Chương 13: Bình Cảnh Không Thể Đột Phá.

Trần Minh Nguyệt đứng thẳng trên mặt hồ, từ tà áo phấp phới không gió mà tự bay để một thân hình duyên dáng mỹ miều.


Mấy con sắc quỷ nhà họ Phàm không ngừng nhìn chăm chú cái thân ảnh đấy. Phàm Phi vừa mới được ăn thịt mỡ, khi nhìn thấy bóng dáng ấy, nhất thời quên đi thương thế, tiểu huynh đệ phía dưới đã giương cao đòi ăn. Đũng quần của hắn nhô cao lên một đoạn.


Còn mấy nhà Trình gia, Hà gia không có suy nghĩ biến thái đó, bọn họ chính là những lão già đời, bọn họ biết được uy lực của tu sĩ Trúc Cơ là kinh khủng đến nhường nào. Đặc biệt là lão tổ Trình gia cực kì cung kính đối với vị mỹ nữ vừa mới đột phá kia.


Linh Khí vẫn còn chưa tiêu tán, vòng xoáy linh khí vẫn tiếp tục, Trần Minh Nguyệt biết rằng nếu để đám người kia ở đây, sợ có chuyện chẳng lành, nên nàng khàn giọng nói:
“ Các vị đạo hữu! xin hãy rời đi, ta vừa mới đột phá cần phải ổn định tu vi!” nàng chắp tay hướng về mấy cái lão đại.


“ Tiền bối thất kính thất Kính! Nếu tiền bối có rãnh rổi sau này nhất định phải ghé thăm Trình gia ta, Trình gia nhất định khoảng đãi!” Trình Bắc Cung sống lâu hiểu đạo lý. Lão nhanh chóng chớp tiên cơ lui ra trước để chiếm hảo cảm với vị tiền bối kia.


Hơn nữa lần kỳ này lão dười như đã nhìn thấy một tia tiên cơ đại đạo, bình cảnh bao lâu nay có dấu hiệu buôn lõng. Lão biết đây chính là cơ hội cuối cùng của mình để đột phá Trúc Cơ. rất nhanh người Trình gia lui đi. Chỉ còn Hà gia và Phàm gia.




Hai cha con Phàm Nhất Trụ và Phàm Phi lại không có một chút ý tứ rời đi, trên miệng hai tên sắc quỷ này nước miếng đã chảy dài.
Nhìn thấy hai bộ mặt ấy không ít người khinh bỉ ra mặt, nhưng không ai dám nói gì, ai bào phía sau Phàm gia chính là con quái vật Thánh Thiên Giáo chứ.


“ Vị Đạo hữu này! Nếu như vừa mới đột phá, thì hãy đến Phàm Gia chúng ta cũng cố tu vi, Pham Gia chúng ta là người của Thành Thiên Giáo, nhất định sẽ làm cho đạo hữu hài lòng” Phàm Phi lấy danh tiếng Thánh Thiên Giáo để khoe mẽ.


Trần Minh Nguyệt không có một chút hảo cảm với những con sắc quỷ kia nàng lạnh giọng
“ Cút!” nói đoạn một kiếm ảnh màu xanh hung hăng chém tới.
“ Ầm!” đạo kiếm ảnh cực kỳ sắc bén, chém xuyên quan một gốc cây cổ thụ gần đó, vết cắt giống như dao cắt đậu hũ, cực kỳ ngọt.


Nét mặt Phàm Phi bất chợt tái mét, vết thương trên ngực bị chấn động máu tươi chảy dài xuống ngực.


“ đạo hữu không nên khinh người quá đáng! Ta là để tử chân truyền Bất Hoại trưởng lão Thánh Thiên Giáo!” Phàm Phi hung hăng. Từ nhỏ đến nay đây là lần đầu tiên hắn chân thành đãi người như thế, nhưng lại không được đáp trả còn đánh dằn mặt hắn nữa. cơn tức này hắn khó tiêu.


“ Đi mau!” Phàm Nhất Trụ tuy hám gái ɖâʍ dục nhưng cũng không phải là một tên đần, hắn tràm giọng quát. Sau đó lại cuối đầu với Trần Minh Nguyệt.


“ Xin tiền bối bớt giận! khuyển tử từ nhò nuông chiều sinh hư! Bọn ta sẽ đi ngay lập tức!” nói đoạn lại như một con chó cụp đuôi lôi kéo Phàm Phi mà chạy trốn. hắn vừa chạy mồ hôi vã ra như suối.


