Chương 67: Chơi Âm

Sau một hồi thu thập cuối cùng Phàm Long cũng thu thập đủ toàn bộ nguyên tài liệu luyện chế thuốc bôi. Một mùi xú thí kinh khủng bốc lên, đến nổi hắn ói ra mặt xanh mặt vàng. Còn Hằng Tâm cách xa hắn cả chục mét.


“ Phàm Long đạo hữu! ngươi thích chơi phân à!” Hằng Tâm có chút nghi ngờ sở thích biến thái của Phàm Long.
“ Ngươi có muốn lấy mật Ngọc Ngưng Phong hay không ?” Phàm Long cười gian.
“ Thứ ngươi đang làm dùng để lấy mật Ngọc Ngưng Phong!” Hằng Tâm có chút không tin.


“ hắc hắc hắc! chỉ cần ngươi bôi thứ này lên người! thì ta đảm bảo sẽ không có bất kỳ con Ngọc Ngưng Phong dám bén mãn tới!” Phàm Long cười hắc hắc vô cùng thích chí.


“ ác! Vậy ngươi tư lấy mật một mình đi! Sự kiện này ta không tham gia cho được!” nói xong trong óc nàng cũng nghĩ đến một cái diễn cảnh, nàng cùng hắn cùng bôi cái thứ kia lên người, cái mùi thối như cá ch.ết ương ba ngày, kèm thêm là vị ngai ngai của phân Man Ngưu. Một màu xanh đen nguyên thủy sền sệt chảy khắp thân thể. Chỉ nghĩ đến đó thôi, nàng phải gọi Hệu Ơi rồi.


Chừng một giờ sau cả hai cùng nhau đi đến chỗ tụ họp, lúc này mặt trời cũng lặng về tây, chỉ còn lại một chút ánh sáng mập mờ chạng vạng tối.
“ Phàm Long đạo hữu, Hằng Tâm Đạo Hữu! thu hoạch được chứ!” Dư Khánh tỏ ra thân thiện hỏi.


“ thu hoạch cũng không tệ!” Phàm Long cười hì hì tỏ ra mình thu hoạch cũng không tệ.
“ Tốt! hai vị đạo hữu tranh thủ thời gian phục hồi linh lực, tối nay chúng ta phải vất vả rồi đây!” Dư Khánh cười ha hả.




Phàm Long cùng Hằng Tâm cũng không có chiến đấu, thế nên cũng không có tổn hao thực lực gì nhiều, thế nhưng Phàm Long lại nhăn mặt một chút, cái mũi có mấy phần nhạy cảm, dường như hắn ngưởi được cái gì đó trong không khí.


“ Không tốt! có độc!” Phàm Long tim hắn chợt đập nhanh lên vài nhịp, đôi mắt liếc xung quanh. Vì chưa phải là trúc cơ tu sĩ thế nên hắn không có thể sử dụng thần thức mà quan sát tình huống xung quanh thận cặn kẽ.


“ Hằng Tâm Đạo Hữu! chúng ta bị ám toán! Trong không khí có độc!” Phàm Long âm thầm truyền âm cho Hằng Tâm.
Hằng Tâm vừa mới ngồi xuống chuẩn bị tỉnh tu một lát, thân hình cũng cứng đờ ra.
“ Phàm Long đạo hữu! là sự thật! nhưng ta không cảm nhận được gì cả!”


“ ta có mười phần nắm chắc, tuy tu vi ta thấp kém, thế nhưng lại có một chút môn đạo về linh dược cùng độc dược!” Phàm Long nhỏ giọng truyền âm.
“ là ai! Chẳng lẻ là Dư Khánh!” Hằng Tâm nhỏ giọng.


“ hẳn là tám phần! đây là Thập Hương Nhuyễn Linh tán! Loại độc khí này có mùi hương dịu nhẹ, trùng với mùi hương của một số loại hoa, ngoài dã ngoại rất khó phát hiện, đặc biệt là trên cánh đồng hoa như thế này.


