĩnh ngộ được giai đoạn kế, cái này liền quá đánh sợ đi.


"Không những thế mà Ryū còn gặp mặt tên tiểu Ogata Isshinsai kia." Trưởng lão lần nữa nói ra tin tức khiến cho cả đám người lần nữa chú ý.
"Ogata Isshinsai! Sau đó thì thế nào ?" Kensei hối thúc nói.


"Ryū đã cùng hắn đối chiến với nhau, Ryū không những có thể cùng Ogata Isshinsai cầm cự gần nửa ngày mà còn học lõm mấy chiêu thức của hắn, sau đó còn khiến cho Ogata Isshinsai phải nghiêm túc đối đãi mà sử dụng sát chiêu." Trưởng lão biểu lộ nghị kể ra chi tiết của trận đối chiến, trong lòng cũng không khỏi cảm khái khi nhớ lại, Ryū quả thật quá quái vật đi.


"Ha ha ha, tên tiểu tử này đúng là không ngừng làm người khác kinh ngạc a!" Sakaki lắc đầu cười hả ha nói.
"Đó vẫn chưa phải tất cả đâu nhỉ trưởng lão ?" Akisame nhạy bén nhận ra trưởng lão sắc mặt trầm ngâm, biết rõ trưởng lão vẫn còn điều chưa nói.


"Cái gì ?! Vẫn còn việc kinh ngạc hơn nữa sao ?" Kensei nghe thế không khỏi giật mình hỏi, còn cái gì kinh ngạc hơn việc một cái đệ tử đối chiến với vĩ nhân cấp độ Grand Master như Ogata Isshinsai sao ?


"Ryū, đứa trẻ này sau trận chiến đó, bản thân không những hồi phục hoàn toàn không bị thường, mà thực lực còn tinh tiến một bước lớn hơn nữa." Trưởng lão nói tới đây ánh mắt càng là biểu lộ bất khả thi.
"Tinh tiến đến cỡ nào ?" Akisame thúc dục hỏi.


"Ryū nó không chỉ làm chủ được giai đoạn 2 - Giải Phóng, mà còn bước một chân vào giai đoạn tiếp theo, giai đoạn 3 - Chưởng Khống!" Trưởng lão ngữ khí đanh thép nói ra lời nói khiến cho tất cả đều phải khiếp sợ.


Trưởng lão lúc phát hiện ra cũng thật sự bị thiên phú của Ryū cho kinh sợ, chính là vào lúc hắn nhìn thấy Ryū có thể điều khiến Ki của những con cá nhỏ kia.
Nên biết một võ gia liền có ba giai đoạn chính của Ki thể hiện cấp độ của mình.


Giai đoạn 1 - Thức Tỉnh: cho phép võ giả chuyển Ki của mình vào trong các chiêu thức và bảo vệ cơ thể của họ, hầu hết đệ tử đều có khả năng đạt đến giai đoạn này.


Giai đoạn 2 - Giải Phóng: cho phép võ giả dùng giải phóng Ki ra khỏi cơ thể và sử dụng nó theo nhiều cách khác nhau để chống lại đối thủ của mình, đệ tử có khả năng đạt đến giai đoạn này đều là các đệ tử đứng đầu cả, tất cả các cấp độ Master trở lên đều đã đạt được những công dụng vô tận của giai đoạn kiểm soát Ki này.


Giai đoạn 3 - Chưởng Khống: cho phép võ giả dùng không chỉ giải phóng mà còn tự do điều khiển Ki của họ vào và ra khỏi cơ thể của mình, thậm chí có thể kéo và chuyển hướng Ki của người khác, vĩ nhân ở cấp độ Grand Master đều đã làm chủ được giai đoạn kiểm soát Ki này, nhưng những người duy nhất thành thạo hoàn toàn giai đoạn này là các vĩ nhân cấp độ Legendary Master.


Bất chấp khó khăn đó, Ryū đã chứng tỏ mình có khả năng này.
"Cái này...cái này cũng quá ngoài sức tưởng tượng đi!" Sakaki nhất thời không nói nên lời, một đệ tử có thể đạt tới giai đoạn 3 sao ?


Như thế thì hắn không còn là đệ tử nữa mà là là một vị vĩ nhân đạt cấp Master rồi.


"Xem ra chúng ta phải đẩy nhanh tiến độ giúp Ryū thích nghi với giới võ thuật thật sự đi, với tốc độ phát triển kinh khủng như thế này của Ryū thì sớm hay muộn Yami cũng sẽ tìm tới nó a." Akisame xoa cầm, ánh mắt châm chú suy nghĩ đối sách.


"Thật là, xem ra thời gian tới Lương Sơn Bạc của chúng ta sẽ không thể yên ổn được nữa a, chỉ có thể trách chúng đệ tử của chúng ta quá yêu nghiệt đi." Kensei gương mặt cười khổ nói.


"Chỉ có thể như vậy thôi, mấy ngày sau chúng ta cần phải cho Ryū tăng thêm cường độ luyện tập a, tốt nhất là khiến cho nó có thể cần mấy tên Master cùng lúc mới được." Trưởng lão vuốt bộ râu dài của mình gật gật đầu nói, để cho đám người ở kế bên không khỏi kéo khóe miệng.


