Chương 38: Bị Chèn Ép

Vạn Linh Các tầng hai. Cả ba người Trần Minh Nguyệt, Hoàng Kiều Chi cùng Kim Tỏa Bà Bà cùng nhau đi xuống. cảm nhận được có người đi đến, Phàm Long là người phản ứng nhanh nhất.


“ Đây là tiểu tình nhân của muội! xem ra bộ dạng cũng được lắm chứ!” Hoàng Kiều Chi mị hoặc thốt lên đồng thời cũng đánh một cái mị nhãn lên người Phàm Long bộ dáng rất là có ý tứ, “ ngươi lại đây, ngươi đến đây, ăn ta đi! Nhanh ăn ta đi”
Đinh! Pháp hiện mị thuật trung cấp.


Đinh! Tư động miễn dịch mị thuật kích hoạt.
Phàm Long ánh mắt lướt qua liền nhìn thấy Kim Tỏa Bà Bà cùng Trần Minh Nguyệt, ấy vậy mà đi trước hai người kia cũng là một cái mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần.


Trên người nàng là một bộ hoàng sắc pháp y, không biết được làm chất liệu gì thế nhưng cực kỳ mịn màn và bóng bẩy.


Nếu như trực tiếp lột sạch đồ nàng ra thì so với Trần Minh Nguyệt ai sẽ hơn ai. Phàm Long trong đầu nổi lên một ý định xấu xa, thế nhưng hắn nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ điên rồ đó ra. Bởi vì vị Bà Bà kia đang nhìn hắn với con mắt muống giết người.


“ Oh! Tiểu Tình Nhân của muội cũng không tầm thường à!” Hoàng Kiều Chi liên tục cợt nhã, thế nhưng lại đối với Phàm Long lại tăng thêm một phần bí ẩn.




Mị Linh Thân thể trời sinh đã quyến rủ tận xương, bất kỳ nam nhân nào cũng không thể cưỡng lại được, vì thế nàng từ nhỏ đã tu luyện Mị Thuật, đến nay cũng gần 100 năm, kết hợp với tu vi Kết Đan sơ kỳ của mình Hoàng Kiều Chi hoàn toàn tin chắc có khả năng làm cho tên kia xấu mặt.


Thế nhưng sự thật lại không như nàng nghĩ, hầu như mị thuật không hề có tác dụng với hắn, nay cả một chút cũng không có, bởi vì đôi mắt của hắn đã nói lên tất cả.
Hắn đang quan sát nàng, thế nhưng không phải nhìn những chỗ không nên, mà là quan sát thái độ cùng hành động của nàng.


“ Phu Quân! Đây là Hoàng Kiều Chi tỷ tỷ! là tỷ muội tốt của ta!” Trần Minh Nguyệt nhanh chóng giới thiệu.
“ Tốt! Kiều Chi cô nương!” Phàm Long chắp tay cuối đầu.


“ Ai là cô nương với ngươi! Tục danh của bản Chân Nhân là một cái luyện khí nhỏ nhoi cũng có thể tùy tùy tiện tiện gọi hay sao!” Hoàng Kiều Chi sinh khí.
“ A! Hoàng Tiền Bối! vãn bối không biết! xin ngài đừng trách tội!” Phàm Long mặt mo cũng có chút đỏ lên.


“ Ngươi! Bản cô nương già vậy sao! Hoàng Tiền Bôi! Ngươi có tin ta thiến ngươi không ?” Hoàng Kiều Chi quái khí.
“Ác!” Phàm Long lại bị cứng họng.


“ gọi cô nương thì bảo là không tôn trọng trưởng bối, mà gọi tiền bối thì bảo ta già đến như vậy sao ? như thế không phải là bắt chẹt người à!” Phàm Long biết hôm nay mình bị xiu xẻo rồi, hắn âm thần gih hận mỹ nữ áo vàng này.


