Quyển 2 - Chương 76: Cái chết bí ẩn

Sau khi Phương Chi Diên ngã xuống, chủ kỳ lôi đài lập tức xuất hiện ở giữa trung tâm bản đồ, mà cả hội trường trong nháy mắt cũng sôi trào tiếng vỗ tai hoan hô!


Lệnh kỳ màu vàng kim phần phật tung bay giữa bầu trời bạo phong tuyết, Tần Dạ điều khiển Nga My chỉ còn có 1% máu bước đi trong màn mưa tuyết dày đặc nhanh chóng tiến về trung tâm băng trận, đưa tay đoạt lấy chủ lệnh kỳ!
—— Tần Dạ thành công!


Dùng 25% máu và 35% mana nghênh chiến Phương Chi Diên đầy máu đầy mana, bình tĩnh kiên trì cùng Phương Chi Diên rượt đuổi kéo dài thời gian, kiên nhẫn chờ đợi cơ hội... Đến phút này anh chỉ còn lại 1% máu, thanh máu trên vẫn liên tục chớp đỏ, chỉ cần một cái tấn công cơ bản cũng đủ giết ch.ết anh, nhưng vậy thì sao? Đối thủ của anh đã gục ngã trước!


Bằng thực lực một mình giết ch.ết cả ba tuyển thủ của phe đối phương, trực tiếp đoạt lôi chủ kỳ, anh chính là đội phó của chiến đội Trường An—— Dạ Sắc!


Trên màn hình lớn xuất hiện dòng chữ: [ Kết quả lôi đài chiến, chiến đội Trường An chiến thắng. Chiến đội Tuyết Lang vs chiến đội Trường An, điểm số 0:3 ]


Rất nhiều fan hâm mộ có mặt tại hiện trường kích động gào thét đến khàn cả cổ họng, vài nữ sinh khóc nức nở đến đỏ cả hốc mắt, mà mấy fan còn đang thất vọng vì đột nhiên nữ thần của mình biến thành nam nhìn thấy biểu hiện của Dạ Sắc vẫn tuyệt vời trước sau như một thì rốt cuộc không còn ca thán nữa, ngay cả đám fan đang tính chuyển thành anti cũng lập tức như cỏ mọc đầu tường quay đầu trở lại làm fan cuồng liều mạng vỗ tay hoan hô Dạ Sắc.




Một đánh ba, ngầu như vậy thì cần gì để ý là nam hay nữ? Vì Dạ Sắc quá lợi hại nên mới yêu thích, đây là lý do chung của mọi người.
Sau khi lôi đài chiến kết thúc sẽ có 10 phút nghỉ giải lao, thừa dịp 10 phút này đạo diễn lập tức phát lại hình ảnh của màn thi đấu cuối lúc nãy.


Đại đa số khán giả đều nghi hoặc khó hiểu, mới nãy Tần Dạ dùng hết toàn bộ liên chiêu lẫn cả kỹ năng chung cực là Cửu Chỉ Đoạt Hồn rồi thì Phương Chi Diên vẫn còn lại 20% máu, khi đó tất cả kỹ năng của Dạ Sắc cơ hồ đều đang trong trạng thái cd, vậy thì tại sao cuối cùng Phương Chi Diên lại đột nhiên ngã xuống?


Đạo diễn phát lại hai lần hình ảnh quay chậm, khán giả mới dần dần tìm được manh mối.
—— Là kỹ năng đặc biệt của vũ khí cam!
—— Khoảnh khắc cuối cùng Dạ Sắc đã sử dụng kỹ năng của vũ khí!


Bởi vì động tác của Tần Dạ quá nhanh, kỹ năng gần như là chỉ loé trong chớp mắt liền qua, cho nên khán giả không cách nào dùng mắt thường nhận ra được!


Tô Đồng kích động nói "Lúc nãy Dạ Sắc tính toán mức sát thương cơ hồ là cực kỳ chính xác! Sau khi sử dụng hết tất cả các kỹ năng liên chiêu thì trạng thái phong chiêu của cũng đúng lúc giải trừ, Phương Chi Diên lập tức có thể buff máu đầy lại. Nếu như lúc này không tiếp tục gây ra sát thương đánh ch.ết Phương Chi Diên vậy tức là trước đó những gì Dạ Sắc đã làm đều tương đương công dã tràng, thế cho nên ngay khoảnh khắc mấu chốt này Dạ Sắc quyết định sử dụng kỹ năng đặc biệt!"


