Quyển 2 - Chương 48: Group QQ

Hai vị hội trưởng cùng hội phó của Đồng tước không hổ danh là cao thủ, thao tác sắc bén vô cùng.
Lưu Xuyên tự mình đi pk với nhiều cao thủ các công hội như vậy chỉ để làm mẫu cho họ, nên Ngô Trạch Văn với Lý Tưởng đều rất tự giác mở ra ghi hình quay lại để về sau nghiên cứu.


Đợi cho các cao thủ cùng hội trưởng quản lý công hội rời đi hết, Lưu Xuyên mới nói trên kênh đội "Hôm nay coi bộ quay hơi nhiều clip ha, hai người cũng không cần cố gắng xem hết một lần, trước ra trang web của Võ Lâm tìm hiểu thông tin cùng giới thiệu về kỹ năng cơ bản của các lưu phái này đi, sau khi hiểu rõ sơ lược tác dụng của các kỹ năng này rồi hãy trở về xem clip. À phải rồi, nhớ xem clip ghi hình từ góc đánh của tôi trước rồi mới xem của các cậu đó."


Ngô Trạch Văn ngoan ngoãn nói "Đã biết."
Lý Tưởng cũng rất vui vẻ, thực sự không ngờ là cao thủ Đường Môn lại tận tuỵ chỉ đạo hai người họ như vậy.
Giang Thiếu Khuynh đề nghị "Clip nhiều như vậy, đóng gói gửi qua mail rất lâu lại phiền, hay là lập cái nhóm chat đi, trực tiếp truyền lên share cho cả nhóm."


Lưu Xuyên ngẫm nghĩ, sau này có tư liệu gì cũng phải dùng mail gửi tới gửi lui quả thực rất phiền toái, tạo sẵn nhóm chat QQ rồi share để mọi người muốn tải vì thì tải cũng tiện lợi hơn rất nhiều, đạo trưởng quả là suy nghĩ chu đáo.
Lưu xuyên nói "Ok, để tôi đi lập một cái."


Nói xong liền chuyển tab qua QQ, thiết lập một nhóm chat mới, đặt tên là "Ngẫu nhiên", sau đó copy mã số phòng chat lên kênh đội ngũ cho ba người kia gia nhập.
Ngô Trạch Văn gia nhập vào nhóm, tự giác đổi ID trong phòng của mình thành Mê Vụ Chiểu Trạch, sau đó mở chức năng share group tải clip về.


Lý Tưởng vừa vào lập tức hoảng sợ!
Nhất mã bình xuyên?
Khoan khoan, tên với cái avatar này, sao quen quá vậy nè!?
Lý tưởng lập tức click đúp vào hình avatar của chủ phòng, lập tức bắn ra một khung chat riêng, hơn nữa trong phần lưu trữ có cả lịch sử tán gẫu mà lúc trước cậu cùng sư phụ mình trò chuyện–




"Đừng ở đó lo chat nữa, mau đi thăng cấp đi!"
"Dạ sư phụ!"
Lý Tưởng "..."
Nhất mã bình xuyên? Chẳng lẽ người này... chính là sư phụ của mình?
Lý Tưởng lập tức mở khung chat nhóm phát một hàng biểu tình hoảng sợ "Sư phụ!"
Lưu Xuyên thót trym...


Tiêu rồi, sơ ý quên mất không đổi tài khoản, bị lộ tẩy rồi...
Số QQ giống y như nhau, cái này quả thực hết đường chối cãi, chẳng lẽ nói sư phụ cậu là anh em tốt của tôi, hai chúng tôi dùng chung cái QQ...


Hết đường cứu chữa, Lưu Xuyên chỉ đành thẳng thắng thừa nhận "Được rồi, đồ đệ. Sư phụ đây."
Lý Tưởng khiếp sợ "Sao tự dưng sư phụ chạy vào game chơi, lấy tên gì Lưu Danh Bách Thế quái dị vậy, còn giả vờ không quen biết đệ tử?"


Lưu Xuyên vẻ mặt chính trực nói "Sư phụ qua server mới kéo đệ tử, sợ đệ tử cảm động phát khóc nên mới dùng tên giả ẩn núp bên cạnh chỉ đạo đệ tử."
Lý Tưởng "..."
Thoạt nghe có vẻ rất hợp lý ta? Nhưng mà, không biết sao cứ thấy có chỗ nào đó không đúng...?


