Tiên Hoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Thân Các giả Chu Ghi Chủ Edit: Lom Chương 83 Y liều mạng kẹp chặt cái mông lại, ngăn cản chất lỏng sền sệt chảy ra càng lúc càng nhiều, nhưng việc sinh hài tử này không phải là chuyện y có khả năng khống chế

"Oa~" Trong lúc hoảng hốt y nghe được tiếng trẻ con khóc nỉ non.


Cuối cùng cũng sinh rồi! Ý thức của y khôn ngoan thả lỏng, nhưng đau đớn kịch liệt theo sát sau đó liền quét đến. Y cắn chặt môi, nhẫn một trận rồi một trận, đến khi đau đớn hoãn được một lúc y mới định mở miệng nói chuyện, lại lập tức thấy Tiểu Tứ ôm hài tử không cẩn thận trượt tay, thiếu chút nữa làm nó rớt xuống đất, cũng may y nhanh tay nhanh mắt mau chóng vươn tay tiếp được hài tử. Thế nhưng bụng đột nhiên vừa động cơn đau bắt đầu kéo đến liên hồi. Không. ..... Không được! Y rất muốn nắm chặt tay lại, nhưng trên tay còn đang ôm hoàng thái tử, tuyệt đối không thể làm hoàng thái tử bị thương!


Cảm thấy cơ thể Triệu Đại Ngưu từng chút một chấn động, Vân Mị lập tức nhận ra được điểm không thích hợp, khẩn trương hỏi: "Có chuyện gì vậy?" Thấy trên trán Triệu Đại Ngưu toàn đầy mồ hôi, chỉ sợ đã nhịn lâu rồi!
Con trâu ngốc này! Việc sinh hài tử sao có thể nhẫn nhịn được chứ?


"Ta. ..... Bụng. ....." Triệu Đại Ngưu vẫn ẩn nhẫn thấy hoàng thượng đã sinh thở dài nhẹ nhõm, hơn nữa nước ối đã vỡ rồi, sợ là không thể nhẫn nại được nữa. Y đỏ bừng mặt lắp bắp nói: "Sợ là. ..... sắp. .....Ô. ...." Làm sao đây? Trong tay y còn đang ôm hoàng thái tử, thân thể đau đớn không dám ngồi xuống, rõ ràng mồ hôi đã ướt đẫm nhưng vẫn gắng gượng ôm lấy tiểu hài tử.


"Ngươi…ngươi" Vân Mị tức đến không nói nên lời, trâu ngốc đến ( lúc này còn muốn nhẫn sao? Y còn quan trọng hơn đám a miệu a cẩu kia Nẵng Tá Tủng hề Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!


Liên Đoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Phan Các giả Chu Ghi Chap Edit: Lom nhiều! Hắn tức giận xách hài tử giống như cách một con chó con lên ném về phía mấy người còn đang mong đợi chờ ôm nó phía sau, đột nhiên thi triển yêu lực ôm lấy cơ thể cao lớn của Triệu Đại Ngưu.




Triệu Đại Ngưu ý thức được bên cạnh còn nhiều người như vậy, Vân Mị cư nhiên lại bế y lên, rất dọa người a! "Buông ta. ....." "Câm miệng!" Vân Mị quả thực phiền muộn đến sắp hộc máu, đã đến lúc này rồi con trâu ngốc này còn muốn giãy dụa cái gì!


Tiếng nói ra lệnh Triệu Đại Ngưu câm miệng cũng không phải kiểu ác thanh ác khí của hắn, mà trong đáy mắt của Vân Mị tràn đầy đau lòng và lo lắng, cho dù Vân Mị lo lắng cho hài tử trong bụng, nhưng giờ phút này y lại cảm thấy thật uất ức. Bỗng nhiên bên tai lại truyền đến tiếng kêu đau của hoàng thượng, Triệu Đại Ngưu không để ý đến đau đớn của mình quay đầu lại nhìn.


Lại nghe thấy Vân Mị nói: "Trong bụng còn có một đứa nữa, trước lạ sau quen, các ngươi tự mình làm đi!" Sao cơ? Trong bụng hoàng thượng còn một đứa nữa? Vậy đương nhiên hoàng thượng quan trọng hơn y nhiều, dù sao đây cũng là cái thai thứ hai của y. ....."Ta không. ....." Triệu Đại Ngưu đang định nói thì nhìn thấy Vân Mị hung tợn trừng mình.


Vân Mị ôm lấy Triệu Đại Ngưu nhanh chóng bước đi, nếu không phải con trâu ngốc này sắp sinh hài tử, hắn nhất định sẽ lấy búa đập cho y ngất xỉu!