“ ha ha ha ! ɖâʍ! À không Long ca ca! gặp xui xỏe rồi” Trần Linh Nhi thích chí cười hả hả, cười lên nỗi đau của người khác.


“ Oh! Linh Nhi ngươi độ phát luyện khí tầng đại viên mãn! Không đúng năm nay ngươi mới 14 tuổi à! 12 tuổi nhập đạo, không có khả năng!” Hoàng Kiều Chi giờ mớ nhìn thấy Trần Linh Nhi không nhịn được mà thốt lên.


Kim Tỏa Bà Bà cũng chú đến tiểu ma nữ chỉ trong chớp mắt liền lướt tới trước mặt nàng tay chộp lên cổ tay nàng một cái, đáy mắt linh quang không người lóe lên.
“ Nhóc Con! Tư chất khá tốt đây!” Kim Tỏa Bà Bà vui cười như hoa.


“ Tiểu Nha Đầu! ngươi có đồng ý nhận ta làm sư phụ không! Tuy Kim Tỏa Bà Bà ta chỉ là một cái Nguyên Anh Sơ kỳ, thế nhưng tại tu chân giới Việt Quốc cũng không một ai không dám cho ta mặt mũi!” Kim Tỏa bà bà dụ dỗ con nít.


Mà mấy người ở đây ai cũng sững sốt cũng như hâm mộ, bất kỳ một nguyên anh tu sĩ thu nhận đệ tử cũng trẽ trở thành thịnh hội, cũng như tu sĩ đó được toàn thể chu chân giới nhận thức, khi ra bên ngoài sẽ ít bị người tính kế hơn, bởi vì sau lưng họ có một lão quái Nguyên Anh chống lưng.


Mà từ trước tời giờ chưa từng ai nhắc đến Kim Tỏa Bà Bà cùng Hắc Thiếc Chân Quân từng thu nhận đệ tử qua. Như thế một khi Trần Kinh Nhi được Kim Tỏa Bà Bà thu nhận hai người sẽ hết sức dốc túi riêng mà đào tạo bồi dưỡng.


Phàm Long cùng Trần Minh Nguyệt cũng rất ngạc nhiên với ý định của Kim Tỏa Bà Bà, mọi người không biết tại sao Trần Linh Nhi tu vi lại tăng nhanh như thế. Nhưng nàng cũng Phàm Long đều biết tất cả là do nàng tu luyện Long Phượng Hợp Hoang Công.


“ Bà Bà! Ngươi có thể dạy ta được cái gì! Có dạy ta hóa thành một cái tiểu ma nữ hay không ?” Trần Linh Nhi ngây thơ hỏi.
“ Ác!” một đám người hả họng thật to, bọn họ không thể nào tin được vào tai mình. “ Tiểu ác ma! ”


“ha ha ha! Tiểu Ác Ma! Ta vẫn có thể dạy cho ngươi!” Kim Tỏa Bà Bà cười thích chí.
“ ta tu luyện Xích Kim Thông Linh Thuật! hễ là Kim Loại thuộc ta chưỡng khống mà muốn hóa hình thành gì cũng được!” nói đạon Kim Tỏa Bà Bà cũng thi triển pháp thuật thần thông kia mình.


Chỉ thấy một tấm bàn tròn bay lên không trung, nhất thời tấm bàn trong kia lại không ngừng xoay trò hóa thành 18 ngọn thương.
“ Thập Bát Truy Hồn Thương!” ầm ầm kim linh lực chấn động 18 thanh truy hồn thương xoay quanh Kim Tỏa Bà Bà.


Bàn tay gầy khô của bà kẽ bóp lại một cái. 18 ngọn thương lại hóa hình thành một ngọn thương cực lớn kim quang bắn ra cực kỳ mạnh mẽ
“ Nhất Thương Định Sơn Hà” với một chiêu này, ngay cả một ngọn núi lớn củng có thể tan thành mây khói.


