Chương 49: Thái Bà Uống Rượu

Gia Định Thành trong những ngày gần đây náo nhiệt vô cùng, có hàng vạn tu sĩ tập kết đến đây, xây dựng nơi này thành một phòng tuyến cực kỳ vững chắc.


Chủ trì nơi này chính là Vạn Hạnh Đại sư. Theo sau Vạn Hạnh đại sư đó cửu đại đệ tử Huyền Thanh, Huyền Tâm, Huyền Tịnh, Huyền Hư, Huyền Căn, Huyền Vô, Huyền Nguyên, Huyền Trí và Huyền Minh. Chín vị này chính là đệ tử có tốt chất, pháp lực cũng như công đức cao nhất, tất cả đêu có khả năng kế thừa Vạn Hạnh Đại sư.


Bời vì đặc thù của phật môn là phổ độ chúng sinh tránh gây sát nghiệp thế nên Vạn Hạnh đại sư cùng chúng đệ tử cùa mình không trực tiếp chiến đấu mà xây dựng pháp trận hộ thành.


Còn người chủ trì chúng tu sĩ quyết chiến với thú triều đó là Hộ Quốc Công Trần Hủ Độ. Với tu vi Nguyên Anh Hậu Kỳ, từng có người cho rằng Trần Hủ Độ có thể độc chiến một một với Giáo Chủ Thánh Thiên Giáo Nghiệp Hỏa Chân Quân. Thế nhưng đó chỉ là tin đồn không có ai chứng thực cả.


Gia Định Thành chính là một trong bốn đại thành thị tu tiên lớn nhất Việt Quốc, tuy nhiêu qua nhiều năm không chạm tráng thú triều lẫn ma tu xâm nhập, hệ thống phòng tuyến Gia Định Thành cực kỳ tệ hại, ngay cả hộ thành trận pháp cũng không được sữa sang, chỉ phát ra được 6 phần thực lực.


Nhưng rất may lần này có Vạn Hạnh đại sư là một trận pháp sư cấp 8. Thế nên trong vòng nửa tháng tòa hộ thành đại trận đã được sửa sang, thậm chí còn gia cố sức chiến đấu tăng thêm hai phần.




Thành chủ Gia Định Thành là một lão quái nguyên anh Hậu Kỳ Dương Phá Quân được phong danh hào Bạo Lực Chân Quân.
Dương Phá Quân là một tên hán tử cực kỳ hiếu chiến, hắn lấy lực mà chứng đạo, lấy nắm đấm mà nói chuyện. tuy vậy nên này đầu óc có chút đơn giản, thậm chí là ngu ngốc.


Từng có truyền thuyết kể về chiến tích Bạo Lực Chân Quân, đó là khi hắn vừa đột phá kết đan, danh tiếng cũng không có, chỉ là một nên man hoang mọi rợ mà thôi.


Thế nhưng đạo lữ của hắn lại bị một môn phái tu tiên cướp đi làm lô đỉnh cho vị lão tổ môn phái kia. Biết được tin kia, chỉ trong vòng ba ngày tất cả thế lực ngoại vi môn phái kai đều bị san bằng bình địa, hơn nữa là chỉ dựa vào một quyền định sơn hà.


Tiếp theo bảy ngày sau Dương Phá Quân mang theo toàn bộ tử tôn của tên lão quái kia trên trước sơn môn phái mà từng quyền từng quyền nện cho đến khi xương cốt vỡ vụn thịt nát như cháo.


Lão quái kia đương nhiên là nhịn không được cục tức này, lão liền kéo toàn bộ kết đan trong môn phái vây công Dương Thiếc Quân.
Nghe nói trận chiến kia thật là thảm thiết, toàn bộ kết đan môn phái kia đều bịn Dương Phá Quân một quyền nện nát đan điền.


Và kể từ đó cái tên Bạo Lực Chân Nhân được phong hào cho Dương Phá Quân.
“ Quốc Công! Tin tức truyền về yêu thú đã tập hợp đủ đại quân ước tính khoảng chừng 100 vạn yêu thú. Do bốn yêu vương cầm đầu.


