Chương 17: Tử Linh Giới Chỉ

Phàm Long một mực im lặng không lên tiếng.
“ Ta biết ngươi đang oán hận ta, tại sao lại cho ngươi một cuộc sống sung túc, bị người coi thường, bị người sỉ nhục! tất cả đều có nổi khổ của nó!”


“ Sau khi sinh ngươi ra! Mẹ ngươi cũng phải rời đi! Ta liền lấy cớ vì sinh khó mà mất mạng để do dưỡng mẫu nuôi lớn! lúc đó ta dự định cho ngươi một cuộc tốt không lo ăn, không lo mặc. thế nhưng nào ngờ người Thánh Thiên Giáo đến, lấy cớ nhận đệ tử chân truyền cho Thái Thượng Trưởng lão. Thế nhưng mục đích của bọn họ là tìm ra mẹ ngươi, thậm chí là một chút dấu vết của mẹ ngươi để lại.”


“ Vì thế ta phải vạn bất đắc dĩ đối xử với ngươi như thế! Đồng thời ta cũng ở phía sau âm thầm bảo vệ ngươi! Quả thật không ngờ ngươi lại có khả năng tu luyện trở lại!” Phàm Nhất Trụ thở dài.
“ Cầm Lấy!” nói đoạn lão quăng cho Phàm Long một cái nhẫn màu tím nhàn nhạt.


“ nó là thứ mẹ ngươi để lại cho ngươi trước khi nàng rời đi!” nói xong lão liền biến mất trong hư vô chỉ để lại âm thanh trong tiếng gió.
“ nhiệm vụ của ta cũng đã hoàn thành, nếu sau này có cơ hội ngươi tìm được mẹ ngươi thì gửi cho ta lời cảm tạ. ân tình khi xưa nhớ mãi không quên!”


“ Phu Quân!” Trần Minh Nguyệt khẻ ôm Phàm Long từ phía sau lưng.
“ ɖâʍ ca ca! ngươi! Ngươi!” Tiểu Linh lúc này mắt đã ươn ướt nước mắt nàng không ngờ nam nhân của mình lại có số phận bi thương đến như thế.
Đinh! Phát hiện trử vật giới chỉ.


Tử Linh Giới Chỉ vật phẩm đặc thù biểu tượng Thánh tử Tử Linh Phong – Vạn Đạo Thánh Tông.
Vật phẩm đặc thù yêu cầu nhỏ máu nhận chủ.
Đinh! Xác nhận huyết mạch
Đinh! Xác nhận thành công! Tử Linh Giới chỉ khia mở phong ấn.
Phàm Long nhất thời ngây người khi hệ thống phát ra hàng loạt âm thanh thông báo.




“ Tiểu Mỹ! chuyện gì đang xảy ra!” Phàm Long liền hỏi tiểu mỹ nữ hệ thống.
“ chỉ là một cái trử vật giới chỉ mà thôi! không có gì đáng nói!” Tiểu Mỹ lười nhác nói.
Phàm Long truyền một ít linh lực vào trong Tử Linh Giới.


Trong ý thức Phàm Long xuất hiện một cái không gian cực lớn, bên trong có chứa rất nhiều vật phẩm. bí tịch, công pháp, đan dược, ngọc giản, linh thạch. Thế nhưng đa phần những thứ kia đều bị một thứ ánh sáng màu vàng nhạt bao bọc lấy, nó giống như mà một cái cấm chế.


Tại phần trung tâm, nơi dễ nhìn thấy nhất có một cái ngọc giản màu tím nhàn nhạt. Phàm Long liền lấy nó ra khỏi không gian giới chỉ.
Khi vừa mang ra ngoài không gian, ngọc giản màu tím kia ngay lập tức nổ tung, bụi mù tung bay. Nhất thời ngay cái khoảnh khắc đó, Phàm Long bất chợ bị đưa vào một cái ảo ảnh.


Trước mặt hắn bất ngờ xuất hiện một cái nữ tử có trang phục màu tím khí vận tiên gia, mang trên người một khí chất thần bí cũng như tôn kinh không dám khinh nhờn.
Vị nữ tử kia nhìn hắn liền cười một cách hòa ái nhất.
“ Hài nhi của ta! Ngươi cuối cùng cũng tìm được tới đây!”


Khi nhìn vị nữ tử kia Phàm Long cảm nhận được một sự thân thiết mãnh liệt, đó là mẫu tử tình thâm!”
“ MẸ!” Phàm Long thều thào.
“ Con ngoan! Khi con tìm đến đây thì con cũng đã có thể tu luyện được! đây chính là thiên ý à!” nữ tử thời dài rồi lại nói tiếp.