Người trúng động trong thời gian ngắn sẽ không hề hay biết cũng như phát tán độc phát, chỉ khi nào vận dụng linh lực, khiến cho linh lực tiêu hao nhanh chóng đồng thời gân cốt có dấu hiệu nhũng ra.”


“ Phàm Long đạo hữu! ngươi có thể giải độc này hay không ?” Hằng Tâm ánh mắt cực kỳ phực tạp, nàng biết hôm nay nếu không xử lý thật tốt mạng nàng có thể bỏ lạu nơi này mãi mãi.


“ thuốc giải đặc trị thì không có, thế nhưng ta lại có một gốc Hồng Hạt Nghê Sa 100 năm có thể tạm thời giải quyết Thập Hương Nhuyễn Linh Tán!”


Hồng Hạt Nghê Sa chính là linh dược cấp ba cực kỳ hiếm có, có tác dụng bỗi bổ, chưa thần hồn, đồng thời cũng có thể áp chế dược tính của một số độc dược có thiên tính thần hồn linh lực.


Phàm Long len lén đưa cho Hằng Tâm một bông hoa có hình chinh hồng hạc màu tím nhạt. Hồng Hạt Nghê Sa thành thục là 40 năm sẽ có màu hồng như chim hồng hạt, thế nhưng khi dược liệu đạt 100 năm nó sẽ thuế biến thành màu tím dược lực tăng gấp ngàn lần.


Hằng Tâm cũng là người biết hàng, chỉ cần liếc mắt qua một cái cũng biết giá trị vật kia đến như thế nào


“ Phàm Long đạo hữu! tài phú ngươi cũng không tầm thường à!” Hằng Tâm nội tâm có mấy phần ngạc nhiên, thậm chí còn suy nghĩ đến Phàm Long chính là thiếu gia siêu cấp đại tộc nào đó ra ngoài lịch luyện.
Phàm Long cũng lấy một gốc Hồng Hạt Nghê Sa cho vào miệng áp bên dưới lưỡi rồi nhỏ giọng.


“ ta muốn xem Dư Khánh muốn làm chuyện gì! Tên này có vẽ rất thành thục với chuyện này lựa chọn địa điểm thật tốt để phán tán độc. xem ra bọn hắn bày mưu giết người đoạt bảo cũng không ít!”


Cả hai người bộ dáng dường như đang nướng thịt cùng trò chuyện hăng say, thế nhưng hai người đang âm thầm trao đổi cách đối phó Dư Khánh cùng hai đồng bọn của hắn.
Chừng một giờ sau, lúc này trời đã tối hẳn, trên bầu trời chỉ là một mảng tối đen như mực.


“ Phàm Long đạo hữu! Hằng Tâm đạo hữu! chúng ta cùng hành động thôi. bên kia tốt nhất là không nên bén mản qua, nơi đó có là tổ bầy Ngọc Phong.” Dư Khanh cực kỳ khách khí, thái độ khác xa lúc sáng đối với hai người Phàm Long cùng Hằng Tâm.
“ Tốt! cùng hành động!”


Dựa vào một chút phát quang vào ban đêm nhóm người bắt đầu thu thập linh hoa. Linh hoa nơi này có rất nhiều chủng loại. thậm chí có rất nhiều vượt xa những loại luyện chế Bách Hoa Tửu.


Thu thập càng nhiều linh hoa, có thể phối ra nhiều loại linh tửu có giá trị rất cao, như thế khi bí cảnh kiếm mộ mở ra sẽ bán cực kỳ tốt. thế nhưng lúc này tâm trạng của Hằng Tâm cùng Phàm Long lại không hề chú ý tới những linh hoa kia mà một mực chằm chằm vào ba người Dư Khánh.


“ Ầm!” đang thu thập linh hoa bổng nhiên có một riếng rống giận sau đó từ phía xa rừng núi lao ra một con gấu cực lớn thẳng hướng bên này mà đi.
“ Không Tốt là Bạo Nguyệt Hùng!” Dư Khánh hét lớn, ngay lập tức linh lực ngưng tu quanh thân thể tạo thành một tầng phòng ngự, linh lực hệ thổ chấn động.


