Chương 72: Di Thất Chi Thành.

“ Ầm Ầm Ầm!” Thanh đại kiếm cắm xuống đất, nó giống như một cái chìa khóa mở ra đại môn kia. Ngay lập tức một luồn linh khi cực mạnh xông mở nơi này đập thẳng vào mặt hai người.


“ Phàm Long! Ngươi thật sự làm được! ta tưởng ngươi thau rồi chứ!” Hằng Tâm lòng cũng được thả lòng, nàng không nhịn được mà lao tới ôm chầm lấy hắn, cái bản mặt ma cũng phải khóc quỷ cũng phải hờn như thế lại hôn lên má Phàm Long một cái.


“ Ách!” Hằng Tâm đao hữu! ta tuy có chút đẹp trai, nhưng ta cũng không phải là người dể dãi à!” Phàm Long vừa mới định thần lại ngay lập tức bị tập kích.
“ Ọe!” vắn vừa đảo mắt qua thấy cái bộ mặt ngay lập túc phun ra một ngụm


“ Hằng Tâm đạo hữu! ngươi ngươi! ọe!” hắn nôn nói không ngừng
Lúc này Hằng Tâm mới biết mình thất thố đồng thời chợ nhớ ra bộ dáng của mình lúc này, không phải dọa ch.ết người là may lắm rồi.


“ hừ! được bản tiểu thư hôn là số kiếp ngươi tốt ba đời rồi đấy! được tốt còn làm than!” nàng hừ lạnh xoay người bước vào trong cánh cổng.


Lúc này, hình dáng của Di Thất Chi Thành đã có thể thấy được rõ ràng. Đó là một tòa thành hùng vĩ, từ thành tường cao lớn tàn khuyết và trụ đỉnh thiên không khó nhìn ra thành thị này trước đây có bao nhiêu to lớn và đồ sộ, ngay cả Gia Định Thành cũng không bằng một góc của nó.




Càng đi vào sâu bên trong, Phàm Long có một cỗ cảm giác mãnh liệt muốn thôi thúc hắn, lôi kéo hắn đi sâu vào bên trong.


Tuy thành trì này rất lớn, linh khí đậm đặc thế nhưng lại vô cùng không thích hợp cho tu sĩ chính đạo tu luyện bời vì linh khí nơi này bị pha tạm với ma khí, hơn nữa ma khí cực kỳ nồng đậm.


Nơi này đối với Ma tu mà nói đó chính là một thiên đường tu luyện, thế nhưng tu sĩ chính đạo lọt vào đây sẽ bị ma khí cắn trả ăn mòn tu vi thậm chí là bị ma khí nhập thể thần hồn điên đảo.
“ Hằng Tâm đạo hữu! ngươi là Ma tu!” Phàm Long nhàn nhạt hỏi.


Hằng Tâm bị hỏi như thế tâm thần chấn động mãnh liệt hai tay bất ngờ xuất ra một thanh đoãn đao. “ Phàm Long đạo hữu! ta thật chỉ là đi hái linh hoa luyện chế một ít Bách Hoa Tửu mà thôi!”


“ Ngươi yên tâm! Ta cũng không có ác cảm với Ma tu, hơn nữa ta cũng là một cái Ma tu.” Phàm Long cũng vận ra một chút linh lực của mình, một hào quan có một chút hắc khí toát ra.
“ Thì ra chúng ta là đồng đạo!” Hằng Tâm cũng thở phào, thế nhưng nàng đối với Phàm Long lại có mấy phần đề phòng.


Tòa thành thị tuy lớn, thế nhưng tất cả chỉ là một khung cảnh đổ nát không có bất kỳ một tia khí tức sinh cơ, đâu đâu cũng là ma khí ngập trời, một số nơi linh khi đậm đặc có thể hóa thành một màu hắc khí xám xịt.


