Chương 10.

"Ngươi  là?" Diệp Vô Nhiên mở ra một cái truyền âm phù. +


Ngô Ly thấy may mắn vì Diệp Vô Nhiên vẫn đang online, nếu không thì báo cáo của nàng phải viết như thế nào?


"Cảm ơn Nhị thiếu ca ca, đây là người ta làm nhiệm vụ thêm hảo hữu."


"Hả? Vậy sao muội lại thêm ta ?"  Diệp Vô Nhiên muốn thử một chút, nhỡ may đó là tiểu hào của thân hữu thì sao?




"Danh sách hệ thống gợi ý ngươi đứng đầu tiên nha, Nhị thiếu ca ca." Ngô Ly đổi thành thành âm của một tiểu loli, trong nội tâm chút nữa thì đem mình buồn nôn đến chết.


Nhưng lọt vào tai Diệp Vô Nhiên thì thanh âm này rất có mị lực, thậm chí Diệp Vô Nhiên không hề có sức chống đỡ, trong đầu đảo quanh một vòng xác nhận thân hữu của mình không hề có ai có thanh âm dễ thương như vậy.




Hắn quyết định xuống tay!


Loại tự động đưa đến của này, phải hạ gục! Nhất định phải hạ gục!


"Ah, muội là manh tân sao?"


"Ưm, hôm nay là lần đầu tiên chơi Kiếm Tam!"


"Hảo, nếu có gì không hiểu thì hỏi ta!"




Diệp Vô Nhiên thích nhất là manh tân, trước mặt manh tân hắn có thể giả bộ làm đại lão, như vậy mới có thể dễ dàng theo đuổi người ta.


Nhưng mà Ngô Ly không phải là manh tân, Băng Tâm đại lão chẳng nhẽ còn cần Diệp Vô Nhiên, Nhị thiếu điểm trang bị có một vạn chín dẫn sao?


" Nhị thiếu ca ca.. muội... muội là ăn dược tăng cấp, rất nhiều rất nhiều thứ không hiểu, phó bản Đạo Hương Thôn phải hoàn thành như thế nào?"


Ngô Ly cũng không muốn giống như manh tân mà đi xoát trang bị, vậy mà Diệp Vô Nhiên lại không có chút tâm tư phòng bị đối với nàng, vậy liền chọn một cái phó bản yêu cầu tổ đội  năm người để Diệp Vô Nhiên kéo thêm vài thân hữu của hắn tới trợ giúp.




Một mẻ hốt trọn thoải mái hơn so với đi đường vòng.


"Ah, phó bản muội nói yêu cầu tổ đội năm người, muội tiến vào tổ đội của ta, ta dẫn muội đi đánh!" Diệp Vô Nhiên bắt đầu đi trên con đường giả bộ làm đại lão.


"A, Nhị thiếu ca ca, chúng ta chỉ có hai người...." Ngô Ly tiếp tục làm một tiểu muội muội mềm mại.


"Không có việc gì, muội đứng ở cửa phó bản chờ ta, ta kêu người tới hoặc là tổ đội người trước cửa phó bản là được." Diệp Vô Nhiên giả bộ thành bộ dáng rất đáng tin tưởng, nháy mắt liền mở QQ tìm nhóm thân hữu.




Đánh dấu tất cả thành viên vào sau đó kêu cứu.


[Mau cứu bảo bảo, Đạo Hương Thôn còn thiếu ba người! Tình duyên của ta phải dựa vào các ngươi giúp đỡ!]


Diệp Vô Nhiên mới phát tin tức ra ngoài, Từ Dã liền mang theo một Cầm nương cùng một Nhị thiếu gia tiến vào tổ đội của bọn họ.


"Diệp Vô Nhiên, ngươi lại đi Đạo Hương Thôn hạ thủ với manh tân?" +


Từ Dã ngữ khí chỉ hận không thể rèn sắt thành thép trò chuyện trong kênh tổ đội.


Nghe xong câu này, Ngô Ly cảm giác được một số lượng lớn tin tức...


"Tiểu Hoàng Kỷ, ngươi buông tha cho đóa hoa tương lai của Kiếm Tam đi thôi!" Cầm nương trêu ghẹo nói.


Diệp Vô Nhiên chính là muốn giả bộ thành một đại lão lừa gạt tình duyên, cho nên không tìm người chơi trước cửa phó bản để tổ đội, hy vọng thân hữu có thể giúp hắn giữ thể diện, kết quả là không nghĩ tới....




