Chương 12: Bản sắc thượng nhân (H)

Một câu mệnh lệnh kích thích đến bên tai, Đồng Vô Tà sửng sốt chút, muốn mở miệng cự tuyệt, Tôi Tước lại nhanh hơn một bước, ngón tay dài bắt đầu đảo quanh trêu đùa cái lưỡi truyền một Tiên nhỏ.


Thấy ánh mắt khí phách của anh củi nhìn cô, Vô Tà tức giận há miệng cắn ngón tay đang làm loạn trong miệng cô một cái.


Một chút đau đớn truyền đến, Lôi Tiên Tước có chút không vui, nhưng vẫn còn có ý định trêu cợt cô vợ nhỏ: “Th, Về Tà, em càng ngày càng mạnh mẽ? £à do bạn tốt dạy em sao?” Không thể nói chuyện, cô đành lắc đầu đang đưa phủ nhận, mà anh lại cố ý đùa bỡn cái miệng nhỏ của cô, làm cho lưỡi mềm của cô phải bè lên ngón tay phải của anh.


Rất nhanh anh phát hiện nếu luôn luôn ɭϊếʍƈ, nước bọt trong miệng sẽ không thể nuốt xuống, sẽ tự động chảy ra khỏe miệng, thể là theo bản năng cô sẽ khép cái miệng nhỏ nhắn lại, hút nước bọt đồng thời cũng ʍút̼ lấy ngón tay trong miệng, động tác này khiến anh vô cùng chấn động.


Tay trái anh xea nắn bầu ɖú mềm mại, mà tay phải vẫn đặt trên miệng nhỏ mà quấy rối lại thay đổi động tác ra vào, vừa vào vừa ra cảm thụ được đầu lưỡi cũng như khoang miệng nen mềm dang duyện lấy ngón tay mình, “Ừ, học tập cũng thật tốt nha.” Giọng anh khản khăn lên tiếng.


Hai gò má của Đồng Vệ Tà ngày càng ửng hồng, đôi mắt ngượng ngùng nhìn xem hình ảnh đôi nam nữ trong gương đang thân mật, thật làm người ta xấu hổ đỏ mặt.




Cái miệng nhỏ nhắn phun ra nuốt vào ngón tay dài, khiến cho phía bên dưới của cô sinh ra một cảm giác nóng khó hiểu, ngày càng lan tràn, hóa thành một dòng nước ấm áp chậm rãi làm ươn ướt nơi riêng tư. Nhận thấy phản ứng xấu hổ của cơ thể mình, Đồng Vệ Tà theo bản năng kẹp chặt hai chân, ngăn cảm cảm giác nóng ẩm lan Chuong 12.


"Um..." đầu Muốn kêu anh dừng lại, nhưng chỉ có thể phát ra âm thanh rất nhỏ, trong Đồng Vô Tà hoảng hết, Lôi Tiên Tước cũng hiểu rẽ phản ứng này biểu hiện cho cái gì, nên càng thêm có ý xấu đùa giỡn với cái lưỡi của cô, nhưng kế tiếp ngón tay truyền đến cảm giác đau đớn nhiều hơn ban nãy, khiến anh rút bàn tay về, híp đôi mắt đen lại mang theo vài phần nguy hiểm.


“Em không phải cố ý, là anh ngoan cố nên phải làm như vậy!” Đồng Về Tà cắn cắn đôi môi, ai kêu anh kiên trì muốn dùng phương thức khơi màu ȶìиɦ ɖu͙ƈ này đùa bỡn cô, chọc cho thân thể cô phát sinh phản ứng kì quái, đành phải cắn lấy tay anh để tỏ vẻ kháng nghị.


Còn tưởng rằng Lôi Tiên Tước sẽ tức giận, hoặc là bày ra vẻ mặt lạnh cho cô xem, lại không nghĩ rằng anh lại trầm thấp cười rộ lên như vậy.
Anh có phải có sở thích thích bị ngược đãi không? Chứ không sao bị cắn như vậy còn có thể vui vẻ?