Khoan khoan, qua server mới kéo đệ tử thì cũng đành đi, sao còn tiện tay gạt bạn thân của đệ tử mình đi kết hôn để làm gì?


Lý Tưởng đáp trả lại bằng một loạt biểu tình đầu lâu bị đốt thành tro bụi "Đến server mới cùng đồ đệ luyện cấp, sẵn tay bắt cóc bạn của đồ đệ mình về nhà làm vợ, sư phụ cũng "tốt" quá xá nhờ?"


Lưu Xuyên mỉm cười "Thì nước phù sa không lưu ruộng ngoài thôi, ai kêu bạn đệ tử chơi Ngũ Độc nữ chi."
Ngô Trạch Văn "Vậy lỗi là do tôi sao?"


Lưu Xuyên nói "Không, ai sai chứ bà xã chắc chắn không sai, sai nhất là Lý Tưởng, dám lừa bà xã đi chơi nhân vật nữ, thực sự chỉ có đứa óc đậu hủ luôn suy nghĩ ba cái chuyện tào lao như vị đại sư vô cùng có lý tưởng này mới nghĩ ra cái trò dụ dỗ bà xã tạo acc nữ."


Lý Tưởng "...Nói vậy tức là lỗi do tui sao?"
Lưu Xuyên "Đương nhiên!"
Lý Tưởng nghe xong thật muốn phun máu vào mặt người này.
Đúng là sư phụ tốt ha, cưới vợ liền quên đệ tử ngay tắp lự!


Lưu Xuyên cười tủm tỉm "Nếu đã bị lộ, tôi cũng không cần giả vờ giả vịt nữa, đệ tử về sau ngoan ngoãn gọi sư phụ đi."
Lý Tưởng "..."
Lưu Xuyên bổ sung "Bằng không chờ bị trục xuất sư môn đi."
Lý Tưởng "..."


Lưu Xuyên tiếp tục bổ sung "Hay là cảm thấy đây không tủ tư cách làm sư phụ? Muốn ăn thêm vài trận hành nữa không?"
Lý Tưởng bị người này nói đến á khẩu.


Mặc dù có chút khiếp sợ, cũng có chút hậm hực, bất quá nghĩ đến việc cao thủ sư phụ cố ý chạy qua server mới vì mình thì, Lý Tưởng liền thấy cao hứng. Hoá ra Đường Môn đội trưởng là sư phụ mình, thảo nào thực lực đỉnh đỉnh như vậy! Sư phụ nhà mình quả là siêu cấp vô địch thủ! Ngẫm lại có chút tự hào đâu!


Lý Tưởng nói "Đã biết sư phụ, sau này chúng ta cùng nhau đi đánh phụ bản."
Lưu Xuyên nói "Nói rất hay, về sau sư phụ mang đệ tử đi đánh phụ bản, ngoan đồ nhi, còn không mau đến bái kiến sư phụ?"
Lý Tưởng lập tức nhập diễn "Sư phụ tại thượng, xin nhận đồ đệ cúi đầu!"


Lưu Xuyên tiếp tục đùa giỡn "Sẵn tiện bái luôn sư nương đi."
Lý Tưởng quay qua nhìn Ngô Trạch Văn một cái, thấy vẻ mặt học bá vẫn vô cùng bình tĩnh bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu clip pk.
Sư phụ mặt dày có ghẹo tới cỡ nào đi nữa, Trạch Văn vẫn thờ ơ không thèm để ý đến.


Giang Thiếu Khuynh "..."
Tại sao hình tượng Xuyên thần trong lòng mình cứ mờ dần đi là làm sao
***
Lát sau, Ngô Trạch Văn xem xong clip pk rồi mới bình thản ngắt đoạn đối thoại ngu xuẩn của hai sư đồ kia "Hôm nay còn lại một lượt phụ bản, có đánh luôn không?"


Lý Tưởng cũng xen vào hỏi "Phải rồi sư phụ, đệ tử thấy quá thực lực cao thủ của các công hội Trường an, Đồng tước, Quốc sắc, Phong hoả... còn mấy công hội khác sao?"
Giang Thiếu Khuynh cũng nói "Còn Hoa hạ với Lạc hoa từ chưa liên hệ với chúng ta."
Lưu Xuyên cũng hết sức nghi hoặc.


