Chương 22.

Khung cảnh trong bản đồ chiến trường Thiên Sách vẫn là một rừng phong đỏ rực như trước đây, cho dù mặt trời vẫn tỏa ra ánh sáng rực rỡ trên đỉnh đầu cũng không thay đổi được cái bi thương tiêu điều còn sót lại sau chiến tranh. +




Cố Sính đứng ở phía dưới lá cờ rách nát trên tường thành, cùng tổ đội với Tư Dã, bên trong vẫn không thấy bóng dáng của Diệp Vô Nhiên, mà ảnh đại diện của Diệp Vô Nhiên trong danh sách hảo hữu cũng một mực không sáng lên.




Đây đã là ngày thứ sáu Diệp Vô Nhiên không online, bình tĩnh của Cố Sính đã dần dần biến mất.


"Cố tổng, phần hợp đồng này có lỗi lớn như vậy, vậy mà ngươi cũng ký?" Ngô Ly khó có thể tin đem một phần hợp đồng đặt lên bàn làm việc của Cố Sính, việc này quả thật quá vô lý, Cố tổng luôn luôn cẩn thận của bọn họ vậy mà cứ thế mờ mịt ký hợp đồng, giỡn sao?




Cố Sính cầm bản tài liệu hợp đồng trước mặt nhìn lướt qua.


"Ta đã ký sao?"


"......." Ngô Ly hoài nghi có phải Cố Sính mắc bệnh hay quên hay không?




"Ta chưa xem qua bản hợp đồng này." Cố Sính lại nhìn lướt qua, khẳng định nói.


Ngô Ly bất đắc dĩ chỉ vào chữ ký trên bản hợp đồng: "Cố tổng, ngài chữ của mình cũng không nhận ra sao?"


"Ah, đúng là sơ suất, đem một phần văn bản mới tới đây cho ta." Cố Sính nhận sai lầm của bản thân, thờ ơ nói không chút tự trách.


"Cố tổng, ngài làm sao vậy? Ngài đối với công việc qua loa như vậy, ngài phải hiểu rằng chỉ với một sơ suất nhỏ  của ngài sẽ khiến cho công ty tổn thất vô cùng nghiêm trọng!" Ngô Ly có chút tức giận với thái độ cộng tác của Cố Sính, lại thấy bản thân hơi kích động, thân là cấp dưới không có tư cách răn dạy ông chủ của mình.




Tuy bình thường Cố Sính nói một câu cũng khiến người khác sợ hãi, lúc này   bị cấp dưới chỉ trích không đúng, lông mày cũng không nhăn một cái, một bộ dạng không yên lòng.


"Cố tổng?"


"Cố tổng!"


Ngô Ly tức giận có chút lớn mật đập vào mặt bàn, gần đây Cố Sính luôn mất hồn mất vía như vậy, có cần mở công ty nữa hay không?




Vốn tâm trạng Cố Sính đã không tốt, Ngô Ly đập bàn rõ ràng làm cho y không vui.


"Ầm ĩ cái gì? Thu thập công tác rồi lăn về nhà đi!"


Ngô Ly sững sờ, TMD, ông chủ đây là muốn đem nàng ra trút giận? Không được! Không được!


"Ông chủ! Ta có biện pháp tìm được phu nhân!"


Cố Sính hồi hồn sống lại, ánh mắt lạnh lùng của y nháy mắt phát ra ánh sáng.


"Nói!"


"Ông chủ, ngài còn muốn đuổi việc ta sao?" Ngô Ly không muốn mất chén cơm a.


"Hắn online thì tăng lương cho ngươi." Cố Sính nói ra, nhẫn nại của y cũng đã mất hết sạch, thậm chí đã định nếu qua thêm hai ngày mà Diệp Vô Nhiên vẫn không online, y sẽ cho người điều tr.a địa chỉ của hắn ở đâu.


Ngô Ly xác định cùng khẳng định vị Diệp Vô Nhiên kia đem ông chủ của nàng ném đi rồi. +


"Ông chủ, lần trước phu nhân có cho ta số điện thoại."


Vừa dứt lời, Ngô Ly cảm giác được nhiệt độ quanh mình lập tức giảm xuống vài độ, thậm chí còn ngửi thấy một mùi dấm chua nồng nặc, nàng sợ hãi rụt rè nhìn về phía Cố Sính.




Cố Sính mặt không biểu tình, mắt lộ hàn quang làm cho Ngô Ly vô cùng sợ hãi, xong đời rồi!


Ông chủ ăn dấm chua của nàng, nhưng bây giờ Diệp Vô Nhiên không những không có ấn tượng tốt thậm chí còn trốn tránh ông chủ bọn họ, quá mơ hồ.


"Ông chủ, ngài yên tâm, phu nhân là của ngài!"


"Trong tổng kết báo cáo sao lại không thấy số điện thoại của hắn ở trên đó?"


"......"


Ngô Ly hết sức ủy khuất, số điện thoại là sau khi nàng nộp tổng kết báo cáo mới có được.


Diệp Vô Nhiên cảm thấy rốt cuộc đào hoa của mình cũng đến.


Lần trước trong trò chơi bị tên Quân gia biến thái dây dưa không rõ, cái đào hoa rách nát kia khiến hắn vài ngày không dám online để trốn tránh, nhưng hôm nay không giống a, Hoa la lần trước hắn dẫn đi đánh phó bản đột nhiên gọi điện thoại cho hắn nói muốn gặp hắn.




Hoa la kia thanh âm manh lắm nha, Diệp Vô Nhiên nghe đến tâm can đều rung động, không chút nghĩ ngợi đáp ứng tối nay online gặp Hoa muội muội.


"Ồ, Tiểu Hoàng Kỷ, ngươi vậy mà còn dám online?" Từ Dã nhìn lời mời tổ đội của Diệp Vô Nhiên, cảm thấy kỳ quái, đáng tiếc hiện giờ Cố Sính không ở trong tổ đội của bọn họ.




Diệp Vô Nhiên giờ đã hiểu rõ Từ Dã là một thuẫn nương quái gở, nếu không phải là Từ Dã, tên Quân gia biến thái kia có thể luôn biết được vị trí của hắn sao?


"Từ Dã, ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi còn dám tổ đội với tên biến thái kia, ta với ngươi tử thân hữu!"


Từ Dã im lặng sau đó lập tức mở cừu sát với Diệp Vô Nhiên.




"TMD! Từ khốn kiếp! Tuyệt giao!" Diệp Vô Nhiên nhìn ID Từ Dã chuyển thành màu đỏ tức giận nói, còn chưa đợi hắn phản ứng lại Từ Dã đã chạy qua mấy bản đồ xông tới đánh hắn.




Thân hữu đùa giỡn nhau một chút mà thôi, cũng không có ai để ý tới. Chẳng qua là Từ Dã lại bị một nhóm người bật cừu sát thôi, không có gì đáng nói cả, nhưng mà nội tâm Từ Dã vẫn khổ sở.




"Đúng rồi Tiểu Hoàng Kỷ, lát dẫn ngươi đi gặp một người!"


Kết thúc đùa giỡn, Từ Dã nằm trên  đồng cỏ trong rừng cây nhỏ bên cạnh Thành Đô, còn chưa đợi Diệp Vô Nhiên trả lời thì một Thiên Sách gia nhập đội ngũ.


"TMD, Từ Dã ngươi đùa ta sao?" Diệp Vô Nhiên không biết ai với ai gia nhập đội ngũ, chỉ cần thấy là Thiên Sách thì lập tức nghĩ muốn lui đội chạy trốn.






Truyện liên quan