Hai người Bạch Mi cùng Nghê Yên cũng đứng song son với Dư Khánh tạo thành một cái trận pháp đơn giản.
“ Hằng Tâm đạo hữu! Phàm Long đạo hữu! nhanh chóng cùng ta đối chiến con Bạo Nguyệt Hùng này!” Dư Khánh hét lên


Bạo Nguyệt Hùng là yêu thú cấp ba đỉnh cấp thực lực nhễnh hơn so với luyện khí đại viên mãn. Hơn nữa Bạo Nguyệt Hùng da dày thịt béo co dù là linh khí trung phẩm cũng khó lòng mà tổn thương đến nó.
Thế nhưng Phàm Long khóe môi lại cười lạnh


“ Dư Đạo Hữu! ngươi tính toán thật là thơm bơ! Bạo Nguyệt Hùng chỉ khi đêm trăng bọn chúng mới ra ngoài làm loạn! ngươi nghĩ đêm tối trăng nó ra ngoài làm gì! Thông mông nhau à!” Phàm Long mỉa mai.


“ Phàm Long đạo hữu! lúc này không nên gây chuyện! Bạo Nguyệt Hùng không dễ đối phó! Mau đến giúp!” Nghê Yên giọng có chút gấp. lúc này Bạo Nguyệt Hùng đã muống xông đến.


“ hừ! nghĩ thật thơm bơ! Các ngươi tưởng ta ngốc lắm sao! Thập Hương Nhuyễn Linh tán của các ngươi thật là tầm thường!” Phàm Long hừ lạnh.


“ muốn chơi độc với đại gia gia ư! Các ngươi còn ngon lắm!” Phàm Long cười tà ác. Sau đó lấy ra một cái chậu đen sì, bên trong có chứa một thứ chất sền sệt mụi vị cực kỳ kinh khủng.
“ Huệ!!!!!!!!!!! Ơi!” Phàm Long vừa lấy ra, Hằng Tâm cùng hắn cụng không nhịn được mà nôn nói một trận.


“ Phàm Long đạo hữu! ngươi định là gì!” Hằng Tâm thất thanh. Thế nhưng đã quá muộn. Phàm Long đã ụp phân nữa chất sền sệt hôi thối kia lên người nàng, nữa còn lại thì ụp lên đầu hắn.
Xú khí thông thiên, ngay cả Bạo Nguyệt Hùng cũng có mấy phần tránh né hai người Phàm Long.


“ Ba người các ngươi thong thả! Bọn ta đi trước!” Phàm Long có chút tiểu đắt chí. Sau đó hắn cùng Hằng Tâm cuốn gói chạy thật xa để hai ba người Dư Khánh phát mộng trong chốc lát sau đó cũng không ngừng nôn ói.


Bạo Nguyệt Hùng muốn rút lui, thế nhưng không ngờ mông đít của bó lại bị cắm vào một mũi tên. “ Rống! Bạo Nguyệt Hùng gầm rống dữ dội, nó bạo nộ cực kỳ bạo nộ. đáng lẻ lúc này nó đang say giấc trong hang động vậy mà có một mùi hương hấp dẫn nó đến đây. Thế nhưng đồ ăn ngon không thấy lại bị một cái mùi xú thí khiến nó cực kỳ chán ghét. Lúc nó muốn rời đi lại bị tập kích. Trong lòng nổi giận nó liền muốn bạo nộ, mà mục tiêu chính là ba tên nhân loại kia.


“ không tốt! là tiểu tử kia âm chúng ta! Mau chạy!” Dư Khánh hét lên. Hắn liền ném ra một cái trện bàn màu đen. Ngay lập tực đại địa chấn động. một cái lồng được hình thành tự nham thạch xuất hiện vây nhốt lấy Bạo Nguyệt Hùng.






Truyện liên quan