Chương 98: Christopher.

"Hừ! Còn nhỏ tuổi mà đã háo sắc như thế, liền để ta cho ngươi biết hậu quả khi phi lễ với nữ nhân." Nữ thư ký nhìn thấy bộ giản phè phỡn của Ryū ngồi trên ghế, nhớ lại cảnh tượng lúc trước, trong mắt lóe lên thần sắc xấu hổ cùng tức giận.


"Nha, vẫn còn giận ta vụ ở vườn hoa sao ?." Ryū nở một nụ cười ta mị, đưa lên bàn tay làm động tác nắm bóp, hèn mọn động tác để khi được Ryū thực hiện lại có vẻ ưu nhã cùng tà mi như một tên ma vương đùa giỡn thiếu nữ.


Nhìn tới đây nữ thư ký càng thêm đỏ mặt, không biết vì xấu hổ hay tức giận, cô không nhịn được nhấc chân hướng Ryū giữa hai chân đá tới.


Nữ nhân nổi giận kết hợp với sát thủ lệ khí dồn vào một kích này, nhìn lấy đôi chân thon dài gợi cảm mặc vớ cao màu đen hướng vào vị trí nào đó, để cho Ryū minh bạch cô gái này đang muốn đối tiểu đệ của hắn ra tay...
À, ra chân mới đúng.
Keng!


"Kìa kìa, mỹ nữ ngươi ra tay cũng thật hung ác a." Ryū nhấc chân lên nghiên sang một phía tránh thoát đá kích của mỹ nữ thư kí, khóe miệng câu lênh chậc lưỡi nói.


Hiện hắn vẫn còn tẩu hỏa nhập ma đi, hơn nữa lại thêm buồn bực không có gì làm, nếu như không phải đang ở chỗ đông người như vậy, hắn chắc chắn sẽ ngay tại chỗ cho nữ thư kí này biết tiểu đệ mà cô ấy muốn đạp lợi hại thế nào a!




Nữ thư ký thấy công kích không thành công liền nhanh chóng thu chân lại, lần nữa tưng ra một cước đá ngang.


Đối mặt với nữ thư ký một kích, Ryū không nhanh không chậm đưa ra đưa ra bàn tay bắt lấy, hơn nữa còn có một mùi hương nhàn nhạt, nhìn giống như không có sử dụng bao nhiêu sức mạnh nhưng mà đủ để giữ lại cái chân nhỏ nhắn ẩn chứa lực đạo đá gãy thanh sắt.


"Nha, không hổ là mỹ nữ thư ký chân dài a, ngay cả chân cũng mềm mại co dãn như vậy, thực sự là thần kì đâu?" Ryū khóe miệng nở nụ cười tà mị, động tác tựa như một nhà khảo cổ đánh giá báo vật vậy, để cho trên toa tàu mấy vị thiếu nữ đều âm thầm kinh hô.


Không phải Ryū biến thái, mà là hắn thật sự có thể ngửi được một mùi thơm a, chắc là loại nước hoa mà Sakaki đã nói tới khi nãy, dù sao mọi giác quan của hắn đều cao hơn người bình thường rất nhiều.
"Tên biến thái này mau thả ta ra!" Nữ thư kí lập tức đỏ mặt gấp gáp muốn rút chân lại.


Nữ thư kí hiện tại đang mặc váy khá ngắn a, nếu như cứ giơ cao chân như vậy liền sẽ để tên nam nhân trước mắt nhìn thấy nội y bên trong.


Mặc dù cô thân là một cái sát thủ từ lâu đã bỏ đi mấy cảm xúc ngượng ngùng của một nữ nhân bình thường, nhưng mà không hiểu vì cái gì khi cô đối diện với tên thiếu niên trước mắt, để cô giống như tạm thời quên đi thân phận sát thủ của mình, ngược lại giống như nữ nhân bình thường thẹn thùng cùng xấu hổ.