Nguyên một đám là đồng đội heo...


"Các ngươi đừng có mà đoán mò nữa, đi Đạo Hương Thôn!" Diệp Vô Nhiên tức giận nói, cả buổi đều không thấy Hoa muội muội nói chuyện, xem ra là đối với hắn thất vọng rồi.




Diệp Vô Nhiên nội tâm đau xót.


Ngô Ly thông qua đoạn đối thoại của Diệp Vô Nhiên cùng với thân hữu của hắn tiến hành phán đoán, giả bộ làm một manh tân hỏi mọi người một lượt.


Thẳng đến khi phó bản sắp đóng lại, Ngô Ly triệt để bị Diệp Vô Nhiên làm cho tức điên.


Diệp Vô Nhiên, một Tàng Kiếm Nhị thiếu gia, một kẻ điểm trang bị một vạn chín Tàng Kiếm Nhị thiếu gia, trong phó bản đơn giản nhất vậy mà có thể chết bảy tám lần, vú em cũng không cứu được hắn, loại tay mơ gì đây?




Cố tổng của bọn họ đến cuối cùng thì vừa mắt người này ở điểm nào?


Tướng mạo sao? Coi thì cũng tạm được, rất đáng yêu. Tính cách sao? Rất ngốc lại còn ngây ngô. Trong ấn tượng của Ngô Ly, ngoài tay mơ thì chính là tay mơ.


Ngô Ly khó có thể tưởng tượng được ông chủ trong trò chơi vậy mà lại coi trọng một tên gà mờ.


Chẳng lẽ nàng tìm sai người?


Đúng là server Hiệp Tụ Lệnh không sai.


Tên là Diệp Vô Nhiên không sai.


"Ông chủ, đây là báo cáo kết quả tìm người!"


Đúng tám giờ tối, Ngô Ly đem bản báo cáo mà nàng phải vắt óc để viết đưa tới trước mặt Cố Sính.


Cố Sính đang bận rộn xem văn kiện liếc mắt nhìn đồng hồ, đem văn kiện trên tay đặt xuống, cầm bản tổng kết báo cáo xem xét.


"Tay mơ?"


Ngô Ly gật đầu.


"Ông chủ, ta đảm bảo, vị Nhị thiếu này cùng với người chơi mới không khác gì nhau, thật sự là tay mơ!"


Cố Sính gật đầu ừ một tiếng, không chút để ý Diệp Vô Nhiên tay mơ hay không tay mơ, thậm chí còn có chút cao hứng.


"Tay mơ mới tốt!"


"Hả?" Ngô Ly bối rối.


Cố Sính không có hứng thú giải đáp thắc mắc cho Ngô Ly, có chút hăng hái mà tiếp tục xem bản tổng kết báo cáo.


Trong bản tổng kết của Ngô Ly có mười mục thì có đến chín mục là khuyết điểm của Diệp Vô Nhiên, ưu điểm duy nhất đó là lớn lên rất đáng yêu, đọc đến đoạn này Cố Sính không khỏi nhếch miệng cười.




Sao đó có thể xem là khuyết điểm của Diệp Vô Nhiên, y cảm thấy Diệp Vô Nhiên như vậy mới đáng yêu.


Băng sơn tổng giám đốc nở nụ cười, vừa xem tổng kết báo cáo vừa cười si ngốc, nụ cười này quả thực dọa Ngô Ly một thân mồ hôi lạnh.


Tổng tài của bọn họ có phải trúng tà hay không?


"Hắn vẫn còn trong trò chơi sao?" Sau một hồi xem xét, Cố Sính hỏi.


"Đúng, hắn bị một thuẫn nương kéo tới Dương Châu tỷ thí, ta nghe hắn nói 10 phút sau muốn tới dịch trạm chạy thương!"


Ngô Ly báo cáo, nàng nhớ lúc bọn họ mới ra khỏi phó bản, thuẫn nương tên Từ Dã lập tức kéo Diệp Vô Nhiên tới Dương Châu tỷ thí, Diệp Vô Nhiên còn hô to hắn chưa có chạy thương.


Ý đồ dùng chạy thương làm lý do tránh đi trận chiến với thuẫn nương, nhưng mà thuẫn nương cự tuyệt, nói chỉ tỷ thí 10 phút rồi sau đó để hắn chạy thương.


"Ừ!" Cố Sính ừ một tiếng rồi vẫy tay ra hiệu Ngô Ly có thể ra ngoài, tâm tình rất tốt xem tổng kết báo cáo.






Truyện liên quan