Chương 6: Bước đầu tiên không làm sâu gạo

không Kiếp trước cô cũng luôn một mình ngồi yên trong phòng khách, luôn là ngồi nhớ Lôi Tiên Tước, khi đó cũng không có suy nghĩ phân tâm này nọ. Sau khi trọng sinh, cô cũng không muốn đặt hết tâm tình lên người anh, thời gian dành cho việc nhớ đến anh cô cũng tiết kiệm không muốn tốn quá nhiều, thay vào đó, dùng thời gian đó một lần nữa xem kỹ lại cuộc sống của mình và mọi sự chung quanh còn tốt hơn.


Ngay từ đầu Đồng Về Tà cũng tính toán không thể mãi duy trì cái dạng ngốc nghếch nhu thuận như xưa, lại thêm vừa rồi sau khi nói chuyện với Lôi Anh An cô càng xác định, hẳn là phải thoát kiếp sâu gạo này!


Mỗi người phải nỗ lực trả giám bằng thực lực của mình đứng lên, bằng không sẽ không có được sự tên trọng từ người khác.


Không phải vì hai tiếng “chị dâu” muốn Tôi Ánh An gọi một cách nể phục mà cô mới quyết tâm như vậy, thật sự trở thành một phụ nữ thông minh xinh đẹp thì cô mới sẽ không phải chịu đựng kết quả như kiếp trước được.


Kiếp trước trong bốn mươi lăm năm năm tháng, khi còn đi học được mẹ hết sức bao bọc che chở, người khác là rời xa quê hương để đi học đại học, bản thân Đồng Về Tà lại không rời nhà nửa bước, trường học đều ở cách nhà không quá xa. Sau khi tốt nghiệp không bao lâu thì cô liền được gả vào nhà họ Lôi, luôn luôn ở nhà làm người vợ ngoan hiền, chính xác cho đến bây giờ cô đều không có ra ngoài xã hoi va cham.


Kiếp trước Đồng Về Tà luôn nghe bạn thân hâm mộ mình có vận khí tốt, trời sinh ra là mang mệnh số thiên kim thiếu phu nhân, khi đó cô còn cảm thấy rất thỏa mãn, không chút cảm giác bản thân không có năng lực tự lập là vấn đề to lớn.
Chuong 6.




Nhưng hiện tại cô không nhận ra đây là vấn đề rất lớn cần giải quyết triệt để, cô thể tiếp tục làm một cô vợ nhàn nhã ở nhà, giống như ếch ngồi đáy giếng, nhìn thấy được bầu trời bằng miệng vung, lại xem đó như tất cả cuộc mình được.


chỉ sống Bởi vì bản thân suy nghĩ quá ngây thơ, mới có thể an phận không hay không biết chồng mình ở bên ngoài vụng trộm ngoại tình.
Lúc này di động để trên bàn đột nhiên reo lên, lại còn rung liên hồi, Đồng Vệ Tà nhìn qua thấy là Tương Tâm Oánh gọi đến tiền ấn nút nghe.


“A lô, là Vô Tà phải không?” “Ừm... Tâm Oánh...mình đây.” Đồng Vô Tà vừa nghe thấy tiếng của Tương Tâm Oánh hếc mắt liền đỏ hoe, cảm xúc kích động đến nỗi giọng nói nghẹn ngào như sắp khóc.


Tương Tâm Oánh là bạn từ thời trung học của cô, tình cảm hai người rất tốt, có chuyện gì cũng chia sẻ với nhau, mặc dù khi lên đại học hai người học khác chuyên ngành như vẫn thương xuyên gặp mặt.


Kiếp trước Tương Tâm Oánh có gặp qua Lôi Tiên Tước vài lần, cũng cảm thấy Lôi Tiên Tước với cô thư ký riêng có gì đó mờ ám nên từng đề cập với Đồng Về Tà lưu ý chuyện này, hy vọng cô có thể sớm nhận ra nguy cơ. Nhưng khi ấy Đồng Về Tà bị hãm sâu vào tình yêu dành cho Lôi Tiên Tước nên đâm ra mê muội, cảm dần xa cách người thấy Tương Tâm Oánh nói chuyện không tốt lành nên cũng bạn này. Lần cuối gặp nhau là lúc bạn họ bốn mươi tuổi, hai người còn cãi nhau một trận ầm ĩ, tan rã cũng không vui vẻ, bởi vậy Đồng Về Tà vô cùng xúc động khi một lần nữa được nghe lại giọng của bạn mình.


“Alô... Về Tà cậu làm sao vậy ? Ai chọc cậu không vui à?” Tương Tâm Oánh có chút kích động, cô bạn thân của cô trước giờ luôn luôn hền nhiên vô le, chưa từng khéctrước mặt cô, hiện tại gieng nghe như phát khóc, không biết đã gặp phải chuyện gì đây.


“Ưm a.... Không có, nghe được giọng cậu mình rất vui, vui đến muốn khóc luôn nė.
Chuong 6.
không?


Có cần khoa trương như vậy Chủ nhật tuần trước chúng ta mới cùng nhau đi ăn cơm thôi mà, nếu cậu không phải đã kết hôn rồi, mình còn nghĩ là cậu yêu mình đó. Cũng không có chuyện gì, sợ cậu ở nhà nhàm chán nên mới gọi cậu đây.” cho “Tâm Oánh, cậu đối với mình thật tốt.” Hai người tán gẫu hết đông lại tây, Đồng Về Tà cảm thấy kiếp trước mình đúng là người trọng sắc khinh bạn, khiến cô trở nên lòng dạ hẹp hòi tự tay kép ch.ết một tình bạn tốt đẹp của mình.