Trương Thư Binh tiếp lời "Đúng vậy, sát thương mà Dạ Sắc tính toán trong bộ liên chiêu của mình bao gồm cả kỹ năng đặc biệt của thần binh! Cậu ta ước chừng nếu bạo hết tất cả kỹ năng của mình có thể hạ được máu của Phương Chi Diên xuống còn khoảng 20%, rồi mới dùng kỹ năng đặc biệt của vũ khí tạo thành kích trí mệnh cuối cùng, sát thương vừa đủ giết ch.ết đối phương!"


Bởi thế nên Tần Dạ mới có thể bình tĩnh như vậy, bởi vì anh tính toán rát rõ ràng sát thương mình gây ra cùng với máu của đối phương, cũng vô cùng tự tin vào mình.


Tô Đồng nói "Hình như chúng ta không ai để ý tới điểm này nhỉ, Dạ Sắc cầm trong tay là thần binh của Nga My với kỹ năng đặc biệt kèm theo, đây là vũ khí vừa mới được ra mắt cách đây không lâu!"


Trên màn hình lập tức phối hợp hiện ra vũ khí cam mà Tần Dạ sử dụng cùng với thông số kỹ năng đặc biệt——
Thần binh: Vô Ngân
Phẩm chất vũ khí: Cam võ thất tinh
Lưu phái thích hợp: Trảo Nga My


Kỹ năng thêm vào (Vô Ngân Lợi Trảo): Áp dụng lên mục tiêu chỉ định trong phạm vi 10 mét, tức thời xông đến sau lưng mục tiêu, dùng lợi trảo vô ngân gây sát thương nội công âm tính cực lớn lên mục tiêu, nếu máu của đối phương dưới 50% thì sát thương gây ra sẽ được nhân đôi, nếu máu của đối phương thấp hơn 20% thì sẽ có tỷ lệ nhất định gây ra hiệu quả tức tử.


Hiệu quả tức tử, theo nghĩa đen mặt chữ có thể lý giải là "lập tức tử vong".
Hiệu quả này một khi gây ra thì bất kể là đối thủ còn bao nhiêu máu, trên người còn bao nhiêu trạng thái được đồng đội buff cho cũng sẽ lập tức tử vong.


Mức phán định của hiệu quả tức tử cao hơn tất cả các kỹ năng khống chế cùng kỹ năng phụ trợ, là loại phán định cưỡng chế trúng mục tiêu được ưu tiên ở bậc cao nhất, một khi bị gây ra thì đối phương sẽ ch.ết ngay lập tức, không có cách nào cứu vãn.


Đương nhiên tỷ lệ gây ra hiệu quả này cũng chỉ là nhất định, Tần Dạ đã bỏ rất nhiều thời gian để thí nghiệm tỷ lệ này trong game. Trước đó anh với Lộc Tường liên tục đánh lôi đài chính là để thử thanh vũ khí này, qua nhiều lần lặp lại thử nghiệm Tần Dạ phát hiện kỹ năng đặc biệt kèm theo hiệu quả tức tử của thanh Vô Ngân này có xác suất gây ra là khoảng 50%. Tức là trong hai lần thì sẽ có một lần có tỷ lệ gây ra, xác suất có thể xem như là khá cao.


Nhưng mà nên nhớ, kỹ năng đặc biệt có thời gian cd cực kỳ lâu, thông thường một trận đấu cao lắm cũng chỉ dùng được từ một đến hai lần. Mà muốn gây ra hiệu quả này trước tiên phải thoả được điều kiện—— máu của đối phương nhất định phải dưới 20%, mới có thể tiến hành phán định tỷ lệ, cũng tức là đối với những ai máu trên 20% thì hoàn toàn không có khả năng gây ra hiệu quả này!


Thanh thần khí Vô Ngân này nói trắng ra chính là để lấy điểm kích sát đầu người của những ai chỉ còn lại vài giọt máu tàn, thích nhất là đánh mấy phái buff, ngươi có liều mạng buff cho mình cỡ nào cũng vô dụng, chỉ cần tỷ lệ tức tử bị kích hoạt ngươi cũng sẽ ch.ết ngay lập tức thôi!


