Chương 23: Kiếm Lợi

Lần này Trần Minh Nguyệt tìm đến Hoàng Kiều Chi không phải để kể về tao ngộ của mình, mà là nàng tìm mua nguyên liệu cho Phàm Long luyện chế U Linh Ngũ Linh Xà. Cũng như các điển tịch ma tu xem có thể nào tìm ra manh mối chế luyện Dẫn Hồn Đăng.


Ngũ Linh xà thì có thể tim chấp sự, thế nhưng phần điển tịch thuộc về phần quản chế nghiêm ngặt, với thực lực lúc này của nàng khó mà có thể dể dàng tìm được.


Chính vì nguyên nhân đó nàng mới tìm tới Hoàng Kiều Chi để xin sự trợ giúp. Nhưng này chỉ lấy cớ tu luyện gặp một chút sự cố, nên phải tìm điển tịch xem có phương pháp giải quyết. còn về Phàm Long tu luyện ma công, cho dù Hoàng Kiều Chi có kề dao tận cổ uy hϊế͙p͙ tính mạng nàng cũng không hé một lời.


Cả hai trò chuyện thật lâu, sau đó nàng mới nói ra yêu cầu của mình, cũng như bán đi tài liệu Tứ Dực Biên Bức.
……………………………………………………..


Bên trong phòng trọ. Trần Minh Nguyệt rời đi chừng nữa giờ thì Trần Linh Nhi cũng tỉnh dậy, tiểu ma nữ không còn bộ dáng lanh lợi tinh quái như trước nữa, mà thay vào đó là một cỗ trầm tĩnh, dường như là hai con người khác vậy.


Nhưng chỉ trong chớp mắt nàng trở lại như củ mở miệng “ ɖâʍ ca ca! muội đói! Muội muốn được ăn!”
Phàm Long không biết truyền thừa Thiên Âm Trấn Hồn là như thế nào, có tác dụng là gì, nhưng thấy sự biến đổi của Linh Nhi trong lòng hắn khá là bất an.




“ Tiểu Mỹ!” Linh Nhi bị là sao thế!” Phàm Long đành hỏi hệ thống.
Tiểu Mỹ trầm ngâm một chút rồi nói. “Hẳn là do truyền thừa công pháp còn truyền một số ký ức không đáng nhớ”


“ Lạc Bích Đào Hoa Đảo, Vạn Độc Thần Giáo, Thần Dược Môn,… đã từng là những con quái vật khổng lồ tại tiên vực, thế nhưng chỉ vì thượng giới đại chiến, đã xé nát tiên vực khiến cho những tông môn kia trở thành tro bụi!”


“ Tiên Vực! chẳng lẻ là vị diện cao cấp hơn Cửu U đại lục” Phàm Lòng thắc mắc, quả thật cho đến tận bây giờ hắn vẩn chưa hình dung ra được cái thế giới mình đang sống là như thế nào.


“ quả thật ta có một cái chủ nhân thật là ngốc ngếch! Chuyện này ký chủ không cần để tâm tới! trước mắt làm nhiệm vụ thăng cấp đi! Ta mệt rồi đi ngủ đây!” phàn nàn xong Tiểu Mỹ cũng biến mất trong đầu Phàm Long.


“ ɖâʍ ca ca! ta đói! Ta muốn ra ngoài đi dạo! ta muốn đi ăn!” bên này Trần Linh Nhi đã phục hồi tinh thần, cái dã nha đầu bắt đầu tinh ranh ma quái.


Phàm Long cũng khá là đói bụng, quả thật khi nãy hắn đại chiến với Trần Minh Nguyệt đã tiêu hao rất nhiều thể lực, nếu không bù đắp cho thỏa đáng sẽ có ngày hắn thành một con ma bệnh.


Để lại một lời nhắn cho Trần Minh Nguyệt, cả hai cùng nhau rảo bước ra khu thành tây, nơi tập trung của tu sĩ cấp thấp và phàm nhân.