Tại sao Hoa hạ với Lạc hoa từ vẫn còn chưa có động tĩnh gì?


Trong số tám công hội trú đóng tại server này, ngoại trừ Thất tinh thảo là ngu phụ bản ra thì có thêm một Thịnh đường cũng không quá yêu thích đi phụ bản, hai công hội này được xem như là thần PVP, chỉ chuyên môn đánh cạnh kỹ cùng xếp hạng chiến giới. Sáu công hội còn lại đều là đi cả hai PVP lẫn PVE. Đội của Lưu Xuyên phá kỷ lục phụ bản 20 này với điểm rất kinh dị, cho nên Trường an, Đồng tước, Quốc sắc, Phong hoả mới lần lượt liên hệ xin học hỏi như vậy, nhưng phía Hoa hạ với Lạc hoa từ lại không thấy ai...


Lúc trước Lưu Xuyên rất ít tiếp xúc với Lạc hoa từ, nên không hiểu biết về công hội của bọn họ, nhưng Hoa hạ thì không ai rõ hơn anh, bọn họ coi trọng nhất chính là thành tích phụ bản, vậy mà thành tích này đánh ra cũng cả buổi rồi, bên Hoa hạ vẫn không có hành động nào.


Lưu Xuyên vẫn còn đang thắc mắc hết sức thì, đột nhiên góc trái lại xuất hiện dòng tư tán gẫu——
[Giang thành tử] nói với ngài "Chào anh, tôi là hội trưởng của công hội Hoa hạ server 7 Điện Tín, cao thủ anh có rảnh không? Tôi có một chút chuyện muốn thương lượng riêng với anh."
Lưu Xuyên "..."


Nhắc tiền mà linh như vậy thì hay biết mấy...
Lưu Xuyên cười nói "Hội trưởng, bên anh hành động sao mà chậm thế? Mấy công hội kia đều lượn xong một vòng các anh mới chịu xuất đầu lộ diện?"
Giang thành tử tỏ ra xấu hổ "Mới nãy bên tôi họp thương lượng cho nên có chậm hơn những người kia một chút..."


Lưu Xuyên nói "Được rồi, công lược dạy miễn phí, cơ mà phải gọi Ngũ Độc tiên cùng Đường Môn ám khí lợi hại nhất của bên các cậu qua đây đánh."
Giang thành tử lập tức nói "Cao thủ chờ lát, lập tức đến liền!"


Hội trưởng Hoa hạ hiển nhiên cũng đã từ chỗ các hội trưởng khác thu thập được một ít tin tức, nghe Lưu Xuyên nói vậy không hề hỏi nguyên nhân mà lập tức đi gọi người.
Lát sau, có hai vị xin gia nhập đội ngũ: Xuân hoa thu nguyệt hà thời liễu, Tiểu lâu nhất dạ hựu đông phong.


Nhóm quản lý bên Hoa hạ ai nấy đều có chút hơi hướm văn nghệ, đặt tên đều dựa theo đường thi tống từ hay điển tích. Ngay cả hội trưởng của server này cũng đặt theo từ bài, Giang thành tử. Lưu Xuyên nhìn những ID quá đỗi quen thuộc, bất giác mỉm cười, cũng phát một loạt biểu tình vỗ tay "Hoan nghênh hai vị hội phó của Hoa hạ quang lâm!"


Bên kia hai tên gà cái gì cũng không biết không hiểu Ngô Trạch Văn cùng Lý Tưởng rất là phối hợp với đội trưởng, vỗ tay chào đón người mới vào đội.
Chỉ có mỗi Giang Thiếu Khuynh cảm thấy trong lòng có chút là lạ.


Từng trải qua một đoạn thời gian ngắn trong giới tuyển thủ eSport, Giang Thiếu Khuynh vẫn là có chút hiểu biết về những chuyện trong giới của các chiến đội. Lưu Xuyên dù sao cũng từng là đội trưởng chiến đội Hoa Hạ, bây giờ gặp lại các quản lý của công hội mình đã từng ở, sao vẫn có thể bình tĩnh không chút e ngại như vậy?