“ ta là Thánh Nử truyền nhân của Tử Linh Phong thuộc Vạn Đạo Thánh Tông. Nhưng vì nữa đường bị địch nhân truy sát phải lưu lạc đến khối đại lục này.”
“ Nếu như sau này con muốn tìm đến ta thì hãy trở thành cường giả đứng đầu giới này. Con mới có cơ hội sống sót tại Thiên Tinh Giới!”


Không để cho Phàm Long có cơ hội để nói chuyện, nữ tử nói tiếp. bên trong Tử Linh Giới Chỉ này có rất nhiều tài nguyên cho con tu luyện đến đỉnh cao, nhưng ta đã phong ấn tất cả, chỉ khi con đạt được tu vi yêu cầu chúng sẽ tự giải phong cho con sử dụng.


“ Con nên nhớ! Trên đời này không có bất cứ thứ gì có thể tin tưởng ngoài bản thân và Mẹ. còn tất cả đều có thể đâm sau lưng con!
Mẹ con! Phàm Kỳ Yên!”


Sau khi lời chào tạm biệt vừa kết thúc, ảo cảnh ngay lập tức biến mất, Phàm Long trờ về với thực tại, mà hắn chưa hề nói với mẹ hắn được điều cả.


Nhưng hắn cũng không hề biết đó chỉ là mộng cảnh mà mẹ hắn để lại cho hắn trong ngọc giản là thôi, chứ không hề có chức năng hội thoại. điều này chứng tỏ bà đang rất vội không có thời gian.
“ Phu Quân! Chàng không sao chứ!” Trần Minh Nguyệt không ngừng lắc thân hình hắn.


Ngọc giản vừa nãy khi phát nổ tạo ra chấn động không nhỏ, mấy cái lão đại Phàm gia đang tức giận đến hộc máu, thì phát hiện bên này có động tĩnh lớn, liền ngay lập tức chạy đến chỗ này để phát tiết.
Tám cái cao thủ Luyện Khí tầng 9 bao vây lấy 3 người Phàm Long.


Nhĩ trưởng Lão Phàm Bạch Lâm liền nhận ra Phàm Long liền quát tiếng rống giận.
“ Phàm Long! Tên tiểu súc sinh nhà ngươi! Có phải Phàm Phi là do ngươi gây ra phải không!” lão đang rất bực tức nên định tìm một cái cớ để phát tiết nỗi tức giận trong lòng.


Phàm Phi hắn không dám nói điều gì còn Phàm Phi lại là một tên phế vật chỉ không cần giết hắn thì mọi chuyện khác đều có thể làm.


Thế nhưng Phàm Long nào có tâm trạng để ý với mấy tên râu ria, hắn đang tiếp thu những thông tin mà tấm ngọc giản kia đem lại, thân thế, thân phận cũng như kẻ thù. Mẹ hắn là ai, hắn cũng không biết, thế nhưng hắn biết được, nơi mẹ hắn sống được gọi là Thiên Tinh Giới.


“ Tên súc sinh! Ngươi dám không nghe lời ta nói!” Phàm Bạch Lâm nhất thời tức giận khi không nhìn thấy phản ứng của Phàm Long.
Thân hình lão phóng lên trên cao muốn lăng không chộp cổ Phàm Long xuống dưới đất sau đó phát tiết. thế nhưng nào làm được như ý muốn.


Lão ta vừa bay lên không trung chừng 3 thước, bất ngờ có một luồn kình lực lăng lệ đánh tới. bị tập kích bất ngờ Pham Bạch Lâm không chống đở được, bị bộ chưởng đánh bay, cả thân hình như một quả đạn pháo đập thẳng vào tường viện đối diện.


Mấy cái lão đại Phàm Gia khác mặt liền biến sắc
“ Chưởng Khí hóa hình! Là cao thủ trúc cơ!”


“ Vị tiền bối này! Không biết nữa đêm xâm nhập Phàm Gia có ý tứ gì!” Đại Trưởng lão Phàm Chí Cường bước ra ôm quyền hành lễ. nhưng khí thế lại không có một chút nhượng bộ nào cả.


Phàm gia có con quái vật khổng lồ Thánh Thiên Giáo làm chỗ dựa, cho thế do dù tu sĩ trúc cơ đại viên mãn đạt tới cảnh giới Giả Đan Phàm Gia bọn họ cũng không hề sợ.