Tiếp đô mọi việc vẫn diễn ra như thường.
Trong bếp, sau khi mấy người Ryū ăn uống dọn dẹp xong thì hắn liền tiễn đưa Honoka đi về nhà của cô, sau khi tới nhà cô thì Honoka quay qua hỏi Ryū.
"Ryū, một lát nữa cậu có đi xem tổ chức của cậu không ?"


"Chắc là đi a, để xem khi tớ vắng mặt thì mấy tên này có làm gì tầm bậy tầm bạ hay không." Ryū hơi ngửa mặt suy nghĩ rồi nói ra.
"Thế sao, như vậy cậu cứ đi đi a, dù sao không có cậu không biết tổ chức có bị đám người Ragnarok kia làm gì hay không." Honoka hơi nghĩ một lúc nói ra lo lắng của mình.


"Tốt a, còn cậu mau đi gặp cô Saori đi a, có lẽ lúc này mẹ cậu rất lo lắng cho cậu." Ryū gật đầu tán đồng ý của Honoka, tiếp đó lại hối mau vào nhà.


"Ân." Honoka gật đầu liền đi tới trước cửa nhà mình bấm chuông, sau đó rất nhanh cánh cửa liền mở ra, một thân ảnh đầy đà căn mộng xuất hiện trước mắt Ryū.
"A! Honoka, con về rồi a, thật sự làm mẹ nhớ con ch.ết đi được." Saori nhìn thấy Honoka liền trở nên vui vẻ ôm lấy cô vào lòng.


"Con cũng rất nhớ mẹ a." Honoka cũng vui sướng ôm lấy Saori, ở trên núi mấy hôm mới biết ở bên mẹ của mình luôn là tốt nhất.


"Hì hì, con mau vào nhà đi tắm nước nóng đi, con gái ở đi cắm trại lâu như vậy chắc cũng rất mệt mỏi a." Saori hiền từ, ôn nhu, mẫu tình tràn đầu xoa lấy mái tóc của Honoka nuông chiều nói.


"Vâng." Honoka nói xong cũng nhanh chóng đi vào, dù sao ở trong rừng cũng không có nước nóng để tắm đi, muốn tắm rửa bình thường cũng không được, nữ nhân như cô trong thời gian dài không tắm liền rất khó chịu a.


Nhìn xem con gái đi vào trong nhà sau đó, Saori quay đầu nhìn lại, lúc này bỗng nhưng trước mắt cô liền thấy một người.
Ryū không biết từ lúc nào đã ở trước mặt Saori, gương mặt mỉm cười nhẹ nhàng, khí chất tà mị dưới ánh mắt tản mác mà ra, khiến cho hắn càng thêm chút ma mị.


Saori nhìn thấy nam nhân này, trái tim trong lòng không tự chủ đập nhanh một chút, trong đầu không khỏi nhớ lại cảnh tượng khi hắn đỡ lấy mình khi vấp ngã.
So sánh với hắn ở hiện tại thì cô thấy Ryū so với lúc trước càng nhiều thêm một tia tà mị lẫn hư hỏng.


Nhưng mà không biết vì sao mà nó lại để cho Saori bị Ryū càng thêm cuống hút lấy.
"Chào buổi tối cô Saori." Ryū lễ phép hướng Saori chào hỏi.


"A...Chào con Ryū." Saori bị tiếng chào của Ryū làm cho giật mình một lúc, rất nhanh bình tỉnh đáp lại, chỉ là gương mặt tự nhiên lại ửng hồng, kết hợp với ánh trăng càng khiến cho mị lực của Saori lúc này bạo tăng, thành thục mỹ vị dụ dộ lấy Ryū.


Ryū thấy hình ảnh trước mắt không khỏi run động một cái, thân thể tự động tiến tới gần Saori.
Saori thấy hắn như thế, bản thân lại không biết làm gì, chỉ có thể nhắm mặt lại chờ đợi, một lúc sau bên tay của nàng cảm nhận được nhiệt khí khiến cho thân thể của cô run lên.


"Saori, cô càng lúc càng thêm xinh đẹp, khiến cho kém chút nữa liền không nhịn được!" Ryū bên tai nàng nói nhỏ, tiếp đó lại ở bên gò má của Saori hôn nhẹ một cái.
Saori nghe thấy từng lời này cùng xúc cảm bên go má của mình khiến cho trái tim cô đập như hươu nhảy, gương mặt đỏ bừng như táo.


Khi cô mở mắt ra thì lúc này Ryū đã biến mất từ lúc này.
"Thật là, tên nhóc hư hỏng này!" Saori kiều mắng một tiếng, đưa tay lên sờ vào chỗ lúc nãy Ryū hôn vào, trong lòng không khỏi suy nghĩ miên man.
Trên đường cái.


Lúc này Ryū đang tản bộ trên đường hướng về tổng bộ của Chaos đi đến, chỉ là trên đường đi liền nhìn thấy một tên Alien nào đó trên người chỉ còn cái quần xì cùng chiếc áo thun chạy như chó đuổi.
Ryū rất nhanh liền nhận ra đó là Niijima, mà sau lưng hắn thì là Berserker.


Ryū thấy như thế liền nhướng mày, trong lòng nghĩ đến một cái khả năng nào đó rồi chạy theo.
Tiếp đó mọi việc diễn ra như hiện tại.
Mạt thế main bá, não to, sát phạt quyết đoán nhưng vẫn có ranh giới cuối cùng *Toàn Cầu Tai Biến: Bắt Đầu Một Tòa Trăm Tỷ Chỗ Tránh Nạn! *






Truyện liên quan