“ Bà Bà vậy có công pháp nào nhìn một cái cho đối phương ch.ết hay không! ch.ết thì quá ác cho hắn phế cũng được rồi!” Trần Linh Nhi cả gan nói.
“ ý ngươi là như thế này!” Kim Tỏa Bà Bà trừng Phàm Long một cái.


Nhất thời Phàm Long cảm nhận được một cỗ cường dại uy áp, giống như có một ngọn núi lớn đang đè trên đầu hắn vậy.
“ Ầm” Phàm Long ngã quỵ xuống đất, tứ chi run rẩy, máu tươi cũng từ khóe miệng tràn ra.


“ Không! Không được làm hại Long ca ca!” Trần Linh Nhi nước mắt đã như mưa xông đến. ngay cả Trần Minh Nguyệt cũng thế cả hai cùng che chắn trước mặt hắn.
“ Tiểu Tử! phúc duyên của ngươi không tệ!” Kim Tỏa Bà Bà hừ lạnh, thế nhưng uy áp vẫn không hề tán đi.


Kim Tỏa Bà Bà là ai, một tu sĩ Nguyên Anh lão quái, mụ ta sống không biết bao nhiêu năm, chỉ cần bà nhìn sơ qua cũng biết Trần Minh Nguyệt, Trần Linh Nhi đã không còn trinh tiết nữa rồi. Trần Minh Nguyệt thì thôi đi nàng không thèm để ý. Thế nhưng Trần Linh Nhi là đứa trẻ có thiên phú cực cao, vậy mà lại bị một tên luyện khí tầng 3 bất nhập lưu vấy bẩn. bà ta không một chưỡng diệt sát là may mắn cho Phàm Long lắm rồi.


“ Lão Thái Bà! Ngươi dám làm Long ca ca bị thương ta sẽ không tha cho bà!” Trần Linh Nhi bắt đầu ương nhạnh, chỉ thẳng mũi Kim Tỏa Bà Bà mắng.


“ Tiểu nha đầu! ta chỉ đang giúp ngươi mà thôi! ngươi nhìn xem, hắn đã lớn như thế ngay cả luyện khí kỳ tầng 4 cũng không thể. Như thế sau này hắn sao có thể bảo vệ được ngươi chăm sóc cho ngươi!”


“ Thiên phú ngươi cực tốt, trong vòng trăm năm ngươi có thể đạt Kết Đan kỳ tuổi thọ kéo dài 800 năm. Vậy còn hắn thì sao, cốt cách yếu kém, 18 tuổi luyện khí tầng ba. Cả đời nay ta còn sợ hắn con qua nổi luyện khí tầng 7. Hắn cũng không sống quá 100 tuổi.”


“ Ta mặc kệ! Long ca ca là ân nhân cứu mạng ta! Cho dù hắn có ch.ết ta cũng đi thoe hắn” lòng Trần Linh Nhi kiên định.
“ Bà Bà! Phu Quân nhà ta không hề đối với tiền bối có một chút bất kính nào cả! tiền bối tha cho phu quân ta một mạng!” Trần Minh Nguyệt quỳ xuống cầu xin.


“ Rắc! rắc! Rắc!” âm thanh xương vỡ không ngừng vang lên, Phàm Long đôi mắt trừng lớn căm hận nhìn cái mụ già kia. Tuy hắn rất muốn gào lên, thế nhưng có một thứ gì đó chặn họng hắn lại.
“ Tiểu Mỹ! Giúp ta!” Pham Long đã không còn đường lui, hắn nhanh chóng nhồ Tiểu Mỹ trợ giúp.


Thế nhưng ngặt một nỗi Tiểu Mỹ lại nhìn hắn với một ánh mắt khinh bỉ.
“ Chủ Nhân a! ngươi sao không động não đi! Ngươi có thể làm được gì a! ta thấy ngươi chỉ được cái làʍ ȶìиɦ là giỏi, ngoài ra chẳng được tích sự gì!”






Truyện liên quan