Bên bờ hồ lúc này vẩn còn một số tu sĩ không có đi, bọn họ dường như phát hiện ra cái gì bất thường muốn tìm ra manh mối.
“ Cút!” Trần Minh Nguyệt gầm lên, nhất thời khí thề trúc cơ tu sĩ tràn ra, chấn nhiếp tất cả tuy sĩ xung quanh. Mấy tên lâu la dường như là sợ vỡ cả mật ra luống cuống bỏ chạy.


Khi cảm giác không còn một ai, Trần Minh Nguyệt mới thời phào nhẹ nhỏm, nàng lướt nhẹ thân hình đến trung tâm lốc xoáy linh khí giả tượng đang tuy luyện.
………………………………………………………….
“ Đinh! Tu vi đạt đến luyện khí tầng 3 đỉnh phong!”


“ Đinh! Không thể đột phá!”
“ Đinh! Tu vĩ được tích lũy!”
Âm thanh hệ thống ầm ầm vang lên, làm cho Phàm Long tỉnh dậy trong tu luyện.
“ Tiểu Mỹ chuyện này là sao ?” Phàm Long nhất thời không hiểu hỏi.


“ Bởi vì ký chủ tu lu luyện Vô Thiên Ma Công! Yêu cầu công pháp cần phải tu luyện độc công trước khi đột phá!” Tiểu Mỹ nhắc nhở.
“ Đinh! Nhiệm vụ hệ thống độ phá Luyện Khí tầng 4”
“ yêu cầu: ký chủ gặp phải bình cảnh đầu tiên, cần phải tự mình nghĩ cách!”


“ Phần thưởng nhiệm vụ: Dược Vương Đỉnh x ”
“ xem ra lần này gặp quả khó rồi!” Phàm Long kết thúc tu luyện ánh mắt liếc sang thì nhìn thấy Tiểu Mỹ nhân đang nhìn chằm chằm hắn.


“ ɖâʍ ca ca! ngươi tu luyện công pháp gì thế?” Trần Linh Nhi mắt mèo hỏi. nói đoạn nàng cũng như một con mèo lười lướt vào trong thân thể hắn.
Cảm nhận được thân thể mềm mại, da thịt cọ sát với nhau, bên dưới tiểu huynh đệ của hắn đã nhịn không được muốn đòi ăn.


Hắn tham lam hít lấy hương thơm trên người tiểu mỹ nhân cười khà khà nói
“ nàng muống tìm hiểu cùng ta không ?”
“ ɖâʍ ca ca thật xấu, người ta vẫn còn đau lắm đây này!” Trần Linh Nhi trừng mắt.
“ ɖâʍ ca ca! muội gọi là Linh Nhi, nhưng tỷ tỷ gọi muội là Tiểu Linh! ɖâʍ ca ca tên gì!”


“ Ta tên là Phàm Long!” miệng thì nói, nhưng hai tay hắn đã bắt đầu manh động, không ngừng mân mê da thịt trên người nàng.
“ ɖâʍ ca ca ngươi thật xấu!” nàng tuy nói thế, nhưng không hề có một chút ý tứ đẩy ra.


Phàm Long nhất thời quen miệng thuận tay, đôi môi của hắn tìm đến những nơi kích thích nhất của phụ nữ gáy, mang tai chính là mục tiêu của hắn.
Linh Nhi vừa mới biết mùi đời, thân thể nàng bắt đầu uống éo cảm nhận từng dòng cảm xúc khó ta lan nhanh trong ở thể. Hơi thờ nàng đã có một chút gấp gáp.


“ ɖâʍ Ca Ca! đừng mà! Ta nhột! đừng!” hai chân nàng không ngừng cọ sát quấn lại với nhau.
Phàm Long làm sao có thể để qua cơ hội này được, đôi bàn tay bắt đầu công phá hàng phòng thủ mỏng manh của tiều mỹ nhân.


“ Linh Nhi! Thoải mái không ?” hắn vừa hôn cổ nàng vừa mân mê hai đỉnh ngọc phong nhỏ nhắn.
“ Thích! Thoải mái lắm! tiếp nữa đi ɖâʍ ca ca!” Trần Linh Nhi nỉ non.


Hai tay không ngừng du động trên thân thể nàng, từng kiện, từng kiện quần áo từ từ bị lột ra mà màng không hề hay biết, đôi mắt nhắm nhiềm cảm nhận sự thư sướng từ cơ thể truyền lại.
“ Ah!” Bất ngờ Phàm Long chuyển mục tiêu một cách đột ngột, bờ môi hắn tham lam ʍút̼ lấy hạt anh đào bên ngực trái Linh Nhi.