***


Thời mà Lưu Xuyên còn làm đội trưởng, chiến thuật của Hoa Hạ đương nhiên lấy trung tâm là Đường Môn khôi lỗi. Anh đảm nhận vị trí đánh chủ lực, các đội viên khác phụ trách che giấu đánh lạc hướng, thậm chí có đôi lần đánh tới lúc gần tàn cuộc mà cả năm đội hữu đều hi sinh ch.ết hết, chỉ còn mỗi mình Lưu Xuyên ở lại chiến đấu.


Thành tựu của Lưu Xuyên, bao gồm một phần là thiên tư của cá nhân anh, phần còn lại chính là sự tín nhiệm cùng hỗ trợ hết mình của các đội hữu Hoa Hạ.


Bản thân Lưu Xuyên từng bước thành thần, đồng thời cũng không quên nâng đỡ các đội hữu xung quanh mình. Trong thời gian anh còn làm đội trưởng Hoa Hạ, từng khai quật bồi dưỡng vô số cao thủ hàng đầu cho Hoa Hạ, ngoại trừ một vị Thần Cái Lộc Tường bất đắc dĩ phải đưa đến Đồng Tước ra còn vài vị đại thần khác nữa, hiện tại vẫn còn ở lại Hoa Hạ bao gồm ba người—— đội trưởng đương nhiệm Lương Tân Hải, tuyển thủ chủ lực Hứa Mạch cùng Vu Dương.


Lương Tân Hải theo lưu phái Võ Đang khí tông, đấu pháp thiên về nhu hoà, đi theo lối chơi diều hình pháp sư chuyên lấy nhu chế cương, không ngừng giảm tốc độ, giảm tốc độ, giảm tốc độ, giảm đến khi nào đối thủ hộc máu bỏ mình mới thôi. Hứa Mạch theo Ngũ Độc tiên, trường tiên trên tay cậu ta múa may đến không thấy cả tàn ảnh, đấu pháp linh hoạt biến đổi vô cùng, vô số người từng ch.ết dưới trường tiên của cậu ta. Còn lại Vu Dương, học theo đấu pháp khôi lỗi Đường Môn của Lưu Xuyên, trình độ như thế nào tự nhiên không cần phải nói tới.


Ba người này do một tay Lưu Xuyên dẫn dắt, hiện tại vẫn tiếp tục chơi cho Hoa Hạ; Còn lại các tuyển thủ lão làng cùng thời với Lưu Xuyên đa số đều đã nghỉ thi đấu, duy nhất chỉ còn lại một vị cùng thời với anh, cũng là cao thủ đứng đầu liên minh ——đội phó của chiến đội Hoa Hạ, Tạ Quang Nghị.


Tạ phó đội là tuyển thủ tiêu biểu cho lưu phái ám khí của Đường Môn, đấu pháp đánh lén bất ngờ khiến đối thủ khó lòng phòng bị, chỉ cần sơ suất một chút sẽ bị tang hồn đinh của anh ta đóng cho thành người nhím. Tạ Quang Nghị vẫn luôn theo chiến đội Hoa Hạ chinh đông lược tay ngay từ những mùa giải đầu tiên, ID của anh là "Ba Quang Lân Lân", vị chiến hữu duy nhất kề vai sát cánh với "Hải Nạp Bách Xuyên" suốt chín mùa giải.


Tổ hợp song diều Đường Môn giữa [Ba Quang Lân Lân] cùng [Hải Nạp Bách Xuyên] từng khiến cho vô số chiến đội phải rơi lệ đầy mặt, hai người cũng từng đoạt quá một lần giải hợp tác ăn ý nhất.
Nghe đồn rằng, Tạ Quang Nghị là sư đệ đồng môn với Lưu Xuyên.


Lời đồn đãi này truyền khắp liên minh đã nhiều năm rồi. Cơ mà nếu như đã có lời đồn sư huynh đệ, tự nhiên sẽ có thêm một vị sư phụ. Một đại thần đứng đầu như Lưu Xuyên mà cũng có sư phụ sao?