Vân Mị thi triển yêu lực mau chóng ôm Triệu Đại Ngưu về phòng. Ngay lúc đến trước cửa, Vân Mị cư nhiên lại hơi lảo đảo, Triệu Đại Ngưu nghĩ cũng biết mình nặng thế nào trong khi Vân Mị lại gầy yếu như thế, hắn ôm mình nhất định rất vất vả, liền giãy dụa muốn xuống, lại nghe thấy trên đầu truyền Năng Táng Thêm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!


Liên Đoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Phan Các giả: Chu Ghi Chủ)


Edit: Lom đến giọng nói nghiến răng nghiến lợi của Vân Mị: "Triệu Đại Ngưu! Ngươi an phận một chút đi!" Lúc nãy hoàng thượng khó sanh hắn đã hao phí không ít yêu lực, hiện giờ lại thị lực nữa đã khiến thân thể hắn chịu đựng áp lực quá tải, mà Triệu Đại Ngưu còn dùng sức giãy dụa như vậy khiến hắn nhanh chóng không chống đỡ được!


Thật vất vả mới đặt Triệu Đại Ngưu lên giường, sắc mặt của hắn cũng không đẹp hơn mấy so với sắc mặt Triệu Đại Ngưu. Hắn cố nén cơn hoa mắt, hiện giờ vẫn chưa phải là lúc hắn ngã xuống! Lạnh mặt giúp Triệu Đại Ngưu cởi quần mới phát hiện ra nước ối đã vỡ được một thời gian, thế nhưng tư thế đứng của y lúc này lại trợ giúp hài tử đi xuống, thai vị đã dời xuống không ít, sắp tiến vào sản đạo. Nhưng huyệt khẩu vẫn khuếch trương chưa đủ để chứa đựng hài tử, như vậy rất dễ khiến cho lối ra bị vỡ và xuất huyết nhiều.


Nghĩ đến đây, sắc mặt vốn đã tái nhợt của Vân Mị càng thêm khó coi.
Hắn đã sớm vứt lời dặn của Huyền Khanh lên chín tầng mây, biết rõ yêu lực của mình sắp đến cực hạn, hắn vẫn không ngừng sử dụng lên bụng của Triệu Đại Ngưu để y an toàn mà sinh.


"Ô="Triệu Đại Ngưu không phát hiện ra điểm dị thường của Vân Mị, đau đớn trên bụng càng lúc càng dày đặc, y vốn không rảnh bận tâm đến những chuyện khác. Hai tay cố sức nắm chặt lại, gân xanh đáng sợ liên tiếp nổi lên trên nơi bằng phẳng phá lệ dọa người.


May mắn chính là đây đã là cái thai thứ hai của y, dù y rất không tình nguyện nhưng thân thể theo bản năng nhớ kỹ kinh nghiệm thống khổ lần đầu tiên, dùng sức đẩy hài tử ra ngoài.
"Triệu Đại Ngưu. ..... Dùng sức. ..... Hít sâu...... Hài tử. ... hài tử Nẵng Tá Tng hềm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!


Tiên Hoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Thân Các giả Chu Ghi Chủ Edit: Lom sắp ra rồi. ...." Câu nói của Vân Mị lúc mạnh lúc nhẹ, cảm giác còn vất vả hơn Triệu Đại Ngưu.


"Hô – hộ —ách"Mà lực chú ý đã đặt toàn bộ lên bụng khiến Triệu Đại Ngưu quên đi hoàn toàn những chuyện xung quanh, y chỉ nghe thấy tiếng "Dùng sức" và "Hít sâu", cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình, cắn chặt răng dữ dội dùng sức, dùng hết toàn lực đẩy hài tử ra.


Cảm giác hài tử thật lớn cuối cùng đã tiến vào sản đạo, mà Triệu Đại Ngưu cũng đã mở rộng vừa ổn, Vân Mị thoáng thở phào, thế nhưng hắn lại ( bắt đầu thấy đầu càng lúc càng nặng, trước mắt bắt đầu một trận lúc trắng lúc đen, rồi một tia chớp đánh qua thì một mảnh tối đen!


"Rầm" một tiếng, Triệu Đại Ngưu lập tức cảm giác có một vật nặng đè | lên bụng y, mà đau đớn vốn khiến y khó chịu giờ như tăng lên gấp đôi.
"A" Sao vậy. ..... Chuyện này là sao?


"Á ô="Sống ch.ết cắn chặt môi của mình ý định nhờ đau đớn ở nơi khác hòa tan đi cơn đau trong bụng, y cố gắng giãy dụa nửa ngồi dậy, trong nháy mắt kia y lại quên đi đau nhức trong cơ thể, phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế: "Vân Mị– ----000---- Nắng Cá ng lều Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!






Truyện liên quan