Có thể nói toàn bộ tính toán cùng liên chiêu trước đó của Tần Dạ đều là bước đệm cho kỹ năng đặc biệt cuối cùng này, bùng nổ sát thương đánh Phương Chi Diên xuống còn 20% máu, sau đó mới phóng thích kỹ năng Vô Ngân Lợi Trảo của thần khí kích hoạt hiệu quả tức tử, lập tức hạ gục Phương Chi Diên.


Đương nhiên cũng rất có khả năng Tần Dạ bất hạnh rơi vào 50% xác suất phán định không trúng còn lại... Nhưng chiến thắng đã chứng tỏ vận khí của Tần Dạ không kém đến như vậy, thanh vũ khí Vô Ngân cũng rất nể tình chủ nhân mình. Kẻ bất hạnh ngược lại là Phương Chi Diên, chiến thắng gần kề rồi mà còn bị xoay ngược tình thế ngã xuống ch.ết tức tưởi, muốn buff máu cho mình cũng không được.


Trương Thư Bình tán thưởng nói "Có thể nói mỗi một chi tiết đều được Dạ Sắc nắm trong tay vô cùng tinh chuẩn, không hổ danh là tuyển thủ kỳ cựu chinh chiến suốt chín mùa giải của Liên minh! Chắc mọi người đều biết Võ Lâm lần này cập nhật bản update mới, vũ khí cam cũng chỉ mới công bố cách đây không lâu, nhưng thật không ngờ chưa tới một tuần mà Tần Dạ đã có thể sử dụng thanh vũ khí này một cách thành thạo như vậy, thực sự là làm người ta không thể không bội phục!"


Tô Đồng mỉm cười phụ hoạ "Đúng vậy, chúng ta hãy cùng nhau cho Dạ Sắc một tràng pháo tay!"
Khán giả ở hiện trường nghe xong lời giải thích của hai vị bình luận viên xong tự nhiên càng thêm bội phục Dạ Sắc, tiếng vỗ tay vang lên cũng càng nhiệt liên hơn.


Lúc nãy có rất nhiều fan hâm mộ vì nhìn thấy "Dạ Sắc" của họ biến thành nam mà tan nát cõi lòng từ fan chuyển thành anti, bây giờ nhìn thấy biểu hiện xuất sắc của Dạ Sắc trong trận đấu lại chuyển ngược trở về thành fan!


Đấu trường eSport đối với họ chính là để xem kỹ thuật cá nhân của tuyển thủ, hơn nữa vẻ ngoài của Tần Dạ rất bắt mắt, nhìn thấy anh vẻ mặt bình tĩnh liên tiếp hạ gục ba đối thủ khiến các fan hâm mộ ai nấy đều vô cùng kích động! Gần như tất cả fan ngồi ở ghế khán giả đều không hẹn mà đồng loạt giương cao biểu ngữ trong tay mình!


Lý Tưởng ngồi trên khán đài xem xong trận đấu cũng nhịn không được vỗ tay thán phục!
Quá đỉnh! Chính là phải như vậy, một chiêu ắt phải ch.ết hạ gục buff, quả không hổ là tuyển thủ mà mình thích nhất!


Nam nhân vẻ mặt bình tĩnh lại quyết đoán lẳng lặng ngồi trong phòng cách âm dành cho tuyển thủ, lúc nên liều mạng anh tuyệt đối không lùi bước, khi cần chơi trò đáng khinh cũng có thể chậm rãi quấy nhiễu phiền ch.ết đối thủ, anh chính là tuyển thủ lão thành hàng đầu được mài giũa suốt chín mùa giải thi đấu, dù cho đã lớn tuổi phong độ không còn mạnh mẽ được như các tuyển thủ trẻ tuổi nhưng anh vẫn có thể dựa vào kinh nghiệm thi đấu phong phú cùng phán đoán bình tĩnh mà tinh chuẩn dễ dàng hạ gục những tân nhân tràn đầy tiềm năng như chiến đội Tuyết Lang!


Những tân nhân lần đầu thi đấu đối mặt với tuyển thủ lâu đời như Tần Dạ tựa như những con chuột to xác không ngừng giương nanh múa vuốt chạy nhảy trước mặt chú mèo bình tĩnh Tần Dạ, chỉ cần anh muốn có thể vung móng vuốt đè bẹp hai tuyển thủ song sinh mà không có chút do dự nào.