£ôi Tiên Tước lấy tay quàng qua người cô đem cô xoay lại đối diện với anh, tiếp theo khi Đồng Vô Tà chưa kịp phản ứng gì đã ôm qua người cô đặt cô ngồi lên bồn rửa mặt, cúi đầu cùng cô nhìn cô, mở miệng nói: “Về Tà, em thật có can đảm dám cắn anh, anh đây cũng sẽ ăn miếng trả miếng, cần phải đòi lại ‘món nợ này.” Làm thương nhân vến chính là phải “có qua có lại”, nhưng lại phải trả gấp bội, cô đã dám khiêu khích anh như thế, nếu anh không đòi lại sẽ không còn gọi là Côi Tiên Tước.


Trong lòng Đồng Về Tà vô cùng kích động, vội vàng đem cái miệng nhỏ khép chặt lại, chỉ sợ bị £ôi Tiên Tước xâm nhập, vô tình đem đầu lưỡi của chính mình cắn một cái, lực đạo của cô không nhỏ, hơn nữa đầu lưỡi là nơi vô cùng yếu ớt nhạy cảm, cắn một cái nhẹ cũng đã cảm thấy đau.


Nhìn hành động của Đồng Về Tà, anh cảm thấy người phụ nữ này thật đơn thuần đáng yêu, cho rằng anh sẽ tấn công cái miệng nhỏ của cô hay sao?
Chuong 12.
Hừ hừ, anh cũng nghĩ đến cái miệng nhỏ nhắn, chẳng qua “miệng” này không phải là miệng.


Khi thân hình cân đối của anh nửa quỳ xuống dưới, bàn tay vặn bung đôi chân then dài của cô đặt lên đôi vai rộng lớn của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lúc này đỏ giống như giọt máu tươi, khẽ kêu:


“Lôi Tiên Tước! Anh làm gì vậy? Không cho nhìn! Biến thái!” Cô dùng hết sức muốn khép đùi lại, ý định làm cho anh không thể đem chỗ riêng tư của cô phơi bày xem rõ ràng như vậy, nhưng không nghĩ rằng biến khéo thành vụng, ngược lại càng đem đầu của kéo đến gần u cốc của bản thân hơn.


“Về Tà à Về Tà, em thật đúng là khẩu thị tâm phi, có phải kỳ thực là hy vọng anh càng xem cẩn thận hơn không, hử?!” Tôi Tiên Tước ngước mắt nhìn biểu cảm tức giận cùng xấu hổ muốn ch.ết của Đồng Vô Tà, thật sự làm tâm tình anh thêm khoái trá, thế là cố ý thổi luồng nhiệt nóng vào cái miệng nhỏ ướt sũng.


“Tôi Tiên Tước! Anh đừng làm cho em nhác loạn lên đấy nhé! Đứng lên mau!” hơi thở nóng hổi thổi vào nơi ấy khiến cô có chút ngứa ngấy, dục vọng tích lũy trong cơ thể càng ngày càng nhiều, thậm chỉ còn loáng thoảng chờ meng hành động kế tiếp của anh.


Côi Tiên Tước cũng không thèm để ý lời nói của cô, trực tiếp hôn lên hai phiến thịt đang hồng nộn sung huyết kia, đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lướt qua khe hở hẹp, mùi dâu tây ngọt ngào tràn ngập mũi anh, cảm giác cô non nớt như cô gái nhỏ mới lớn, mà cái miệng nhỏ lại thật ɖâʍ đãng phun ra càng nhiều nước.


Khi anh chạm đến nơi riêng tư của cô, Đồng Vô Tà kinh ngạc đến nỗi không kịp phản ứng, tiếp đến, cảm nhận được đầu lưỡi của anh cọ cọ miệng huyệt, cảm xúc ẩm nóng khiến toàn thân cô mềm nhũn, căn bản không cách nào đẩy cái đầu đang chôn vùi giữ hai chân cô ra, hai tay chỉ có thể chóng xuống mặt mặt bàn bóng loáng, giúp thân thể không mất trọng tâm mà ngã xuống đất.


“Tôi Tiên Tước... Ưm... Không cho ɭϊếʍƈ... Nana..” Đồng Vệ Tà đệ nhiên có chút kích động nói, cô không rõ cảm giác kia là gì, nhưng quá mức kích thích, Chuong 12.
giống như có một dòng điện lưu thật mạnh chạy dọc qua người.