"Ngươi vốn chính là nữ nhân, không phải sao ?" Một thanh âm thản nhiên truyền đến, để cho nữ thư ký tâm nhịn không được khẽ run một cái.
"Ngươi... Ngươi nói cái gì ?" Nữ thư kí kinh nghi nhìn, cảm giác giống như mình nghe lầm.


Ryū nhẹ thở dài một tiếng, cầm lấy chân của nữ thư kí hơi xoay nhẹ một chút liền để cho cô lập tức xoay người về phía hắn, tiếp đó Ryū liền giật nhẹ một cái liền để cho nữ kí thư ký ngã vào người hắn.


Nữ thư ký còn chưa kịp phản ứng liền lần nữa nghe thấy bên tai mình một cái giọng nói quen thuộc: "Ta nói, ngươi vốn chính là một cái nữ nhân, tiếp đó mới là một cái sát thủ."


Ryū ánh mắt ôn nhu nhìn xem nữ thư ký, giọng nói ôn hòa để cho nữ thư kí thần sắc phức tạp nhìn lấy Ryū, miệng nhỏ hé mở phức tạp nhìn hắn.


Ryū nói cho nữ thư ký những lời này là thật sự đang khuyên bảo cô, bản thân Ryū tự thân đã có sẵn tà mị khí cùng mị lực cực cao, đối với nữa nhân chính là đòn sát thủ, để cho Ryū toàn lực triển khai liền có thể để cho nữ nhân không đánh mà hàng.


"Ngươi..." Nữ thư ký thần sắc phức tạp muốn nói cái gì, đột nhiên cô cảm nhận được phía dưới chân mình truyền đến xúc cảm, hơi nhìn xuống một chút chính là nhìn thấy Ryū đang đối với chân cô tiến hàng vuốt ve, lập tức thần sắc chợt đổi trở nên tức giận trừng mắt nhìn hắn.


"Tên sắc lang này...ta còn thực sự tưởng ngươi...!! Nữ thư ký ánh mắt lần nữa trở lên băng lãnh, thế nhưng hai bên gò má vẫn còn ủng đỏ, tạo nên một vẻ đẹp bất đồng.
Bách!


Bản thân nữ thư ký đáng muốn tránh thoát liền bị Ryū dùng tay sử dụng điểm huyệt, để cho thân thể của nữ thư ký lập tức bất động.
"Ta còn vuốt ve chưa đủ đâu a, cô ngoan ngoãn ngồi một chỗ chờ trận này kết thúc đi." Ryū rất không có hảo ý cười nói.


"Khốn kiếp, ngươi muốn..ưm..." Nữ thư ký còn chưa kịp mắng hắn hết lời liền bị Ryū không biết từ đâu lấy ra một viên kẹo nhét vào trong miệng.
"Ngươi...ưm..." Lần nữa tính mở miệng mắng lại bị Ryū nhét thêm một viên kẹo nữa.


Nữ thư ký cứ như thế tức giận không có chỗ phát tiết, liên tực muốn mở miệng mắng liền bị Ryū liền tục nhét kẹo.


"Nói trước là ta sắp hết kẹo rồi đấy, còn nữa là ta nhét dùng một thứ vừa ấm vừa dài nhét vào đấy." Ryū nhướng mày , nói một câu tràn đầy ẩn ý nhìn lấy nữ thư ký để cho nữ thư ký tức giận, xấu hổ đỏ mặt, chỉ có thể bất lực câm tức trừng mắt nhìn hắn.
Tại một bên khác.


Hai người Sakaki cùng Christopher đang cùng nhau đối chiến kịch liệt, đối với một bên Ryū cùng nữ thư ký động tác đều thấy rõ, Christopher không khỏi nở nụ cười nhìn xem Sakaki nói: "Thú vị a, tên thiếu niên kia là ai thế, vậy mà lại có thể không ngừng phá rối tâm cảnh thủ hạ của ta a."