Thứ nhất là Đại Địa Ma Hùng, thứ hai là Kim Cang Đại Kim Điêu, thứ ba Tử Linh Sư Vương và cuối cùng Ma Diện Tri Thù.


Đại Địa Ma Hùng, Kim Cang Đại Kim Điêu và Ma Diên Tri Thù đã vòng qua Định Tường Thành thắng hướng Gia Định Thành. Còn Tử Linh Sư Vương thì tấn công thành Định Tường.” một tên mặc nho bào đầu mội kim mão cung kính thông báo cho Trần Hủ Độ.


Trần Hủ Độ gật đầu, hai mắt dưỡng thần không hề nói một lời, không biết trong đầu lão đang nghĩ cái gì, ý định ra sao.
“ Chúng Ta tập hợp được bao nhiêu tu sĩ rồi!” Trần Hủ Độ không có trả lời mà hỏi một câu hỏi khác.


“ Bẩm Quốc Công! Phàm Nhân cùng tu sĩ dưới trúc cơ đã được điều ra bên khỏi thành rồi. bên trong thành có tất cả 25 vạn tu sĩ trúc cơ, 1 vạn 3 tu sĩ kết đan, Nguyên Anh tu sĩ cũng được 134 vị” nho bào chậm rãi báo cáo.


Trần Hủ Độ lâm vào trầm ngâm Đại Địa Ma Hùng cùng Kim Cang Đại Kim Điêu tuy là yên thú cấp 7 thực lực ngang với Nguyên Anh Hậu kỳ, thế nhưng hai tên này một tên da dày thịt béo, một tên lấy tốc độ làm chủ muốn chiến thắng cũng không phải là chuyện dễ.


Còn chưa tính Ma Diện Tri Thù là một con nhện chúa tu luyện cũng 3000 năm, nó công kích không có gì đáng nói, thậm chí là lực công kích yếu nhất trong ba con yêu thú kia. Thế nhưng nó là thú vương nguy hiểm nhất.


Độc tên Ma Diện Tri Thù vô thanh vô tức xâm nhập vào cơ thể, ngay cả tu sĩ Hóa Thần cũng phải kiên kỵ Ma Diện Tri Thù mấy phần huống gì là đám tu sĩ nguyên anh.
“ Mang Địa Đồ Ra đây!” Trần Hủ Độ ra lệnh.


Ngay lập tức một cái sa bàn được mang ra , bên trên thể hiện đầy đủ 36 hành tỉnh cua Việt Quốc cũng như địa hình sông ngòi hạp cốc, rừng cây,….
Dựa trên Sa Bàn có thể nhìn thấy toàn bộ bộ dáng Gia Định thành ra sao. Thành thị cực lớn mang hình thái của một con dơi miệng rộng há miệng thật to.


Cái miệng dơi to chính là một vùng trũng, dựa theo phương hướng thì Đại Địa Ma Hùng sẽ đánh thằng vào đây.
Còn mặt sau miệng dơi giáp với một dòng sông cực lớn cắt ngang tường thành. Kim Cang Đại Kim Điêu sẽ công kích từ hướng này.


Còn Ma Diện Tri Thù sẽ công kích từ phía tây sang, nếu như Tử Tinh Sư Vương nhanh chóng tiêu diệt phòng tuyến mỏng manh Định Tường thành sẽ tạo thành thế gọng kìm bao vây lấy Gia Định Thành.


Bất chợt khóe miệng Trần Hủ Độ nhếch lên một cái, nụ cười kia cực kỳ băng lãnh giống như một tên ác ma nhìn thấy con mồi của mình chuẩn bị đi vào chỗ ch.ết vậy.
“ Truyền Dương Phá Quân , Kim Thiết Tâm, Phan Xích cùng Thất Đồng!” Trần Hủ Độ truyền lệnh ra.