Lý Tưởng cũng giống như mọi người, trong nháy mắt từ anti chuyển thành fan, trong lòng cũng bất giác cảm thấy tôn kính người nam nhân này... Hầu hết tuyển thủ bước vào tuổi 23 đều chuẩn bị nghỉ thi đấu, nhưng Dạ Sắc vẫn lợi hại như vậy, thực sự là hiếm thấy!


Ghế ngồi của Lý Tưởng là ghế VIP, rất gần với phòng cách âm thi đấu của đội Trường An, cho nên cậu có thể nhìn rõ ràng tình cảnh bên trong phòng cách âm.


Dạ Sắc vẻ mặt bình tĩnh đạm mạc, dù là lúc mở màn hay khi kết thúc vẻ mặt của anh vẫn hệt như vậy, nhìn không rõ là vui hay buồn, dù cho đoạt được chiến tích xuất sắc một mình đối chiến ba người nhưng trên mặt anh lại không có chút gì là vui vẻ hay mừng rỡ, bình tĩnh đến có chút kỳ lạ.


Lôi đài chiến kết thúc, mọi người được nghỉ giải lao chừng 10 phút, sau đó mới bắt đầu đoàn đội chiến, hiện tại bình luận viên đang tổng kết các điểm đặc sắc trong trận lôi đài lúc nãy, trên màn hình lớn tự nhiên cũng tranh thủ chiếu quảng cáo, khán giả trên đài cũng nhân cơ hội này đi WC hoặc mua gì đó.


Trong phòng cách âm lúc này chiến đội Trường An cũng đã tiến vào trạng thái chuẩn bị, các tuyển thủ tham gia đoàn chiến ai nấy đều ngồi vào ghế tuyển thủ của mình.
Lý Tưởng kích động vỗ tay xong, thấy tình cảnh trong phòng cách âm, bất giác giật mình.


—— Thật kì quái... Tại sao không có người nào tiến lên ôm lấy hoặc vỗ tay để cổ vũ hay ăn mừng chiến thắng với Tần Dạ nhỉ?
Duy nhất chỉ có một nữ sinh dáng người nhỏ xinh bước đến trước mặt nói mấy câu với anh, mà Tần Dạ cũng chỉ khẽ gật đầu, sau đó ngồi vào một vị trí khác...


Đó là ghế số 1 đoàn chiến.
Lý Tưởng độ nhiên cảm thấy trong lòng có gì đó rất khó chịu...


Nếu đổi lại là cậu, thấy đội hữu của mình đánh lôi đài chiến một mình hạ gục ba đối thủ đoạt được lôi chủ kỳ, cậu nhất định sẽ bước tới cho đội hữu mình một cái ôm thật nồng nhiệt, nói với người đó "Tuyệt cú mèo!"...


Là một thành viên trong đội, Tần Dạ gian nan vất vả đoạt về 3 điểm cho đội ngũ của mình, mọi người lẽ ra nên xông lên ôm lấy anh, cổ vũ anh, cảm ơn anh... mới phải chứ?
—— Nhưng, không có...
—— Không có bất cứ cái gì cả...


Không có bất kì ai trong Trường An làm như vậy, giống như hết thảy cố gắng của Dạ Sắc đều là lẽ đương nhiên vậy.


Bọn họ chỉ ai nấy đều chỉ lo tự chuẩn bị cho trận đoàn chiến tiếp theo, vài tuyển thủ trẻ tuổi cười cười nói nói với nhau, còn Dạ Sắc vừa mới xông pha đoạt kỳ lôi chủ bây giờ lại một mình lẳng lặng ngồi giữa đám người huyên náo... Rõ ràng anh mới là đại công thần của chiến đội Trường An, nhưng lúc này lại giống như kẻ bị cô lập bởi chiến đội của mình...


Lý Tưởng kinh ngạc nhìn phòng thuỷ tinh cách âm gần ngay trước mắt mình, Dạ Sắc đang ngồi ở vị trí số 1, vừa lúc đối diện chỗ ngồi của cậu, khoảng cách rất gần...