Đột nhiên một trận âm phong thổi qua, vừa rồi còn là trời đang nắng đột nhiên tối sầm lại, ép tới đến làm người hô hấp khó khăn. Chung quanh lúc này không biết từ khi nào bắt đầu toả ra khói đen mờ ảo, trong chốc lát trời đất chung quanh đều có khói đen lượn lờ.


“ Oa! Thật là nhiều linh thạch! Ah còn có trúc cơ đan! Ah có công tháp huyền cấp nữa! ah thật là nhiều! phát tài rồi lần này phát tài rồi!” bất ngờ Hằng Tâm kinh hô, đôi mắt ánh lên từng tia tinh quang.
“ là tâm ma ảo cảnh!” Tiểu Tam trực tiếp nhắc nhở.


Đây chính là thần thông lợi hại nhất của Di Thất Kiếm, nó không đánh trực diện mà đánh vào thần thức, đánh vào tâm ma. Mà là tu sĩ thỉ chắc chắn có tâm ma.


“ Chủ Nhân! Mau ăn vào Hồng Hạt Nghê Sa! Thứ kia có tác dụng phòng chống tâm ma xâm lấn. lôi trúc nữa Chủ nhân tốt nhất là ôm nó trong người!” Tiểu Tam cẩn thận nói.


Được Tiểu Tam hướng dẫn, Phàm Long ngay lập tức lôi ra một gốc Tử Lôi Trúc, ngay cả gốc rễ đều lôi ra thành một bó lớn, tử sắc lôi điện không ngừng lóe lên đánh tan từng đạo ma khí vờn quanh hắn.


Lối Trúc sau bao ngày tháng nuôi dưỡng, hiện tại bên trong Tam Giới Tháp con số cũng lên đến 23 cây, nhưng chỉ có 2 cây trong số đó là đạt đến độ tuổi 1000 năm lôi trúc thuế biến, hóa thành tử lôi trúc.


Phàm Long tiếp tục cho một nhánh Hồng Hạt Nghê Sa vào miệng đồng thời lại lấy một đóa nhét vào miệng Hằng Tâm. Lúc này hắn chính thức chạm lên thên thể Hằng Tâm, cảm nhận khuôn mặt nàng có một cái gì đó nhờn nhờn nhếch nhát vô cùng, kiều không như chạm vào một khối mỡ bò động cơ cực kỳ khiến người ta chán ghét.


Chỉ vài giây sau khi Hằng Tâm ăn Hồng Hạt Nghê Sa thần trí nàng trở lại bình thường, đôi mắt to tròn ngơ ngác nhìn xung quanh.
“ Đa tạ đạo hữu! đã tương trợ!” Hằng Tâm thật lòng cảm tạ.
“ Ah!” bất chợt nàng hét lên thất thanh


“ là là là! Tử Lôi Trúc!” Tử Lôi Trúc mang lại cho nàng một sự khiếp sợ đến từ sâu bên trong nội tâm, và nó cũng là thiên tài địa bảo khắc chế Ma Tu một cách hiệu quả nhất.


“ có chuyện gì sao! Nơi này ma khí nồng đậm, thế nhưng nguy cơ cũng cực kỳ khủng khiếp, vừa nãy chính là một cái ma khí ảo giác, nếu như ta không có bảo vật hộ thân hẳn là hai chúng ta sẽ kẹt mãi mãi tại nơi này.!” Phàm Long giải thích đôi mắt đam chiêu quan sát xung quanh.


Có Tử Lôi Trúc trong tay tâm ma không có thể manh động cắn trả, cả hai cùng nhau xâm nhập vào sâu bên trong.


Càng đi sâu thì cái cảm giác có cái thứ gì đó mời gọi ngày càng mãnh liệt. nơi này lúc này chỉ là một mảnh sắc u ám, Đột nhiên một trận âm phong thổi qua, vừa rồi còn là trời đang nắng đột nhiên tối sầm lại, ép tới đến làm người hô hấp khó khăn. Chung quanh lúc này không biết từ khi nào bắt đầu toả ra khói đen mờ ảo, trong chốc lát trời đất chung quanh đều có khói đen lượn lờ.