Không bao lây sau từ bên trong Gia Định thành bay ra một chiến thuyền cự đại xé rách hư không mà bay đi..
……………………………………………………………


Tại một một cái tửu lâu bên trong Gia Định thành có hai vị nữ trung niên đang ngồi chè chén vơi nhau. Nói chính xác là hai vị lão thái bà nông phu đang ngồi uống rượu khí thế phải nói là ngất rời.


“ Song Nhi muội muội! đây là Ngọc Hoa Quỳnh Tương! Do chính nghĩa phụ ta ủ đấy! ha ha ha uống đi! Ta phải tranh thủ lúc lão ra ngoài mới trộm được đó!”lão thái bà tóc bạc trắng, lộ ra một nụ cười nham nhở, hàm răn trên chỉ còn có một cái bộ dáng thập phần tức cười.


“ Nhan Tỷ! người cung biết rượu đó không dễ uống à! Ngay cả huynh trưởng ta xa xin nghĩa phụ ngươi cũng không được một chén, vậy ngươi lại trộm cả vò, không sợ trách phạt à!” vị thái bài kia gọi là Song Nhi muội muội có chút không nỡ uống.


Mấy cái tu sĩ uống rượu kế bên nhịn không được mà phun ra từng ngụm.
“ con mẹ nó! Ta phi! Già như thế còn gọi là Song Nhi muội muội, Nhan Tỷ!”
“ ói ch.ết ta! Lão thái bà! Yêu thú sắp đến rồi! sao còn không mau rời đi!” có tu sĩ lại nhắc nhỡ.


“ hắc hắc! hai bà lão như ta sống cũng lâu lắm rồi! sống thêm cũng chẳng được vài năm. Thay vì đó ở lại chè chén thêm vài ngày.” Vị thái bà Nhan Tỷ cười khà khà nói.
“ hôm nay gặp mặt là huynh đệ! Uống! chúng ta cùng cạn chén! Mời!” lão thái bà quay cuồng bên trong tửu quán.


Có mấy tên tiểu nhị nhì thấy cũng lắc đầu, hai lão thài bà này đã đóng đô ở đây được 3 ngày rồi, ngày nào cũng uống hết 5 6 vò rượu lớn, rồi lại nhảy tưng tưng lên như điên.


Có mấy vị tu sĩ nhìn thấy cũng khá là tức giận, nhưng cũng nghĩ đây chỉ là hai bà lão sắp xuống lỗ cũng không tiện để ý.
Nhưng khi có phi thuyền bay ra khỏi Gia Định thành hai người liền dừng lại mắt nhìn về phía tây.
“ Ay Ay Ay! Lão ma hành động rồi!” lão thái bà Song Nhi nói.


“ Lão Ma đó không tầm thường đâu! Nghĩ phụ từng nói lão ta nhận được truyền thừa từ một vị ma tôn, thực lức cực kỳ khủng bố. hơn nữa người này lấy sát nhập đạo, không nên đắc tội với lão ma kía” Nhan Tỷ nói.


Hai lão thái bà này nhìn có vẻ tầm thường là hai cái phàm nhân sắp xuống lỗ, thế nhưng đây cũng lả hai vị có tu vi đỉnh cấp tại Việt Quốc nhưng không ai biết tới.


Thứ nhất là Lý Sương Nhan con gái nuôi Lý Thái Úy Lý Thường Sơn. Mối quan hệ giữa hai người khá là phức tạp, khó một lời có thể giải thích, thế nhưng tu vi của hai người cũng sàn sàn nhau, cùng lắm khi so chiêu Lý Thường Sơn hơn một hai phần.


Còn vị gọi mà Song Nhi chính là Lý Song Nhi muội muội Lý Long Uyên là công chúa đương triều, nhưng sự thật trớ trêu thay nàng lại có tu vi Nguyên Anh Hậu kỳ hơn nữa đã bước một chân vào cảnh giới Hóa Phàm, vượt xa ca ca nàng làm quốc chủ.






Truyện liên quan