đi Đầu lưỡi đè nặng khe hở hẹp rồi lại lên chạm vào hea hoạch nhỏ, nghe cô thở gấp, Lôi Tiên Tước càng càng ɭϊếʍƈ láp không buông tha, thoảng dùng sức hút, càng làm cô thêm run sợ, rồi anh mới lại ɭϊếʍƈ trở lại khe hẹp, đầu lưỡi chui vào bên trong tiểu huyệt, bắt chước động tác ân ái mà ra vào, lần lượt kéo ra càng nhiều ɖâʍ dịch, làm ẩm ướt cả nửa phía dưới khuôn mặt anh tuấn của anh.


Đồng Vô Tà tưởng rằng miệng lưỡi anh âu yếm, có thể đủ giảm bớt hư không phía dưới cơ thể, nhưng không hiểu sao anh càng ɭϊếʍƈ láp, cô càng cảm thấy cảm giác càng hư không khó nhịn, muốn gậy thịt cứng rắn có thể nhồi đầy vào trong cơ thể cô, làm cho cô càng thêm vui vẻ.


lý trí chung quy cũng bị lửa dục trong cơ thể đốt cháy, cô chịu không được đành mở miệng.
“Em muốn... Côi Tiên Tước... Che em..." “Em gọi anh là gì?” Nghe ra trong giọng nói của anh có một tia cảm xúc không thoải mái, Đồng Vệ Tà thông minh lập tức sửa lời cầu xin:
“Ông xã... Che em... Em nghĩ muốn...


“Em muốn cái gì?” £ôi Tiên Tước nhổm người đứng lên, tay tháo cà vạt xuống, cởi bỏ áo sơmi cùng quần tây, dáng người hoàn mỹ không một vết sẹo, thân hình rắn chắc tinh tráng, mà vật nam tính đẻ hồng kia càng cương cứng giương cao, còn có thể thấy cả gân xanh dữ tợn gồ ghề nổi lên.


Khi Lôi Tiên Tước cởi áo xuống, Đồng Về Tà kinh ngạc ngây ngốc nhìn, từ vai trái đến trước ngực trái có một hình xăm thật lớn, một bộ móng vuốt rồng uốn lượn, vừa vặn trước ngực là hình ảnh một cái đầu rồng vẻ mặt có chút hung ác.


Kiếp trước sống chung hơn hai mươi năm cùng người đàn ông này, chưa bao giờ anh thoát hết quần áo trước mặt cô, khi làʍ ȶìиɦ không là tối đen như mực không thấy được gì thì cũng là chỉ có một ngọn đèn ngủ nhỏ, anh cũng sẽ còn mặc nguyên áo, mấy ngày nay mát xa cho anh cũng là như vậy, Chuong 12.


nên cô cũng chưa bao giờ thấy hình xăm này hiện hữu trên người chồng mình.
Cô phát hiện ra bản thân thật sự không hiểu biết về anh chút nào, đến cùng là cô được gả cho loại người như thế nào đây?


Tầm mắt Về tà dời xuống chút nữa, đây cũng lần đầu tiên dưới ánh sáng cô nhìn thấy “vật hùng phong” của anh một cách rõ ràng, cô xấu hể nhắm mắt lại, “Anh có muốn tiến vào hay không? Nếu không muốn vào thì bản thân em sẽ tự giải quyết!” Thật sự đáng giận mà, trêu chọc đến cô không thể chịu đựng được, lúc này anh còn tiện nghi đi khoe mẽ nữa!


Tiên Tước nhìn chằm chằm gương mặt thoát chút xanh rồi lại đỏ của cô vợ nhỏ, nhận thấy hình xăm trên người có thể đã dọa đến cô, nhưng hiện tại anh cũng không có tâm tư để giải thích chuyện này, anh thầm nghĩ muốn ăn luôn cô ngay tức khắc.


“Bản thân em tự giải quyết? Không có cửa đâu!” Đem cô êm rời xuống bồn rửa tay, để cô ghé vào mặt bàn, cặp mông tròn hướng bản thân nhếch lên, bàn tay to một phen xoa nắn vễ về mông thịt trắng nõn, anh xấu xa nói: “Không nghĩ đến em còn có thể tự an ủi, đúng là em quá coi thường em rồi.”






Truyện liên quan