Cảm nhận ma khí cực kỳ tinh thuần Hằng Tâm vui cười nở hoa, nhưng ngặt nổi bộ dáng của nàng không khác quỷ là mấy.
“ Xem ra! Di Thất Chi Thành không xuất hiện cũng là có chuyện nhân! Nó đã bị Ma Khí xâm nhập!” Hằng Tâm nói ra suy nghĩ của mình.


“ Không hẳn thế! Bản thê tòa Di Thất Chi Thành là là một thanh Ma Kiếm Di Thất Kiếm của một vị “ Phàm Long không có nói tiếp mà chỉ lên trời còn làm ra cái bộ dáng cứa cổ ý bảo nếu ta nói ra cái tên đó sẽ bị ch.ết ngay lập tức.


“ ý ngươi là nơi này là một thanh ma kiếm! không thể nào à!” Hằng Tâm có chút không tin.
“ ngươi không tin cũng tùy ngươi! Ta cũng đọc trong điển tịch mà ra, cũng không nắm chắc mười phần!” Phàm Long cố tạo cho mình một cái cớ.


“ Xem ra thư tịch trong nhà các ngươi bị đội nhầm sổ rồi!” Hằng Tâm hừ hừ lạnh.
“ Oh! Thì ra ngươi cũng không người ở đây! Đến Việt Quốc làm gian tế à!” Phàm Long dí dõm hỏi.


“ Hừ Hừ! làm gia tế tại một cái hạ đẳng quốc gia! Ngươi xem ta là hạng người gì!” Hằng Tâm có chút hung hăn. Nói đến nay nàng cảm giác mình thật sự đã lở lời, ngay lập tức trừng mắt với Phàm Long bộ dạng cực kỳ hung hăn.


“ Xem ra Hằng Tâm đạo hữu cũng có gia thế không tầm thường à!” sống gần mấy cái lão đại tu chân lâu ngày, Phàm Long cũng biết được thế lực tu tiên như thế nào.


Thông thường nói đến thế lực tu tiên người ta sẽ nghĩ liền đến tông môn hay công hội gì đó. Thế nhưng ngoài hai thứ kia thế lực tu tiên còn phân chia theo gia tộc, ví như Thanh Minh Trấn nơi hắn sinh ra cũng có thế lực gia tộc tu tiên, thế nhưng thuộc dạng bất nhập lưu.


Còn Minh Nguyệt chính là đại tiểu thư dòng chính Trần Phú Xuân Thành thuộc thế lực gia tộc tu tiên tứ cấp. dựa vào số lượng thành viên gia tộc, thực lực, lãnh địa mà phân theo thành từ nhất phẩm đến cửu phẩm, cấp bậc xếp từ thấp xuống cao.


Ví như Thánh Thiên Giáo chính là thế lực tu tiên thất phẩm. hoàng thất Đại Việt Lý gia cũng là một thế gia tu tiên thất phẩm.


“ hừ! ngươi đừng có lừa gạt ta nói ra thân phận của mình! Mà ta thấy đồ tốt trên người của ngươi không ít! Xem ra ngươi cũng có gia thế không tồi!” Hằng Tâm thái độ giống như một vị tiểu thư nói ra. Đồng thới nhếch mặt lên, lộ ra tư thái đại tiểu thư.


“ Ọe!” Phàm Long không nhịn được lại cuồng phun một cái.
“ Đại tiểu thư à! Ta biết ngươi đẹp rồi! ngươi đừng có nhếch miệng kiểu đó ta sẽ ói ch.ết đấy!”


“ hừ! Tiểu tử! ngươi đợi đây cho bản tiểu thư!” Hằng Tâm hừ hừ tức giận bộ dáng không khác gì một con mèo bị dẫm phải đuôi.






Truyện liên quan