“ Đừng! nhột!” Trần Linh Nhi ngửa cổ ra đằng sau cảm nhận lấy từng cơn kích thích mê loạn. nàng được kích thích đến cực điệm miệng không ngừng phá ra những âm thanh tràn đầy tính kích dục và gợi tình.


Thừa thế xông lên Phàm Long tấn công xuống phía dưới, hắn dùng chiếc dười thô to của mình lướt xuống phía dưới bụng rốm rồi tới vùng đất đao thần bí.
Từng nơron trên cơ thể Trần Linh Nhi hoạt động cực liệt, cảm giác cực khoái dân trào.


“ Ah! Phía dưới Phàm Long chưa hề động tới nhưng nó đã rỉ ra rất nhiều thủy ɖâʍ.
Đôi môi của hắn ngấp nghé vùng đất bí hiểm một hồi lâu, chiếc lưỡi không xương không ngừng ɭϊếʍƈ láp vuốt ve vùng đất thần thánh đấy.


“ Đừng ɖâʍ ca ca! không được! nơi đó rất bẩn, không được! “ Miệng Linh Nhi tuy nói thế, nhưng hành động của nàng lại hoàn toàn trái ngược. đôi đùi thon ghì thật chặt đầu Phàm Long vào bên trong, hay tay không ngừng xoa lấy đầu hắn.


“ Xoa !xoa!” âm thanh lưỡi Phàm Long không ngừng cọ sát vào hai mép âm đạo đã tràn đầy thủy ɖâʍ, càng khiến cho Linh Nhi điên cuồng hơn.
Khi nàng vừa đạt cực khoái lần thứ nhất, Phàm Long nhanh chón trườn lên trên hôn lấy đôi môi nhỏ bé của nàng, hắn tham lam ʍút̼ lấy chiếc lưỡi thơm tho.


“ ɖâʍ Ca! cho thiếp! cho thiếp! thiếp muốn!” nàng mở miệng vang xin.
Phàm Long làm gì bỏ qua lời thỉnh cầu của mỹ nhân, dương vật to tướng căng cứng nhắm ngay âm đạo đang rỉ nước kia.
“ Ah! Một tiếng la thất thanh đây kiều mị vang lên. Cảm giác thư sướng toàn thân thể.


“ Ầm!” trong cái khoảng khắc thiên liên ấy, xung quanh hai người hiện lên ai hư ảnh cực kỳ thần thánh.
Long Phượng giao hoan, quấn lấy nhau, không khác gì trên thiên cung chín tầng trời.


Hai người cuồng nhiệt với nhau, nhất thời đã tự vận chuyển Long Phượng Hợp Hoan Công. Hư ảnh bao lấy hai người, từ dòng, từ dóng linh khí vây quanh ngưng tụ, mọi thứ dường như dừng tịa thời khắc đó.


Nơi kết hợp của hai người dường nhưng có cái gì đó kết nối, bám lấy không rời, một âm một dương, bên chống người đẩy. kết hợp cực kỳ hoàn mỹ.
……………………………………..


Trần Minh Nguyệt ở trên mặt hồ cảm nhận được dòng xoáy linh khí đã tiêu tán, lúc này nàng mới dừng hẳn. nàng vận dụng thần thức quan sát xung quanh không còn một ai theo dõi nửa nàng mới thở phào nhẹ nhỏm một lần nữa trở về hang động.


Tại sao lại nói Trúc Cơ mới chính thức bắt đầu đi trên con đường tu luyện. đó là bời vì khi đạt Trúc Cơ mới có thể nhìn thấy một tia trên con đường đại đạo dài đằng đẳng. lúc này trong thức hải tu sĩ mới sinh ra một thứ gọi là Thần Thức.


Thần thức chính là một con mắt toàn năng có thể quan sát sự vật xung quanh bản thân cực xa, cực rõ. Đồng thời Thần Thức chính là chìa khóa kết nối sử dụng các pháp bảo, linh khí bậc cao.


Thông thường tu sĩ trúc cơ vừa mới đột phá có phạm vi thần thức khoảng chừng 100m. có thể sử dụng công pháp đặc biệt để tăng cường thần thức, nhưng những công pháp kia cực kỳ hiếm có, dường như bị tiệt diệt trong thế giới tu sĩ.


Một khi xuất hiện công pháp về thần thức hầu như đó sẽ là một trận gió tanh mưa máu cho dù chỉ là một đoạn, một tàn quyển mà thôi.






Truyện liên quan