Cậu thấy nữ sinh gầy gầy kia cầm một lon cola ướp lạnh đưa cho Dạ Sắc... Có lẽ lúc nãy hai người nói chuyện với nhau cô ấy đã hỏi Dạ Sắc có muốn uống gì không, sau đó mới chạy đi cầm một lon cola lạnh lại đưa cho anh. Dạ Sắc nhận lon cola từ tay cô, giống như cảm ơn một tiếng rồi mới khui nắp lon cola uống vài ngụm, có hơi mệt mỏi cau mày dùng tay xoa ấn huyệt thái dương...


Dạ Sắc có lẽ cảm thấy rất mệt...
Lý Tưởng chú ý đến từng động tác của nam nhân, tới tận lúc này cậu mới nhận ra ngón tay xiết chặt lon cola của Dạ Sắc tái nhợt đến kỳ cục...
***
Năm phút trước đoàn chiến...


Trong sảnh chờ của tuyển thủ, Tô Thế Luân nhìn sang Tiếu Tư Kính, hạ thấp giọng nói "Tần Dạ thực sự một mình đoạt kỳ lôi chủ. Kỳ thật cậu ta không cần phải liều mạng như vậy, sau lưng vẫn còn 2 tuyển thủ chưa lên sân khấu còn gì... Nếu đổi lại là tôi, đánh bại hai tuyển thủ xem như hoàn thành nhiệm vụ, tới trận thứ ba cũng chẳng cần đánh nữa, trực tiếp thua lùi về nghỉ ngơi để dành sức cho các trận sau."


Tiếu Tư Kính cười nhẹ, kề sát tai Tô Thế Luân nhỏ giọng nói "Tần Dạ khác cậu, sau lưng cậu còn tôi, nhưng Tần Dạ lại chỉ có thể dựa vào mình, cậu hiểu chưa?"


Tô Thế Luân có chút giật mình liền lập tức hiểu ra, hơi bất đắc dĩ gật đầu "Cũng phải, tôi có thể yên tâm thua cuộc nghỉ ngơi là bởi vì còn anh, tôi tin chắc nếu anh lên thi đấu nhất định sẽ bắt được kỳ lôi chủ... Tần Dạ thì lại khác, Trường An chẳng có ai để cậu ta có thể tin cậy hoàn toàn."


Bởi vì không có người để tin cậy cho nên Tần Dạ không muốn bỏ cuộc dễ dàng như vậy, anh sợ sau khi mình thua cuộc, đội hữu thay thế có thể không giữ được thắng lợi...


Tuyển thủ cấp tiến trong Trường An quá nhiều, Băng nguyên liệt cốc lại là bản đồ thích hợp ẩn núp cùng mai phục, Phương Chi Diên dù chỉ là một phụ trợ, lực công kích không mạnh nhưng Tần Dạ cứ cảm thấy người này thâm sâu không lường được, loại tính tình bộc trực thẳng thắng như Dương Kiếm nói không chừng sẽ bị Phương Chi Diên chơi diều kéo vào địa hình lợi thế từ từ mài máu cho tới ch.ết...


Hơn nữa bản đồ này còn có thể lợi dụng cách di chuyển cùng khinh công dẫn đối thủ lên trên đỉnh băng rồi tấn công khiến đối thủ ngã ch.ết, đỉnh băng trận có thể xem như một loại địa hình ngụy không chiến.


Vì tránh cho các tình huống ngoài ý muốn phát sinh, Tần Dạ chỉ có thể dựa vào thực lực của mình cố gắng hết sức đoạt 3 điểm này.
Anh là đội phó của Trường An, điều anh có thể làm cho Trường An cũng chỉ có bấy nhiêu.
***
Ba phút trước đoàn chiến.


Trong tiệm Net, Ngô Trạch Văn nghe xong phân tích giải thích của Lưu Xuyên về kỹ năng đặc biệt của vũ khí cam, thán phục nói "Tần Dạ thực sự rất lợi hại!"
Lưu Xuyên mỉm cười nói "Thật ra tôi lợi hại hơn cậu ta nữa."
Ngô Trạch Văn quay qua nhìn Lưu Xuyên "Vậy à?"