Phàm Long chỉ với tu vi luyện khí tầng 3 bất nhập lưu trong cái thành thị tu tiên này, thế nhưng Linh Nhi lại khác, nàng đã có tu vi luyện khí tầng 9. ở cái độ tuổi như nàng tu luyện đến trình độ này phải nói là một cái đại thiên tài, cho dù trong tông môn cũng khó mà đào tạo ra được.


Trần Linh Nhi không ít thì nhiều nàng cũng được đi qua mấy lần, thế nên ngựa quen đường củ, nàng dắt Phàm Long chạy đông chạy tây, đi từ khu này sang khu nọ. người ngoài nhìn vào giống như Phàm Long mà tay chân sai vặt cho vị tiểu thư gia tộc nào đó.


“ Ca ca! ngươi xem cái này đẹp không ?” dừng tại một quầy hàng lề đường, Trần Linh Nhi nhìn thấy một cái kẹp hình bướm hồ điệp liến không nhịn được muốn mua.


Đây là một chiếc kẹp hình cánh bướm màu xanh lục bích, được chế tác vô cùng tinh xảo, vô cùng sống động giống như là hồ điệp thật.


“ ha ha vị muội muội này thật tinh mắt! cái này là do sư tỷ nhà ta chế tác hết 10 ngày 10 đêm mới hoàn thành! Giá rẻ thôi chỉ cần 50 hạ phẩm linh thạch là được!” chủ quần hàng là một tên tu sĩ luyện khí tầng 8 có bộ dáng của một tên gian thương rất là hèn mọn.


Phàm Long cũng nhìn lên gian hàng của gã kia, thật là không có bất kỳ thứ gì hợp mắt cho cả, ngoài trừ một chiếc kẹp hồ điệp màu lục bích kia thôi.
Bất chợt mắt hắn đảo qua, mấy gốc linh thảo đặt trên bàn, mấy gốc thảo dược kia giống như vừa mới nhổ lên, rễ còn bám không ít đất.


Nếu như Phàm Long nhìn không lầm thì số thảo được kia có ghi trong Vạn Dược Thành Điển là Tụ Hồng Thảo. là một loại thảo dược cấp thấp dùng để luyện chế Hồi Huyết Tán. Có tác dụng cầm máu chữa thương, nhưng hiệu quả vô cùng kém, chỉ dành cho phàm nhân sử dụng mà thôi.


Nhưng trong số Tụ Hồng Thảo kia còn có lẩn vào một cây linh thảo khác loại, nhưng lại thập phần giống Tụ Hồng Thảo. đó là một gốc Linh Huyết Thảo. một loại thảo dược đặc thù luyện chế Tinh Huyết Đan đan dược cấp 3 dùng do tu sĩ trúc cơ thận chí là Kết Đan. Giá cả ít nhất cũng phải 200 hạ phẩm linh thạch mỗi gốc Linh Huyết Thảo.


Phàm Long bắt đầu đánh chủ ý đến mấy gốc linh dược kia, nhưng nhìn vào cái bản mặt trên chủ gian hàng thì cũng biết tên kia là cái gian thương, nếu làm không tốt còn bị tên kia làm một hố, vậy thì lỗ to.


“ Này! Vị Tiền Bối này! Ngươi đừng có thấy tiểu thư nhà ta nhỏ tuổi mà khi dễ! người Diệp Gia bọn ta không dễ bị ức hϊế͙p͙ đâu!” Phàm Long lấy tư thái của một cái hạ nhân mà nói.


Không ai biết cái Diệp Gia mà hắn nói là cái gia tộc nào, thế nhưng nhìn vào Tiểu Linh chỉ với bộ dáng 13 14 tuổi lại có tu vi luyện khí 9 tầng, điều đó chứng tỏ nàng có thân phận không hề đơn giản.


Trần Linh Nhi ban đầu có một chút bất ngờ, không hiểu tại sao Phàm Long lại nói như vậy, thế nhưng cái đầu có ma mảnh của nàng nhanh chóng bắt được tình hình, lập tức lấy tư thái cáo mượn oai hùm hung hăn nói.