“ Phu Quân! Chàng không sao chứ!” Trần Minh Nguyệt không có để ý tới mấy người kia, người nàng quan tâm nhất đang bị thất thần, dường như vụ nổ kia đã làm cho Phàm Long bị vấn đề gì đó mà nàng không hề giải thích được.


“ Ta không sao!” Phàm Long nhẹ nhàng nói ra. Sau đó hắn nhìn xung quanh cũng như vị đại trưỡng lão cao cao tại thượng Phàm gia. Phàm Chí Cường.
“ Đó cũng là giao dịch giữa mẹ ta và Phàm Nhất Trụ! Chúng ta đi thôi!” Phàm Long bình thản nói.


“ ngươi còn muốn đi! Động tới người của Phàm gia ta còn muốn chạy! người đâu bắt lấy hai tên này cho ta.” Từ phía xa truyền đến âm thanh của một vị mỹ phụ trung niên, đó là mẹ của Phàm Phi Liễu Thúy Hà.


“ Phu Nhân!” cả một đám người cung kính liền chào hỏi, ngay cả mấy vị trưởng lão gia tộc cũng phải cuối đầu chào hỏi.


Liễu Thúy Hà chỉ là một thường nhân, căn cốt tu liên chỉ là phế phẩm. nhưng vì Phàm Phi được Thánh Thiên Giáo Thái Thượng Trưởng lão nhận làm đệ tử chân truyền. nên địa vị của ả tăng cao, ngay cả đại trưởng lão ả cũng không hề để trong mắt.


“ Phàm Long vị phạm Tộc quy dẫn dắt địch nhân phá hoại gia tộc! thân là con cua tộc trưởng lại cấu kết ngoại nhân tội ch.ết không thể tha!”
“ còn hai cái tiện nhân kia nhan sắc không tệ, mau bắt lấy làm nha đầu thông phòng cho Phi nhi!” giọng điệu của ả cực kỳ cay nghiệt phách lối đến cực điểm.


Sắc mặt Phàm Chí Cường đen như đít nồi. lão biết cho dù cả Phàm Gia lên cũng không phải đối thủ của nữ nhân kia. Tu sĩ Trúc Cơ không phải là chuyện chơi. Khi đạt đến cảnh giới đó lực lượng cũng pháp lực đã đạt đến mức độ khố mà tường tượng. cho dù 100 luyện khí đại viên mãn cũng không phải là đối thủ của nàng ta. Vậy mà một con mụ tiên nhân lại có gan ăn nói như thế. Lão tức giận muốn phát tiếc nhưng hận là không thể làm gì được.


“ Ầm!” một cự chưởng cực kỳ mạnh mẽ nện xuống người Liễu Thúy Hà.
“ Ah!” một tiếng hét cực kỳ bi thảm vang lên, Liểu Thúy Hà nằm bẹp dưới đất! tay chân xụi lơ không thể nào di chuyển được một chút.


“ Miệng Tiện đáng đánh!” trên không trung Phàm Gia xuất hiện một thân ảnh lơ lửng lăng không mà đứng. dáng đứng oai hùng mà cao ngạo trước thiên địa.


“ Gia chủ!” Mấy trưỡng lão nhìn ra thân phậm Phàm Nhất Trụ. Bọn họ cũng không thể tin vào mắt mình tại sao Gia Chủ nỗi danh hoang ɖâʍ, tu vi tầm thường dùng đa dược chồng chất lên. Lại có có thể lăng không mà đứng.
“ Các ngươi! Đi Đi!” Lão nói ra câu đó rồi lài biến mất.


“ Đa Tạ Chân Nhân!” Trần Minh Nguyệt làm bộ dáng vái một cái thật sâu. Sau đó cũng ôm Phàm Long cùng Tiểu Linh phóng ra khỏi Phàm Gia.
Phàm Gia ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. Đêm đó Phàm Gia không hề ngủ, từng tin tức chấm động truyền ra.
Phàm Phi hoang ɖâʍ cùng với chị dâu ngay tại Diễn Võ Trường Phàm Gia.


Pham Gia bất ngờ bị tập kích nữa đêm, nhị trưỡng lão Phàm Bạch Lâm bị một chưởng trọng thương sống ch.ết không rõ.
Gia chủ Phàm Gia một mực ẩn dấu tu vi, nay đã trở thành siêu cấp cường giả tại Việt quốc Túy Tửu Chân Nhân.






Truyện liên quan