Lưu Xuyên gật đầu "Ừ, tôi đánh 1v1 với Tần Dạ tỷ lệ thắng là 6:4, tất nhiên tôi 6 cậu ta 4. Phải rồi, tôi còn là tuyển thủ được quan phương Võ Lâm thừa nhận là có tỷ lệ chiến thắng 1v1 cao nhất trong thống kê các tuyển thủ trong liên minh nữa."


Ngô Trạch Văn nghiêm túc nhìn Lưu Xuyên "Những lúc ca ngợi chính mình anh không cảm thấy có chút băn khoăn nào sao?"
Lưu Xuyên nói "Bởi vì tôi là người tôn trọng sự thật."
Ngô Trạch Văn "..."


Cố nén xúc động muốn cầm iPad đập vào đầu người này, Ngô Trạch Văn quyết định đổi đề tài "Anh nói cho tôi nghe một chút về quy tắc đoàn chiến được không? Chỗ ngồi đánh số từ 1 tới 6 là có ý nghĩa đặc thù gì? Các chỗ ngồi của tuyển thủ là cố định không thể đổi lung tung phải không?"


Nhìn cậu nhóc thật lòng hỏi vấn đề như vậy rõ ràng là bởi vì lần đầu xem các trận đấu như vậy nên nhịn không được sinh ra lòng tò mò với các loại quy tắc thi đấu.
Trạch Văn cảm thấy hứng thú đối với thi đấu chuyên nghiệp, đây là chuyện đáng mừng.


Lưu Xuyên khẽ bật cười, kiên nhẫn giải thích cho nhóc tân thủ này "Cũng giống như trong bóng đá phân chia các vị trí khác nhau như tiền đạo hay hậu vệ thủ môn, hơn nữa mỗi người mặc áo cũng có đánh số riêng vậy, Liên minh chuyên nghiệp của Võ Lâm cũng là phỏng theo quy tắc này, mỗi tuyển thủ đều có vị trí cố định, hơn nữa phải khớp với danh sách trong tay trọng tài, không được phép ngồi lộn xộn đổi chỗ qua lại. Nếu cả đám mạnh ai ngồi nấy chắc chắn sẽ rất rối loạn, cho nên mới có quy định về chỗ ngồi của tuyển thủ."


Ngô Trạch Văn gật đầu, có chút hiểu ra "Nói vậy tức là từ ghế số 1 đến số 6, mỗi người đều được phân công trách nhiệm riêng?"


Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, bình thường mà nói thì ghế số 1 là vị trí linh hoạt trong di chuyển nhất, thích hợp các lưu phái loại hình thích khách, nhiệm vụ là xung phong vào chiến trường của bên địch hoặc là tiến vào trận doanh địch quân để giết người, ví dụ như Nga My trảo Tần Dạ, cậu ta được xem là tuyển thủ ghế số 1 mạnh nhất Liên minh."


Lưu Xuyên thấy Ngô Trạch Văn chăm chú lắng nghe liền nói tiếp "Ghế số 2 là dành cho các chức nghiệp cận chiến dùng để chắn đầu như tank hoặc ngụy tank... Lúc đoàn chiến thì xông lên trước nhất bảo vệ đội hữu của mình. Vị trí này thường là dành cho Thiếu Lâm, Thiếu Lâm lực phòng ngự là cao nhất, đánh ở ghế số 2 khá ổn định. Hoặc cũng có thể là Cái Bang Minh Giáo, tuỳ theo phối trí đội hình."


"Ghế số 3 và số 4 là vị trí đánh chủ lực, trong thời gian đánh đoàn chiến thì damage của cả đoàn chủ yếu là dựa vào hai vị trí này. Hai người này chính là trung tâm đánh của toàn bộ đội ngũ, mỗi khi đoàn chiến thì tất cả thành viên trong đội đều phải tự giác ưu tiên bảo vệ hai vị trí này."


"Ghế số 5 là vị trí phụ trợ, còn việc lựa chọn lưu phái nào phụ trợ thì còn tuỳ vào từng đội, tư tưởng chiến thuật của mỗi đội đều khác nhau, tỷ như nói đội chúng ta là Thanh Phong Đạo Trưởng, bây giờ đạo trưởng chuyển qua chơi thái cực Võ Đang chính là vị trí phụ trợ, theo kiểu dùng trận pháp khống chế đối thủ hoặc hỗ trợ đồng đội."


