Chương 26.

Có cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi, trái ngược lại chán ghét cũng giống như vậy, một người chán ghét một người thì tất cả những thứ có quan hệ với người này hết thảy đều làm hắn chán ghét. +




Diệp Vô Nhiên chính là người như vậy, hắn chán ghét Cố Sính, bởi vậy hắn cũng chán ghét Thiên Sách, cho nên hắn cầm trọng kiếm đuổi giết một manh tân quân gia chạy khắp Dương Châu.




Manh tân Quân gia cảm nhận được ác ý sâu sắc của Diệp Vô Nhiên, hắn chạy nửa thành Dương Châu cũng không thể vứt bỏ Diệp Vô Nhiên, không muốn bị đánh nên hắn lựa chọn phía Từ Dã chạy tới.




Từ Dã đang cùng thân hữu Cầm nương truyền công, tất nhiên cũng thừa dịp thời gian truyền công mà mật báo với Cố Sính, tiết lộ vị trí bây giờ của Diệp Vô Nhiên.


"Sư phụ!" Manh tân Quân gia chạy về phía Từ Dã, bởi vì Từ Dã đang một lòng thông báo nên không trả lời hắn, rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể chạy trối chết.




Sau khi nhận được mật báo Cố Sính một phút cũng không đợi được, lập tức dùng đại khinh công bay tới nơi Từ Dã đã nói, chân vừa mới chạm xuống dưới Dương Châu đã chứng kiến Diệp Vô Nhiên vui vẻ đuổi theo một quân gia tai thỏ rũ luận bàn.




Cố Sính nhìn bộ dáng Diệp Vô Nhiên cầm trọng kiếm chạy tung tăng như chim sẻ.


Xem ra Diệp Vô Nhiên thực sự yêu thích quân gia để tai thỏ rũ.


"Ngươi đừng chạy nha~" Rốt cuộc có thể đánh cẩu so Thiên Sách, tâm tình Diệp Vô Nhiên vô cùng tốt.


"Ngươi có thể không khi dễ tiểu hào được không?" Manh tân Quân gia nhìn ra Diệp Vô Nhiên chính là muốn khi dễ hắn tay mơ mà hạnh hạ hắn, phẫn nộ nói.


Mà Diệp Vô Nhiên cũng không quản manh tân Quân gia phẫn nộ hay không phẫn nộ, miệng nói không thể, trong lòng lập tức niệm kỹ năng Phong Lai Ngô Sơn, một cái Đại Phong Xa đánh tới.


Manh tân Quân gia điểm trang bị mới chỉ có một vạn hai, da giòn máu mỏng, Đại Phong Xa đụng hai cái thanh máu liền trống trơn nằm trên mặt đất.


"Ha ha ha ha" nhìn manh tân Quân Tiêu ngã dưới chân mình, Diệp Vô Nhiên vui vẻ chống nạnh cười ha hả, nội tâm vẫn còn mắng chửi cẩu so Thiên Sách, một bụng phẫn nộ của hắn đối với Cố Sính xem như tìm được nơi phát tiết.




Diệp Vô Nhiên ở đằng trước cười ha ha, không biết cách đó không xa Cố Sính đang chăm chú nhìn bóng lưng của hắn do dự.


Đây là lần đầu tiên Cố Sính nhìn thấy Diệp Vô Nhiên cười vui vẻ như thế, hắn thật sự rất thích cùng quân gia để tai thỏ rũ chơi đùa sao?


Diệp Vô Nhiên thì sướng rồi, khổ mỗi manh tân Quân gia chỉ có thể khó chịu, hắn nằm trên mặt đất nhìn Diệp Vô Nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn, nội tâm lại càng khó chịu, cái trò chơi rách nát này đối với người mới rất không hảo hữu. Phải xóa!


Manh tân Quân gia cứ thế logout. +


Diệp Vô Nhiên không biết bởi vì hắn  đối với Cố Sính phẫn nộ mà khiến cho một manh tân bỏ game, còn cười đến thoải mái.


Từ Dã cùng Cầm nương vừa kết thúc truyền công, đứng dậy thì phát hiện đồ đệ mình offline, chữ ký bên dưới còn ghi một câu tạm biệt trò chơi rách nát, lòng có chút phiền muộn.




"Tiểu Hoàng Kỷ, ngươi đem đồ đệ ta ra trút giận làm cái gì?"


Cầm nương tiểu tỷ tỷ đứng bên cạnh nghe được hai chữ trút giận thì lập tức minh bạch, ha ha ha cười ra tiếng, Quân tẩu đem manh tân Thiên Sách ra trút giận cũng rất đáng yêu.


Diệp Vô Nhiên không thừa nhận là hắn đem manh tân Quân gia ra trút giận, lời lẽ hùng hồn nói:


"Ta không có a, ta đang cùng hắn luận bàn!"


Dứt lời, giả vờ làm một bộ dạng thiên chân vô tà đi về phía Từ Dã.


"Cá mặn cũng biết luận bàn?" Từ Dã tức giận, nhìn Diệp Vô Nhiên được tiện nghi còn khoe mẽ, bộ dạng rất muốn ăn đòn.


"Còn có luận bàn từ khi nào được xoay Đại Phong Xa?"




Kiếm Tam là một trò chơi chú ý cân đối chức nghiệp, người chơi lại càng chú ý đến cân đối kỹ năng, cho nên lúc bọn họ luận bàn có một số kỹ năng môn phái bị cấm không thể sử dụng.




Kỹ năng mà phái Tàng Kiếm bị cấm sử dụng chính là Đại Phong Xa, Từ Dã chẳng lẽ lại không biết tâm tư của Diệp Vô Nhiên.


Diệp Vô Nhiên tiếp tục cười vô hại đi về phía Từ Dã ý đồ muốn giả bộ manh manh để qua cửa, vừa bước được vài bước thì đột nhiên bốn phía xuất hiện rất nhiều đóa hoa hồng, hoa đằng vòng quanh đem hắn vây lại bên trong một mảnh rừng hoa.




???


Diệp Vô Nhiên nghi hoặc nhìn hai bên, một người mặc trang phục tai thỏ rũ từ trên trời giáng xuống đứng trước mặt hắn.


Diệp Vô Nhiên vừa nhìn lập tức phát hiện đây đúng là gương mặt khiến hắn chán ghét, là tên thích phóng pháo hoa trước mặt hắn.


Từ Dã đã nghĩ tới các phương thức trêu đùa lưu manh mà Cố Sính sẽ dùng với Diệp Vô Nhiên khi tới đây, không nghĩ tới vị đại thần này mới tới đã phóng pháo hoa lớn không khỏi ồ một tiếng, Cầm nương bên cạnh nàng lại càng kinh ngạc, bởi vì Cố Sính cư nhiên mặc bộ trang phục tai thỏ rũ kia.




"Kỳ quái, không phải Quân gia từ chối mặc tai thỏ rũ sao?"


Tàng Kiếm Nhị thiếu gia lúc trước nghỉ kế nhưng bị cự tuyệt buồn bực, trong đầu nhớ lại lúc Cố Sính quyết đoán từ chối mặc trang phục tai thỏ rũ, ơ đây chính là tự vả mặt mình à nha.




Từ Dã thu hồi suy đoán Cố Sính không có yêu thương Diệp Vô Nhiên bao nhiêu, vị đại thần này vì Tiểu Hoàng Kỷ mà nguyên tắc cũng bỏ qua.






Truyện liên quan