Chương 63: Xú Bát Quái

Sau một đêm suy nghĩ, Phàm Long quyết định lần này hắn một mình mài luyện, thực lực của hắn phải chính hắn xây dựng từng viên gạch mà lên, trong tay có công pháp đỉnh cấp, vũ kỹ đại sát phạt, thế nhưng không biết vận dụng những thứ kia hắn mãi mãi là một phết vật, mãi mãi phải núp bóng sau váy nữ nhân. Như thế hắn hoàn toàn không muốn, hoàn toàn không cam tâm.


Mà muốn biết tin tức tốt nhất, chỉ có thị phường là nơi thông tin lưu thông nhanh nhất chuẩn xác nhất. vì thế Phàm Long cũng đánh liều tự thân xâm nhập thị phường điều tr.a tin tức mà mình muốn.


Ý định đã lập, ngay từ buổi sáng hôm sau, hắn đã lập một cái gian hàng nhỏ chuyện bán các loại khoáng thạch thứ cấp cũng như các loại linh thảo cấp thấp có đầy trên thị trường.


Xung quanh hắn cũng có một số gian hàng tương tự, cũng báy bán khá nhiều linh thảo, thế nhưng số năm cũng thập phần không đủ, thế nhưng số lượng lại rất nhiều.


“ Trận Pháp cấp thấp! linh thảo! đan dược mọi thứ đều có!” bên cạnh hắn một âm thanh nữ lưu vang lên. Âm thanh có chút khàn khàn, thế nhưng cũng có thể xác định đó là một cái nữ nhân.


Cũng giống như đa phần tu sĩ lưu thông ngoài đường, cái nữ nhân này trang phục bên ngoài chính là một chiếc áo choàng màu đen rộng thùng thình không thấy được bộ dáng chuẩn xác.




Phàm Long phát hiện bên trên gian hàng có mọt vật khá là kỳ quá, một cái củ nát trận bàn, mặc dù không có thể quan sát thật kỹ, thế nhưng Phàm Long cũng cảm giác được, cái trận bàn này tuyệt đối không phải là trận bàn tần thường, khác xa cảm giác những trận bàn mà Trần Minh Nguyệt luyện chế.


Phàm Long cũng muốn tìm hiểu trận bàn kia là vật gì, thế nên đánh chủ ý gạ hỏi vị nữ tu sĩ kia.
“ Đạo Hữu! hạnh ngộ! ta gọi là Phàm Long! Hôm nay mới mở gian hàng nơi này!” Phàm Long mở lời chào hỏi.


“ ngươi có thể gọi ta là Hằng Đạo Hữu là được!” vị kia giọng khàn khàn nói ra. Âm thanh có mấy phần giống bị viêm họng lâu ngày không chữa.
“ Ah! Thì ra xú bát quái nương tử! hôm nay kinh doanh được không?” một âm thanh cực kỳ trào phún vang lên, gây nên chú ý của bao người.


“ Xú Bát Quái! Ha ha ha! Thì ra là đại hà mã dã trư ương này! Tiểu huynh đệ ta khuyên ngươi một câu nên tránh xa lão bát quái này xa một chút nếu muốn kinh doanh cho tốt!” tên kia cố ý tỏ ra nguyên ngăn Phàm Long.
Phàm Long vẫn giữ nguyện bộ mặt đồng thời cũng không có chút thích ứng với gã tu sĩ kia.


Vị họ Hằng tu sĩ, không biết biểu hiện trên khuôn mặt như thế nào, nhưng hai tay nàng đã siết thật chặt giận run lên cả người.
“ Ngươi cút” giọng khàn khàn vang lên mang theo sự tức giận.


“ Aya Du! Xú Bát Quái nổi điên kìa! Ha ha ha!” tên kia tiếp tục trào phún. Thế nhưng hắn vừa mở miệng cười thì ngay lập tức đã một một đầu quyền đập thẳng vào mặt của hắn.
“ Ầm!” gã tu sĩ kia văng một cú thật mạnh đập vào một bệ đá ven đường, miệng phun ra một ngụm máu tươi.