“ ngươi nói lại cho bản tiểu thư xem! Cái này bao nhiêu linh thạch!” cái bộ dáng kia làm gì còn tiểu nha đầu thanh thuần nữa, mà thay vào đó là một tên lưu manh khi nam bá phụ hống hách vô cùng.


“ Ách! Vị tiểu thư! Ta nói lầm chỉ có 5 linh thạch thôi! ta nói lầm lầm!” tên chủ gian hàng ngay lập tức cụp đuôi hạ giá gấp 10 lần.
“ tốt! 5 cái linh thạch!” Trần Linh Nhi hung hăn ném 5 cái hạ phẩm linh thạch lên bàn rồi lấy chiếc kẹp hồ điệp kia đi.


“ Tiểu Thư! Ta thấy mấy gốc Tụ Hồng Thảo kia cũng không tệ! có cần phải lấy về là cho Tiểu Mỹ ăn hay không! Hẳn là nó sẽ rất thích!” Phàm Long thuận tiện chen vào một câu.


“ Ách! Vị tiểu thư cứ lấy đây, chỉ mà vài gốc Tụ Hồng Thảo không đáng nhắc tới!” tên gian thương nhanh chóng chộp một mớ Tụ Hồng Thảo ném cho Phàm Long.


Đạt được ý độ Phàm Long cùng Trần Linh Nhi nhanh chóng rời đi khỏi hiện trường để lại tên gian thương kia với nét mặt buồn thảm. mà không buồn ngoài mặt, nhưng vui trong lòng, hắn ta đang đắc ý vì lừa đảo được 5 khối linh thạch.


Chiếc kẹp bướm hồ điệp kia chỉ là hàng vỉ hè của mấy cái phàm nhân, hắn thấy đẹp mắt liền đem lên quầy hàng của mình xem thử có tiều thư công tử nào để mắt tới không, nào ngờ vừa mới bày ra lại có một con điên tới mua.


“ Xem ra ta cần phải tìm thêm một số vật nhỏ xinh mới được!” tên kia thầm nghĩ.
……………………….
“ ɖâʍ Ca Ca! Ngươi lấy mấy gốc Tụ Hồng Thảo làm cái gì! Chẳng đem xào rau ăn!” tại một góc thị phường, Phàm Long cùng Trần Linh Nhi tụ lại một chỗ xem xét mấy gốc Tụ Hồng Thảo kia.


“ Linh Nhi! Muội xem!” sau đó Phàm Long lấy ra hai gốc linh thảo vừa nãy.
“ chỉ là Tụ Hồng Thảo thôi mà! Có gì mà đáng xem!” Trần Linh Nhi khinh thường liếc xéo Phàm Long.


“ muội nhìn kỹ xem nào! Tụ Hồng Thảo, trên đỉnh ngọn có ba chấm màu hồng nhạt, vì thế nó mới có tên là Tụ Hồng Thảo. nhưng muội xem này, đên đĩnh đầu gốc cây này không có ba chấm!” Phàm Long tận tình chỉ bảo Trần Linh Nhi.
“ thì nó chưa trưởng thành! Chưa có tụ hồng!”


“ Không! Muội quan sát kỹ rễ cũa gốc linh thảo này!” Phàm Long gỡ mấy khối đất còn dính trên rễ linh thảo, nó không phải màu trắng mà là màu hồng nhạt khác xa với Tụ Hồng Thảo.


“ Đây là Linh Huyết Thảo! thảo dược cấp 3 có thể luyện chế Huyết Tinh Đan là một thánh dược chữa thương dung cho Trúc Cơ, thậm chí là Kết Đan cao thủ!” Phàm Long giảng giải.
“ Linh dược cấp 3!” Trần Linh Nhi có chút không tin vào tai của mình.


Nàng ngay lập tức xâm xoe gốc Linh Huyết Thảo, tay không ngừng sờ nắn, thậm chí là ngửi.
“ Linh Dược cấp ba cũng có giá 300 linh thạch à! ɖâʍ ca ca lần này chúng ta thật kiếm lời! mau mau đi bán thảo dược hắc hắc!” Trần Linh Nhi cười thích chí, một mực lôi Phàm Long về khu phố trung tâm thành Tây.






Truyện liên quan