"Hắn chính là đồ đệ của ta!" Sakaki biểu lộ cao hứng nhe răng cười gằn.


"Hả ?" Christopher nghe xong liền biểu lộ kinh ngạc, ngay sau đó hắn liền nhếch miệng cười nói: "Không ngờ tới ngươi cũng có ngày thu nhận đệ tử a Shio, còn tự hào nói ra bốn chữ "đồ đệ của ta", mấy năm không gặp ngươi qua thật thay đổi rất nhiều đâu."


"Thay đổi hay không cũng liên quan tới ngươi." Sakaki dùng một tay ngăn trở Christopher công kích, tay còn lại không ngừng cứu lấy mấy hàng khách bên cạnh.
"ch.ết tiệt, ngươi chưa từng nghe về nguyên tắc TPO* à ?! Không phải ngươi đã được dạy không được ra tay ở những chỗ đông người như thế này sao ?!"
(*Time, Place, Occasion)


Đối mặt với Sakaki chất vấn, Christopher không thèm để ý chút nào trốn sau đám người, nhìn xem Sakaki thần sắc bất đắc dĩ cười to nói: "Shio, ngươi mà sử dụng Karate của ngươi ở nơi đông người như thế thì thương vong chắc là sẽ rất nhiều a, cho nên ngươi chẳng dùng đến được một nữa sức mạnh đâu!"


"Thế nhưng kĩ năng đặc biệt của Savate lại cho phép điều đó, ta có thể dễ dàng tấn công từ bất kì hướng nào...đặc biệt là khi ở một nơi như thế này, điều đó cho ta một lợi thế hoàn hảo."


Nói xong, Christopher dùng một tay đặt ở trên đầu của một cái bé gái, lúc này Sakaki một quyền đánh về phía mặt của hắn, quát lên: "Lắm mồm quá!"
"Thế sao ?!"


Trong nháy mắt, Christopher dùng bé gái xoay tròn như cánh quạt, để cho Sakaki chỉ có thể thu lại nắm đấm, còn hắn thông qua kẽ hở không ngừng dùng chân tấn công Sakaki.
"Cmn!"
Sakaki vội vàng dùng một tay đỡ lấy đầu của bé gái, tránh bởi vì xoay tròn quá nhanh mà tổn thương đến xương cốt.


"Ha ha ha! Theo phe công lí cũng khổ quá nhỉ!" Đối mặt với Christophe liên miên công kích, Sakaki chỉ có thể dùng một tay ngăn cản.
Bốp!
Trong một khoảng khắc, Sakaki bắt được chân của hắn, mạnh bạo hướng về một bên vách tàu điện đập một cái.
Oanh!


Christophe bị ném vào vách tàu, vội vàng dùng một cái chân khác đá về phía cánh tay đang bắt lấy hắn, Sakaki chỉ có thể buông tay để cho Christopher tránh thoát.
"Quả đúng là ngươi đâu Shio!"


Sakaki ánh mắt tức giận nhìn về phía Christopher, sau đó lại nhìn qua Ryū vô cùng thư thái ôm lấy mỹ nữ nhìn hắn chiến đâu, chỉ còn thiếu soda cùng bắp rang nữa thôi liền giống như ngồi trong rạp phim luôn rồi.
"Tiểu tử thúi, còn không mau giúp ta mà ngồi đó phè phỡn nữa!" Sakaki trong khỏi trừng mắt nhìn hắn quát.


Ryū ở một bên ngồi nhìn xem hai người đang đánh nhau, nghe tới Ryū gọi liền dùng ánh mắt cá ch.ết nhìn hắn.
"Sư phụ, muốn con giúp cũng được a, nhưng mà phải hứa là không được bắt con đi tham gia mấy nhiệm vụ như này nữa." Ryū vuốt ve trong ngực mỹ nhân, thản nhiên nói.