“ ngươi! Ngươi dám đánh ta! Ta là em rễ Ung đội! ngươi có tin ngày hôm nay ngươi bị nhốt vào hắc ngục hay không?” gã tu sĩ kia giận dữ quát.
“ lại là họ Ung tu sĩ!” Phàm Long có chút bực mình. Hắn lướt người tới, sẵn tiện nên cho tên kia thêm vài quyền.


“ con mẹ mày! Ung đội Trưởng! ngày hôm qua ông mày cũng đập một tên họ Ung! Tên kia hôm nay dám ra! Ông mày đập thêm một trận nữa!” Phàm Long cực kỳ ghét những kẽ lấy thế đè người. thế nên hắn ra tay một một chút thương tiếc.


“ Phàm Long đạo hữu! mau rời khỏi nơi này! Gia thế tên kia không tầm thường, đừng chọc đến phiền toái!” vị họ Hằng tu sĩ kia ngay lập tức khuyên can, đồng thời cũng thu dọn gian hàng của mình muốn rời khỏi nơi này.


Nói đoạn nàng cũng không để cho Phàm Long tiếp tục đánh tên kia mà giúp hắn thu dọn gian hàng rồi cả hai cùng nhau chen vào đám đông rời đi.


Tại một góc xa cách trung tâm thị phường một quảng dài, nơi này có một tửu lâu khá nhỏ, bộ dáng cũng thập phần vắng vẻ người. lúc này Phàm Long cùng ngồi chung bàn với vị tu sĩ họ Hằng kia.


“ Phàm Long đạo hữu! khi nãy ngươi quá lỗ mãng rồi!” họ Hằng tu sĩ có ý trách cứ. lúc này nàng cũng lột cái đấu bồng ra để lộ ra khuôn mặt của mình.
“ Phụt! Thị nỡ!” Phàm Long đang uống ngụm trà cũng không nhịn được mà phun một ngụm ra ngoài.


“ Ta! Ta! Ta thật không có ý đó! Ta chỉ tạm thời không thể kiềm chế cảm xúc của mình thôi!” Phàm Long cảm thấy rất là xấu hổ với hành động kia của mình nên cuối người xin lỗi.


“ thật không có gì! Bộ dáng của ta không hù ch.ết ngươi là chuyện may lắm rồi!” họ Hằng Tu sĩ cũng không cho đó là chuyện gì, mà cợt nhã Phàm Long một phen.


Họ Hằng tu sĩ kia có bộ dáng thập phần kinh người. làn da đen như mực tàu, mụm bọc thì lồi lổi nổi phì nhiêu trên trán cũng như hai bên gò má. Lỗ mũi thì cực rộng lông mũi thì tua tủa ra như bó rơm. Nàng ta dường như cũng không có sống mũi. Bộ dáng thập phần cổ quá.


Còn chưa tính đến cặp mắt quái dị vô cùng mắt to, mắt nhỏ kết hợp với cái miệng rộng, trông nàng ta không khác gì một cái quái nhân. Xấu không có từ gì có thể tả nổi.
“ Phàm Long đạo hữu! ngươi là người từ nơi khác đến!” Hằng tu sĩ chợt hỏi.


“ Đúng! Ta đến đây!” Phàm Long không hề giấu diếm.
“ vậy mục đích của đạo hữu hẳn là Kiếm Mộ!”
Phàm Long không do dự mà gật đầu.


“ quả thật Kiếm Mộ dàng cho tất cả tu sĩ dưới trúc cơ, thế nhưng nơi đó cực kỳ hung hiểm, hơn nữa ta thấy Phàm Long đạo hữu chỉ có tu vi luyện khí tầng ba tuy linh lực có chút hùng hậu, thế nhưng sinh tồn bên trong Kiếm Mộ là một chuyện không có khả năng!” Hằng tu sĩ nói.


“ vậy đạo hữu có cao kiến gì ?” Phàm Long cũng không muốn buôn tha tiếp tục truy vấn.
“ kỳ thật mỗi lần Kiếm Mộ mở ra cũng là cơ hội làm ăn của tán tu bọn ta!” nàng ngưng một hồi rồi nói tiếp.