Rất nhiều người cảm thấy hiếu kỳ vì điều này, chỉ tiếc là mãi cho đến tận bây giờ, vị sư phụ trong truyền thuyết kia chưa từng xuất hiện quá lần nào. Hơn nữa Tạ Quang Nghị cũng chưa bao giờ ở trường hợp công khai gọi Lưu Xuyên là sư huynh, cho nên lời đồn kỳ quái này cũng dần dần bị lịch sử phủ bụi...
***


Sau khi hai vị hội phó của Hoa Hạ gia nhập vào đội, Lưu Xuyên liền ngừng hẳn các động tác trên tay, bắt đầu hết sức kiên nhẫn biến thân thành một vị thầy giáo hiền lành "Boss 1 không có cừu hận cố định, nên mỗi khi nó điểm danh đuổi theo đội hữu của mình, Đường Môn có thể chạy theo sau lưng nó đánh ám khí..."


Hai cao thủ vừa đánh vừa chăm chú lắng nghe.
Nghe được một lúc, Tiểu lâu nhất dạ hựu đông phong đột nhiên hỏi "Cao thủ, tại sao anh không đánh?"
Lưu Xuyên mỉm cười "Nếu hai cậu tới học công lược, tôi cũng phải cẩn thận dạy hai người đánh thế nào mới tốt chứ."


Tiểu lâu nói "Anh dạy người công hội khác cũng kiểu này sao? Cách này đánh thật sự có thể phá kỷ lục cao như vậy?"
Lưu Xuyên nói "Nếu không tin cậu cứ hỏi mấy người bạn của tôi, không thì đi hỏi người của các công hội kia, chúng tôi từ qua đến giờ đều đánh kiểu này."


Lý Tưởng lập tức nói "Phải đó, lần nào cũng dùng cách này đánh mà. Cơ mà nói thiệt nghen, lần này đánh với hai vị bên Hoa Hạ đây là tốn thời gian lâu nhất luôn ấy, hai vị cứ ngồi ngây người hoài, nãy giờ gần 20 phút rồi kìa..."


Xuân hoa thu nguyệt hà thời liễu lập tức nói "Khụ, nãy giờ quên toàn nghe đội trưởng dạy không, ha ha..."
Cuối cùng mất đến 21 phút mới thông quan phụ bản.
Lưu Xuyên nói "Được rồi, hai vị đều có quay lại đúng không? Xong rồi có thể về."


Đường Môn Tiểu lâu lại đột nhiên nói "Có rảnh pk luận bàn một ván không?"
Cả Ngô Trạch Văn lẫn Lý Tưởng đều nghĩ là đội trưởng nhà mình sắp sửa "luận bàn" với người ta, lập tức mở ra chức năng ghi hình chuẩn bị quay lại, không ngờ Lưu Xuyên lại nói....


"Thôi khỏi đi, tôi đó giờ chỉ thích đánh phụ bản thôi, không thích pk, đánh không lại mấy cậu đâu."
Tiểu lâu nói "Chưa chắc đâu, cứ thử xem sao."
——[ Tiểu lâu nhất dạ hựu đông phong ] mời [ Lưu Danh Bách Thế ] luận bàn.
——[ Lưu Danh Bách Thế ] cự tuyệt lời mời luận bàn.
Tiểu lâu hỏi "Sao vậy?"


Lưu Xuyên mỉm cười "Không muốn bị cho ăn hành thôi, tôi thua cậu chắc mà."
Tiểu lâu "..."
Người ta nói tới nông nỗi này rồi, còn non nước nào mà mặt dày mày dạn bám lấy người ta đòi đánh đây?


Hai người chỉ đành xoay người rời đi, ngay cả vấn đề "Có muốn vào công hội không" cũng chưa hỏi.
***
Bên kia, nhóm quản lý công hội Hoa hạ thấy hai người rời khỏi phụ bản, hội trưởng Giang thành tử lập tức tư tán gẫu hỏi "Tạ phó đội, anh nhìn ra người này là ai không?"


Tạ Quang Nghị nhíu nhíu mày, đánh chữ nói "Nhìn không ra, mới nãy đánh phụ bản tên kia từ đầu tới cuối không hề ra tay đánh, sau khi xong phụ bản tôi có mời anh ta pk luận bàn một ván, cũng bị cự tuyệt. Cho nên không có biện pháp xác định trình độ của anh ta như thế nào."
Giang thành tử "..."