"Tiểu tử thúi, ngươi đây là thừa nước đục thả câu a!" Sakaki không khỏi tức giận trừng mắt nhìn hắn, nhìn lại một bên tên khốn đang không ngừng công kích hắn cùng với lấy hàng khách ra làm lá chắn, lập tức liền hướng Ryū vội vàng nói.


"Được rồi, ta hứa, còn mau đến đây giúp ta tên đệ tử thúi nhà ngươi!"
Ryū cao hứng gật đầu một cái, sau đó hướng về phía nữ thư ký trong ngực nói: "Xem ra không tiếp dây dưa được nữa rồi a, mặc dù Christopher cũng là một cái Grand Master nhưng có ta thêm vào thì trận chiến liền sẽ sớm kết thúc thôi."


Nữ thư ký đối với Ryū lời nói hừ nhẹ một tiếng: "Chỉ bằng ngươi cũng nghĩ cùng chủ nhân đánh ?!"
"Ngươi nghĩ vậy sao ?." Ryū cười cười một tiếng, đặt nữ thư ký sang một bên rồi đứng dậy đi về phía hai ngươi Sakaki cùng Christopher đang đối chiến.


"Này, không phải cô ta là gián điệp sao, tại sao lại không giế..." Wynne còn chưa nói hết câu liền bị Ryū dùng ánh mắt lạnh lẽo sắt bén như dao liếc nhìn lấy, để cho Wynne nhất thời không nói chuyện được.


Wynne hắn thế nhưng là một tên buôn vũ khí, từ trước tới nay vẫn là người khác sợ hãi hắn, không cái ai dám cãi lại lời hắn, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của tên thiếu niên trước mắt, hắn mới phát hiện mình đã sai.


Ánh mắt của Ryū,một dạng băng lãnh đến cực điểm, không xem mạng sống của hắn ra gì cả, hắn trong mắt của tên thiếu niên đó phảng phất như sâu kiến cũng không bằng.


Trong lúc nhất thời Wynne sợ tái sáng cả mặt, ngay cả nữ thư ký ở một bên cũng bị ánh mắt của Ryū làm cho kinh sợ, thế nhưng trong lòng lại có một chút cảm xúc biết ơn hắn.
Ryū nhàn nhạt nhìn qua Wynne một cái liền quay đầu đầu đi, tiếp tục đi về hướng hai người kia.


"Ê Shio, ngươi có chắc rằng đồ đệ của ngươi đi theo Cứu Sinh Quyền không, cái ánh mắt đó so với đám người bọn ta không hề khác nhau chút nào đâu, sẽ không phải ngươi kiếm đại một tên nào đó giả làm đồ đệ của người chứ ?." Christopher cùng Sakaki giao thủ, ánh mắt hơi nghi ngờ nhìn về phía Sakaki.


"Hừ, đồ đệ của ta như thế nào còn chưa tới lượt ngươi phê bình." Sakaki khóe miệng liệt lên cười lạnh, đưa lên một tay vận lực, để cho Christophe biểu lộ vô cùng kinh ngạc.
"Ngươi muốn dùng toàn lực sao ? Chẳng lẽ ngươi không sợ liên lụy người khác ?"
Rầm!


Sakaki một quyền đem Christophe đánh bay, để cho hắn vội vàng xoay người ổn định thân thể.
"Ha, đương nhiên không, nhưng mà nếu như ngươi cùng lúc đối đầu hai cái vĩ nhân thì lại khác." Sakaki xoay xoay cổ tay cười nói.
"Cái gì ?"


Christophe vội vàng quay đầu cảnh giác nhìn xem xung quanh, tâm thần trong nháy mắt đề cao đến cực hạn.
Mạt thế main bá, não to, sát phạt quyết đoán nhưng vẫn có ranh giới cuối cùng *Toàn Cầu Tai Biến: Bắt Đầu Một Tòa Trăm Tỷ Chỗ Tránh Nạn! *






Truyện liên quan