“ kỳ thật nếu không phãi vạn bất đắc dĩ tán tu sẽ không dám xâm nhập Kiếm Mộ, vì nơi đó không những có thật đông yêu thú, mà còn nguy hiểm hơn đó chính là tu sĩ đoạt bảo, bên trong không có thế lực, chỉ có thực lựcs. Hơn nữa thảm hiệm bên trong còn phải đối đầu với tu sĩ ma tu, bọn họ pháp môn cực kỳ quỷ dị, một khi đấu pháp tu sĩ chính đạo bọn ha sẽ có mấy phần yếu thế hơn rất là nhiều.”


Phàm Long sắc mặt không biến, thế nhưng tâm lại có thêm mấy phần đề phòng Kiếm Mộ bí cảnh.
“ như vậy cơ hội pháp tài là như thế nào ?” Phàm Long không nhịn được hỏi.
“ Bách Hoa Tửu!” Hằng tu sĩ nhàn nhạt nói.
“ Bách Hoa Tửu!” Phàm Long cũng lập lại từ này.


“ bên trong bí cảnh chuyện đấu pháp sẽ diễn ra liên miên không dứt! nếu như không có thể phục hồi pháp lực cơ hội sống sót sẽ giảm đi rất nhiều, thế nhưng có Bách Hóa Tửu có thể phục hồi được mấy thành linh lực, như thế cơ hội sống sót sẽ cao hơn rất là nhiều!” Hằng Tu sĩ giải thích.


Chuyện Bách Hoa Tửu Trần Minh Nguyệt cùng Diễm Hồng cũng đã giảng qua cho hắn một lần, thậm chí còn đề ra vài phương pháp ủ rượu cho hắn nghe.


Theo như truyền thừa Vạn Dược Thánh Diển – Dược Môn, thì cổ tu sĩ muốn phục hồi linh lực sẽ sử dụn một loại linh đan gọi là Hồi Linh Đan, thế nhưng phương thức luyện chế Hồi Linh Đan đã thất truyền từ lâu. Tu sĩ hậu thế phải vận dụng cách khác để phục hồi linh lực tiêu hao, thế nên đã nghi ra bách hoa tửu.


Tùy theo nguyên vật liệu ủ rượu mà bách hoa tửu có hương vị cũng như phục hồi linh lực khác nhau, thế nhưng thông thường nhất đó chính là bách hoa tửu ủ từ 100 loại hoa có thể phục hồi một thành linh lực tiêu hao.


“ ta có một nhóm đồng đạo cũng là tu vi luyện khí sơ kỳ, cao nhất cũng là luyện khí năm tầng. bọn ta dự định ba ngày sau sẽ tu họp thu nhặt linh hoa chế tạo Bách Hoa tửu!” Hằng tu sĩ mở lời mời chào.


“ thì ra là thế! Nhưng ta thấy ta cũng chỉ là luyện khí kỳ tầng ba, thực lực cũng không cao hơn bao nhiêu, tại sao ngươi lại mời chào ta!” Phàm Long tỏ ra nghi vấn. thật sự lúc này hắn dường như đã có chút đề phòng với những người xung quanh. Chứ không còn ngây ngô dễ tin người là mấy.


“ Chi Lăng Sơn mạch cũng không tính quá là hung hiểm, đa phần chỉ là yêu thú cấp 3 trở xuống, thế nhưng bên Chi Lăng có một loại hung thú đặc thù Ngọc Phong. Chúng chỉ là một loại yêu thú cấp một thông thường, thế nhưng số lượng của chúng cực đông tạo ra mối nguy hiểm cực lớn. chúng ta tập hợp nhiều người cũng vì loại ngọc phong này.”


“ Nhiệm vụ của đạo hữu cũng rất là đơn gian, chỉ cần đi ngắt linh thảo, chòn chuyện ngọc phong cứ để bọn ta lo liệu!” Hằng tu sĩ giải thích cho Phàm Long.






Truyện liên quan