Ngô Trạch Văn gật đầu nói "Vậy ghế số 6 còn lại là vị trí của buff?"


Lưu Xuyên cười nói "Không sai, số 6 là ghế riêng dành cho buff, như vậy chúng ta sẽ có chắn đầu, có xung phong, có đánh, có phụ trợ, có buff, kết cấu chỉnh thể của đội ngũ cũng hình thành. Tuyển thủ của từng chiến đội lưu phái không giống nhau, nhưng tư tưởng đội hình chỉnh thể đều là như nhau. Loại đội ngũ gồm 6 dmg chỉ xuất hiện ở các trận đoàn chiến cấp thấp mà thôi, các trận đấu chuyên nghiệp cần cầu nhất chính là thắng ổn, càng ổn định càng tốt, những kẻ cố đi đường ngang ngõ tắt rất dễ bị nhắm vào, không có bất cứ chiến đội nào dám sử dụng đội hình quá mức cực đoan."


Ngô Trạch Văn nghi hoặc nói "Còn anh? Lúc trước anh ở Hoa Hạ ngồi ở ghế số 3 hay số 4? Là dmg chủ lực đúng không?"
Lưu Xuyên nói "Ừm, tôi là một trong các tuyển thủ ghế 4 mạnh nhất liên minh, này không phải tôi thổi phồng mà là quan phương thừa nhận."


"..." Ngô Trạch Văn tự động bỏ qua các lời tự khen mình của con người không biết khiêm tốn viết như thế nào này, nghiêm túc hỏi lại "Ngũ Độc cũng là ghế 3 4 đúng không?"


Lưu Xuyên nói "Đúng, thường thì người ta không phân biệt hai vị trí này, vì đều là dmg chủ lực, chỉ cần hai người phối hợp với nhau ổn là được."
Ngô Trạch Văn nghe vậy hơi trầm tư gật gù.


Ghế 1 là linh hoạt đột kích, ghế 2 là chắn đầu chịu đòn, ghế 3 4 là dmg chủ lực, ghế 5 khống chế hoặc phụ trợ, ghế 6 là buff—— đây là kết cấu cơ bản nhất của đoàn chiến Võ Lâm.


Đội cố định hiện tại của bọn họ có Lý Tưởng chịu đòn, cậu và Lưu Xuyên đánh, đạo trưởng khống chế, Cá là buff... đúng là đang dần hoàn thiện như kết cấu trong đoàn chiến.


Lưu Xuyên quả không hổ là đội trưởng kinh nghiệm lâu năm, lập cái đội đi đánh phụ bản thôi mà cũng dựa theo cấu trúc đội hình ổn định này, đội của bọn họ có thể nói là vừa toàn diện vừa đầy đủ.


Ngô Trạch Văn quay sang nhìn thoáng qua, thấy Lưu Xuyên đang chăm chú nhìn màn hình máy tính giống như mới phát hiện ra cái gì đó thú vị... Lạ một điều là, nam nhân này lúc bình thường hiếm khi đứng đắn, nói chuyện lại thích lôi cừu hận, nhưng mỗi lúc anh ta thật lòng chăm chú làm cái gì đó thì... không thể phủ nhận là, khá đẹp trai.


Lưu Xuyên giống như cảm giác được người bên cạnh đang nhìn mình chằm chằm liền nhịn không được quay qua cười cười hỏi "Nhìn tôi làm gì đấy? Thám tử Ngô lại phát hiện ra bí mật gì à?"
Ngô Trạch Văn "..."
Quên đi, mới nãy cảm thấy anh ta đẹp trai chắc chắn chỉ là ảo giác!
____________________


Giải thích một chút
+ Cỏ mọc đầu tường
: tức tường đầu thảo (墙头草) là chỉ mấy ngọn cỏ dại mọc trên đầu tường, gió thổi chiều nào lay chiều ấy đấy.
+ Nói thêm chút về việc chọn map:


là về quy tắc thi đấu của giải thường quy. Trong giải này mỗi đội sẽ đấu theo kiểu tuần hoàn 2 vòng, tức là A vs B sẽ đánh với nhau 2 lần, 1 lần A xanh B đỏ và 1 lần A đỏ B xanh. Đảm bảo tính công bằng của việc lựa bản đồ.






Truyện liên quan