Tạ Quang Nghị nói "Đường Môn này không đơn giản, các cậu lưu ý động tĩnh của anh ta một chút, phát hiện có cái gì lạ thì báo lại cho tôi."
Giang thành tử lập tức nói "Đã biết."
Tạ Quang Nghị nói "Tôi đang họp ở đế đô, internet của khách sạn không ổn định, tôi out trước."


Giang thành tử vội nói "Vâng ạ, đội phó anh mau đi nghỉ ngơi đi!"
Tạ Quang Nghị nói "Ừm, các cậu cũng nghỉ sớm một chút."
Bấm thoát giao diện game, Tạ Quang Nghị khẽ cau mày mở ra đoạn video ghi hình phụ bản lúc nãy.


Từ đầu tới cuối, suốt 21 phút, tên Đường Môn Lưu Danh Bách Thế này không hề ra tay, chỉ dùng kênh đội đánh chữ giảng giải cùng với thuyết minh cách đánh phụ bản.
Đường Môn này...
Làm cho anh có cảm giác rất kỳ lạ...


Trải qua nhiều năm nghiên cứu như vậy, công thức tính thành tích bình xét phụ bản của hệ thống đã bị các người chơi soi ra không sót chút gì, đại đa số các cao thủ có kỹ thuật cao muốn đánh thành tích phụ bản đều dựa theo phương pháp chồng debuff cùng với dồn dmg tăng dps để nâng cao điểm...


Bất quá, rất ít người biết được, phương pháp đánh Danh Kiếm Các này, là do Tạ Quang Nghị và Lưu Xuyên trong một lần tình cờ phát hiện ra....
____________________
Giải thích một chút
+ Từ bài: (Chữ Hán: 词牌)


Từ (词) khởi nguồn từ dân gian thời Đường, gọi là "khúc tử từ" (曲子词), về sau được văn nhân tiếp thụ, cải tạo thành một dạng thơ trữ tình, trải qua thời Ngũ đại, thể tài thi ca này dần đi đến chỗ thành thục.


Từ còn có những tên khác như "thi dư" (诗余), "nhạc phủ" (乐府), "cầm thú" (琴趣). Nó là một dạng thơ cách luật, đặc điểm là câu dài ngắn không đều, cho nên cũng gọi là "trường đoản cú" 长短句. Theo tập quán thường đem từ phân làm 3 loại:


– Từ trong khoảng 58 chữ gọi là "tiểu lệnh" (小令)
– Từ 59 đến 90 chữ gọi là "trung điệu" (中调)
– Từ 90 chữ trở lên gọi là "trường điệu" (长调)


Mỗi bài từ đều có "từ bài" (词牌), như "Như mộng lệnh" (如梦令), "Điệp luyến hoa" (蝶恋花), "Mộc Lan hoa mạn" (木兰花慢), "Hạ tân lang" (贺新郎). Những từ bài này vốn là tên gọi của khúc điệu, về sau từ thoát li âm nhạc, chúng trở thành cách thức điền từ. Theo những cách thức này, tác giả có thể điền bất kì nội dung nào, cho nên "từ bài" không phải là tiêu đề, nó cũng chẳng liên quan gì đến nội dung của bài.


(Trích từ)
Nói chung tớ copy cho có thôi, cái này theo tớ hiểu thì nó như một loại vần điệu nghe cho đẹp ý, rất thường hay được dùng để đặt tên cho mấy thứ văn nghệ như tựa truyện này, tựa thơ này, hoặc là vu vơ tâm trạng, cũng thấy hay đặt tên server game nữa, thường là một cụm 3 chữ (


Giang Thành Tử, Ức Cố Nhân, Chá Cô Thiên, Đạp Ca Hành, Phá Trận Tử...
), 4 chữ (
Nhất Giang Xuân Thủy, Trầm Tuý Đông Phong, Thước Kiều Tiên Lệnh...
) hoặc 5 chữ (
Dao Đài Tụ Bát Tiên, Xuân Tòng Thiên Thượng Lai...
) tuỳ theo loại.


P/S: Cầm thú là thú (vui) chơi cầm (đàn), chứ không phải chửi mấy thằng cầm thú đâu






Truyện liên quan