Chương 17.

Trong giấc mộng Diệp Vô Nhiên tự cho mình là một đại thần cuồng vọng, thời điểm hắn cùng Từ Dã xếp hàng ở Thành Đô, tay cầm trọng kiếm chém qua chém lại. +


"Thu trọng kiếm của ngươi vào." Từ Dã quả thực không chịu nổi dáng vẻ thiếu đánh này của hắn, cau mày nói.


Diệp Vô Nhiên làm sao có thể nghe lời a.


Đây là đang ở trong giấc mộng của hắn, trong mộng hắn chính là lão đại, không kẻ nào ở trong giấc mộng của hắn mà có thể đánh thắng hắn.


Hiếm khi nằm mộng đến Kiếm Tam, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy? Tiểu trong suốt nhất định phải nếm trải tư vị đại lão vạn người dõi theo.


Từ Dã nhẫn nhịn đến trên trán cũng sắp nổi gân xanh, cũng may thời điểm nàng sắp sửa không thể nhịn được nữa vừa vặn đến lượt bọn họ vào sân thi đấu.


Hệ thống truyền tống bọn họ vào lôi đài thi đấu.




"Xui xẻo, phe địch có đại Buff!" Từ Dã vừa vào sân lập tức quan sát môn phái cùng tâm pháp của đối thủ, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.


"Từ Dã, Khí Thuần đối diện ngươi cứ yên tâm giao cho ta, còn vú em ngươi cứ việc chém!" Diệp Vô Nhiên không thể chờ đợi nâng trọng kiếm lên, muốn nếm thử cảm giác được Từ Dã nhìn bằng ánh mắt sùng bái.




Nếu là trước kia khẳng định Từ Dã sẽ đập Diệp Vô Nhiên hai cái thuẫn, Diệp Vô Nhiên chính là thiếu đánh.


"Tay tàn như ngươi, đừng có chết bất đắc kỳ tử thì ta đã biết ơn rồi!" Từ Dã khinh thường nhìn Diệp Vô Nhiên một cái, màn bảo vệ vừa biến mất liền cầm vũ khí xông ra ngoài.




Diệp Vô Nhiên cũng kích động kéo trọng kiếm đuổi theo phía sau Từ Dã.


Tất nhiên Từ Dã cũng không đem lời nói của Diệp Vô Nhiên vào trong đầu, vừa mở kỹ năng liền nhào về phía Khí Thuần đối diện mà đánh.


Khí Thuần đạo trưởng hiển nhiên cũng không nghĩ tới thuẫn nương sẽ lao thẳng tới đánh hắn, thanh máu giảm hơn phân nửa mới sử dụng kỹ năng đem Từ Dã nhốt trong Sinh Thái Cực của hắn.


Diệp Vô Nhiên không hề nhìn đến vú em, Từ Dã bị nhốt, hắn liềm cầm trọng kiếm chém về phía Khí Thuần đạo trưởng.


Khí Thuần đạo trưởng đã mở Bạo Khí Trường, mà Diệp Vô Nhiên cũng bị hắn nhốt lại, hắn dương môi cười.


"Hai vị đã muốn nộp mạng như vậy, bần đạo sẽ thu!"


Khí Thuần đạo trưởng dùng nửa thanh MP nhẹ nhàng tránh thoát được toàn bộ công kích của Diệp Vô Nhiên không nói, Hoa tỷ phía sau hắn dùng mấy cái đại buff đem HP của hắn bơm đầy.


"Đồ ngốc!" Thuẫn nương bị khống chế nằm trên mặt đất nhịn không được mắng người.


Diệp Vô Nhiên cầm trọng kiếm trong tay có chút toát mồ hôi, không phải như vậy a, đây là trong mộng của hắn, tại sao không tránh thoát được Bạo Khí Trường này?
"Vạn Thế Bất Kiệt!"


Thanh âm trong trẻo mà lạnh lùng của Khí Thuần đạo trưởng mới nói xong tên kỹ năng, Diệp Vô Nhiên nghe được mấy tiếng xé gió mà đến từ bốn phương tám hướng, mấy thanh phi kiếm đồng loạt bay về phía hắn. +




"TMD!"


Diệp Vô Nhiên luống cuống nhìn thanh máu của mình rớt điên cuồng, mặc dù toàn tức võng du sẽ không thật sự để người chơi cảm giác được cơ thể bị kiếm xuyên qua, nhưng tinh thần lực vẫn sẽ đau a!!




Hưu hưu hưu!


Diệp Vô Nhiên nghe thanh âm này liền thấy đau đầu, chẳng mấy chốc máu đã cạn sạch.


"Tiểu Hoàng Kỷ, Phiến Ngọc!" Từ Dã nhắc nhở.


Nhưng Diệp Vô Nhiên bị mấy thanh phi kiếm đuổi theo chạy loạn trên mặt đất, làm sao nhớ rõ mình có cái kỹ  năng bảo vệ tính mạng tên Phiến Ngọc gì gì đó, chạy không được bao xa liền chết.




Từ Dã hoài nghi có phải nàng đang dạy heo?


"Thái đao mà điểm DPS thấp như vậy, muốn chết sao?"


Vú em luôn bị bỏ qua đứng một bên không nhịn được mà cười nhạo.


" Tiểu tỷ tỷ thuẫn nương đẹp như vậy, tự mình rời khỏi đi, bần đạo không nỡ xuống tay." Khí Thuần đạo trưởng giải quyết xong Diệp Vô Nhiên tự tin quá mức, đắc ý nói.


Diệp Vô Nhiên nằm trên sàn đấu bắt đầu hoài nghi nhân sinh, đến một giấc mộng mà cũng không thể vừa lòng đẹp ý, nhân sinh không đáng giá a.


Từ Dã với tư cách là một thuẫn nương huyết dày không giòn, vừa giải trừ khống chế liền lao đến tấn công vú em bên phe địch, tung ra ba cái giảm trị liệu liền một lúc chỉ trong vài phút lập tức làm HP của vú em phe địch giảm còn một nửa.




"Mẹ ơi, đủ hung tàn a" Khí Thuần đạo trưởng không nghĩ tới Từ Dã là người vừa nằm trên mặt đất mặc người khi dễ lúc trước, âm thầm sợ hãi than.


"Kêu la cái gì! Đánh nàng a! Ta sắp chết rồi!" Vú em tiểu tỷ tỷ sau khi tỉnh táo lại lập tức kêu cứu.


Khí Thuần đạo trưởng a một tiếng, sau đó dưới chân Từ Dã tung ra một skill Sinh Thái Cực


Từ Dã hiểu rất rõ rằng mình đang giãy dụa trước khi chết, nàng có chút khó chịu vú em này cười nhạo bọn họ.


Thái đao đội thì sao?


Thái đao đội thì không thể đánh JJC?


Thái đao đội muốn ở trong sân thi đấu tìm kiếm niềm vui thì làm sao?


Từ Dã cũng bởi vì mình không tìm được vú em mà tức giận, bọn họ không có vú em thì đánh vú em của quân địch trả thù nhân sinh a!!


Sau một phen giãy dụa trước khi chết, Diệp Vô Nhiên nằm trên đất nhìn Từ Dã vinh quang ngã xuống đất, trong lòng cũng có chút cảm động.






Truyện liên quan