Hoàn hảo, ông trời khiến cho cô trọng sinh, khiến cho cô thấy rõ những lỗi lầm mình đã phạm phải, khiến cho cô biết được người bạn này có bao nhiêu là quý giá.


Tương Tâm Oánh học đại học ngành thiết kế thời trang, mới năm nhất đã vào làm tại một nhà xuất bản có tiếng tăm, vừa vất vả học tập vừa cày kiếm sống, cuối cùng sau khi tốt nghiệp chỉ một tháng tiền làm tổng biên tập tạp chí thời thượng Magic Q. Ánh mắt cùng với suy nghĩ độc đáo tác bạc của Tương Tâm Oánh đã khiến cho Magic Q trở thành tạp chí được các thiếu nữ và các cô nàng công sẻ sành điệu đều điên đảo vì nó.


Khi vào năm ba, Tương Tâm Oanh đã từng hỏi qua Đồng Vệ Tà có muốn vào nhà xuất bản làm hay không, xét lấy Đồng Về Tà học ngành ngoại ngữ, lại còn là một trong năm sinh viên có thành tích nổi trội nhất khoa, đến làm tại nhà xuất bản giống như hể thêm cánh, vả lại hai người làm cùng công ty có thể chiếu cố lẫn nhau, như vậy sau khi Đồng Vệ Tà tốt nghiệp cũng không phải nhạc công đi tìm việc khắp nơi. Nhưng khi đẻ mẹ cô cũng không đồng ý nên Đồng Về Tà đành khéo léo từ chối ý tốt của Tương Tâm Oánh.


Lúc này đây cô cảm thấy kiếp trước bản thân mình thật ngu ngốc, chuyện gì cũng nghe theo lời mẹ mình, đam năng lực cùng đam mê của bản thân dần mai một.


Đối với cô mà nói, có thể làm việc tại nhà xuất bản là điều vô cùng hạnh phúc, mỗi câu văn được chính mình phiên dịch một sẽ cảm thấy một loại thành tựu đáng kể.


Mở miệng hỏi Tương Tâm Oánh một chút, có thể phụ giúp cô ấy một tay, cũng sẽ không cần tiếp tục hàng ngày làm ‘sâu gạo cao quý nữa.


cô “Tâm Oánh, bên cậu có phải đang thiếu người không?" “Rất thiếu luôn, tuy rằng sinh viên bên ngành ngoại ngữ tốt nghiệp rất nhiều, nhưng những người dùng được thì rất ít, nên bên mình lúc nào cũng thiếu người.


Cậu có muốn đi làm không? Làm kiếm thêm thu nhập cũng được đấy. Bất quá chồng cậu cũng cũng là người giàu có đ hẳn là…” “Mình muốn đi làm.” “Gì?” Tương Tâm Oánh bị câu trả lời của bạn thân làm cho kinh ngạc, cô chỉ là thuận miệng nói lung tung, không nghĩ rằng lại bị tưởng nói thật, Đồng Về Tà hiện tại là thiếu phu nhân vô cùng tốt số, cần chi phải giống cô ngày đem ra sức làm việc chứ.


“Tâm Oánh, mình nói mình muốn sang chễ cậu làm, là mình nói thật, chồng mình hiện tại có tiền nhưng cũng đâu thể cam đoan có thể cho mình phủ quý cả một đời được, cũng nói là, tốt xấu thì bản thân mình cũng nên có chút tiền riêng phòng thân.” Đồng Về Tà nói ra từng chữ từng chữ kiên định, cô cũng sợ Tương Tâm Oánh lo lắng cho chuyện của cô và Lôi Tiên Tước, cho nên lấy cái lý de cần có một chút tiền riêng phòng thân để bạn mình đỡ lo lắng.


Sau khi suy nghĩ vài giây Tương Tâm Oánh liền đáp ứng yêu cầu của Đồng Vệ Tà, cô cũng thấy là phụ nữ phải thông minh biết suy tính một chút, chứ nếu như đơn thuần như Đồng Về Tà, chẳng may sau này hôn nhân bất hòa dẫn đến ly hên, còn có việc để tự nuôi sống bản thân, cả ngày nhàn nhã ở nhà cũng không phải chuyện tết, dễ dàng suy nghĩ Tung tung.


Hai người lại hàn huyện sau đó vài câu rồi gác điện thoại. Cuối cùng cũng có cơ hội tốt để ngẩng đầu lên, cũng may mắn là ở kiếp trước tuy rằng không có ra ngoài làm việc, nhưng lúc ở nhà cô thường xem tui giết thời gian, hầu như ngày nào cũng xem phim với kịch, cũng thường vận dụng những gì đã học được trong túc xem các bộ phim nước ngoài, Chuong 6.
nên tính ra phiên dịch cũng thành thạc không quên.
Tâm tình cực tốt nên Đồng Vệ Tà lên vươn vai đập tan cái bộ dáng lười biếng, thì phần eo lại truyền đến cảm bủn rủn, “Đau..”, đêm qua Lôi Tiên Tước dùng sức lực ép buộc cô, thật là quá đứng giác đáng.


Nghĩ đến Lôi Tiên Tước, cô le lắng không biết có nên đề cập đến chuyện đi làm này với anh hay không, nhưng trực giác mách bảo là không được!
Nếu nói với anh, anh nhất định sẽ bắt cô ở nhà, không chừng còn có thể cho thêm người giám sát cô.


Hừ! Đời này cô còn thuận theo ý của anh, chắc chắc sau này sẽ một lần nữa uống thuốc ngủ tự kết thúc đời mình che






Truyện liên quan